Chúng Sinh Lâm Cổ Thần Đạo của mình chia làm hai loại tình thế tiến hóa. Một loại là như Tiểu Bạch, Tiểu Thạch, dùng di hài của Cổ Thần, chậm rãi bồi dưỡng phát triển, rất có linh tính, từng bước trưởng thành trở thành Cổ Thần mạnh mẽ.
Loại khác là dùng anh hùng Chúng Sinh Lâm làm vật dẫn, hấp thu thần lực của Cổ Thần, để anh hùng biến thân, biến thành Cổ Thần.
Lạc Ly gật đầu, bắt đầu xem xét biến hóa của Đại Lực Thần. Thế nhưng xem xét nửa ngày chỉ phát hiện ngoại trừ Hứa Chử đổi mặc kim giáp, sức mạnh tăng thêm mấy chục lần ra thì mọi thứ không có gì thay đổi cả.
Lạc Ly nhíu mày lại, xem ra cần phải tiếp tục bồi dưỡng Cổ Thần Đạo thì mới có thể phô bày được sức mạnh mạnh mẽ của nó.
Những Chúng Sinh Lâm khác trước Nguyên Anh đều vô cùng mạnh mẽ. Thế nhưng Lạc Ly cảm thấy Chúng Sinh Lâm của mình chỉ từ Nguyên Anh trở về sau thì mới có thể phát huy ra uy lực của nó! Có lẽ đây mới là mục đích mà đám người Mộc Thần phát minh ra Vạn Thú Đạo, Thiên Địa Đạo, Man Hoang Đạo, Thần Ma Đạo, Nguyên Thủy Đạo.
Lạc Ly phất tay, Đại Lực thần biến mất. Không biết những anh hùng khác tiến hóa như thế nào rồi nữa?
Ngoài ra, ở cuối trận chiến, Lạc Ly phát hiện ra một vấn đề. Tiểu Bạch cùng Tiểu Hôi lại cùng phát ra một loại thần lực. Cả hai chúng nó đều có khả năng trở thành Minh Thần. Thế nhưng trong Cổ Thần Đạo, chỉ một Minh Thần là đủ rồi!
Như thế này không ổn, phải có một trong hai thay đổi. Đây là một vấn đề!
Cuối cùng Lạc Ly cẩn thận kiếm kê. Trong Anh Hùng hội lần này, mình đã xài hết toàn bộ linh thạch cùng ngụy thạch, có được một kim đức, một Đại Lực Thần, một Lục Tiên Kiếm, một phần Tiên Thiên Cửu Khiếu Linh Lung Tâm, một phần Cửu Sắc Ma Quang Huyễn Thần Đồng. Thu hoạch một truyền tống trận khai thác thế giới mới, một nắm Tiêu Hồn Thanh Loa Phiến, chín mươi chín Thiên Ngoại Tiên Sơn, cộng thêm một tòa Kim Tháp. Lần này coi như thu hoạch vô cùng.
Đột nhiên Lạc Ly phát hiện Thái Sơ phường thị không ngừng chớp nhá hồng quang. Đây là ước định của Thái Sơ số một với Lạc Ly. Nếu như có chuyện gấp thì lập tức liên hệ bằng cách này.
Lạc Ly lập tức đi tới Thái Sơ phường thị. Đáng tiếc chuyến đi Kim Châu lần này không kiếm được Phi thạch Phân Bảo Nham, không thể thăng cấp Thái Sơ phường thị.
Đi vào Thái Sơ phường thị, Thái Sơ số một lập tức hội báo:
“Chủ nhân, Lý Dục của Thiên Lang đại thế giới không ngừng liên lạc ngài, hình như rất nóng lòng.”
Lạc Ly sực nhớ, mấy hôm nay mình lo đại chiến nên không có thời giờ quan tâm tới Thái Sơ động thiên. Xem ra tám bộ Lăng Nghiêm Kinh mà mình nhờ Lý Dục thu thập giúp đã có tin tức.
Lạc Ly mừng rỡ, bắt đầu liên lạc Lý Dục. Lý Dục lập tức xuất hiện, nhìn thấy Lạc Ly thì thở phào một hơi nói: “Ông nội của ta ơi. Nếu như ngươi không xuất hiện thì ta đã cho rằng ta bị ngươi lừa gạt rồi. Ta đã táng gia bại sản rồi!”
Lạc Ly cười ha ha nói: “Sao có thể chứ. Mấy ngày hôm nay ta gặp phải một số chuyện nên chậm trễ. Lại có Lăng Nghiêm Kinh sao?”
Lý Dục gật đầu, lấy ra hai bộ Lăng Nghiêm Kinh nói: “Ta trút hết tài sản mới đổi được hai bộ kinh văn này. Nếu như hôm nay ngươi với ta không giao dịch. Bọn vay nặng lãi tới đòi tiền. Sau này ngươi sẽ không còn gặp ta nữa!”
Lạc Ly nói: “Không đâu không đâu, Lăng Nghiêm Kinh có tới tám bộ, vẫn còn năm bộ nữa, chúng ta giao dịch vui vẻ! Hai thanh thần kiếm này thuộc về ngươi!”
Nói xong, Lạc Ly đưa qua hai thanh Bát giai thần kiếm, chính là Thanh Long Bích Ba Hải Lãng Kiếm cùng Hôi Long Thiên Sát Đoạt Hồn Kiếm! Đến lúc này Lạc Ly chỉ còn lại một thanh Bát giai thần kiếm là Tử Long Lôi Đình Hạo Đãng Kiếm!
Lý Dục nhận hai thanh Bát giai thần kiếm đó, nhất thời mừng rỡ, cao hứng không thôi nói:
“Quá tốt rồi, quá rốt rồi! Như cũ, một bộ Lăng Nghiêm kinh đổi một thanh thần kiếm. Ta sẽ liều mạng tìm gom cho ngươi!”
Lạc Ly nói: “Như cũ, ngươi có Lăng Nghiêm Kinh, ta sẽ dùng thần kiếm trao đổi!”
Lý Dục rời khỏi, Lạc Ly cầm hai bộ Lăng Nghiêm Kinh, thở một hơi. Hắn bắt đầu liên lạc lão hòa thượng ở Sa Bà đại thế giới.
Được Lạc Ly liên lạc, lão hòa thượng đó từ từ xuất hiện, nhìn Lạc Ly, kinh hỉ nói: “Lại có Lăng Nghiêm Kinh!”
Lạc Ly nói: “Phải, phải, lại có hai bộ Lăng Nghiêm Kinh!”
Lão hòa thượng nói: “Quá tốt rồi, quá tốt rồi. Ta lập tức liên lạc Chân Phật đại nhân. Chúng ta trao đổi thôi!”
Lạc Ly đột nhiên nhớ tới năm thanh Cửu giai thần kiếm mà Kiếm Thần sử dụng có một cây hy sinh. Nét mặt yêu thích, nét mặt lưu luyến không nỡ. Cùng với nét mặt không để ý của Kiếm Thần khi mình nói có tạ lễ.
Lạc Ly cắn răng nói: “Lần này ta muốn đổi Cửu giai thần kiếm! Không đổi pháp bảo khác!”
Lão hòa thượng sửng sốt. Nói: “Ngươi muốn đổi Cửu giai thần kiếm? Không đổi thứ khác? Chuyện này… chuyện này… chúng ta đã thống nhất là đổi ma bảo rồi mà!”
Lạc Ly nói: “Không. Lần này ta chỉ đổi Cửu giai thần kiếm. Nếu không được thì hay là ta lấy hai bản Lăng Nghiêm Kinh này đổi một cây thần kiếm?”
Lão hòa thượng do dự nói: “Ngươi chờ đã, ta đi bẩm báo Chân Phật đại nhân. Ta không thể quyết định chuyện này được.”
Lão hòa thượng lập tức biến mất. Lạc Ly chờ ở chỗ này, chờ khoảng nửa canh giờ thì lão hòa thượng mới trở lại. Nhìn Lạc Ly, vô cùng vui vẻ nói:
“Chân Phật đại nhân nói ngươi có lòng hướng Phật, cư sĩ như thí chủ, sao có thể để ngươi vất vả không công!
Dù sao linh khí ở Sa Bà đại thế giới đã biến mất, Cửu giai thần kiếm vô địch trong quá khứ cũng yên ngủ. Để bảo vật bị long đong như thế thì chi bằng đưa cho cư sĩ cần tới nó!
Cho nên Chân Phật đại nhân lấy ra hai thanh Cửu giai Phật kiếm quý báu nhất trong tông để trao đổi hai bộ Lăng Nghiêm Kinh này của ngươi!”
Không ngờ có thể đổi được hai thanh Cửu giai Phật kiếm. Mặc dù là Phật kiếm thế nhưng cũng là Cửu giai chí bảo. Lạc Ly lập tức hành lễ nói:
“Ngã Phật từ bi!”
Lão hòa thượng vui vẻ không thôi, hai người trao đổi với nhau, Lạc Ly có được hai thanh Cửu giai Phật kiếm.
Một thanh Cửu giai thần kiếm dài ba thước phát ra ánh sáng xanh biếc. Trên thân kiếm có đủ loại phù văn không biết tên lưu chuyển cùng biến ảo, biến hóa thành một tôn Phật tướng, pháp tướng nghiêm nghị.
Đây là Già Hiệp Thanh Tịnh A Nan Minh Tính Kiếm, Cửu giai thần kiếm.
Thanh Cửu giai thần kiếm còn lại thì lại là một thanh thần kiếm bình thường, nhìn không ra có chỗ nào ảo diệu, giản dị tới cực hạn, thế nhưng bên trong lại ẩn chứa vô tận Phật lý.
Đây là Cửu giai thần kiếm Nam Diêm Phù Đề Chúng Sinh Kiếm.
Hai thanh thần kiếm này tới tay, Lạc Ly vui vẻ không thôi. Hắn rời khỏi Thái Sơ động thiên, bắt đầu tính toán xem ngày mai đưa kiếm này cho Kiếm Thần như thế nào.
Chỉ cần tưởng tượng tới bộ dáng kích động của Kiếm Thần khi nhận thần kiếm, Lạc Ly liền vô cùng kích động.
Vừa mới rời khỏi Thái Sơ động thiên thì Lạc Ly đột nhiên nghe Thất Trúc gọi: “Sư đệ, ra. Không ngủ được, ra ngoài uống rượu tán dóc.”
Lạc Ly sửng sốt, có chuyện gì sao?
—————