Chương 199: Cảm Ngộ Kỳ Diệu

Cảm Ngộ Kỳ Diệu

Thoát được sự quấy nhiễu của Phật La Lí Đạt, hai người thoải mái thưởng thức các món ăn ngon tuyệt của mấy ải nhân đến no căng. Ăn uống xong xuôi, Hàn Thạc và Phỉ Bích lại tiếp tục hành trình đến các cửa hiệu lớn nhỏ. Sau cùng, Phỉ Bích đi tách ra, tới tìm người của Già La dong binh đoàn để mua cửa hiệu chỗ có Thuỷ tuyệt chi địa.

Còn lại Hàn Thạc một mình đi về phía cửa hàng chỗ Ngải Mễ Lệ, định tìm nàng dò xét gốc gác của Phật La Lí Đạt.

Đi đến nơi, vẫn thấy là lão nhân lúc trước canh chừng ngoài cửa. Trong cửa hàng có bày bán một số trang phục kỵ sĩ loại hộ giáp của đế quốc Lan Tư Lạc Đặc. Lúc này trời chưa tối, nên vẫn có mấy người ăn mặc như kỵ sĩ đang lựa mua trang phục bên trong.

Lão vừa thấy Hàn Thạc đến liền cười nhẹ chào hắn rồi chỉ chỉ ra đình viện phía sau. Hàn Thạc hiểu ý, giả bộ đến lựa trang phục kỵ sĩ, sau đó nhân lúc không ai để ý đi đến cánh cửa thông đến hậu viện, thân hình nhoáng cái đã tiến vào trong.

– Chàng làm sao lại chọc đến Phật La Lí Đạt thế? – Ngay lúc Hàn Thạc vẻ mặt âm hàn hỏi Ngải Mễ Lệ tin tức của Phật La Lí Đạt, nàng lập tức lộ rõ vẻ kinh hãi, ngạc nhiên hỏi thất thanh, giọng lạc hẳn đi.

– Trừ một số tin tức mọi người đều biết, ta không có tư liệu khác về gã. Ta biết Ám Mạc nhất định sẽ có tư liệu về gã mà không muốn người khác biết! – Hàn Thạc không muốn nói nhiều đi ngay vào chính sự.

Ngải Mễ Lệ vẫn cau mày, đôi mắt nhìn chăm chú hỏi gặng:

– Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Hàn Thạc bất đắc dĩ đành giải thích qua loa việc phát sinh hôm qua với Ngải Mễ Lệ một hồi, nghe xong nàng tức giận nói:

– Sớm đã nghe nói Phật La Lí Đạt cuồng vọng tự đại, không nghĩ tới gã lại thực ngông cuồng như vậy. Tới nay chưởng quản hết thảy Nhật Diệu cốc lại không phải là Hồng Liêm dong binh đoàn bọn chúng, thế mà không ngờ gã lại dám hung hăng càn quấy như thế!

Thấy Ngải Mễ Lệ phẫn nộ theo mình, tâm tình vốn hơi bực dọc của Hàn Thạc bỗng nhiên chuyển biến tốt một chút, giọng điệu trở nên nhu hòa hỏi lại:

– Gã Phật La Lí Đạt này rốt cuộc là có lai lịch gì?

– Nhiệm vụ cứ điểm của Ám Mạc trong Nhật Diệu cốc chủ yếu là thu thập tài liệu nơi đây. Gã Phật La Lí Đạt này không phải là người đế quốc Lan Tư Lạc Đặc chúng ta, cũng không phải là người đế quốc Tạp Tây. Hắn đến từ một nước chư hầu của đế quốc chúng ta, gia gia hắn chính là Đại ma đạo sư Phất Cách Sâm có thân phận rất cao trong Quang Minh giáo hội, nghe nói rất có hy vọng trở thành Thánh ma đạo sư.

– Phật La Lí Đạt lớn lên trong Quang Minh giáo hội, được gia gia gã đích thân chỉ dạy ma pháp. Ngoại trừ Quang hệ ma pháp, gã còn kiêm tu Lôi Điện hệ ma pháp. Đây là bí mật mà người bình thường không biết được. Bởi vì được gia gia gã chân truyền, lại thêm thiên phú gã bất phàm nên tuổi còn trẻ mà ba năm trước đã trở thành ma đạo sư. Ám Mạc đã từng chú ý đặc biệt tới gã, cho rằng trong tương lai gã sẽ là một trong những siêu cấp cao thủ trên đại lục.

– Chỉ có điều Phật La Lí Đạt cũng không gia nhập Quang Minh giáo hội. Mấy năm trước đột nhiên rời Quang Minh giáo hội tới Nhật Diệu cốc, sau đó gia nhập Hồng Liêm dong binh đoàn. Bởi vì thực lực gã cao cường, trong thời gian cực ngắn đã lấy được tín nhiệm của đoàn trưởng Kiệt Sâm. Kiệt Sâm thậm chí giao phó nữ nhi duy nhất cho gã. Trong một chiến dịch đối phó cường đạo, lão khinh suất chết trận, nữ nhi của lão cũng biến mất. Nghe nói việc này dường như có chút quan hệ với Phật La Lí Đạt.

– Thế nhưng không có bất cứ người nào có chứng cứ chứng minh được việc này, sau cái chết của Kiệt Sâm, Phật La Lí Đạt hợp lẽ lên nắm Hồng Liêm dong binh đoàn. Đáng tiếc là bởi vì một bộ phận người hoài nghi chuyện này có quan hệ với Phật La Lí Đạt nên một số nhân vật cốt cán vì tức giận đã rút lui khỏi Hồng Liêm dong binh đoàn, cũng rời khỏi Nhật Diệu cốc. Điều này mới khiến cho Già La dong binh đoàn trở nên chiếm ưu thế.

– Nhưng mấy năm nay Hồng Liêm dong binh đoàn trong tay Phật La Lí Đạt phát triển đích xác không tệ. Nguyên khí vốn tổn thương cũng dần dần khôi phục, ngày hôm nay đã thành đối thủ lớn nhất của Già La dong binh đoàn. Hoặc giả lần này Hồng Liêm dong binh đoàn trong tay Phật La Lí Đạt thực sự có thể nắm được quyền trọng chưởng Nhật Diệu cốc! – Cau cau mày suy nghĩ chốc lát, Ngải Mễ Lệ rủ rỉ nói ra những tư liệu về Phật La Lí Đạt.

Nghe Ngải Mễ Lệ nói hết xong, Hàn Thạc trầm giọng nói:

– Quả nhiên xứng đáng là kình địch. Người này tâm tư âm độc, không ngờ ngay cả ân nhân cũng dám hạ thủ bất lưu tình. Kiểu làm này hoàn toàn không giống với tông chỉ của Quang Minh giáo hội, xem chừng ta nhất định phải cẩn thận.

– Chàng đấy! Nhật Diệu cốc bất đồng với những địa phương khác, căn bản không chịu ràng buộc của bất cứ quốc gia nào. Tại nơi này thế lực ai lớn thì người đó làm chủ. Thiếp biết thực lực của chàng không nhất định kém Phật La Lí Đạt nhưng trong tay gã còn có cả một Hồng Liêm dong binh đoàn. Song quyền nan địch tứ thủ, chỉ cần ở trong Nhật Diệu cốc, có Già La dong binh đoàn kiềm chế, thiếp nghĩ gã sẽ không dám động thủ. Nhưng chàng tốt nhất đừng nên tuỳ tiện ra ngoài, để tránh cho gã có cơ hội hạ thủ! – Ngải Mễ Lệ hiển nhiên rất cố kỵ Phật La Lí Đạt, ra sức nhắc nhở Hàn Thạc.

– Yên tâm đi. Ta rõ rồi!

Biểu tình Hàn Thạc đã hoàn toàn bình tĩnh trở lại, trầm giọng trả lời, ngừng một chút, nói với Ngải Mễ Lệ:

– Đúng rồi, đã lâu như vậy, sao Y Liên vẫn chưa áp giải Bối Lâm Đạt tới nhỉ. Trên người Bối Lâm Đạt ta đã lưu lại một giọt bổn mệnh tinh huyết, nàng ta căn bản khó có thể làm loạn. Trên đường sẽ không phải phát sinh thêm rắc rối gì chứ?

Hàn Thạc nói như vậy, Ngải Mễ Lệ cười khổ lắc lắc đầu, trả lời:

– Thiếp cũng đang lo lắng đây, chiếu theo lý mà nói, Y Liên hẳn là phải tới Nhật Diệu cốc rồi, chẳng lẽ thực đã xuất hiện bất trắc nào đó?

– Được rồi, có lẽ ta sẽ phải đi một chuyến, tìm kiếm trên con đường lúc trước một chút xem thế nào. – Nghĩ một lát, Hàn Thạc nói.

– Không được, chàng đã đắc tội với Phật La Lí Đạt, tạm thời tốt nhất không nên rời khỏi Nhật Diệu cốc. Tại địa phương này, thế lực của gã rất lớn. Nếu như gã biết chàng rời Nhật Diệu cốc, nhất định sẽ không buông tha cho chàng. – Thần sắc Ngải Mễ Lệ hoảng hốt, ngăn cản Hàn Thạc.

– Sẽ không có việc gì đâu. Năng lực cảm ứng của ta nàng không phải không biết, chỉ cần vừa phát hiện thấy nguy hiểm, ta sẽ lập tức rời đi. Ngoài ra trên người Bối Lâm Đạt đã bị ta hạ một giọt bổn mệnh tinh huyết, chỉ có ta mới có thể trong một cự ly ngắn cảm ứng được phương vị của nàng ta, vì kết quả hoàn mỹ của nhiệm vụ lần này, ta nhất thiết phải đi một chuyến! – Hàn Thạc cười, căn bản không để sự uy hiếp của Phật La Lí Đạt trong lòng, vô cùng thoải mái nói.

– Nếu chàng kiên trì như vậy, vậy thiếp đi cùng chàng một đoạn đường nhé! – Ngải Mễ Lệ thấy không thuyết phục được Hàn Thạc, thần sắc kiên định nói với hắn.

Lắc lắc đầu, Hàn Thạc cự tuyệt đề nghị của Ngải Mễ Lệ, xoay người hướng ra phía ngoài, quay lưng về phía nàng trầm giọng nói:

– Ngải Mễ Lệ, nàng nên tin tưởng ta! Đừng xem ta như trẻ con để rồi việc gì cũng lo liệu. Đây không phải là cuộc sống mà ta muốn. Nếu nói Phật La Lí Đạt thực muốn động thủ, trái lại ta sẽ rất kỳ vọng.

Ngải Mễ Lệ vốn đã định xuất phát, nhưng nghe Hàn Thạc nói như thế, cuối cùng bùi ngùi thở dài một tiếng, nói:

– Thôi được, nhưng chàng nhất định phải cẩn thận một chút, sinh tử của Y Liên và Bối Lâm Đạt đối với thiếp mà nói căn bản không quan trọng bằng chàng, chàng phải nhớ nhất định phải bảo vệ mình trước tiên cho tốt.

– Nhất định rồi! – Hàn Thạc nói.

Từ cửa hàng đi ra, sắc trời đã dần tối. Lúc này những cửa hàng lớn nhỏ trên con đường trong Nhật Diệu cốc đã đóng cửa, thay thế vào đó là những chỗ kinh doanh chơi bời đủ các màu sắc chói mắt.

Từ mấy chỗ ăn chơi, vang ra đủ loại tiếng thét gào thô tục dâm ô, Hàn Thạc xem như không nghe thấy, sải bước hướng về phía hàng rào sắt lúc vào cốc. Muốn vào cốc phải có một số thủ tục mới được, nhưng rời khỏi cũng không cần gì. Lúc hắn rời đi cũng không có ai hỏi gì, chỉ có điều kỵ sĩ Già La dong binh đoàn lần trước hơi ngạc nhiên dò xét hắn một chút, tựa hồ bên người hắn có hai mỹ nữ vì sao không rời đi cùng hắn.

Sau khi ra khỏi Nhật Diệu cốc, cảm giác linh mẫn của Hàn Thạc nhận thấy được có người trong bóng tối ngầm theo dõi hắn, thế nhưng cũng không quá để ý. Không phải nghĩ nhiều, người ngầm theo dõi mình, không phải là Hồng Liêm dong binh đoàn thì là Già La dong binh đoàn. Đối với hắn mà nói, muốn đánh ngã bọn chúng tịnh không khó, điều này thì hắn có thừa tín tâm.

Vừa rời khỏi sơn cốc, Hàn Thạc vốn đang đi chậm đột nhiên bước nhanh, tốc độ đột nhiên gia tăng mấy lần. Dưới sắc trời u ám, thân hình hắn mau lẹ giống như sao băng bất ngờ rạch ngang bầu trời, trong khoảnh khắc mấy lần hô hấp đã vượt khoảng cách mấy trăm mét, bỏ lại đám người theo dõi rất xa.

Đến khi cảm giác bị theo dõi biến mất, hắn đang lướt đi rất nhanh đột nhiên đằng không phóng lên, phi lên dán mình vào một cái cây um tùm màu bạc, thẳng đường phóng tới Ngoã Luân thành.

Đang trên đường phi hành, hắn khởi động tâm niệm, lực lượng quỷ dị của Ma Anh huyền bí liền vận chuyển. Một lực lượng thần bí thông qua Ma Anh khuếch tán ra, giống như sóng gợn trong nước, hướng về nơi cực xa bao trùm tới. Ma Anh cùng bổn mệnh tinh huyết có sự liên hệ huyền bí, trong cực ly khoảng một nghìn mét, chỉ cần bổn mệnh tinh huyết xuất hiện, hắn lập tức có thể cảm ứng được.

Sau khi Hàn Thạc bình tức ngưng thần lợi dụng Ma Anh cảm ứng bổn mệnh tinh huyết thì một sự thể ngộ kỳ dị hốt nhiên nhảy vào nội tâm. Từng sinh mệnh khí tức hoặc lớn hoặc nhỏ bỗng nhiên bị hắn cảm ứng được. Khi nội tâm hắn chấn động, loại thể ngộ này thình lình lại biến mất.

Vô cùng kinh hãi, Hàn Thạc lại bình tức ngưng thần lần nữa, cẩn thận thể ngộ thì cảm giác vừa rồi bỗng nhiên dũng mãnh chui vào trái tim. Sau đó hắn phát hiện từng sinh mệnh khí tức kia chính là khí tức của một số côn trùng thú nhỏ đang lâm vào trạng thái ngủ đông, mặc dù có loại mơ hồ khi ẩn khi hiện, nhưng Hàn Thạc vì phát hiện này mà chấn động.

Liền ngay tại lúc này, Ma Anh đột nhiên hơi đập mạnh. Sau một khắc, Hàn Thạc liền cảm thấy được phương vị của bổn mệnh tinh huyết. Hắn vui mừng khôn xiết, tốc độ ngự không phi hành gia tăng gấp bội, nhanh chóng nhằm hướng bổn mệnh tinh huyết tồn tại phi tới.

Tới nơi, hắn nhìn quanh nhưng chỉ nhìn thấy Y Liên thân đầy vết máu nằm ngã dưới một cây đại thụ, cổ nàng cong không tự nhiên, giống như bị người ta bẻ gãy. Thân thể như bị trúng Phong nhận ma pháp. Từng đạo vết thương nhìn thấy cả xương rạch nát cả y phục, huyết dịch hoà vào với tuyết đọng thành máu loãng, xem chừng vừa chết không lâu.

Bỗng chốc, Hàn Thạc cảm thấy một nguy cơ đang ập tới vô cùng mãnh liệt. Hắn thất kinh, tức thì lùi vọt lại định rời xa thi thể Y Liên.

Đại Ma Vương

Đại Ma Vương

Score 7
Status: Completed Author:

"Tánh mạng vô thường, tràn ngập hỗn loạn, dơ bẩn cùng thống khổ. Ý nghĩa của tử vong là sự yên lặng, trật tự và vẻ đẹp vĩnh hằng ..."

Đó là triết lý của những Necromancer (Kẻ gọi hồn) về cái chết được nêu ra trong cuộc chiến "Quyền trượng vỡ", mà bất kỳ ai từng chơi Diablo II đều biết. Sự tử vong là một bức màn bí ẩn với con người, bức màn mà ai cũng phải một lần bước qua, ai cũng muốn khám phá... Nó là nguồn gốc của tôn giáo và là nguồn cảm hứng bất tận cho của những sự tích huyền bí. Dù ở Đông hay Tây, ta luôn bắt gặp truyền thuyết về những con người khống chế "cái chết" họ là: đạo sĩ, khôi lỗi sư, vu sư hay vong linh, tử linh pháp sư.

Đại Ma Vương là câu truyện kể về Hàn Thạc - một người như thế. Một kẻ trong đầu óc tràn ngập những ý nghĩ tà ác, nhưng không dám áp dụng bởi nhát gan vô dụng. Mang theo trí nhớ truyền thừa của một người tu ma tên Sở Thương Minh, phụ thể (nhập hồn) trọng sinh vào Bố Lai Ân - một thiếu niên làm tạp dịch cho vong linh hệ tại Ba Bỉ Luân hoàng gia ma võ học viện ở dị giới. Một kẻ không chỉ xuất thân thấp hèn, mà so với hắn lại càng thêm nhát gan, nọa nhược. Ý thức được mình đang sống trong một xã hội dựa trên nền tảng chính trị xã hội tương đương với thời trung cổ. Hoạt động của con người nơi đây lấy nền tảng ma pháp và cường giả vi tôn luôn là chân lý được mọi người công nhận. Tên tiểu tạp dịch nhỏ yếu, để tăng lên thực lực của bản thân đã âm thầm tu luyện theo ma công, kiêm tu Vong Linh hệ - thuộc Hắc Ám ma pháp…… Sở hữu công pháp tu luyện ma công thâm ảo, phương pháp luyện chế pháp bảo, 'sinh vật bất tử'... của người tu ma. Cùng siêu cấp bí kíp Hắc Ám Vong Linh ma pháp đã thất lạc hơn 300 năm của dị giới. Hai thứ công pháp tuy đến từ hai thế giới khác biệt, nhưng lại giống nhau ở điểm tà ác, âm độc. Được Hàn Thạc dung hợp, bổ khuyết cho nhau. Khiến hắn từ một thanh niên nhát gan, từng bước đăng thiên... trở thành Đại ma vương trong truyền thuyết.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset