Chương 247-1: Linh quang hữu hình tân pháp khí! (1)

Linh quang hữu hình tân pháp khí! (1)

Phạm Vô Kiếp bện xong nhưng mà xếp ở vị trí thứ hai, thế nhưng Phạm Vô Kiếp cũng không quá quan tâm, hắn nhìn Lạc Ly, không nhúc nhích, giống như đang chờ đợi gì đó.

Thời gian trôi qua từng chút, cuối cùng mộc ngẫu hô:

“Tất cả thí luyện giả chú ý, tất cả thí luyện giả chú ý qua một khắc chung nữa thì thí luyện Vạn Ti Luyện Hình sẽ chấm dứt, xin mọi người tranh thủ thời gian cố gắng!”

Còn có một khắc chung. Lúc này Phong Tử Hư thở dài một tiếng, sắc mặt âm trầm nhìn Lạc Ly với Phạm Vô Kiếp.

“Thí luyện giả Phong Tử Hư bện thành công ba trăm ba mươi tám kiện pháp khí, thí luyện thông qua trọn vẹn, xếp hạng thứ ba.”

“Thí luyện giả Phong Tử Hư bện thành công ba trăm ba mươi tám kiện pháp khí, thí luyện thông qua trọn vẹn, xếp hạng thứ ba.”

“Các vị thí luyện giả, xin chú ý, thí luyện Vạn Ti Luyện Hình sắp chấm dứt, sắp chấm dứt, xin chú ý, xin chú ý!”

Lúc này tất cả thí luyện giả có vô cùng trấn tĩnh, có la lớn bối rối tay chân, có mở miệng hô:

“Đừng, ta còn thiếu chút nữa là có thể thông qua rồi!”

“Mau, mau, không xong rồi, không xong rồi, bện mau, bện mau…”

“Xong rồi, xong rồi, lần này vẫn không thông qua.”

“Mười, chín, tám, bảy, sáu, năm, bốn, ba, hai, một! Thí luyện Vạn Ti Luyện Hình lần thứ tám vạn bảy ngàn sáu trăm ba mươi mốt ở ngoại môn chính thức chấm dứt, toàn bộ thí luyện giả dừng bện, dừng bện!”

Thí luyện Vạn Ti Luyện Hình chấm dứt, mọi người dừng lại, có cao hứng, có bi thương, ai cũng không giống ai.

Lạc Ly nhìn về phía Đặng Thương Hải, hắn vừa lúc bện thành công một trăm lẻ tảm pháp khí, thông qua khảo hạch, thế nhưng pháp khí cuối cùng đã rút hết toàn bộ sức lực của hắn, đã mệt mỏi không thể đứng dậy được nên ngồi dưới đất cười ha ha ngây ngô.

Lạc Ly giơ ngón tay cái với hắn, Đặng Thương Hải ra sức gật đầu, cũng giơ ngón tay cái với Lạc Ly.

Lúc này, Mộc quản sự xuất hiện nhìn mọi người, ở phía sau hắn xuất hiện một thủy kính thật lớn, trên đó là tên của mọi người.

“Đứng thứ nhất, Lạc Ly, ba trăm ba mươi tám kiện!”

“Thứ hai, Phạm Vô Kiếp, ba trăm ba mươi tám kiện!”

“Thứ ba, Phong Tử Hư, ba trăm ba mươi tám kiện!”

“Thứ bốn, Hổ Lung Sơn Nhân, hai trăm bốn mươi bốn kiện!”

“Thứ năm, Tiểu Đao, hai trăm ba mươi sáu kiện!”

“Thứ sau, Dịch Lam, hai trăm hai mươi chín kiện!”

“Thứ bảy, Nhạc Thiên Phong, hai trăm mười bảy kiện!”

Nhạc Thiên Phong vốn có thể bện ra toàn bộ pháp khí lại bởi vì vấn đề tâm lý, cuối cùng chỉ có thể bện ra hai trăm mười bảy pháp khí, đứng xa ở phía sau.

Thứ tự tụt xuống, mãi đến cuối cùng.

“Hạng ba trăm năm mươi mốt, Đặng Trường Hải, một trăm lẻ tám kiện!”

Dưới nữa thì không còn, dưới một trăm lẻ tám kiện thì không thông qua thí luyện, chỉ có thể đợi lần sau, cho nên không có hiện ra tên của bọn họ.

Lạc Ly thở dài một tiếng, tổng cộng hơn một ngàn một trăm người tham gia khảo thí, kết quả ba trăm năm mươi mốt người thông qua, xác suất thành công chỉ 30%, ba bốn trên mười.

Nhìn danh sách này, Nhạc Thiên Phong đi nhanh tới Lạc Ly, đi tới bên cạnh Lạc Ly, nhìn Lạc Ly như hổ nhìn mồi.

Lạc Ly mỉm cười nhìn hắn, hai người đối mặt, không nhúc nhích!

Nhạc Thiên Phong thở dài một tiếng, duỗi tay ra, lấy ra trận bàn, mở ra nhìn U Minh Âm Hỏa lần cuối, hỏa diễm đó mới nhìn thì là màu xám trắng ảm đạm nhưng nhìn kỹ thì lại như ngàn tầng lửa đốt chung với nhau, có cảm giác không nhìn thấu, nhưng vẫn xem mê mệt.

Hắn mở miệng nói: “Nhạc Thiên Phong ta tuy nhân phẩm không tốt nhưng thất bại là thất bại, thua là thua, nguyện cược nguyện thua, ta thua tâm phục khẩu phục, đưa ngươi!”

Nói xong, đóng trận bàn lại đưa U Minh Âm Hỏa cho Lạc Ly.

Lạc Ly nhận lấy, có được cho mình thiên địa linh hỏa Huyền giai trung phẩm U Minh Âm Hỏa.

Phong Tử Hư cũng chậm rãi đi tới nói: “Thua chính là thua, đây là Khí Diễn Chân Ngân của ta!”

Lạc Ly đưa tay tiếp nhận thiết cầu kim chúc lớn chừng một tấc đó, trong đó có vô số khí tức xoay xung quanh bề mặt thiết cầu kim chúc, có biến hóa của quy tắc lưu động, số khí tức trong đó khó mà đếm rõ nhưng sợ là không dưới một vạn sợi! Đúng là thiên địa linh kim Hoàng giai thượng phẩm Khí Diễn Chân Ngân!

Nhất thời khắp nơi vang lên tiếng vỗ tay, mọi người vỗ tay ủng hộ Nhạc Thiên Phong cùng Phong Tử Hư hết lòng tuân thủ hứa hẹn. Ánh mắt của mọi người nhìn Phạm Vô Kiếp, nhưng Phạm Vô Kiếp vẫn không nhúc nhích, giống như không hề cảm nhận được mọi người đang nhìn hắn, nói sao cũng không chịu lấy ra hai thiên địa linh vật, nhất thời tiếng xì vang lên khắp nơi.

Lúc này Mộc quản sự mở miệng:

“Thí luyện Vạn Ti Luyện Hình lần thứ mười tám vạn bảy ngàn sáu trăm ba mươi bốn ở ngoại môn bắt đầu ban thưởng, người đứng thứ nhất khảo thí Lạc Ly sẽ được môn phái thưởng cho một kiện thiên địa linh vật Hoàng giai, giá trị cống hiến môn phái ba ngàn!

Thưởng cho người thứ hai Phạm Vô Kiếp hai ngàn giá trị cống hiến môn phái, thứ ba Phong Tử Hư một ngàn giá trị cống hiến môn phái, những người trước mười còn lại thưởng cho năm trăm giá trị cống hiến môn phái!

Xin mọi người tiến lên lĩnh thưởng!”

Đột nhiên Phạm Vô Kiếp mở miệng nói: “Chờ chút, ai nói ta thua, ai nói Lạc Ly đứng nhất, ta không phục!”

Âm thanh vô cùng thanh thúy, vang vọng toàn trường, mọi người sửng sốt, chuyện gì đây?

Người xem ở bên ngoài đã định chuẩn bị rời khỏi nhưng nghe tiếng nói đó thì mọi người lập tức ngạc nhiên, chẳng lẽ vẫn chưa chấm dứt, bọn họ lập tức nhìn thủy kính!

Mộc quản sự dường như cũng sửng sốt giây lát, hắn nhìn Phạm Vô Kiếp nói:

“Dựa theo quy định hai trăm sáu mươi của thí luyện ngoại môn Hỗn Nguyên tông, trong thí luyện Vạn Ti Luyện Hình, nếu có nhiều người luyện chế hoàn thành toàn bộ pháp khí thì xếp hạng bằng thời gian hoàn thành luyện chế của người luyện chế, người luyện chế chấm dứt luyện chế sớm nhất là người thứ nhất.

Đây chính là môn quy của Hỗn Nguyên tông, không biết thí luyện giả Phạm Vô Kiếp có dị nghị gì không? Xin nói rõ lý do của ngươi, nếu như cố tình gây sự thì sẽ xử phạt theo môn quy! Nhẹ thì hủy bỏ thành tích cuộc thi, nặng thì trục xuất khỏi ngoại môn Hỗn Nguyên tông!”

Phạm Vô Kiếp nói: “Chuyện này thì ta không có dị nghị!

Thế nhưng điều kiện tiên quyết của chuyện đó là mọi người đều luyện chế ba trăm ba mươi tám loại pháp khí. Nếu như ta sáng tạo ra được pháp khí của mình, làm cho pháp khí trong Linh Quang Ti Biến Hóa Mô Bản Đồ biến thành ba trăm ba mươi chín, xin hỏi, ta có phải đệ nhất hay không?”

Trong khi Phạm Vô Kiếp nói chuyện, vô số người theo dõi phát ra tiếng nghị luận như trời gầm:

“Không phải chứ, hắn vậy mà sáng tạo ra pháp khí thuộc về hắn? Để pháp khí trong Linh Quang Ti Hóa Hình Mô Bản Đồ của Hỗn Nguyên tông trở thành ba trăm ba mươi chín loại, không thể nào?”

“Không thể nào, không thể nào? Quả thật giống như đang nói đùa!”

“Thật ra cũng không phải không có khả năng, ba trăm ba mươi tám pháp khí trong Linh Quang Ti Hóa Hình Mô Bản Đồ của Hỗn Nguyên tông còn không phải do con người tạo ra!”

“Phải, phải, ta nhớ pháp khí cuối cùng là một ngàn năm trước, một tu sĩ tên là Thất Trúc sáng tạo, tiền nhân có thể, vì sao chúng ta không thể!”

Đại Đạo Độc Hành

Đại Đạo Độc Hành

Status: Completed Author:

Ba nghìn tả đạo, tám trăm bàng môn, một trăm lẻ tám thượng môn.

Tu sĩ ở cái thời đại này đông như kiến, tùy tiện ngó một cái là có một đống.

Tu sĩ tay mang ngũ hành, chân giẫm âm dương, siêu thoát sinh tử luân hồi, một lòng truy cầu đại đạo vĩnh hằng trong truyền thuyết.

Khổ tu, lịch lãm, tham ngộ, ác chiến, trải qua vạn kiếp vẫn giữ vững niềm tin. Rồi sẽ có ngày đứng trên tất cả, nhìn chúng sinh nhỏ bé dưới chân.

Đến ngày ta đứng trên đỉnh chín tầng trời, mới phát hiện đại đạo ta truy cầu vốn chỉ là con đường ta đã trải qua, mà chính nó cũng chỉ mới bắt đầu!

Đại đạo rộng lớn mịt mờ, mình ta độc hành!

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset