Chương – 76: Phiền phức của Phú Khả Địch Quốc 9

Phiền phức của Phú Khả Địch Quốc 9

“Tiểu muội, ngươi là người Nguyệt gia sao?” Vào lúc Nguyệt Trì Lạc đang ngẩn ra, Nguyệt Vũ Chi đã pha hai cốc trà ngon mang đến ngồi vào chỗ bên cạnh nàng.

Nguyệt Trì Lạc nghe vậy, trong lòng thoáng lộp bộp, khó hiểu mỉm cười nói: “Chẳng lẽ đại ca bị hồ đồ rồi? Mấy năm không gặp, không lẽ ngay cả muội muội mình cũng nhận không ra sao?”

Nàng khẽ mỉm cười, đôi môi hồng phấn gợi lên độ cong hoàn hảo xinh đẹp, hoàn mỹ đến không thể xoi mói.

Nhưng Nguyệt Vũ Chi nhìn vào, đã nhận ra được phần ý lạnh bị nàng cực lực che giấu.

Há to miệng, muốn nói điều gì đó nhưng lời đến khóe miệng lại xoay chuyển lời nói: “Tiểu muội, phụ thân đối đãi ngươi có tốt không?”

Nguyệt Vũ Chi vừa hỏi, tay đang cầm lên chung trà của Nguyệt Trì Lạc dừng lại một chút, chỉ một thoáng, nước nóng bỏng phỏng đỏ cả lòng bàn tay.

Nguyệt Trì Lạc để chung trà xuống, tựa vào ghế dựa ở sau lưng, lười biếng phun ra một chữ: “Tốt!”

Có ăn có ở, có người hầu hạ, hơn nữa cái gì cũng không cần lo, sao có thể nói không tốt?

Lời nói không màng quan tâm, không oán không hận, bình thản như đây chỉ là hỏi thăm cuộc sống của người nào đó chứ không phải là nàng, khiến Nguyệt Vũ Chi ngẩn người. Nhưng, Nguyệt Trì Lạc đã không còn kiên nhẫn nói thêm gì nữa.

“Đại ca, hiện tại trà cũng đã uống rồi, tiểu muội có việc đi trước.”

Nguyệt Trì Lạc nặng nề để chung trà lên bàn, đôi môi hồng phấn mím chặt nhếch lên.

Tâm tình thật sự không còn kiên nhẫn đến cực điểm.

Nàng vốn không có nhiều thời gian, dự định đi Thiên Cơ Các vừa đi vừa về còn không biết phải kéo dài bao nhiêu thời gian.

Vốn tưởng rằng ít nhất hắn có thể nói cho nàng biết một chút về chuyện của khối Hợp Thị Bích này.

Nhưng chưa từng nghĩ hắn ngoài uống trà ra thì chỉ có ngẩn người.

Nếu là bình thường nàng cũng sẽ không để ý,nhưng lúc này thật sự rất cấp bách.

Nguyệt Vũ Chi khôi phục hồi lại tinh thần, sau khi trầm ngâm một lát, trịnh trọng nói: “Tiểu muội, đại ca có chuyện muốn nhờ ngươi!”

Đặc Công Hoàng Hậu

Đặc Công Hoàng Hậu

Status: Completed Author:

*Thủ phú: Người giàu có số 1

Hắn là Tứ Vương Gia diễm tuyệt nhất thiên hạ, nhân gian tuyên truyền hắn giết người, lấy mạng người khác trong vô hình.

Nàng là một luồng u hồn vượt qua ngàn năm, ham ăn biếng làm lại còn giả heo xơi tái cọp già.

Hắn bởi vì một câu nói phải cưới nàng, nên khuyên nàng: "Nếu không muốn gả, Bổn vương cũng không miễn cưỡng, nhưng một khi đã gả rồi, đến chỗ Địa Phủ cũng đừng oán Bổn vương không có cảnh cáo ngươi."

Nàng bởi vì đi theo hắn có cơm ăn, có chỗ ở mà phải gả cho hắn, nên trả lời hắn: "Trên đường Hoàng Tuyền rất nhàm chán, nếu có Vương gia làm bạn thì nhất định sẽ không tịch mịch."

Với nàng, hát lên một ca khúc Tiếu Hồng Trần, kết quả chính là không thể sánh bằng một nốt Chu Sa giữa đôi lông mày của hắn.

Với hắn, đăng quang ngai vàng Cửu Ngũ Chí Tôn, muôn người quỳ dưới gối nhưng không đổi về được nụ cười tươi như hoa của nàng.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset