Chương 626: Mục Trần Chí Tôn Hải

Mục Trần Chí Tôn Hải

Trên bầu trời, Cơ Huyền lạnh lão quan sát lôi đình uốn lượn quanh người Mục Trần, ánh mắt như độc xà. Câu nói của Mục Trần khiến hắn hơi kinh ngạc tròn mắt, nhưng thái độ vẫn tỏ ra châm chọc:

– Hử? Thế sao?

Hiển nhiên hắn không tin rằng Mục Trần cũng có Chí Tôn Hải, trong Thẩm Phán Kính có kỳ ngộ gì được cơ chứ, lại còn trong thời gian ngắn ngủi đó làm sao có thể từ nhất trọng Thần Phách nan nhảy vọt tới cảnh giới có thể khai mở Chí Tôn Hải.

Thế nhưng Cơ Huyền chẳng đắc ý được lâu, đôi mắt lôi điện của Mục Trần càng trở nên đanh thép, hai tay hùng dũng kết ấn.

“Viu!”

Một cột sáng đỏ sậm từ đỉnh đầu bắn lên trời cao, hung sát khí đáng kinh hãi tràn ngập cả thiên địa, như mãnh thú viễn cổ ngủ say nghìn năm bắt đầu thức tỉnh.

Ai nấy há mồm kinh hãi quan sát diễn biến.

Ma trụ khổng lồ yên lặng lơ lửng giữa cột sáng, mặt ngoài mang đầy những vết tích thăng trầm qua năm tháng. Có những vết hủy hoại kinh khủng chẳng biết do thứ gì tạo thành, đại chiến kinh thiên mà Đại Tu Di Ma Trụ đã từng trải qua từ viễn cổ đến nay có đến bao nhiêu trận?

Đồng thời còn có những hoa văn lấp lánh sáng rực, dáng vẻ như xiềng xích đang quấn chặt lấy ma trụ, như giam hãm nó.

Những hoa văn đó chính là phong ấn được Mục Trần thiết kế nhờ vào mảnh gBất Hủ Đồ Lục thần bí trong cơ thể.

Đại Tu Di Ma Trụ khí thế cực kỳ hung ác, trước đây Mục Trần chỉ có thể miễn cưỡng sử dụng nó ở trạng thái bị phong ấn mà thôi.

Thế nhưng phong ấn kia, lúc này đã có thể tháo bỏ.

Mục Trần lắc người bay ra phía trước Đại Tu Di Ma Trụ, tay kết ấn rồi vỗ lên ma trụ.

“Bùm”

Bạo động bùng phát từ vị trí tiếp xúc giữa bàn tay Mục Trần và ma trụ, mảnh giấy Bất Hủ Đồ Lục trong khí hải của hắn phát ra những tiếng ù ù, hào quang tím ngắt tỏa sáng, chui ra từ bàn tay hắn.

– Giải phong!

Tiếng quát lệnh khe khẽ vang lên.

“Xoẹt xoẹt”

Hoa văn màu tím bao phủ Đại Tu Di Ma Trụ nhanh chóng rút đi, tan rã.

“uỳnh!”

Ma trụ rung lên, hình thể khổng lồ vốn to cả trăm trượng lúc này hoàn toàn thoát khỏi Mục Trần khống chế, nhanh chóng biến to hơn nữa, nhưng cột chống trời giữa thiên địa, hung sát lực càng thêm điên cuồng, thiên địa biến sắc, trở thành một màu đỏ đầy huyết tinh.

Hung sát lực ngập tràn, khán giả rùng mình tim đập thình thịch.

Thậm chí ngay cả những viện trưởng trên tầng trời cao cũng bị hung sát lực đáng sợ kia dọa cho biến sắc.

Thái Thương viện trưởng trừng mắt nhìn xuống, thoáng kinh dị lẩm bẩm:

– Định tháo phong ấn của Đại Tu Di Ma Trụ sao? Nhưng hung khí viễn cổ này không dễ khống chế a…

Đại Tu Di Ma Trụ là trấn cung chi bảo của Long Ma Cung, Thái Thương viện trưởng cũng biết khá nhiều về uy lực của nó. Năm xưa đại chiến với Long Ma Cung, nếu hung khí này mà được sửa chữa thành công, e rằng Bắc Thương linh viện có được Bắc Minh Long Côn trợ giúp cũng thúc thủ vô sách.

Còn lúc này trong tay Mục Trần, thực lực của hắn có thể khống chế được Đại Tu Di Ma Trụ hay không? Nếu như không, chắc chắn sẽ bị hung khí này cắn ngược lại.

Ai nấy đều tập trung chú ý vào ma trụ với khí thế hung ác giữa không gian.

Mục Trần cũng ngẩng mặt ngóng nhìn ma trụ khổng lồ, sau khi phá bỏ phong ấn, bề mặt ma trụ như có những vết nứt đỏ tươi, thoạt nhìn cứ như những cái miệng ác ma hung tợn phun ra hung sát lực kinh hoàng, đang chuẩn bị hiện lộ hung uy dữ tợn.

Mục Trần phóng người bay lên đỉnh trụ.

“uỳnh!”

Đột nhiên khi hắn đặt chân xuống, Đại Tu Di Ma Trụ rung chuyển, hung sát lực tỏa ra hào quang huyết sắc hung hăng đổ tới hắn. Thứ hung khí này chẳng hề chịu phục tùng, lai lịch bất phàm của nó cho thấy nó phải có linh tính, xưa nay bị phong ấn nên vẫn ẩn nấp một chỗ, chờ đợi đúng lúc phong ấn bị phá tan sẽ không còn ngoan ngoãn trở thành vũ khí cho Mục Trần sử dụng.

“Hừ.”

Đại Tu Di Ma Trụ phản phé, Mục Trần chỉ gầm nhẹ, hẳn nhiên đã đoán trước được, chân dùng lực giậm mạnh xuống, hào quang màu tím từ bàn chân lan ra, hung sát lực đáng sợ đang ùa lên lập tức hoảng hốt rút đi.

Đại Tu Di Ma Trụ tuy bá đạo hung hãn, nhưng Bất Hủ Đồ Lục trong cơ thể Mục Trần lại quá xuất sắc có thể phong ấn hoàn toàn sức mạnh của nó.

Bị Mục Trần phản kích, Đại Tu Di Ma Trụ chỉ đành trở về, không còn hành động chống đối ám toán Mục Trần nữa.

– Đã biết nghe lời, còn không mau đem năng lực ra cho ta dùng?

Mục Trần nhận thấy trạng thái Đại Tu Di Ma Trụ trở lại an tĩnh, nhếch mép cười. Hắn ngồi xuống tại chỗ, lòng bàn tay ngửa ra, hung sát lực trong ma trụ lại bùng lên, như hai dòng chảy đổ vào bàn tay hắn, rồi bao phủ cả người Mục Trần.

“Uỳnh uỳnh!”

Hung sát lực cuồn cuộn đổ vào người như con huyết long điên cuồng, hùng dũng chạy khắp nơi rồi chui vào khí hải Mục Trần.

Sau khi tháo bỏ phong ấn, năng lực Đại Tu Di Ma Trụ cực kỳ kinh khủng, hung hãn hơn không chỉ vài lần, năng lượng vượt xa khi trước.

Hung sát lực mênh mông cuồng bạo tràn ngập khí hải, nếu nhìn vào khí hải của hắn, chỉ có một màu đỏ đáng sợ. Khí hải của hắn tràn ngập rồi dần dần trở nên quá tải, cảm giác đau nhức bắt đầu xuất hiện.

Thế nhưng Mục Trần vẫn không nhúc nhích, vẫn điều động hung sát lực tiếp tục tràn vào khí hải.

Đến khi khí hải không còn khả năng chứa đựng được nữa, ngay vị trí trung tâm của nó uốn éo biến dạng, rồi một chấm đen nhỏ bé hình thành, dao động phát ra như một vùng không gian kỳ diệu vừa mới sản sinh.

Chính lúc đó, một lực hút kinh dị từ chấm đen phát tán, gào thét nuốt lấy hung sát lực tràn ngập xung quanh, toàn bộ đều bị rút vào một cách nhanh chóng.

Chỉ vài cái chớp mắt, khí hải của hắn lại trở nên trống trơn, kể cả linh lực cũng không còn tồn tại.

Trên đỉnh ma trụ, thân thể Mục Trần khẽ run lên, hắn ngẩng đầu nhìn phía đối diện, khẽ cười, đứng dậy.

“Ầm!”

Không gian phía sau Mục Trần biến dạng, dường như đang hình thành một vùng hải dương đỏ sậm như biển máu, cực kỳ hung lệ.

Vẻ hung lệ đó dễ khiến người ta run rẩy hoảng sợ, thế nhưng lúc này sự hoảng sợ trong mắt khán giả lại từ một nguyên nhân khác.

Chí Tôn Hải!

Mục Trần cũng đã khai mở được Chí Tôn Hải?!

– Mục Trần ca ca cũng mở được Chí Tôn Hải rồi ư?

Vũ Hi vui mừng reo lên.

Diệp Khinh Linh cũng tròn mắt khó tin, trước khi tiến vào Thẩm Phán Kính, Mục Trần chí có thực lực nhất trọng Thần Phách nan, thế nhưng sao lại đột ngột tăng trưởng vượt bậc đến trình độ mở ra Chí Tôn Hải, thật khủng khiếp!

– Cái đó không phải là Chí Tôn Hải của bản thân hắn!

Linh Khê tinh ý hơn, lắc đầu giải thích:

– Hắn chỉ mở một thứ trong khí hải gọi là Chí Tôn Nguyên Điểm, rồi dùng hung sát lực của Đại Tu Di Ma Trụ đổ vào. Năng lượng này không phải của hắn, do đó không thể sinh ra không ngừng, cũng không hấp thu được linh khí bên ngoài bổ sung dung hợp, nên “ngụy Chí Tôn Hải” này sẽ dễ dàng tan biến khi hung sát lực cạn kiệt, chỉ tồn tại được một thời gian mà thôi. Dẫu sao đây cũng chính là mục đích của hắn.

Chí Tôn Nguyên Điểm chính là hình thái đầu tiên và căn nguyên của Chí Tôn Hải, muốn tạo thành Chí Tôn Hải chân chính cần phải dùng linh lực bản thân hoàn thiện nó. Mục Trần lúc này chắc chắn không đủ thời gian, nên hắn dùng cách khác, mượn năng lực hung sát lực đổ vào Chí Tôn Nguyên Điểm, tạo ra ngụy Chí Tôn Hải.

Dù sao chẳng cần biết là Chí Tôn Hải kia là thật hay giả, hắn vẫn có thể sử dụng được năng lượng đó.

Và khi hắn đã có được Chí Tôn Hải, ưu thế thực lực của Cơ Huyền đã hoàn toàn bị hắn gạt bỏ.

Cửu văn lôi thể, sức mạnh Chí Tôn Hải, thậm chí có thể nói ở trong gầm trời này đây, hắn là vô địch dưới Chí Tôn cảnh.

Chí Tôn Hải đầy huyết tinh uốn éo quay cuồng trong không gian, sóng gió bồng bềnh, Mục Trần nghênh mặt nhìn Cơ Huyền vẫn âm trầm im lặng, nhẹ nhàng đưa tay ra ngoắc ngoắc khiêu khích.

Mục Trần đứng trên ma trụ, con người đỏ ngầu hiếu sát, lôi đình lóe ra liên hồi, khí thế áp đảo tràn ngập, thậm chí còn dữ dội hơn Cơ Huyền!

Mục Trần như sát thần, hiên ngang hùng dũng, sát khí lẫm liệt kinh sợ toàn trường.

Đại Chúa Tể

Đại Chúa Tể

Score 8.3
Status: Completed Author:
Đại thiên thế giới, nơi các vị diện giao nhau, vạn tộc hiện lên như nấm, quần hùng tụ hội, một vị Thiên chi chí tôn đến từ hạ vị diện tại vô tận thế giới diễn lại một truyền kỳ mà mọi người hướng tới, theo đuổi con đường Chúa tể.

- Hỏa vực vô tận, Viêm Đế nắm giữ, vạn hỏa đốt trời xanh. Trong võ cảnh, Võ Tổ chi uy, chấn nhiếp càn khôn. Bắc Hoang khâu, Vạn Mộ địa, Bất Tử chi chủ trấn thiên địa. Tây Thiên điện, Bách Chiến chi hoàng, chiến uy không thể địch.

- Thiếu niên bước ra từ Bắc Linh cảnh, cưỡi Cửu U Minh Tước xông đến thế giới hỗn loạn đầy đặc sắc, con đường Chúa tể, ai nổi ai chìm? Đại thiên thế giới, vạn đạo tranh phong, ta làm đại chúa tể.

- Ở truyện mới này của Lão Đậu, chúng ta có thể gặp lại Viêm Đế Tiêu Viêm, Huân Nhi, hay Lâm Động trong vũ động càn khôn hay không? Mời bạn đọc cùng tìm hiểu.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset