Chương 259-2: Thượng cổ thần hoàng ta là ai? (2)

Thượng cổ thần hoàng ta là ai? (2)

“Không được, không được! Ta phải vượt hơn Phạm Vô Kiếp! Phải vượt hơn hắn!”

“Phải như thế, phải như thế!”

“Nhất định, nhất định, phải vượt hơn hắn!”

“Không thể bại bởi hắn, không thể!”

“Nhất định, nhất định, phải vượt hơn hắn!”

Tín niệm này không chỉ ở trong đầu Lạc Ly mà hình như tôn Cổ Thần trong giấc mơ cũng rống giận như thế.

Tín niệm này không ngừng vang lên trong lòng Lạc Ly, đồng thời, toàn bộ thiện công mạnh mẽ biến mất, thiết cầu bị Mạc Tú Lan chém thành hai nửa trong túi trữ vật của Lạc Ly đột nhiên xuất hiện trước người Lạc Ly, phát ra nguyên năng kì dị, nguyên năng này không ngờ lại chính là Hỗn Độn lực.

Thiết cầu này là do Hỗn Độn Thạch ở di tích thượng cổ mà phụ thân của Mạc Tú Lan phải vất vả lắm mới lấy đến tay, chính là Hỗn Độn toái phiến còn sót lại trong Thái Hư khi thiên địa sụp đổ, cuối cùng rơi vào Đại Thiên Thế Giới, hóa thành sắt đá.

Nhưng bảo vật này bị Mạc Tú Lan tùy tiện vứt bỏ, Lạc Ly cảm thấy vật đó bất phàm, cuối cùng thu lại, nhân duyên trùng hợp, trong ám kiển, bị thần thông Thưởng Thiện Phạt Ác của Lạc Ly kích thích, bảo vật này bị kích hoạt, phá ra Hỗn Độn lực.

Có Hỗn Độn lực truyền vào, sức bật của Bàn Cổ Phủ mà Lạc Ly vận chuyển cao hơn Phạm Vô Kiếp, cho nên phủ ảnh xuất hiện trên ám kiển càng ngày càng rõ, càng ngày càng lớn, càng ngày càng đáng sợ!

Một loại khí tức như đến từ Hồng Hoang tuôn khỏi cơ thể Lạc Ly. Khí tức này vô cùng kinh khủng, toàn bộ tu sĩ ở trước quảng trường, ngoại trừ Kim quản sự thì đều bị áp đảo, toàn bộ ngã lăn ra đất, cảnh tượng ở nơi này nháy mắt sụp đổ.

Khí tức này vẫn còn khuếch tán ra bên ngoài mười dặm, trăm dặm, ngàn dặm, toàn bộ không gian đều nằm dưới uy áp của khí tức này, khí thế vô tận ngưng kết trong không trung, Hồng Hoang khí bùng nổ trên bầu trời, giống như một cự nhân đừng trên bầu trời, cầm búa lớn trong tay, muốn trảm khai thiên lần nữa.

Một tiếng nổ vang, ám kiển bao vây xung quanh Lạc Ly bị vỡ nát hết, hóa thành hư vô, thế nhưng sóng xung kích của Bàn Cổ Phủ vẫn chưa tiêu tán, tiếp tục mở rộng ra bên ngoài, toàn bộ người thí luyện ở bên ngoài đều nằm dưới một búa này.

Kim quản sự hô lớn: “Không hay!”

Nháy mắt chợt lóe, toàn bộ thiên địa như đọng lại, lực lượng thiên địa vô tận xuất hiện, hắn muốn lợi dụng sức mạnh không gian trấn áp sóng xung kích của Bàn Cổ Phủ, nhưng tất cả đều như giấy mảnh, lực lượng của thiên địa vừa mới xuất hiện đã bị sóng xung kích của Bàn Cổ Phủ dập nát!

Đồng thời, trên đại địa dâng lên bảy mươi hai con rối kim chúc thật lớn, chúng nó chắn ở trước mặt mọi người, hóa thành một tấm kiên thuẫn, muốn ngăn cản sóng xung kích của Bàn Cổ Phủ. Thế nhưng, ầm ầm ầm, toàn bộ con rối kim chúc đều bị dập nát, sóng xung kích tiếp tục tiến tới!

Hào quang chợt lóe, toàn bộ người thí luyện đều bị Kim quản sự đuổi hết ra khỏi không gian, trở về bên ngoài Chấp Sự đại điện. Bởi vì bị đuổi đột ngột, có không ít người đang theo dõi ở bên ngoài dính theo, lăn lộn nhau thành một đoàn!

Sau đó là một tiếng nổ vang, toàn bộ không gian thí luyện Phá Kén Trọng Sinh dưới một kích Bàn Cổ Phủ này, vỡ nát, hóa thành hư vô.

Thay trời đổi đất, Lạc Ly vung xuống một búa, phá diệt không gian thí luyện, trảm nát toàn bộ thế giới.

Tất cả mọi người bị bắn khỏi không gian thí luyện mất hơn nửa ngày sau mới đứng lên hết, cả đám chật vật không thôi.

“Có chuyện gì vậy?”

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Gặp ma rồi, ta hình như thấy Lạc Ly phát ra một búa thì lập tức bổ nát toàn bộ không gian thí luyện!”

“Không phải chứ, gặp quỷ chắc? Sao lại có thể như thế!”

“Nhưng, nhưng, nó xảy ra rồi!”

“Ta kháo, vậy tỷ thí này tính như thế nào!”

“Còn tỷ thí gì nữa, người ta đập nát cả không gian, còn so gì nữa? Người ta như thế là vô hạn điểm, cái gì chín mươi chín điểm, căn bản không đủ nhìn!”

“Quá lợi hại, quá lợi hại, ta cũng muốn luyện lại Bàn Cổ Phủ!”

“Ta cũng muốn luyện lại lần nữa!”

Mọi người đều nghị luận, Phạm Vô Kiếp đứng ngây ngốc ở nơi đó, không biết đang nghĩ cái gì, hắn không tin tất cả mà mình nhìn thấy.

Đột nhiên không gian chợt lóe, chỉ thấy Kim quản sự xuất hiện, Lạc Ly đi theo phía sau hắn.

Kim quản sự nhìn mọi người, nói:

“Thí luyện Phá Kén Trọng Sinh lần thứ mười tám vạn sáu ngàn năm trăm hai mươi bảy lần ở ngoại môn đến đây chấm dứt, danh sách thành tích thí luyện như sau, đứng thứ nhất Lạc Ly, thứ hai Phạm Vô Kiếp, thứ ba Hoắc Tình Không, thứ tư Yến Tử Hi, thứ năm Phong Tử Hư…”

Kim quản sự lần lượt đọc tên của mọi người, tổng cộng sáu trăm hai mươi mốt người tham gia thí luyện; người thông qua thí luyện chỉ có hai trăm mười ba, cuối cùng Kim quản sự nói:

“Danh sách như thế, nếu có dị nghị xin mọi người đề xuất ngay lúc này, sau ba trăm tức, tất cả xác định, nếu có dị nghị sẽ không được thụ lí!”

Nói xong Kim quản sự yên lặng chờ đợi, mọi người nhìn Phạm Vô Kiếp, nếu có dị nghị thì cũng chỉ có mỗi mình hắn có; Phạm Vô Kiếp há miệng như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng cắn môi, không nói!

Thời gian ba trăm tức trôi qua, Kim quản sự nói: “Được, đã hết ba trăm tức, mọi người hoàn toàn không có dị nghị, ta tuyên bố thí luyện Phá Kén Trọng Sinh lần thứ mười tám vạn sáu ngàn năm trăm hai mươi bảy ở ngoại môn, đứng đầu cuộc thi là Lạc Ly, mời lên đài lĩnh thưởng!”

Lạc Ly hít sâu một hơi, chậm rãi đi tới trước người Kim quản sự, Kim quản sự nhìn hắn, gật đầu, nói tiếp:

“Lạc Ly đạt được đệ nhất danh thí luyện Phá Kén Trọng Sinh lần thứ mười tám vạn sáu ngàn năm hai mươi bảy, vì vậy thưởng cho Lạc Ly một món Hoàng giai thiên địa linh vật! Giá trị cống hiến môn phái ba ngàn!

Thế nhưng trong quá trình thí luyện Lạc Ly làm tổn hại của công, khiến cho hội trường thí luyện Phá Kén Trọng Sinh không thể sử dụng trong một năm tới, thưởng phạt bù nhau, ngươi không được thưởng gì cả, nếu như có dị nghị thì có thể chống án trong vòng ba ngày!”

Nghe xong, Lạc Ly lập tức trợn mắt, không có phần thưởng gì cả. Thế nhưng hắn cũng không bận tâm, không có thì không có vậy. Búa vừa rồi ngoại trừ thượng cổ thần thụ ra thì không gian phụ thuộc đều bị mình hủy, không có xử phạt đã là tốt rồi!

Lạc Ly vội vàng trả lời: “Không có dị nghị! Không có dị nghị!”

Kim quản sự giống như mỉm cười, hắn nói tiếp: “Cuộc thi thứ hai Phạm Vô Kiếp, mời lên đài lĩnh thưởng!”

Kim quản sự bắt đầu ban phát phần thưởng, rất nhanh đã ban phát xong tốp mười, Kim quản sự nói:

“Thí luyện Phá Kén Trọng Sinh lần thứ mười tám vạn sáu ngàn năm trăm hai mươi bảy ở ngoại môn đến đây chấm chứt, ba tháng sau sẽ tiến thành thí luyện Cửu Cửu Linh Sơn, có tham gia thì nhanh chóng báo danh, phí bao danh là ba trăm điểm cống hiến môn phái!

Thời gian thí luyện Phá Kén Trọng Sinh tiếp theo sẽ được thông báo sau. Thế nhưng ít nhất cần phải một năm nữa, trong khoảng thời gian đó xin mọi người tích cực chuẩn bị thí luyện, đừng chậm trễ thời gian!”

Một kích này của Lạc Ly khiến thí luyện Phá Kén Trọng Sinh ba tháng một lần kéo dài đến một năm, nhất thời dẫn tới một mảng tiếng hít hà.

Kim quản sự nói xong câu đó thì xoay người rời khỏi, thế nhưng mọi người vẫn chưa rời đi, bọn họ nhìn ba người ở giữa sân.

Hoắc Tình Không thở dài một tiếng, đưa tay, Thủy Thiên Nhất Sắc Linh Lung Đăng bay ra rơi xuống lòng bàn tay của Lạc Ly, hắn nói: “Nguyện cược nguyện thua, Lạc Ly sư đệ, để pháp đăng này ở chỗ ngươi một thời gian, ta sẽ thắng nó lại!”

Đại Đạo Độc Hành

Đại Đạo Độc Hành

Status: Completed Author:

Ba nghìn tả đạo, tám trăm bàng môn, một trăm lẻ tám thượng môn.

Tu sĩ ở cái thời đại này đông như kiến, tùy tiện ngó một cái là có một đống.

Tu sĩ tay mang ngũ hành, chân giẫm âm dương, siêu thoát sinh tử luân hồi, một lòng truy cầu đại đạo vĩnh hằng trong truyền thuyết.

Khổ tu, lịch lãm, tham ngộ, ác chiến, trải qua vạn kiếp vẫn giữ vững niềm tin. Rồi sẽ có ngày đứng trên tất cả, nhìn chúng sinh nhỏ bé dưới chân.

Đến ngày ta đứng trên đỉnh chín tầng trời, mới phát hiện đại đạo ta truy cầu vốn chỉ là con đường ta đã trải qua, mà chính nó cũng chỉ mới bắt đầu!

Đại đạo rộng lớn mịt mờ, mình ta độc hành!

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset