Chương – 270: Đánh thắng lưu manh, đấu với tiểu tam (33)

Đánh thắng lưu manh, đấu với tiểu tam (33)

“Em nghe rõ chưa?” Ngón tay hắn hơi dùng sức, cằm của cô rất đau rất đau, đâu đến mức tưởng chừng như sắp rơi xuống vậy.

Nhưng cái loại đó đau đớn lại không thể nào so được với nỗi đau đớn trong lòng hiện nay của cô.

Cô chỉ cảm thấy trái tim mình như bị đục khoét một cái lỗ.

Trống rỗng mênh mông!

“Đông Phương Tuyết, đừng nói như vậy, cho dù chỉ là nói lẫy…..”

Đừng nói nói lẫy như vậy.

Cho dù chỉ là nói lẫy, cô cũng sẽ không chịu nổi….

Bởi vì từng hoài nghi, cho nên, cô không biết lần này mình có chắc là xem lời hắn nói là thật hay không.

Nhìn chằm chằm vào đôi mắt đã nhìn sang chỗ khác của Đông Phương Tuyết.

Nguyệt Trì Lạc dời đi tầm mắt, vì vẻ mặt nghêm túc giờ phút này của Đông Phương Tuyết, cô cơ hồ có chút không chịu nổi.

Từ từ chuyển ánh mắt đi, giờ phút này cô chỉ muốn tìm một nơi yên lặng một chút, thật sự yên lặng một chút.

“Nói lẫy?”

Đôi môi như hoa Anh Đào tuôn ra một tràn tiếng cười dễ nghe.

Cặp mắt xinh đẹp màu tro lạnh của Đông Phương Tuyết không cho cô trốn tránh chống lại cùng cô.

Có chút ác ý, hắn tà quái bật ra cười một tiếng bên tai cô.

Hơi thở thơm như hoa lan, Đông Phương Tuyết hờ hững nói: “Ai nói anh nói lẫy? Nguyệt Trì Lạc, em có thể khẳng định chắc rằng anh đang nói lẫy? Em dám quả quyết anh sẽ không bao giờ đi ra bên ngoài tìm phụ nữ khác sao?”

Một khi đã khẳng định như vậy, thì tại sao còn phải nghi ngờ?

Hoài nghi như thế….

Hắn cảm thấy thật châm chọc, giống như một câu chuyện cười!

Vì vậy!

Giọng nói còn nhẹ nhàng hơn khi nãy, không còn lạnh lùng nữa mà là rất nhẹ nhàng, cái loại nhẹ nhàng cùng lười biếng như không quan tâm tới bất kỳ thứ gì cả, cũng không để bất cứ chuyện gì vào trong mắt.

“Nguyệt Trì Lạc, nếu như là thật thì sao đây?”

Hắn hỏi rất nghiêm túc khiến Nguyệt Trì Lạc sửng sốt.

Nếu như, là thật…

Nếu như, Đông Phương Tuyết thật sự có người phụ nữ khác ở bên ngoài…..

Vậy thì Nguyệt Trì Lạc mình sẽ nên làm gì đây?

Sắc mặt của Nguyệt Trì Lạc trong nháy mắt tái nhợt, cô hoài nghi nhìn hắn, từ trước đến giờ cô chưa từng có nghĩ tới nếu như chuyện này đúng là thật thì mình sẽ nên như thế nào?

Nếu như là thật, mình sẽ như thế nào đây?

Đặc Công Hoàng Hậu

Đặc Công Hoàng Hậu

Status: Completed Author:

*Thủ phú: Người giàu có số 1

Hắn là Tứ Vương Gia diễm tuyệt nhất thiên hạ, nhân gian tuyên truyền hắn giết người, lấy mạng người khác trong vô hình.

Nàng là một luồng u hồn vượt qua ngàn năm, ham ăn biếng làm lại còn giả heo xơi tái cọp già.

Hắn bởi vì một câu nói phải cưới nàng, nên khuyên nàng: "Nếu không muốn gả, Bổn vương cũng không miễn cưỡng, nhưng một khi đã gả rồi, đến chỗ Địa Phủ cũng đừng oán Bổn vương không có cảnh cáo ngươi."

Nàng bởi vì đi theo hắn có cơm ăn, có chỗ ở mà phải gả cho hắn, nên trả lời hắn: "Trên đường Hoàng Tuyền rất nhàm chán, nếu có Vương gia làm bạn thì nhất định sẽ không tịch mịch."

Với nàng, hát lên một ca khúc Tiếu Hồng Trần, kết quả chính là không thể sánh bằng một nốt Chu Sa giữa đôi lông mày của hắn.

Với hắn, đăng quang ngai vàng Cửu Ngũ Chí Tôn, muôn người quỳ dưới gối nhưng không đổi về được nụ cười tươi như hoa của nàng.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset