Chương – 271: Đánh thắng lưu manh, đấu với tiểu tam (34)

Đánh thắng lưu manh, đấu với tiểu tam (34)

Nguyệt Trì Lạc có chút mê mang, trong lòng như có một khoảnh trống rỗng, giống như có ai đó đang cầm dao găm lốc từng chút từng chút trái tim cô.

Vết thương như thế, thật đau đến tận xương tủy.

Khiến cho dạ dày cô cũng co rút đến có chút đau nhói….

Cô ngẩng đầu lên, muốn cười với Đông Phương Tuyết một nụ cười không sao cả, nhưng khóe miệng lại cứng ngắc muốn nhếch lên cũng không nhếch nổi.

Cô có chút ảo não nhíu mày, biết dáng vẻ cố che giấu cảm xúc của mình giờ phút này nhất định trông rất là nhếch nhác, nhưng là, nhưng cho dù có chật vật cỡ nào đi nữa cô cũng không muốn để hắn nhìn thấy vẻ tuyệt vọng và luống cuống của mình.

Qua một hồi lâu….

Đã ổn định lại cảm xúc Nguyệt Trì Lạc mới ngẩng đầu lên nhìn tới Đông Phương Tuyết chắc chắn nói: “Không! Sẽ không, Đông Phương Tuyết, anh sẽ không đối với em như vậy.”

“Sẽ không….” Đông Phương Tuyết lẩm nhẩm hai chữ đó rồi đột nhiên nở nụ cười mải mai, “Nếu đã biết anh sẽ không phản bội em, vậy thì Nguyệt Trì Lạc, hãy nói cho anh biết, tại sao còn phải hoài nghi anh? Và nếu đã hoài nghi, vậy tại sao còn chắc chắn rằng anh sẽ không phản bội em? Nguyệt Trì Lạc, có phải em cho rằng Đông Phương Tuyết anh rất đáng buồn cười đúng không?”

Chắc chắn được hắn sẽ không phản bội cô, nhưng vẫn là không tin tưởng mà hoài nghi hắn…..

Mâu thuẫn như vậy, buồn cười như vậy!

Hàng lông mi thon dài run lên, Nguyệt Trì Lạc bỗng im lặng không nói nữa.

Tận sâu trong đáy lòng cô rất tin tưởng hắn, nhưng vẫn không nhịn được bởi mấy câu nói của người khác mà hoài nghi hắn.

Quả thực là vừa mâu thuẫn lại rất buồn cười…..

Nhưng cái người buồn cười không phải là Đông Phương Tuyết mà là Nguyệt Trì Lạc!

Nhưng những cảm xúc hiện này, những điều lo lắng kia, đều không phải là cô có thể khống chế được…..

Cô muốn tin tưởng hắn, muốn khống chế mình không được hoài nghi, nhưng những hình ảnh kia cùng với cuộc điện thoại thân mật, tất cả những thứ đó đã làm cho cô bắt đầu thấy lo lắng.

Vì vậy lòng nghi ngờ đã sẵn có cũng bắt đầu rõ ràng mang theo chút chất vấn điên cuồng.

Mặc dù cô thực sự có ảo não nhưng cô không hề hối hận…..

Bởi vì, nếu như cô không tìm hắn nói rõ ràng thì giờ đây cả hai vẫn sẽ tiếp tục kéo dài chiến tranh lạnh như thế nữa.

Những thứ này, đều không phải điều mà cô mong muốn!

Đặc Công Hoàng Hậu

Đặc Công Hoàng Hậu

Status: Completed Author:

*Thủ phú: Người giàu có số 1

Hắn là Tứ Vương Gia diễm tuyệt nhất thiên hạ, nhân gian tuyên truyền hắn giết người, lấy mạng người khác trong vô hình.

Nàng là một luồng u hồn vượt qua ngàn năm, ham ăn biếng làm lại còn giả heo xơi tái cọp già.

Hắn bởi vì một câu nói phải cưới nàng, nên khuyên nàng: "Nếu không muốn gả, Bổn vương cũng không miễn cưỡng, nhưng một khi đã gả rồi, đến chỗ Địa Phủ cũng đừng oán Bổn vương không có cảnh cáo ngươi."

Nàng bởi vì đi theo hắn có cơm ăn, có chỗ ở mà phải gả cho hắn, nên trả lời hắn: "Trên đường Hoàng Tuyền rất nhàm chán, nếu có Vương gia làm bạn thì nhất định sẽ không tịch mịch."

Với nàng, hát lên một ca khúc Tiếu Hồng Trần, kết quả chính là không thể sánh bằng một nốt Chu Sa giữa đôi lông mày của hắn.

Với hắn, đăng quang ngai vàng Cửu Ngũ Chí Tôn, muôn người quỳ dưới gối nhưng không đổi về được nụ cười tươi như hoa của nàng.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset