Chương – 247: Đông Phương Tuyết muốn gì

Đông Phương Tuyết muốn gì

“Đông Phương Tuyết, sự tin tưởng không phải chỉ nói ngoài miệng đơn giản như vậy, anh cũng phải xem lại anh đã làm ra chuyện gì? Không có lửa làm sao có khói được, không có gì sao lại có việc này, anh có thể mỗi ngày ở cùng với con của người ta sao?”

Hắn không nên cười với người con gái đó, lại còn cười như vậy dịu dàng, chẳng lẽ là giả, nhưng Nguyệt Lạc Trì tận mắt thấy hắn và người con gái đó tươi cười rất ngọt ngào.

Nguyệt Trì Lạc vừa nói vừa cắn môi, thanh âm nhỏ dần: “A Tuyết, cuộc sống bình yên như vậy ngươi có thích không?”

Đột nhiên không thể xác định được.

Vốn là một người đàn ông cao cao tại thượng.

Vốn là một vị Đế vương cai quản thiên hạ.

Vốn là một người không dính bụi trần, nhưng bây giờ phải cùng cô ẩn náu tại một thế giới phức tạp này nên phải bị lây dính tục khí.

Cuộc sống quá bình yên.

Một người đàn ông tuyệt đẹp tài hoa xuất chúng đến như vậy, cô có thể giữ chân được sao?

Nhớ đến một người đàn ông mặc y phục trắng đội vương miện vàng, nhớ đến bàn tay to lớn của người đàn ông kia vung lên là quyết định sinh tử, nhớ đến một ít ký ức tuyệt đẹp làm Nguyệt Trì Lạc đột nhiên cảm thấy khó chịu, trái tim vô cùng đau đớn nổi lên.

Có lẽ hắn không nên đến đây?

Vốn không thuộc về cô, làm sao có thể cố gắng cưỡng cầu được?

Thật ra có đôi khi, nhìn lại thế giới này, Nguyệt Trì Lạc đột nhiên cảm thấy thật xa lạ.

Giống như chưa từng thuộc về nơi này.

A Dạ và ông nội đã mất.

Nếu về sau không có A Tuyết, cô nghi ngờ mình sẽ sống như thế nào.

Ở tại thế giới xi măng cốt thép này sống qua 20 năm, ngoại trừ căn phòng nhỏ của ông nội, không tìm thấy một chút dấu vết sinh tồn của cô.

Ngoại trừ hai người thân cận nhất, tất cả trí nhớ đều là đen tối cùng đẫm máu, mỗi ngày không huấn luyện thì ám sát, ngày qua ngày cuộc sống không thấy ánh mặt trời.

Sự yên tĩnh là một hy vọng xa vời.

Ở thời cổ đại kia, nếu A Tuyết muốn cưới vợ bé có lẽ cô sẽ nhập gia tùy tục mà chấp nhận thôi?

Dù sao, mỗi ngày trông chừng một người sẽ cảm thấy bất an, cũng sẽ mệt mỏi….

Đặc Công Hoàng Hậu

Đặc Công Hoàng Hậu

Status: Completed Author:

*Thủ phú: Người giàu có số 1

Hắn là Tứ Vương Gia diễm tuyệt nhất thiên hạ, nhân gian tuyên truyền hắn giết người, lấy mạng người khác trong vô hình.

Nàng là một luồng u hồn vượt qua ngàn năm, ham ăn biếng làm lại còn giả heo xơi tái cọp già.

Hắn bởi vì một câu nói phải cưới nàng, nên khuyên nàng: "Nếu không muốn gả, Bổn vương cũng không miễn cưỡng, nhưng một khi đã gả rồi, đến chỗ Địa Phủ cũng đừng oán Bổn vương không có cảnh cáo ngươi."

Nàng bởi vì đi theo hắn có cơm ăn, có chỗ ở mà phải gả cho hắn, nên trả lời hắn: "Trên đường Hoàng Tuyền rất nhàm chán, nếu có Vương gia làm bạn thì nhất định sẽ không tịch mịch."

Với nàng, hát lên một ca khúc Tiếu Hồng Trần, kết quả chính là không thể sánh bằng một nốt Chu Sa giữa đôi lông mày của hắn.

Với hắn, đăng quang ngai vàng Cửu Ngũ Chí Tôn, muôn người quỳ dưới gối nhưng không đổi về được nụ cười tươi như hoa của nàng.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset