Ngoài ý muốn lại xuất hiện, năm xưa Thâm Uyên Chi Chủ Ảnh Ma Tộc Vương giả vừa vặn đi ngang qua, nhất thời xuất thủ, thuận lợi diệt đám cường đạo kia, thuận tiện cứu Mị Nhi may mắn vẫn còn sống.
Mà từ đó về sau, Mị Nhi liền theo Ảnh Ma Vương. Ảnh Ma Nhất Tộc tại Thâm Uyên Vực cũng thuộc về dân tộc thiểu số, số lượng có thể nói rất thưa thớt. Thế nhưng lực lượng cơ thể của Ảnh Ma Tộc lại thập phần cường đại, thân thể ở vào giữa hư huyễn và thực thể.
Có rất ít người có thể nhìn thấy chân thân của Ảnh Ma Tộc, bọn họ tuyệt đại đa số thời gian đều là một đoàn âm ảnh hư huyễn bất định.
Chủng tộc này, chẳng những thực lực cường đại, hơn nữa còn am hiểu ám sát, đối với Không Gian Pháp Tắc có tạo nghệ và lý giải hiếm thấy. Nhưng chủng tộc kỳ lạ này, là sinh mệnh sinh sôi nảy nở phân liệt tương đối hiếm thấy, ít nhiều cùng hỏa diễm nguyên tố có chút tương tự. Không có đực cái mà nói, đối với phương diện quan hệ nam nữ cũng không hề có chút bản năng và hứng thú nào. Bởi vậy, Mị Nhi rất thích ý đi theo hắn, cũng liều mạng tu luyện, để đền đáp ân cứu mạng của hắn. Đồng thời trong lòng nàng cũng là có một cỗ chấp niệm. Mị Ma bộ tộc, không thể lại dựa vào bán đứng thân thể và linh hồn mà sống buông thả qua ngày. Nếu muốn có được quyền lợi sinh tồn chân chính, nhân được chủng tộc khác tôn trọng, thậm chí là kính nể, vậy chỉ có thể có quyền đầu đủ cứng, đủ ác.
Do đó, bề ngoài nàng nhìn như gầy yếu, cho đến khi nàng một lần từ trong nguy hiểm tìm kiếm thiên tài địa bảo, trong lúc vô ý ở trong Phệ Cốt Thâm Đàm, xông vào một không gian thần bí, đồng thời ở trong không gian tràn ngập hỗn độn linh khí này, một đường nơm nớp lo sợ, gặp may mắn tu đến Hóa Thần cấp.
Sau chuyện đó, lại bắt đường con đường bi kịch của Mị Nhi. Nhưng trên thực tế, nàng nếu là cùng các Mị Ma khác giống nhau, nghe theo chủ nhân, di dùng thân thể để hoàn thành những nhiệm vụ của chủ nhân, vậy nàng vẫn sẽ bên cạnh tiền nhậm Thâm Uyên Chi Chủ, vì hắn cống hiến. Tiền nhậm, nàng không phải…
Nếu muốn cải biến số phận của Mị Ma bộ tốc, chỉ có dựa vào lực lượng, chứ không phải thân thể, đây là tín điều nhiều năm qua của nàng. Nàng vẫn kiên trì tín điều này, vẫn nỗ lực thực hiện, cho đến khi thành công hoặc tử vong.
Sau nửa canh giờ, Huyết Ưng mang theo tâm phúc tinh nhuệ của hắn, rốt cuộc hoàn thành một lần chinh phạt cuối cùng.
Mị Ma Nữ đã chết, đều bị ném vào hồ sâu tan rã hết. Còn sống lại bị đuổi một gian phòng kín, canh giữ nghiêm mật, chờ đợi lần tiết dục tiếp theo.
Huyết Ưng đã phát tiết qua các loại thú dục, tựa hồ vẫn chưa đủ, nói với mấy tâm phúc:
– Mẹ nó, đám kỹ nữ Mị Ma Tộc này cũng quá thiếu sức, chút phản kháng cũng không có. Lần sau nhất định phải cùng chủ thượng nói một chút, đưa đến một nhóm mỹ nữ Na Già tộc. Những nữ nhân Na Già tộc sức chiến đấumạnh, tính cách rất cường liệt, đủ kình đạo.
– Hắc hắc, tướng quân, nghe nói chủ thượng muốn cùng đám điểu nhân Quang Minh Vực kia chiến tranh? Một trận chiến này, nhất định sẽ có Dực nhân tộc tù binh đi sao?
Một Thâm Uyên Ác Ma tinh nhuệ, nụ cười dâm đãng liên tục nói:
– Dực Nhân nữ tù bình đưa đến cho các huynh để hảo hảo nếm thử. Ở địa phương quỷ quái này, chúng ta cũng đã ở sắp được một trăm năm, không có gì mới mẻ, mỗi ngày làm sao chịu đựng a?
Đám Thâm Uyên Ác Ma còn lại đều phụ họa, biểu hiện ra sự thèm khát đối với Dực Nhân nữ tử.
– Nói cũng đúng.
Huyết Ưng vỗ đùi:
– Ý kiến hay, lão tử sống một nghìn năm, cũng chưa hưởng qua tư vị của Dực Nhân nữ tử, nghe nói đám tiểu nữ nhi Dực nhân tộc kia mắt cao hơn đỉnh, rất kiêu ngạo, lại thuần khiết, lão tử ta rất thích…
Đám người này nói nói cười cười, rồi phân ra trở lại nơi đóng quân, lưu lại một mảnh hỗn độn. Qua gần nửa canh giờ, tất cả đều đã an tĩnh lại. Trong thiên không, Quỷ Thứ đang ẩn thân vẻ mặt âm sát, thản nhiên nói:
– Mị Nhi tiểu tỷ, ngươi tiếp tục dẫn đường, chúng ta tiến nhập dị không gian kia.
– Được.
Con mắt con mắt đỏ lên, thân thể mềm mại run rẩy, hận ý ngập trời liếc mắt nhìn sào huyệt của Huyết Ưng ở phía xa, sau đó thu liễm toàn bộ tâm thần. Ở trong một đội quỷ quân mạnh mẽ am hiểu tiềm tung, dưới binh sĩ yểm hộ, hướng Phệ Hồ Thâm Đàm đi tới.
Đó là một địa phương không có gì đáng để mắt, cũng không có nửa điểm không gian ba động nào. Chỉ có một ít tháp canh gác do quân coi giữ dựng lên. Vài tên Mãnh Quỷ Binh Quỷ vương cấp tiềm hành đi vào, dùng pháp bảo đặc thù phun ra một ít yên vụ không thể nhìn thấy. Những thủ binh kia vốn tinh thần không phấn chấn, đôi mắt đảo liên tục, dưới tác dụng đặc thù của yên vụ, ý thức dần dần mơ hồ.
Cùng lúc đó, dưới Quỷ Thứ một đường dẫn đầu, lấy trạng thái tiềm hành, tránh qua một ít bẫy rập bí mật, trước tiên đi vào trong dị không gian mà Mị Nhi đánh dấu. Sau đó đội Mãnh Quỷ Quân tinh nhuệ nhất này lặng yên lẻn vào bên trong.
Chớp mắt sau, Quỷ Thứ chỉ cảm thấy thân hình hơi nữu khúc một trận, trước mắt xuất hiện một mảnh không gian hôn ám lộ ra huyết quang. Một mảnh không gian này, xung quanh là vách đá lởm chởm mà cổ quái, nhẵn bóng không chút sinh khí, lại lộ ra một cổ ám hồng sắc huyết tinh.
Thế nhưng kỳ quái là, trong dị không gian này không ngờ tràn ngập hỗn độn linh khí. Quỷ Thứ nặng nề mà ngửi một cái, liền cảm giác được tinh thần run lên. Bình cảnh tắcnghẽn hồi lâu, không ngờ có chút dấu hiệu buông lòng, điều này làm cho Quỷ Thứ nhất thờicó chút kích động, hưng phấn. Bản thân thực có hi vọng, từ Quỷ vương đỉnh phong, tấn cấp Quỷ Đế.
Một quân đội tinh nhuệ am hiểu tiềm hành đều theo sát phía sau Quỷ Thứ, cho dù có người tỉ mỉ quan khán, cũng chỉ có thể ở trong mơ hồ, cảm thụ được một ít không gian ba động nhàn nhạt. Nhưng nhiều người như vậy tụ tập một chỗ, ba động của nó cũng thập phần ít. Có thể thấy được, những âm ảnh am hiểu không gian tiềm hành này, đối với Nặc Tung Chi Thuật nắm giữ cường hãn ra sao.
– Quỷ Thứ đại nhân, lối vào không gian này ngoại trừ mấy tốp canh giữ kia ra, còn có một vài trạm canh gác ngầm.
Một Quỷ vương khí thế bất phàm, lặng yên dùng thần niệm ba động hỏi Quỷ Thứ:
– Có cần hạ thủ thanh trừ hay không?
– Không thể, chúng ta trước tìm một chỗ yên lặng bí mật sắp xếp đã.
Quỷ Thứ hồi âm ngăn cản đám Mãnh Quỷ Quân có chút rục rịch, ngược lại nói với Mị Ma Nữ:
– Mị Nhi tiểu tỷ, ngươi ở dị không gian này sinh sống rất lâu, còn phải làm phiền ngươi dẫn chúng ta tới một chỗ an toàn sắp xếp, bố trận.
Sự tình đến thời khắc mấu chốt, Mị Nhi cũng không dám chối từ, dẫn một đám người tiềm hành, bắt đầu đi trên con đường Dị Giới. Liên tiếp mấy ngày sau, rốt cục Mị Nhi đưa mọi người đến một địa phương tương đối an toàn, cũng là nơi năm xưa nàng đã từng ở qua. Thế nhưng địa phương an toàn này lại trong hơn một trăm mấy chục năm ngắn ngủi, trở nên có chút không an toàn.