Luyện tập Vong Linh pháp thuật tương tự cũng rất hao phí tinh lực, chỉ có điều đối với pháp thuật linh hồn tự do xuyên qua Vong Linh giới, Hàn Thạc nắm vững cũng không tốn thời gian lâu lắm.
Có lẽ là bởi vì hắn đã từng có kinh nghiệm hai lần linh hồn xuyên qua Vong Linh giới, hơn nữa có sự miêu tả tường tận trong đầu với việc Khô lâu pháp trượng xuyên qua Vong Linh giới như thế nào, điều này làm cho Hàn Thạc nắm vững pháp thuật này chỉ mất có nửa tháng.
Trong nửa tháng ấy, Tiểu Khô Lâu cùng đám Thổ Giáp thi thường xuyên tại Vong Linh giới cảm ứng được khí tức của hắn, chỉ là Hàn Thạc tiến vào Vong Linh giới cũng khó có thể nắm vững phương hướng chuẩn xác, thường thường đều cách bọn Tiểu Khô Lâu rất xa.
Mỗi khi hắn vừa tiến vào Vong Linh giới là lập tức có thể cảm ứng được bọn Tiểu Khô Lâu truyền tin cho mình. Khí tức của bọn chúng tại Vong Linh giới càng thêm cường đại rõ ràng, Hàn Thạc có thể cảm ứng được bọn chúng đều cấp bách muốn đến gặp mặt, chỉ có điều hắn vẫn luôn nghiên cứu Vong Linh pháp thuật này nên cũng không vội vã chạy tới khu vực của chúng.
Qua khá lâu, Hàn Thạc đã chính thức nắm vững phương pháp linh hồn xuyên qua Vong Linh giới, theo phụ trợ của Vong Linh ma pháp chú ngữ và Khô lâu pháp trượng, thần thức hắn vừa động liền có thể đáp xuống Vong Linh giới. Tại nơi tử khí trầm trọng này, dựa theo cảm ứng đối với bản thể, lại có thể nhanh chóng trở lại đại lục Kì Áo.
Sau khi nắm vững Vong Linh pháp thuật này, Hàn Thạc lại tốn thêm vài ngày, lợi dụng cảm ứng với đám Tiểu Khô Lâu, nghiên cứu sâu một phen phương pháp chuẩn xác tới được cạnh chúng.
Trên người đám Tiểu Khô Lâu chẳng những có tồn tại bổn mệnh tinh huyết của hắn, còn có dấu ấn Hắc ám mà hắn đã lưu lại để dẫn đường. Mỗi khi linh hồn Hàn Thạc vừa tiến vào Vong Linh giới, đều có thể cảm ứng được rõ ràng sự tồn tại của bọn Tiểu Khô Lâu. Sau nhiều lần dùng lực cảm ứng điều chỉnh Khô lâu pháp trượng cùng ma pháp chú ngữ, rốt cục vài ngày sau hắn đã thành công.
– Cha! – Hàn Thạc vừa đáp xuống bên cạnh, Tiểu Khô Lâu lập tức hô lên.
Trên một ngọn núi trọc, Tiểu Khô Lâu cùng Hỏa Giáp thi, Thủy Giáp thi đều ở tại đây. Phía sau Tiểu Khô Lâu chính là một đoàn bất tử sinh vật đông đảo, trong đó có ba Tà Ác kỵ sĩ, cả Cốt ma, cộng thêm Mộc nãi y lĩnh chủ và rất nhiều Tăng Ác cùng cương thi chiến sĩ, khô lâu chiến sĩ.
Dưới bầu trời màu xám u ám, hàng trăm hàng ngàn con Thạch tượng quỷ bay lượn khắp nơi, xem chừng cũng đã quy thuận quân đội bất tử của Tiểu Khô Lâu.
Dõi nhìn về phía trước, kéo dài từ dưới chân ngọn núi trọc này cho đến đường chân trời là một vùng biển đen bao la, liếc mắt không thấy bờ. Trên vùng biển đen tĩnh mịch bí ẩn ấy trôi nổi rất nhiều chân tay cụt và xương cốt của bất tử sinh vật, dường như đó là mộ phần của chúng vậy, tràn ngập khí tức tử vong vô cùng nồng nặc.
Vài luồng khí tức khổng lồ ẩn hiện giữa vùng biển đen, dường như đang ngầm dòm ngó hết thảy. Hàn Thạc có thể cảm ứng được sự đáng sợ của chúng, lại nhìn sang đoàn quân Tiểu Khô Lâu đang nai nịt gọn gàng, hắn đột nhiên đã hiểu.
Xem chừng Tiểu Khô Lâu dẫn theo đại quân bất tử tiến vào nơi này hẳn là có ý đồ.
– Cha, người có thể đến bên chúng con một cách chính xác rồi? – Thấy Hàn Thạc vừa đáp xuống, chỉ hết nhìn đông tới nhìn tây mà không nói gì, Tiểu Khô Lâu không kìm được lại hỏi.
Dưới sự thao túng của thần thức Hàn Thạc, sau một loạt tiếng động “răng rắc”, thân thể mấy chục khô lâu chiến sĩ phân biệt liền bị rút ra mấy đoạn xương. Hắn liền điều khiển tử khí nồng nặc nhanh chóng cường hóa đám xương cốt này cho cứng rắn, trong chốc lát đã tạo cho mình một thân thể.
– Sau khi ta trở về, xương cốt được rút ra từ trên người bọn chúng sẽ được trả lại hết. – Hàn Thạc nói với Tiểu Khô Lâu.
– Có thể được cha sử dụng xương cốt đó chính là vinh hạnh của bọn chúng, đám khô lâu chiến sĩ bậc thấp này chỉ biết phục tùng theo bản năng, không có trí tuệ gì. Xương cốt của bọn chúng cũng không đủ cứng cáp. Cha nếu muốn một thân thể tốt, con sẽ giúp người tìm một số xương cốt thỏa đáng. – Tiểu Khô Lâu đề nghị với Hàn Thạc.
– Không cần đâu. Đợi ta làm rõ được bí ẩn của Truyền tống trận tại Tử Vong Mộ Địa, là có thể đưa bản thể giáng thẳng xuống thế giới này. Đến lúc đó, xương cốt gì cũng không thích hợp với thân thể vốn có. – Hàn Thạc giải thích cho Tiểu Khô Lâu.
– Đúng rồi, thân thể của cha cực kỳ cường đại, cho dù là xương của Cốt long cường đại tại thế giới này cũng không cứng cỏi được như của người. – Tiểu Khô Lâu gật đầu đồng ý.
“Ngoào……” Trong khi Hàn Thạc đang nói chuyện với Tiểu Khô Lâu, đột nhiên từ phía biển đen vô tận trước mặt vọng lại tiếng tru đáng sợ, giống như do một bất tử sinh vật kinh khủng phát ra lời khiêu chiến với Tiểu Khô Lâu.
Tử Ma Nhãn của Tiểu Khô Lâu chợt bùng lên tử quang lóa mắt, ánh tím ấy giống như thực chất vậy, xuyên thấu qua khoảng cách không gian, vậy mà bắn thẳng đến phương hướng phát ra tiếng tru, mang theo một luồng lãnh ý vô tình cực độ băng giá.
“Bách bách…”
Từ phương hướng phát ra tiếng tru thình lình truyền đến một chuỗi tiếng nổ, mặt biển tĩnh lặng như đột nhiên sôi trào, vài cột sóng đen kịt bỗng nhiên dâng lên cao.
Một sinh vật đáng sợ hình thể khổng lồ giống như con bạch tuộc, trên những cái vòi ấy mọc đầy gai sắc bén, trong nước biển màu đen trồi lên quá nửa thân hình, ngửa mặt lên trời hét giận dữ:
– Tồn tại hèn mọn, ngươi dám khiêu chiến uy nghiêm của ta, hôm nay ngươi tưởng rằng có thể thắng được ta sao?
Theo sinh vật đáng sợ giống bạch tuộc trồi lên, trên vùng biển đen từ từ nổi lên từng đám sinh vật hình thù kỳ lạ, từ ngoại hình của chúng mà xét thì khá giống bất tử sinh vật thường thấy, có thể bởi vì nguyên nhân sống lâu trong biển nên bọn chúng không quá giống với bất tử sinh vật thông thường.
Những sinh vật hiện lên này có khô lâu chiến sĩ, cương thi chiến sĩ, Tăng Ác chiến sĩ, thậm chí cả cấp bậc cao như Tà Ác kỵ sĩ, chỉ là trên người chúng đều mọc ra vây cá, có vẻ vô cùng quái dị kỳ quặc. Còn có một số lại hoàn toàn bất đồng với Vong Linh sinh vật mà Hàn Thạc quen thuộc, căn bản giống như loại cá trên đại lục Kì Áo tiến hóa mà thành, có ngoại hình xấu xí.
– Đồ Mặc Giáp, khu vực tử hải bao la phía đông này cũng trở thành lãnh địa của ta. Ngươi thần phục ta, ta tha cho ngươi sống! – Tiểu Khô Lâu lại toát ra khí thế nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt, ngồi ngay ngắn trên Cốt ma có thể bay lượn, ngạo nghễ thách thức với bất tử sinh vật kỳ dị tên là Đồ Mặc Giáp ở phía xa.
– Khặc khặc, bộ xương khô ngươi nói khoác không biết ngượng, ngươi đã năm lần bảy lượt thua trong tay ta, chỉ bằng vào ngươi cũng xứng để ta thần phục sao? – Đồ Mặc Giáp đối với Tiểu Khô Lâu không hề e ngại, còn cười trào phúng.
– Xem ra ngươi muốn chết rồi! – Tiểu Khô Lâu hét lớn, điều khiển Cốt ma bay tới khu vực kia.
Thủy Giáp thi vốn đang đứng ở đó, liền dẫn đầu vọt tới vùng biển đen, còn chưa tới gần, Thủy Giáp thi liền bắt đầu thể hiện thiên phú thần thông của nó. Theo lực lượng nó thao tác, mặt biển đen trước mặt đột nhiên tách ra làm hai, hình thành một thông đạo thần kỳ cắt ngang đáy biển.
Đại quân bất tử do Tiểu Khô Lâu dẫn tới, lúc này cùng Hỏa Giáp thi ào ào tiến tới đáy biển đã bị tách ra. Chung quanh Thủy Giáp thi hình thành từng luồng lực lượng kỳ dị, sóng biển chồm lên đổ xuống, nghiền nát rất nhiều sinh vật thành bụi phấn.
Ngay khi đại quân bất tử khổng lồ từ trên ngọn núi trọc tới bên cạnh nó, Thủy Giáp thi liền xung phong lên trước, xông thẳng vào nơi sâu trong vùng biển.
– Đồ Mặc Giáp, ngươi thấy sao? Huynh đệ của ta có thể thao túng nước biển tử hải của ngươi, khu vực này cuối cùng không phải do ngươi có thể làm chủ được nữa, chỉ cần ngươi thần phục ta, ngươi vẫn có thể tiếp tục xưng bá vùng biển chết này, nếu không, để ta phải động tay chân, lát nữa ngươi sẽ nếm mùi. – Tiểu Khô Lâu cưỡi Cốt ma sừng sững trên đầu Thủy Giáp thi, khinh thường lơ lửng trên không trung xa xa, chiêu hàng tử hải bất tử sinh vật Đồ Mặc Giáp đang phẫn nộ rít gào.
Khi Tiểu Khô Lâu bay đi, Hàn Thạc dõi nhìn nó đứng trên cao chót vót dụ hàng tử hải sinh vật kia, đột nhiên nhận ra sự tiến hóa của Tiểu Khô Lâu quả nhiên càng ngày càng có nhân tính.
Nếu như trước kia, Tiểu Khô Lâu tuyệt sẽ không nói nhiều như vậy, chỉ thuần túy lợi dụng lực lượng chinh phục, sẽ không dùng miệng lưỡi khiến địch nhân khuất phục. Loại thủ đoạn lợi dụng ngôn ngữ như hiện giờ chỉ xuất hiện nơi sinh vật cấp cao có trí tuệ.
Chỉ có điều tên Đồ Mặc Giáp này hiển nhiên cũng là loại tồn tại cường đại không cam lòng dưới người, đối với sự chiêu dụ của Tiểu Khô Lâu hắn căn bản không thèm để ý, rõ ràng không tin thực lực Tiểu Khô Lâu có thể hơn hắn.
Ngay khi Tiểu Khô Lâu phát hiện Đồ Mặc Giáp không biết thức thời, trong Tử Ma Nhãn thoáng lóe lên sự nổi giận xung thiên. Một cây cốt thứ dài ba mét đột nhiên giương lên, cả tử khí dày đặc trên tử hải bắt đầu điên cuồng hướng chui về cây cốt thứ, một luồng khí tức tử vong vô cùng khổng lồ từ nó tỏa ra.
– Đồ Mặc Giáp ti tiện, ngươi sẽ phải trả giá cho sự ngu xuẩn của ngươi! – Ý niệm của Tiểu Khô Lâu truyền khắp cả khu vực, thúc Cốt ma vọt thẳng tới bất tử sinh vật trong tử hải.