Dịch: Độc Lữ Hành
Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông
***
Ngưng luyện ra pháp mạch tuy là tiêu chí tiến giai Tích Cốc kỳ, nhưng có thể ngưng luyện ra bao nhiêu đầu pháp mạch, mới là mấu chốt quyết định thành tựu tương lai. Bởi vì quá trình cô đọng pháp mạch này, đối với tu sĩ là cố gắng cả đời, cũng chỉ có một cơ hội này. Một khi cố mạch xuất hiện, sau này nếu còn muốn cô đọng, trừ phi có một loại thiên tài địa bảo nghịch thiên nào đó, hoặc kỳ ngộ nào đó, nếu không thì cũng đừng hòng.
Cuối cùng có thể ngưng luyện ra bao nhiêu đầu pháp mạch, quyết định chủ yếu bởi pháp lực thể nội nhiều hay ít, cùng trong quá trình cô đọng có thể kịp thời hấp thu thiên địa linh lực hay không? Đương nhiên nếu có đan dược thích hợp bổ sung là tốt nhất, những điều trên tự nhiên có quan hệ cùng công pháp sở tu và thiên tư.
Dựa theo công pháp vô danh ghi lại, bình thường tu sĩ phổ thông không được ngoại lực hỗ trợ, có thể cô đọng hai đến sáu pháp mạch không đồng nhất. Trừ phi người có thân phụ Đạo Thể, hãn hữu có thể cô đọng tám đầu trở lên, cho dù là đỉnh giai Đạo Thể, cũng sẽ không vượt qua mười hai đầu pháp mạch.
Bất kể thế nào, không có tu sĩ ngại pháp mạch quá nhiều, muốn bắt lấy cơ hội lần này tận lực cô đọng càng nhiều pháp mạch. Nhưng quá độ tham lam chỉ sợ cũng có không ít tu sĩ Luyện Khí kỳ, không những không thể tiến giai Tích Cốc kỳ, ngược lại còn bị trọng thương.
Trong đầu Thẩm Lạc nhớ lại những tin tức này, vừa tiếp tục thôi động pháp lực ôn dưỡng Thủ Dương Minh Đại Tràng kinh mới sinh, đồng thời vận chuyển công pháp, bắt đầu tái tạo Thủ Thiếu Dương Tam Tiêu kinh thuộc Thủ Tam Dương Kinh.
Thủ Tam Dương Kinh, và Thủ Tam Âm, Túc Tam Dương, Túc Tam Âm cùng thuộc thập nhị kinh mạch, giống kỳ kinh bát mạch, đều lấy đan điền là đầu mối then chốt. Bởi vì đại đa số công pháp đều cần lấy hai tay phóng ra làm chủ, cho nên tuyệt đại đa số tu sĩ lúc cô đọng pháp mạch, tự nhiên cũng ưu tiên lựa chọn có thể tăng lên tốc độ và uy năng hai tay thi pháp, Thủ Tam Dương và Thủ Tam Âm thì đối ứng sáu đầu kinh mạch.
Cứ như vậy, bên trong không ngừng hủy mạch và tái tạo, thời gian chầm chậm trôi qua.
Thời gian này, Thẩm Lạc lần lượt tái tạo sáu đầu kinh mạch theo thứ tự Thủ Tam Dương cùng Thủ Tam Âm, mỗi một lần đều thành công, làm lòng tin hắn tăng lên nhiều. Mặc dù biết rõ đạo lý tham thì thâm, nhưng dưới tình huống lặp đi lặp lại, đan điền vẫn theo kịp tốc độ thu nạp pháp lực, nên hắn vẫn dự định tiếp tục thử sáu đầu kinh mạch ở hai chân là Túc Tam Dương và Túc Tam Âm.
Một ngày nửa tháng sau, lúc sáng sớm.
Chỗ trong sân Thẩm Lạc, từng tiếng thét dài nhẹ nhàng vui vẻ vạch phá bầu trời, kéo dài đến nửa nén hương, mới dần dần đình chỉ.
Trong ao nhỏ cạnh giếng nước, Thẩm Lạc đang đứng, hai tay chống ở thắt lưng, chậm rãi ngóc đầu lên hạ xuống, hai mắt sáng tỏ dị thường.
Ngay vừa rồi, hắn đã cô đọng thành công một trong thập nhị kinh mạch cuối cùng là Túc Thiếu Âm Thận kinh kia. Đến tận đây, hắn đã ngưng luyện đủ mười hai đầu pháp mạch.
Nói cách khác, hôm nay, thông qua hai tay thi triển thuật pháp, uy năng tăng trọn vẹn gấp sáu lần lúc trước, tốc độ thi pháp cũng tăng nhanh hơn sáu thành. Đồng thời hai chân tăng lên, thi triển Đạp Thủy Quyết, có thể chạy ngược dòng trong nước đến mấy canh giờ!
“Thật sự là không nghĩ tới, thân thể trong mộng cảnh này có thể đạt tới tình trạng như vậy! Không sai biệt lắm là thời điểm cố mạch xuất quan.” Thẩm Lạc lẩm bẩm nói nhỏ vài tiếng, suy đoán tốc độ mình thu nạp thiên địa linh khí so với đỉnh giai Đạo Thể còn phải mạnh hơn mấy phần.
Ngay lúc hắn đang muốn điều pháp lực ôn dưỡng kinh mạch mới, sắc mặt đột nhiên biến đổi.
Trong đan điền hắn vừa mới bình ổn lại pháp lực, chẳng biết lúc nào vậy mà thoát ly hắn khống chế, tự hành vận chuyển, biến thành một vòng xoáy.
Mà vận chuyển càng lúc càng nhanh, hai ba cái hô hấp đã đạt mấy lần trước đó.
“Chuyện này là sao vậy?” Thẩm Lạc ngăn chặn bối rối trong lòng, kiệt lực vận công, muốn ổn định lại pháp lực khuấy động trong đan điền. Nếu không tại thời khắc mấu chốt này, một khi đan điền xảy ra vấn đề gì, pháp mạch chưa triệt để vững chắc cũng có khả năng tán loạn, hết thảy lúc trước sẽ tan thành bọt nước.
Nhưng vòng xoáy pháp lực trong đan điền đã mất đi khống chế, căn bản không nghe hắn sai sử.
“Chẳng lẽ là do ta quá tham lam, dẫn đến phản phệ?”
Thẩm Lạc nghĩ đến đây, trên trán mồ hôi lạnh ứa ra, phía sau lưng càng toát ra mồ hôi lạnh.
Nhưng ngay lúc này, vòng xoáy pháp lực trong đan điền kịch liệt run lên, sau đó phát ra tiếng nhẹ “Phốc” “Phốc” liên tiếp. Một đoàn tiếp lấy một đoàn pháp lực biến thành chất lỏng màu xanh lam từ đó hiển hiện, cũng nhao nhao hóa thành một dòng nước nóng, tràn vào kinh mạch thể nội.
“Kỳ kinh bát mạch? Chẳng lẽ…” Thẩm Lạc cảm thụ được toàn bộ thể nội nhanh chóng chảy xuôi pháp lực trong kinh mạch, trong lòng giật mình.
Tám kinh mạch này, bao gồm Nhâm mạch, Đốc mạch, Xung mạch, Đái mạch ở bên trong kỳ kinh bát mạch, trên đó phân bố các đại huyệt yếu hại, câu thông cùng thập nhị kinh mạch, cơ hồ thông đến toàn thân.
Hắn bỗng nhiên nghĩ lại, tám kinh mạch này khác với thập nhị kinh mạch. Thập nhị kinh mạch vỡ vụn sẽ dẫn đến trọng thương, nhưng còn có thể từ từ điều dưỡng khôi phục, còn tám kinh mạch một khi vỡ vụn thì không thể chữa trị, sẽ mất mạng tại chỗ.
Nghĩ đến đó, hắn không khỏi càng nghĩ càng sợ.
Nhưng không chờ hắn kịp phản ứng, một cỗ đau nhức kịch liệt xé rách thần hồn đột nhiên nổi lên, thân thể hắn run rẩy co quắp một trận, hai tay ôm lấy đầu không thể phát ra thanh âm, suýt nữa đã hôn mê.
Sau một khắc, một cỗ thanh lương chi khí tại chỗ tám kinh mạch phá toái này lưu chuyển ra, làm Thẩm Lạc cảm giác thư sướng không nói ra được. Nhưng ngay sau đó, thân thể hắn lại co quắp một trận, so với trước đó còn đau nhức kịch liệt hơn…
Trong thời gian tiếp theo, Thẩm Lạc cứ như vậy không ngừng chết đi sống lại, trọn vẹn phản phục chín lần, mới ngừng lại.
Lúc này cả người Thẩm Lạc xuội lơ trong ao, sắc mặt trắng bệch một mảnh, không cách nào động đậy mảy may.
Trọn vẹn qua gần nửa canh giờ, trên mặt hắn mới hơi khôi phục một chút huyết sắc, cuối cùng có thể dùng tay chống đỡ lấy thân thể miễn cưỡng ngồi dậy.
Lúc này, toàn thân hắn vốn đau nhức kịch liệt đã không còn, pháp lực mãnh liệt trong đan điền rốt cuộc đã bình phục.
Hắn tranh thủ thời gian khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt điều tức, vội vã muốn nhìn một chút trong cơ thể mình rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Kết quả hắn vừa mới nhắm mắt lại không bao lâu, liền lần nữa mở ra, hai con mắt trợn thật lớn, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.
“20 đầu, lại là 20 đầu! Ta không nằm mơ chứ? Không, ta chính là đang nằm mơ, nhưng… Thì sao?” Thẩm Lạc hưng phấn muốn khoa tay múa chân lên.
Tiếp đó hai mắt hắn lần nữa khép lại, ý thủ đan điền, vận chuyển công pháp vô danh, lập tức các vị trí cơ thể truyền đến tiếng nổ vang liên tiếp. Thân hình hắn ngồi xếp bằng lập tức tăng vọt vài tấc.
Mà trước sau thân thể hắn, từng dải sáng màu lam óng ánh liên tiếp nổi lên, tổng cộng có hai mươi đầu, giao thoa quay quanh nhau, xuyên qua tứ chi đầu lâu, trong đó ẩn ẩn có lam mang lưu chuyển không ngừng.
Những dải sáng màu lam này, bất luận cành lá đan chen khó gỡ thế nào, đều tương liên cùng đan điền dưới bụng, chính là hai mươi sợi pháp lực Thẩm Lạc đã cô đọng ra.