Quyển 5 – Chương 182: Huyết Chiến (Trung)

Huyết Chiến (Trung)

Giọng nói toát lên sự hoang dã, tràn trề uy lực, như vạn lôi cùng nổ khiến thiên địa rung chuyển, hư không tán loạn. Tàng Thiên Ca chấn kinh dữ dội, cũng may là bản thân hợp thể với thiên địa, chứ nếu bình thường thì có lẽ đã bị câu nói của Xi Vưu làm chấn động mà bại vong rồi. 

“Đây rốt cuộc là thời đại nào, tại sao lại xuất hiện cường giả khủng bố đến như vậy?” Trong đầu hắn vang vọng lên. 

Đứng bên kia chiến tuyến, đối diện với Xi Vưu hoang dã uy lực vô song, gã nam tử đôi mắt rực sáng lên, tỏa ra uy nhiếp bức nhân, từ trên người ánh sáng màu vàng tỏa ra rực rỡ, ẩn hiện trong không khí vang lên tiếng long ngâm. Chỉ nghe y hừ lạnh một tiếng, giọng hói ngạo mạn khinh thường đáp:

– Vu tộc hạ tiện, để cho lũ hạ tiện các ngươi sinh sống ngoài Tây Vực đã là ban tạo hóa, lại dám ngỗ nghịch dĩ hạ phạm thượng xâm lấn vào lãnh địa nhân tộc, để bản hoàng cho lũ hạ tiện các ngươi biết, cái giá phải trả đắt như thế nào. 

Người đàn ông áo vàng gọi là Hiên Viên kia dường như không đặt Xi Vưu vào trong mắt, đôi mắt cao cao tại thượng quát một tiếng, chỉ thấy ngay sau đó từ trong ánh sáng vàng bay ra chín đầu hoàng long. Hoàng long này nhìn rất chân thật, mỗi đầu hoàng long tỏa ra uy nhiếp bức nhân, long uy này chỉ có chân long mới tồn tại. 

Cùng lúc đó, trên tay Hiên Viên xuất hiện một thanh kiếm màu vàng, trên kiếm khắc họa đồ đằng cổ xưa, tỏa ra hào quang như ánh mặt trời chói chang, mang một cỗ khí thế hạo nhiên chính khí, tà ma gặp phải liền sợ hãi bỏ chạy. 

– Hiên Viên trảm. 

Hiên Viên hoàng đế xử sự quyết đoán, vừa dứt lời liền cầm Hiên Viên kiếm trảm xuống một đường. Một kiếm này như dung nhập thiên địa chi đạo, nóng bức không gì sánh được. 

Chỉ thấy Xi Vưu đôi mắt khinh thường, sáu tay cầm chiến phủ, chân hơi co lại, cả người khom về phía trước, sau đó lấy đà nhún một cái, cơ thể như một mũi tên bắn về phía trước, tay cầm chiến phủ bắt đầu trảm sát. Sát khí ngùn ngụt xông thẳng trời xanh, điên cuồng chém giết. Tiếng gầm hoang dã như mãng thú gào lên:

– Nhân loại các ngươi mới là lũ hạ tiện. Vu – Yêu đại chiến, lưỡng bại câu thương, nhân loại các ngươi lợi dụng tình thế vùng lên, đồ sát lưỡng tộc, đẩy Vu tộc chúng ta ra ngoài Tây Vực, khiến Yêu tộc không dám ra khỏi đất Nam Ly. Nhưng hôm nay có Xi Vưu ta xuất hiện, đừng nói là một mình Hiên Viên ngươi, dù Ngũ Đế cùng xuất hiện cũng đừng hòng cản nổi lửa hận của ta. 

Đại chiến bắt đầu nổ ra giữa Xi Vưu và Hiên Viên hoàng đế, chỉ mới vừa bắt đầu mà khiến cho thương khung đảo lộn, sấm chớp rền vang, gió thổi mây phun, viễn cảnh như bầu trời sụp đổ vậy. Cuộc chiến giữa hai đại cường giả đỉnh phong, Tàng Thiên Ca vừa ngạc nhiên vừa xúc động, trong lòng hắn không hiểu tại sao lại sinh ra cảm giác thân thiết với gã Vu tộc tên Xi Vưu kia. Hắn rất muốn biết, rốt cuộc, ai là người giành chiến thắng trong trận đại chiến này. 

Nhưng giữa lúc ấy, bài xích lại xuất hiện. Nó vừa xuất hiện quá bất ngờ, lực bài xích lại mạnh hơn trước đây, Tàng Thiên Ca căn bản không thể chống lại nó, thần niệm bị đẩy lùi ra khỏi thế giới hỗn man đó, mây đen một lần nửa phủ kín thế giới đó. 

Tàng Thiên Ca rùng mình một cái, giật mình tỉnh lại, chỉ cảm thấy cả người mồ hôi ướt đẫm, trong đôi mắt còn lưu giữ một tia kinh sợ. 

“Xi Vưu, Hiên Viên hoàng đế, trận chiến Trác Lộc… tại sao ta lại thấy những hình ảnh đó?” 

Cùng lúc ấy, một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên. Tàng Thiên Ca giây lát ngẩn ra, nhìn lên bầu trời thì thấy bầu trời xuất hiện vô số vết nứt, nói chính xác hơn thì những vết rạn nứt kia là từ kết giới mà ra, kết giới đang sắp sụp đổ. 

Tàng Thiên Ca định đứng dậy thì phát hiện mình không thể động đậy, bản thân đang bị bao phủ bởi ánh sáng màu vàng, ánh hào quang này không ngừng thẩm thấu và tẩm bổ cơ thể hắn. Phát hiện tu vi đang tăng lên một cách chóng mặt, mà đóa hoa sen bên trong tinh thần hải thì chỉ mới tiêu hóa được một nữa, Tàng Thiên Ca không nghĩ ngợi nhiều, lập tức tập trung tinh thần tiếp tục luyện hóa. Đây là thời khắc quyết định, thời khắc quan trọng để sắp sửa đối đầu với Tinh Hồn. 

Kết giới sụp đổ, đám Quân Mạc Tà xông ra bên ngoài, đứng ở một nơi gần đó quan sát toàn bộ tình hình đang diễn ra. Nhìn trên bầu trời thiên địa cộng minh, vô số ảo ảnh thần thú xuất hiện, ca múa gầm rú, khung cảnh rất hào hùng, nhìn mà cảm giác mình thật nhỏ bé, ai nấy đều khiếp hãi không thôi. 

Tu vi Tàng Thiên Ca tăng lên mỗi lúc một nhanh, chỉ trong một thời gian đã siêu việt cảnh giới cao nhất là Chí Tôn Thần. Hắn cảm giác, nếu như bây giờ gặp lại Trịnh Thần Không, chỉ cần một chiêu là có thể bóp chết được hắn ngay. Long ảnh xuất hiện, dần dần lột xác nhờ lực lượng thần bí từ đóa hoa sen. 

Thiên địa nổ vang một tiếng, gió thổi mây trôi, dị tượng thiên địa cộng minh dần dần tán đi, ánh sáng màu vàng cũng biến mất. Tất cả diễn ra trong vòng một tháng trời. 

Từ bên trong đám khói bụi, Tàng Thiên Ca vận hoàng y bước ra, hắn cảm giác bản thân tràn trề sức mạnh, một quyền có thể bài sơn đảo hải, một ý niệm biến đổi khung trời. Sức mạnh mà hắn đang nắm giữ… có lẽ vốn dĩ không thuộc về thế giới này. Nó nên bị bài xích mới đúng. Nhưng không hiểu sao, thiên địa nơi đây vẫn chấp nhận vì một lý do nào đó. 

Nhìn thấy Tàng Thiên Ca xuất hiện, đám Quân Mạc Tà lập tức di chuyển đến chỗ hắn, nhưng khoảng cách còn hơn trăm mét thì bỗng xuất hiện áp lực cực mạnh làm cho bọn hắn không cách nào di chuyển. Áp lực này đến từ bản thân Tàng Thiên Ca, có lẽ là do chưa thích ứng được với sức mạnh mới nên hắn không kịp thu lại. 

Áp lực suýt chút nữa khiến cho bọn họ bị thương, Tàng Thiên Ca giật mình, lập tức thu liễm khí tức, không gian lại trở về bình thường. 

– Ngươi… ngươi suýt chút nữa là làm gãy cái xác này của lão tử ta rồi. 

Võ Canh một tay vòng ra phía sau, tự đấm lưng để xua tan đi cơn chấn động đè ép mình, tay còn lại chỉ trỏ Tàng Thiên Ca. Tuy nghe như trách móc, nhưng thực chất là đang vui mừng vì thực lực hùng mạnh của hắn. Cứ nhìn gương mặt rậm rạp nở nụ cười thì biết gã đang mừng cỡ nào.

– Sức mạnh này, nó đã vượt qua sự hiểu biết của chúng ta. 

Quân Mạc Tà cũng chấn kinh không thôi. Tàng Thiên Ca gật đầu, giải đáp:

– Tất cả là nhờ có viên ngọc mà tên đó để lại, nếu không thì ta đã chẳng có tạo hóa thế này. Mục đích của hắn là gì, ta không rõ, giống như hắn đang muốn có người nào đó đứng ra ngăn cản hắn lại vậy. 

– Suy nghĩ của hắn trước giờ chúng ta không thể nào đoán. Hiện tại cần làm nhất chính là tập trung tinh thần, chuẩn bị cuộc chiến với hắn ta. 

Quân Mạc Tà nghiêm giọng nói. 

– Đi thôi, thời gian ước hẹn với hắn sắp đến rồi. 

Cả đám người bọn họ hướng về phía tây nam, chính là hướng Vô Thượng Thiên Cung, hóa thành những đoàn lưu tinh phá không mà đi. Khoảng thời gian chìm trong tu luyện nên không để ý, bây giờ trong lòng Tàng Thiên Ca trở nên rối loạn, là đang lo lắng cho người thân thuộc của mình tại Thiên Long thần điện. Thực lực Tinh Hồn thông thiên quán địa, gần như là vô địch thiên hạ, chỉ sợ ngay cả sư phụ hắn là Kiếm Thánh cũng không thể trở thành đối thủ của Tinh Hồn. Tàng Thiên Ca chính là đang lo lắng cho an nguy của Kiếm Thánh và những người khác. 

Cùng lúc đó, tại Vô Thượng Thiên Cung. Thời gian chờ đợi, Tinh Hồn đem Bạch Tiên Đồng đem luyện hóa. Bạch Tiên Đồng là một loại thiên phú dị thường, giúp người ta nhìn thấu được điểm yếu của đối phương, đối với chướng khí vụ độc cũng có tác dụng bài xích rất lớn, tuy không phải là thiên phú nhãn thuật hàng đầu, nhưng rất được nhiều người hâm mộ. Đặc biệt còn có khả năng tìm lại được ánh sáng cho người bị khuyết nhãn. Từ lâu, nhãn quan của Tinh Hồn đã suy yếu trầm trọng, là do tác dụng phụ trước đây. Dù muốn dù không, hắn vẫn phải đoạt lấy Bạch Tiên Đồng này.

Đại La Thiên Tôn

Đại La Thiên Tôn

Score 7.6

Truyện Đại La Thiên Tôn của tác giả Chiến Thần Đà với cách đưa ra vấn đề nhẹ nhàng, cốt truyện được đầu tư chăm chút từng tình huống truyện một cách chu đáo, khéo léo. Một tình yêu nhuộm đầy hoa bỉ ngạn, và một sắc đẹp tựa như cánh hoa sắc bén cứa vào lòng người.


Một nữ nhân xinh đẹp tuyệt thế từ khoảng không đáp xuống, áo trắng nhuộm đỏ màu máu. Khuôn mặt nhợt nhạt nhưng vẫn hiện lên vẻ đẹp khuynh thành. Nữ nhân này chính là Lý U Nguyệt. Nhờ Long Tử Thiên chặn địch nhân một khoảng thời gian dài nên nàng phi thân được đến Bảo minh sâm lâm. Nhưng thân thể đang trọng thương, lại dốc sức thuấn di như thế nên nàng nhanh chóng kiệt sức.


Thế nhưng, nàng lại gặp phải một tai họa khác. Sức lực cạn kiệt nhưng vẫn phải dốc hết sức để kháng cự... Truyện chủ yếu xoay quanh hai nhân vật chính là thái tử  Long Tử Thiên, U Nguyệt muội muội… và mối hận thù phản bội lại Nhân tộc khiến cho có kẻ phải sống dở chết dở. Mọi chuyện sau đó như thế nào? Mời đón đọc Đại La Thiên Tôn để biết thêm.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset