Xích Cước đại tiên này phạm phải sai lầm lớn, rốt cuộc không thể nào khống chế Linh Thổ Hồng Hoang giới nữa, rời đi như vậy, nhưng mà vì sao Lạc Ly cảm thấy trong lòng hắn lại có một sự mừng rỡ?
Lạc Ly nhớ lại lời Cô Bắc Trần nói, Xích Cước đại tiên này tọa trấn ở Linh Thổ Hồng Hoang giới, thật giống như ngồi tù, căn bản không cách nào tu luyện, hiện tại chịu tội rời đi, nhưng mà có thể quay về tông môn tu luyện, cho nên hắn như mừng rỡ từ trong lòng.
Đột nhiên một ý tưởng, xuất hiện trong lòng Lạc Ly, thực ra những gì Cô Bắc Trần làm, kích thương khốn Xích Cước đại tiên, cũng là chuyện mà Xích Cước đại tiên muốn, hắn có phải là đã cố ý âm thầm phối hợp, mượn đó để rời khỏi nơi đây?
Nhưng mà ý tưởng này, Lạc Ly lập tức đè ép lại, không được nghĩ, không được nói, đối với Địa tiên, tất cả đều đương một hữu sinh.
Lạc Ly nói: “Tiên trưởng, ngài phải rời khỏi nơi đây? Không biết tiên trưởng có chuyện gì cần ta làm không? Xin cứ phân phó!”
Xích Cước đại tiên này đối với mình, trong sáng trong tối, chiếu cố vô cùng, trên đời không có vô duyên vô cớ yêu quý như vậy, tất có nguyên nhân.
Xích Cước đại tiên nhìn Lạc Ly, nói: “Ài, vốn, thực sự còn có một chuyện muốn cầu ngươi, sở dĩ ta trấn thủ nơi đây, chính là Long Thần giáo kia áp bức Ngọc Tiêu môn của ta, bức bách ta làm chức vụ này, lấy đó để cản trở con đường tu luyện của ta.
Trong Linh Thổ Hồng Hoang giới này, đệ nhất tông môn hạ giới là Thiên Long cung, thực ra cũng chính là một trong những chi nhánh của Thần Long giáo, vốn ta muốn bồi dưỡng các ngươi, thời cơ đến thì thay ta diệt vong tông môn này cho hả giận.
Nhưng mà bây giờ xem ra không thể rồi, ài dà, đáng tiếc!
Quả nhiên Xích Cước đại tiên này hỗ trợ mình như vậy là vì có việc muốn nhờ.
Lạc Ly nói: “Thỉnh đại tiên yên tâm, ta đã nhớ Thiên Long cung này rồi, tất sẽ tiêu diệt tông môn này!”
Xích Cước đại tiên mỉm cười, nói: “Vậy đa tạ, hạo kiếp lần này, ngươi cứu vớt thương sinh, tích lũy vô số công đức, sau khi quay về, kí đắc đáo xử đa khán khán, đa hoa hoa, hảo người tốt tất sẽ được hồi báo!”
Nói xong, Xích Cước đại tiên cất bước mà đi, nhất thời biến mất.
Lạc Ly thở ra một hơi dài, nhìn về phía mười hai chân linh của mình, bọn họ cũng chậm rãi thức tỉnh, bọn họ nhìn về phía Lạc Ly, trong ánh mắt đều mang theo sự vui mừng, mình sống lại rồi!
Tiểu Bạch hỏi: “Phụ thân đại nhân, cái…”
Lạc Ly nói: “Đã bị ta giết!”
Nhất thời bọn họ đều hoan hô ầm lên!
Lạc Ly nói: “Tốt rồi, sự tình xong xuôi, chúng ta quay về Hỗn Nguyên tông đi thôi! Quay về tông môn!”
Mười hai chân linh vạn phần cao hứng, bọn họ liền cùng Lạc Ly cùng nhau quay về tông môn.
Đột nhiên, Trần Như Mộng nhìn về phía Lạc Ly, nói: “Chủ công, chủ công, ta, ta cũng muốn trở về tông môn nhìn xem, không biết tông môn thế nào rồi?”
Mặc dù Trần Như Mộng đã bị đoạt xá, nhưng mà đoạt xá chi linh kia đã hoàn toàn mất đi kí ức, nàng vẫn kế thừa ký ức của Trần Như Mộng, Cửu Nguyên tông kia vẫn là vô cùng quan trọng trong lòng nàng.
Vạn Lý Trường Không ở bên cạnh cũng như vậy.
Lạc Ly cười, nói: “Tốt, hai người các ngươi quay về tông môn xem sao!”
Nhất thời Trần Như Mộng cùng Vạn Lý Trường Không mắt sáng bừng lên, nói: “Đa tạ chủ công, sự tình xử lý hoàn tất, chúng ta tất sẽ quay về Hỗn Nguyên tông!”
Nói xong, hai người các nàng rời đi, cùng đám người Lạc Ly chia tay, ai đi đường nấy!
Lần này sau khi thiên địa trọng tốt, địa hình so với quá khứ cũng có thay đổi lớn, nhưng mà vị trí ban đầu vẫn không có thay đổi.
Ly Không đảo vẫn là ở trong địa vực Nam Hải, mọi người quay về Ly Không đảo, nhưng mà trước đó, Lạc Ly phải nghênh đón tam đại sát thi thủ hạ của mình, còn cả rất nhiều đệ tử.
Lạc Ly yên lặng cảm thụ, hắn có thể cùng tam đại sát thi, cảm thụ sự tồn tại của đối phương rồi mới chỉ vào phía trước, nói:
“Dựa theo phương hướng này, đi thôi!”
Đây là hắn và tam đại sát thi cảm ứng, mọi người lập tức tiến về phía trước.
Thật ra, tam đại sát thi cùng mười hai chân linh, chính là một trong những biến chủng của Hỗn Nguyên tông Chúng Sinh lâm, ai nấy đều là phân thân của Lạc Ly, ai nấy đều có tư duy chủ thể của mình.
Dọc theo đường đi này, rốt cuộc không còn thôn trang thành trấn gì, tất cả những gì nhân tộc xây dựng đều biến mất.
Nhưng mà người còn sống thì không thành vấn đề.
Nhân tộc tàn dư, dựa vào công cụ khi tị nạn đã mang theo, bắt đầu chặt cây, xây tường,
Thanh Trúc Mai nhíu mày, nói: “Tông chủ. Thật ra chúng ta không cần quay về Ly Không đảo!
Theo ta biết, hạo kiếp này, có không ít tông môn bị tổn thất nghiêm trọng, xử lý công việc sẽ bớt đi ít nhất ba nhị đẳng tông môn, bởi vì bị thiên tai phá diệt. Chúng ta hoàn toàn có thể chiếm cứ địa bàn của bọn họ, ở đại lục này, mở mang thế lực!”
Lời này vừa nói ra, mọi người gật đầu, mọi người cũng không thể nào thích nổi hải đảo này. Vẫn là đại lục phồn hoa hơn.
Nhưng mà Lạc Ly lắc đầu, câu nói kia của Xích Cước đại tiên trước khi đi, tuyệt đối không phải là nói suông.
Hắn nói: “Không được, chúng ta phải quay về Ly Không đảo!”
Hắn ra lệnh một tiếng, mọi người lập tức nghe lệnh.
Mọi người cùng nhau đi tới bờ biển, thả hải thuyền ra rồi cùng đi lên thuyền.
Hải thuyền dựa theo vị trí ban đầu, đi về phía Ly Không đảo kia.
Lạc Ly nhắm mắt tu luyện, cảm thụ bí pháp vô thượng của Hỗn Nguyên kiếm phái kia.
Kiếm pháp của Hỗn Nguyên kiếm phái chính là kiếm linh thuật, mỗi một đệ tử của Hỗn Nguyên tông đều phải chọn một trong mười hai nguyên lực của ngũ hành. Coi như là căn bản chi lực của mình.
Mỗi một đệ tử của Hỗn Nguyên kiếm phái sẽ dựa vào đặc điểm bản thân mình, tu luyện căn bổn chi lực, thành lập Hỗn Nguyên kiếm tâm thuộc về chính mình rồi mới luyện hóa Hỗn Nguyên chi lực độc nhất của mình.
Hỗn Nguyên chi lực căn bản của Cô Bắc Trần chính là Chân Dương!
Rồi mới lấy đò là căn bản, nắm giữ kiếm linh. Hấp thu nguyên tố chi lực, hóa ngũ hành ‘Âm’ dương mười hai nguyên lực nhập kiếm, một kiếm vung ra, nguyên tố chi lực xung quanh tập hợp lại, hoặc là hàn băng, hoặc là hỏa diễm, hoặc là tử điện, cảnh giới cao nhất có thể xưng là “Nhất kiếm sơn hà động, thiên địa chuyển thất biến” Là pháp lực vô cùng, nổi tiếng thiên hạ.
Lợi hại nhất của Hỗn Nguyên kiếm phái là, cuối cùng rất nhiều Hỗn Nguyên chi lực, dung hợp nhất thể, đó là Hỗn Nguyên chân chính!
Toàn bộ đệ tử của Hỗn Nguyên kiếm phái, không có ai có Hỗn Nguyên chi lực giống nhau, đều là các chủng loại có uy lực khác biệt, tựa như thất đại Hỗn Nguyên chi lực của Cô Bắc Trần, chính là thiên hạ độc nhất vô nhị.
Thất đại Hỗn Nguyên chi lực này, thần ngưng, ảm sát, lam cức, chân dương, mệnh nguyên, kim hầu, huyết cương!
Trong lực lượng vô tận trong thiên hạ, vượt xa chân hỏa chi lực của Lạc Ly, mặc dù chân hỏa chính là vũ trụ bổn nguyên, nhưng mà so với Thất đại Hỗn Nguyên chi lực của Cô Bắc Trần, về bản chất, vẫn là không bằng.
—————