Chương 382-1: Hoành đao vấn thiên chiến quần hùng! (1)

Hoành đao vấn thiên chiến quần hùng! (1)

Nghe thế, đám Lạc Ly ngây ra, tuy Tịnh Lâm tông cùng những tả đạo này đều là môn phái phụ thuộc Hỗn Nguyên tông, thế nhưng theo tình hình chung ở Hỗn Nguyên tông thì chỉ cần không phạm tội lớn như diệt môn đồ tộc thì sẽ không can thiệp vào ân oán giữa bọn họ.

Có đôi khi giữa một số môn phái cần có cân oán, cần có chiến đấu, cần phải lên voi xuống chó thì những môn phái đó mới có thể bảo trì sức sống, không tới mức trở thành bông hoa trong nhà ấm.

Tịnh Lâm châu thống trị Lương Châu, mười một tả đạo cùng nhiều gia tộc tu tiên ở Lương Châu đều phải nghe theo hiệu lệnh của Tịnh Lâm tông. Tất cả Lương Châu, phạm vi thế lực môn phái, phạm vi khai thác đất hoang đều do Tịnh Lâm tông quyết định. Vô số ích lợi trong chuyện đó để những môn phái tả đạo, gia tộc tu tiên thèm nhỏ dãi ba thước.

Mà Tịnh Lâm tông thì chỉ có hai vị Nguyên Anh là Tường Lân, Tường Côn. Còn Thái thượng trưởng lão Vân Lưu chân tôn vốn có thể trấn trường lại bị thương không gượng dậy nổi, thậm chí có khả năng tử vong. Những tả đạo có số lượng Nguyên Anh chẳng thua kém Tịnh Lâm tông sao có thể không có lòng ngắm nghía?

Lạc Ly nói: “Sợ là cuộc sống ở Tịnh Lâm tông không tốt lắm!”

Dạ Khinh Phong gật đầu nói: “Đúng là như thế, nếu không thì Vân Lưu sư tổ cần gì đi ngoại vực thải chân, đó là vì muốn bồi dưỡng thêm một Hóa Thần Chân tôn, nếu không được thì nhiều hơn hai Nguyên Anh chân quân cũng đủ tọa trấn tông môn, ài, ông trời không mở mắt!

Thế nhưng không sao cả, đừng thấy Hỗn Nguyên tông đối ngoại rằng không quan tâm ân oán của môn phái phụ thuộc, thế nhưng muốn qua mặt Hỗn Nguyên tông, thay thế địa vị thống trị Lương Châu của chúng ta, đó là chuyện không thể nào!

Bên giường, sao dung người khác ngủ ngáy. Môn phái không nghe hiệu lệnh của Hỗn Nguyên tông, sao có thể sống sót trên địa bàn của Hỗn Nguyên tông?

Cho nên chỉ cần cao tầng Hỗn Nguyên tông không có ý muốn ra tay với Tịnh Lâm tông thì Tịnh Lâm tông ta tuyệt đối không có chuyện!

Hơn nữa, dưới tình huống này, chúng ta mở ra phúc địa trong môn phái, mượn sức những tả đạo đó, mọi người có việc cùng nhau thương lượng, cùng chia ích lợi, chung sống hòa bình, cùng nhau phồn vinh!

Lần tế trung thu này, gần như toàn bộ Nguyên Anh chân quân của mười một tả đạo đều tới đây, mọi người cung nhau phân chia Linh Nguyệt Hư Kết sáu trăm năm mới chín một lần, hiệu quả rất tốt!”

Lục Chu nói: “Một cục thịt béo lớn như thế thì sao mà không thèm cho được? Cùng nhau chia chác, không bằng một mình ăn hết.”

Dạ Khinh Phong nói: “Cho nên Tường Lân nhất mạch mượn hơi Phạm Vô Kiếp, mà ta thì mượn hơi các ngươi, bất kể trong chúng ta ai là người thắng, có các ngươi ở Hỗn Nguyên tông, cộng thêm quan hệ vốn có của chúng ta, ta xem những tả đạo kia làm sao dám có dã tâm đó!

Mặt khác, sơn môn này của chúng ta không phải vật trang trí, dưới Phản Hư, chỉ cần tiến vào nơi này thì sẽ do chúng ta định đoạt!”

Lục Chu nói: “Như thế cũng đúng, cao tầng tông môn không lên tiếng thì ai mà đám hó hé gì với Tịnh Lâm tông các ngươi!”

Dạ Khinh Phong nói: “Ừ, cho nên, mấy năm trước, có cao tầng Hỗn Nguyên tông ủng hộ, Tường Khôn nhất mạch của chúng ta mượn sức được Hàn Lăng tông, Minh Khí tông, Ngạo Trần tông, Cô Chu tông, Không Kiếp tông. Có năm phái này ra sức ủng hộ nên mới áp chế được Tường Lân nhất mạch, gia tổ giành được chưởng môn bảo tọa.”

Lạc Ly nói: “Hàn Lăng tông, Minh Khí tông, Ngạo Trần tông, Cô Chu tông, Không Kiếp tông. Bọn họ có lai lịch như thế nào?”

Dạ Khinh Phong nói: “Hàn Lăng tông, thi hào là: Thương hải tích lưu hà túc lự, tam xích hàn giang đông lăng chỉ! Là môn phái do Lưu Li Hải Hàn Băng Ngục Sát hóa sinh, dùng hàn băng chân khí đống băng thiên hạ.

Minh Khí tông, thi hào: Minh khí thương sinh cổ do kim, an dụng minh hồng vật ngoại ngâm! Là môn phái do Chúng Sinh Lâm Quỷ Minh Đạo hóa sinh, chuyên môn tu luyện thương minh chân khí.

Ngạo Trần tông, thi hào: Hàn kiếm mặc thính quân tử ý, ngạo thị nhân gian tiếu hồng trần! Là môn phái do Thông Thiên Phong Trần Chi Pháp Ý diễn sinh, trong môn có hồng trần mười ba đạo, rất là lợi hại!

Cô Chu tông thi hào: Vãn bạc cô chu cổ tự thượng, mãn xuyên phong vũ khán triều sinh. Đây là một phân nhánh Phật môn, chịu sự bảo vệ của Hỗn Nguyên tông, còn xuất thân của bọn họ là gì thì chưa ai biết.

Không Kiếp tông thi hào: Thiên dã không, địa dã không, nhật dã không, nguyệt dã không, kim dã không, ngân dã không, nhân dã không, khí dã không, thế gian phù hoa nhất trận phong! Chính là môn phái do Lưu Li Hải Thệ Thủy Tu Di Sát diễn sinh, lấy không gian chi đạo dấu diếm trong biến hóa mưa gió mà lập phái.”

Đám Lạc Ly khẽ gật đầu, Lạc Ly nói:

“Như vậy xem ra, chúng ta càng cạnh tranh dữ dội với Phạm Vô Kiếp thì các ngươi càng có nhiều ích lợi!”

Dạ Khinh Phong nói: “Nhưng tốt nhất là có thể thắng, nếu thua, bất kể Tịnh Lâm tông ra sao thì ta sẽ hoàn toàn xong đời, sẽ mất đi tất cả, cho nên vẫn xin các vị huynh đệ giúp đỡ!

Phải lực áp Phạm Vô Kiếp, chỉ cần chúng ta có thể qua được cửa ải này thì có lẽ tương lai ta sẽ trở thành chưởng môn Tịnh Lâm tông, đến khi đó, các ngươi muốn thứ gì, thần kiếm pháp bảo hay thiên địa linh vật, đều ở một câu nói!

Quên đi, không nói xa như thế, bốn vị huynh đệ vạn dặm đến giúp, chỉ cần tổ sư ta một ngày vẫn còn là chưởng môn Tịnh Lâm tông, ta cung phụng cho các ngươi một năm năm mươi vạn linh thạch.”

Nghe lời này, ánh mắt Lục Chu Phong Tử Hư sáng lên, Lục Chu nói: “Thiệt hay giả vậy, một người một năm năm mươi vạn linh thạch không phải là con số nhỏ, Tịnh Lâm tông các ngươi tuy nhà lớp nghiệp lớn nhưng tiêu hao cũng lớn.”

Dạ Khinh Phong nói: “Mặc kệ! Không phải một năm hai trăm vạn linh thạch thôi sao? Hỗn Nguyên tông chúng ta có mười ba đặc sản, có thể mang đi bán, nếu thực sự không được thì khai thác quặng thạch tồn trữ dưới lòng đất, chút linh thạch đó có là gì chứ!

Nhất mạch nhà ta, nếu như thất thế thì những thứ đó đều là của người khác, đều tiện nghi Phạm Vô Kiếp, chi bằng chia sẻ với huynh đệ của mình!

Hơn nữa nếu tương lai đám người các ngươi ngưu bức tận trời, ta dựa vào những cây đại thụ cac ngươi, đó chẳng phải tốt lắm sao. Đến khi đó muốn dùng năm trăm vạn linh thạch nịnh bợ các ngươi, sợ là các ngươi không thèm nhìn qua nữa kìa!”

Lục Chu nói: “Được, việc này, ta giúp chắc rồi!”

Bạch Du Du nói: “Phải, tuyệt đối không thể để tên tiểu tử Phạm Vô Kiếp kia khi dễ các ngươi!”

Có linh thạch kích thích, ý chí chiến đấu của mọi người càng mạnh!

Lạc Ly vẫn luôn im lặng đột nhiên nói: “Còn ba ngày nữa Phạm Vô Kiếp mới tới?”

Dạ Khinh Phong nói: “Phải, dựa theo hành trình thì ba ngày sau sẽ tới. Hiện tại hắn không phải chỉ có một mình nên tốc độ không nhanh. Dưới tay của hắn có rất nhiều tu sĩ, còn có ba ngàn đạo binh, tuy vì giết Thanh Nhãn Huyết Hồng Long mà chết hơn phân nửa nhưng ít nhất cũng còn lại một ngàn đạo binh.”

Lạc Ly nói: “Vậy tốt. Bắt đầu từ ngày mai, Dạ Khinh Phong ngươi mở Tịnh Lâm tông võ đấu trường, sau đó khiêu khích toàn bộ Trúc Cơ tu sĩ Tường Lân nhất mạch, đấu võ với bốn người chúng ta ở võ đấu trường. Nhìn xem rốt cuộc ai mới là kẻ mạnh!”

Đại Đạo Độc Hành

Đại Đạo Độc Hành

Status: Completed Author:

Ba nghìn tả đạo, tám trăm bàng môn, một trăm lẻ tám thượng môn.

Tu sĩ ở cái thời đại này đông như kiến, tùy tiện ngó một cái là có một đống.

Tu sĩ tay mang ngũ hành, chân giẫm âm dương, siêu thoát sinh tử luân hồi, một lòng truy cầu đại đạo vĩnh hằng trong truyền thuyết.

Khổ tu, lịch lãm, tham ngộ, ác chiến, trải qua vạn kiếp vẫn giữ vững niềm tin. Rồi sẽ có ngày đứng trên tất cả, nhìn chúng sinh nhỏ bé dưới chân.

Đến ngày ta đứng trên đỉnh chín tầng trời, mới phát hiện đại đạo ta truy cầu vốn chỉ là con đường ta đã trải qua, mà chính nó cũng chỉ mới bắt đầu!

Đại đạo rộng lớn mịt mờ, mình ta độc hành!

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset