Chương – 83: Là ai đào mộ 5

Là ai đào mộ 5

Tong phút chốc, chỉ thấy được phần còn lại của cánh tay đã bị đứt bay tán loạn trên không trung, Nguyệt Trì Lạc tiếp tục bạt kiếm, máu tươi nồng đậm vung vẫy toàn thân, cũng may là mặc áo đen hơn nữa còn ở trong bóng đêm nên cũng không nhìn thấy gì, nhưng mùi máu tươi ở chóp mũi càng ngày càng nồng.

Mắt thấy Nguyệt Trì Lạc giết chóc đầy máu tươi, toàn thân trên dưới tản ra hơi thở tử vong khắc nghiệt, mà Lam Hồ thì càng đánh càng hăng, nhưng dáng vẻ tư thế vẫn ưu nhã thong dong.

Giống như đi giữa vạn bụi hoa, một mảnh lá nhỏ cũng không chạm được vào người.

Giữa sự nhất tĩnh nhất động, sinh mạng trên tay cứ như vậy không thương tiếc mất đi.

Hoặc có lẽ hai mươi năm sau bọn họ vẫn tiếp tục là một hán tử, nhưng giờ phút này cảm thấy sợ hãi cái loại tử vong đang đến gần cắn nuốt bọn họ.

Không ai mà không sợ chết, toàn bộ ngôn ngữ ở trước mặt tử vong đều trở thành yếu ớt vô lực.

Trong lòng biết cứ tiếp tục chiến đấu như vậy cũng không phải là cách, vả lại người bên mình so với công lực đối thủ hơn kém nhau một trời một vực, hắc y nhân định cắn răng một cái lén làm ám hiệu, nhưng trong khoảnh khắc thế tới vô cùng dũng mãnh khiến hắc y nhân phải rút lui.

Nguyệt Trì Lạc và Lam Hồ liếc mắt nhìn nhau, trong mắt cả hai đều thấy được sự ăn ý cùng ý cười.

Phi thân một cái, hai người đều rơi vào một chỗ, mà nơi đó đúng như bọn họ mong muốn, một tay vẽ loạn ám khí cực độc chuẩn xác từ hai hướng, đồng thời vung ra sức lực thật lớn tốc độ cực nhanh chuẩn xác hướng đến huyệt đạo khiến cho hắc y nhân cắn lưỡi.

Chỉ một thoáng, chứng kiến ngàn vạn ánh sáng chói chang lóe ra giữa trong bóng đêm, ám khí như hoa lê, như mưa to xuyên thủng khắp nơi đại huyệt từ phía sau hắc y.

Nguyệt Trì Lạc nhíu lại đôi mày thanh tú, trong hai mắt chớp lóe vạn khí phách hàn băng không thay đổi.

Nàng cầm nhuyễn kiếm trong tay xông về phía tên hắc y nhân cuối cùng định trốn tránh chạy đi, trước mắt hắc y nhân có ám khí phía sau có truy binh, một người né tránh không kịp, mũi kiếm vô tình toàn bộ hòa nhập vào từ phía sau hắn, máu tươi đầm đìa phơi đầy đất.

Khủng hoảng đối với cái chết, khiến hắn không tự chủ trừng lớn ánh mắt không còn tiêu cự, nhưng lại không nói được lời nào, máu tươi đỏ thẫm nơi khóe miệng uyển chuyển chảy xuống……

Đặc Công Hoàng Hậu

Đặc Công Hoàng Hậu

Status: Completed Author:

*Thủ phú: Người giàu có số 1

Hắn là Tứ Vương Gia diễm tuyệt nhất thiên hạ, nhân gian tuyên truyền hắn giết người, lấy mạng người khác trong vô hình.

Nàng là một luồng u hồn vượt qua ngàn năm, ham ăn biếng làm lại còn giả heo xơi tái cọp già.

Hắn bởi vì một câu nói phải cưới nàng, nên khuyên nàng: "Nếu không muốn gả, Bổn vương cũng không miễn cưỡng, nhưng một khi đã gả rồi, đến chỗ Địa Phủ cũng đừng oán Bổn vương không có cảnh cáo ngươi."

Nàng bởi vì đi theo hắn có cơm ăn, có chỗ ở mà phải gả cho hắn, nên trả lời hắn: "Trên đường Hoàng Tuyền rất nhàm chán, nếu có Vương gia làm bạn thì nhất định sẽ không tịch mịch."

Với nàng, hát lên một ca khúc Tiếu Hồng Trần, kết quả chính là không thể sánh bằng một nốt Chu Sa giữa đôi lông mày của hắn.

Với hắn, đăng quang ngai vàng Cửu Ngũ Chí Tôn, muôn người quỳ dưới gối nhưng không đổi về được nụ cười tươi như hoa của nàng.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset