Chương 246-1: Nghiền áp nghiền áp Phạm Vô Kiếp! (1)

Nghiền áp nghiền áp Phạm Vô Kiếp! (1)

Khiếp sợ! Phẫn nộ! Liều mạng! Tái đấu! Xông, xông, xông!

Rống to, lại xông, lại xông, rốt cuộc Phong Tử Hư lại một lần nữa trở về thứ 1, nhưng mà đây là vinh quang cuối cùng, đảo mắt, hắn lại một lần bị Phạm Vô Kiếp vượt qua, sau đó Lạc Ly theo sát sau, lại một lần biến thành thứ 3.

Lúc này đây sau khi vượt qua, thời gian hạn định bí pháp nọ có tác dụng đã qua, Phong Tử Hư toàn thân lạnh lẽo, đã hoàn toàn vô lực xung phong, nhìn Phạm Vô Kiếp cùng Lạc Ly số lượng không ngừng tăng lên, Phong Tử Hư thở dài một tiếng, ngây ngốc đứng ở nơi đó, vẫn không nhúc nhích!

“Bại rồi, bại rồi, ta đã hoàn toàn bị đánh bại, bọn họ quá mạnh mẽ!”

Phong Tử Hư mất hồn mất vía, mà lúc này, Phạm Vô Kiếp hoàn toàn không chú ý tớ phản ứng của Phong Tử Hư, bởi vì lúc này, hắn cũng mất hồn mất vía.

Từ pháp khí ngọc châu đầu tiên, Lạc Ly luôn bám theo phía sau Phạm Vô Kiếp, bất kể Phạm Vô Kiếp bện ra pháp khí gì thì Lạc Ly bện pháp khí đó, bất kể Phạm Vô Kiếp bện xong pháp khí lúc nào thì Lạc Ly sẽ bện pháp khí xong ngay sau đó.

Toàn bộ đều là một loại pháp khí, không kém một cái, không khác nhau mảy may, chính vì như thế, Lạc Ly bám sát theo phía sau Phạm Vô Kiếp.

Lúc mới đầu, Phạm Vô Kiếp không hề bận tâm, thầm nghĩ:

“Ta cực khổ tu luyện Linh Quang Ti ba tháng, được cường giả Tân Nguyên tổ sư phái tới giúp đỡ, khổ luyện trong Động Thiên Thiên Địa Đại Diễn Thế Giới của cường giả đó tương đương với một năm, có thể nói bỏ vô số công sức, ba trăm ba mươi tám pháp khí này, trong một ngày một đêm, ta có thể bện ra hết!

Lạc Ly, ngươi chỉ mới học tập Linh Quang Ti mười tám ngày, ngươi đấu với ta, ngươi thua chắc rồi, ta không tin ta sẽ bại dưới ngươi!

Ngươi chỉ là hậu thiên Địa Hỏa Đạo Thể, còn ta là Đạo Chủ Thánh Linh chi thể, pháp thể tu tiên tốt nhất trên thế giới, là Đạo Chủ chi thể trong bảy đại thần chủ vĩnh hằng trong truyền thuyết, ta không tin ta sẽ bại dưới ngươi!

Cho nên Phạm Vô Kiếp không chút bận tâm, thoải mái sử dụng Linh Quang Ti bện đủ loại pháp khí.

Thế nhưng sau khi hắn bện tới cái thứ mười thì không khỏi nhíu mày, Lạc Ly vẫn theo sát phía sau hắn, hắn bện cái gì thì Lạc Ly bện cái đó, hắn bện xong khi nào thì Lạc Ly cũng bện xong khi đó, như bóng với hình, không kém nhau mảy may!

“Tên chán ghét, thật sự đáng ghét!”

Thật ra dọc đường đi kia trong lòng Phạm Vô Kiếp đã có một tia bóng ma sợ hãi Lạc Ly, hắn sợ Lạc Ly, bằng không thì đoạn thời gian này hắn cũng không nhiều lần sử dụng ám chiêu ám toán Lạc Ly như thế.

“Làm sao bây giờ? Tốt tôi! Vậy thì chơi thôi, ta xem ngươi bện ra được mấy cái!”

Cho nên sau cái thứ mười thì Phạm Vô Kiếp bắt đầu bện những pháp khí khó nhất, phi chu, lân giáp, động phủ, lâu vũ, thủy cung, vân phòng, địa bảo…

Cái nào khó bện thì Phạm Vô Kiếp chọn cái đó, cho nên thứ tự của Phạm Vô Kiếp cùng Lạc Ly bị người khác vượt qua điên cuồng.

Thế nhưng Phạm Vô Kiếp vừa bện xong phi chu thì Lạc Ly cũng bện xong. Động phủ cũng như vậy, lâu vũ cũng như thế, chỉ cần Phạm Vô Kiếp vừa bện xong thì Lạc Ly sẽ bện xong theo, từ từ Phạm Vô Kiếp cảm nhận được một loại áp lực đáng sợ.

“Tại sao có thể như vậy, tại sao có thể như vậy.”

“Không có đạo lí, không có đạo lí, vì sao tốc độ của hắn có thể đuổi kịp ta.”

“Ta khổ tu tương đương một năm ba tháng, hắn chỉ mới mười tám ngày, sao có thể chứ? Không thể nào, không thể nào!”

“Sẽ không, sẽ không, ta mạnh hơn hắn, ta mạnh hơn hắn!”

Từ từ tâm thần của Phạm Vô Kiếp bắt đầu rối loạn, chuyện xảy ra dọc đường đi khi trước xuất hiện trong lòng.

Nỗi sợ hãi trong lòng ngày càng mãnh liệt.

“Chẳng lẽ ta thua? Chẳng lẽ ta lại thua! Hắn có thể bám theo mình như thế chứng tỏ hắn bện rất mạnh, bằng không thì không thể nào như thế được!”

“Trùng hợp, chỉ là trùng hợp, ta không tin hắn lại lợi hại như thế!”

Mười cái, hai mươi, ba mươi, bốn mươi…

Đảo mắt tới cái thứ một trăm, Phạm Vô Kiếp bện một trăm pháp khí, Lạc Ly bám theo bện một trăm pháp khí, không kém mảy may!

“Không thể, không thể, gặp quỷ, không thể nào!”

Phạm Vô Kiếp hốt hoảng, càng tăng nhanh tốc độ bện pháp khí, đảo mắt đã qua một trăm lẻ tám cái, đến khi mộc ngẫu thông báo Phạm Vô Kiếp cũng không quan tâm tới, tiếp tục bện pháp khí điên cuồng!

Rất nhanh đã vượt lên Phong Tử Hư, thế nhưng Phạm Vô Kiếp căn bản không xem Phong Tử Hư ra gì, vượt qua thì vượt qua, hắn không hề quan tâm, trong lòng hắn chỉ có mình Lạc Ly.

Một trăm bốn mươi, một trăm năm mươi, một trăm sáu mươi, một trăm bảy mươi, một trăm tám mươi, một trăm chín mươi, hai trăm…

Đảo mắt, Phạm Vô Kiếp cùng Lạc Ly đã đột phá đại quan hai trăm pháp khí!

Những người khác bị hai người bọn họ bỏ xa tít phía sau, căn bản không thể so bì với bọn họ.

“Quá lợi hại, hai người đó quá mạnh mẽ!”

“Phải, phải, đều đã vượt qua hai trăm pháp khí.”

“Khó trách bọn họ dám dùng thiên địa linh vật đặt cược, thực sự quá mạnh mẽ!”

“Ngươi thấy ai có thể đứng nhất, sao ta cảm thấy Lạc Ly lợi hại hơn nhỉ?”

“Ta cũng cảm thấy như thế, ta cảm thấy hắn sẽ đứng nhất!”

Người xem đều đang nghi luận, trong lòng Phạm Vô Kiếp nguy cơ càng ngày càng mạnh, càng ngày càng đáng sợ, bởi vì Lạc Ly không chút thua kém, vẫn bám theo phía sau mình, không kém mảy may!

Thế nhưng Phạm Vô Kiếp thở dài một hơi, lòng nghĩ:

“Không sợ, không sợ, ta còn tuyệt chiêu!”

“Đúng vậy, không cần e ngại hắn, ta có tuyệt chiêu, trận đấu này ta thắng chắc rồi!”

“Thử lần nữa, thử lần nữa, lần này ta thử cố ý bện pháp khí thần bi chậm một chút, ta thử xem Lạc Ly có phải cố ý theo đuôi ta hay không, ta chậm rồi, hắn có thể chậm lại như ta không!”

Rất nhanh pháp khí thần bi thứ hai trăm hai mươi sáu sắp bện xong, thế nhưng Phạm Vô Kiếp cố ý thả chậm tốc độ, muốn nhìn thử xem Lạc Ly có phải cố ý theo đuổi mình không, cũng sẽ thả chậm tốc độ lại!

Lạc Ly vẫn không nói, không có biểu tình bỗng mỉm cười, cuối cùng Phạm Vô Kiếp cũng lộ ra sơ hở, chiến thuật theo đuôi của mình đã phát huy tác dụng.

Ngay chớp mắt Phạm Vô Kiếp thả chậm tốc độ, Lạc Ly thoải mái nói:

“Được rồi, không chơi nữa, tìm chết đi!”

Hắn bắt đầu tăng nhanh tốc độ.

Lạc Ly một lần, một cái, bện xong pháp khí thần bi!

Thứ tự thay đổi, Lạc Ly hoàn thành hai trăm hai mươi sáu pháp khí, xếp hạng nhất, vượt lên Phạm Vô Kiếp.

Phạm Vô Kiếp sửng sốt, cho tới giờ Lạc Ly đều theo sau hắn, đuổi theo hắn, hắn đã thích ứng, nhưng trong nháy mắt Lạc Ly vượt lên hắn, khiến hắn khó chấp nhận được, khiến hắn kích động.

Tuy nhiên Lạc Ly mặc kệ phản ứng của Phạm Vô Kiếp, hắn bắt đầu sử dụng toàn lực, hắn bám theo Phạm Vô Kiếp là một chiến thuật tâm lý, Lạc Ly chỉ sử dụng chín phần sức cho mỗi pháp khí, lúc này Lạc Ly hoàn toàn bùng hổ, toàn lực bày ra thực lực của mình.

Lúc này Lạc Ly bắt đầu chọn bện các loại pháp khí còn lại, lựa chọn cái hắn bện giỏi nhất, bắt đầu bện nhanh, bắt đầu vượt xa Phạm Vô Kiếp.

Đại Đạo Độc Hành

Đại Đạo Độc Hành

Status: Completed Author:

Ba nghìn tả đạo, tám trăm bàng môn, một trăm lẻ tám thượng môn.

Tu sĩ ở cái thời đại này đông như kiến, tùy tiện ngó một cái là có một đống.

Tu sĩ tay mang ngũ hành, chân giẫm âm dương, siêu thoát sinh tử luân hồi, một lòng truy cầu đại đạo vĩnh hằng trong truyền thuyết.

Khổ tu, lịch lãm, tham ngộ, ác chiến, trải qua vạn kiếp vẫn giữ vững niềm tin. Rồi sẽ có ngày đứng trên tất cả, nhìn chúng sinh nhỏ bé dưới chân.

Đến ngày ta đứng trên đỉnh chín tầng trời, mới phát hiện đại đạo ta truy cầu vốn chỉ là con đường ta đã trải qua, mà chính nó cũng chỉ mới bắt đầu!

Đại đạo rộng lớn mịt mờ, mình ta độc hành!

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset