Chương 236: Nhiệm vụ Hồng Diệp trấn

Nhiệm vụ Hồng Diệp trấn

Dịch: Vì anh vô tình

Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông

Thẩm Lạc và Bạch Tiêu Vân theo tiếng nói nhìn lại, thì thấy Bạch Thủy đạo nhân đang dùng đôi mắt đầy vẻ ác ý liếc về phía bên này, khóe miệng còn mang theo nụ cười trào phúng.

“Đúng vậy! Chính là Luyện Khí tầng năm, đừng nên đi làm mất mặt chứ.” Ngô Đồng đứng ở một bên, cũng ánh mắt bất thiện nhìn chăm chú Thẩm Lạc, trong miệng không ngừng cười nhạo.

Những người xung quanh thấy thế, cũng đều nhìn lại.

Thẩm Lạc quan sát xung quanh vài lần, vẻ mặt lạnh nhạt, cũng không nói gì.

“Bạch Thủy đạo hữu, theo ta được biết, lúc trước vụ án ở Trấn Hoài kiều mà ngươi luôn mồm nói không có quỷ vật quấy phá, khi đó Thẩm đại ca đã hảo ý nhắc nhở nhưng ngươi hoàn toàn không để ý. Kết quả thiếu chút nữa, làm bản thân mình cũng bị Thủy Quỷ kéo xuống nước, khiến cho Bạch gia chúng ta tại trước mặt các gia tộc khác mất hết mặt mũi, chuyện này có đúng không?” Thẩm Lạc không thèm để ý, nhưng Bạch Tiêu Vân bên cạnh, không làm được, chỉ vào Bạch Thủy đạo nhân hét lên.

Lời Bạch Tiêu Vân vừa nói ra, làm mọi người nghị luận ồn ào.

“Ơ, ta giống như cũng nghe nói qua chuyện này, thì ra là thật à!”

“Chậc chậc, không ngờ Bạch Thủy đạo hữu cũng có lúc phạm sai lầm?”

“Đúng là nói bậy nói bạ!” Bạch Thủy đạo nhân bị Bạch Tiêu Vân vạch trần việc mất mặt này, thì mặt trầm xuống.

Ánh mắt lóe lên sự tức giận, hung hăng trừng Thẩm Lạc một cái, rồi tiếp tục nhìn lên bảng danh sách của bạch ngọc sáchh.

“Lệ Sở đạo hữu, gia hỏa này chính là lão Bát à? Hình như cũng giống Bạch Thủy đạo nhân, không phải là hạng lợi hại gì lắm.” Thanh niên cầm quạt xếp hỏi một gã gã đại hán đầu trọc bên cạnh.

“Đúng vậy, chính là hắn! Nhưng chỉ là thứ là xu nịnh bợ đỡ, Đại công tử đi rồi, còn không phải đi theo bợ đỡ Nhị công tử sao.” Lệ Sở sờ cái đầu trọc, nhổ bãi nước miếng nói.

“Ha ha, cái này cũng không trách được.” Thanh niên cầm quạt xếp rung đùi đắc ý nói.

Mấy tên Khách khanh khác ở bên cạnh nghe được Sở Lệ và thanh niên cầm quạt xếp nói chuyện, đều nhìn về phía Thẩm Lạc, trong mắt tràn đầy sự khinh thường.

Tạ Vũ Hân đang im lặng xem xét nhiệm vụ, lúc này cũng nghiêng đầu liếc Thẩm Lạc một cái, trong đôi mắt đẹp dịu dàng cũng hiện lên vẻ khinh bỉ. Tiếp đó ả liền dời ánh mắt, tiếp tục xem bảng danh sách.

Thẩm Lạc đối với sự nghị luận của mọi người, chỉ cười nhạt một tiếng, đưa tay kéo Bạch Tiêu Vân còn đang muốn đi lý luận, lắc nhẹ đầu.

Bạch Tiêu Vân mặc dù tức giận, nhưng thấy Thẩm Lạc không quan tâm, cũng đành kìm nén sự nóng nảy lại, không nói gì thêm nữa

Chỉ một lúc sau, mọi người đã tập trung lại tại trước bảng danh sách, chọn nhiệm vụ mà mình cho là tốt nhất, rồi rời đi. Còn Thẩm Lạc, giờ mới đi lên trước mấy bước, nhìn sơ qua bảng danh sách.

“A, nhiệm vụ này có vẻ được…”

Kết quả,không bao lâu sau, ánh mắt của hắn lại đột nhiên sáng lên, nhìn kĩ một nhiệm vụ ở gần cuối trên tấm bảng.

“Hồng Diệp trấn ở phía nam thành, đường sông bị quỷ quấy phá, làm nhiều tên lái đò chết, ban thưởng một khối Hỏa Lân Mộc.” Thẩm Lạc lẩm bẩm, trong lòng có chút vui mừng.

Hỏa Lân Mộc, trên Thuần Dương Bảo Điển có ghi lại, là một trong mấy loại tài liệu chủ chốt thích hợp nhất để luyện chế Thuần Dương Kiếm Phôi.

Hắn đối với việc luyện chế Thuần Dương Kiếm Phôi rất để ý, những ngày qua, cũng thường xuyên lưu ý tới vật liệu cần thiết để luyện chế. Nhưng đáng tiếc, mấy thứ đó đến nay một thư đều không có tìm được, không ngờ ở chỗ này lại gặp được một thứ.

Ánh mắt của Thẩm Lạc tập trung vào Hỏa Lân Mộc, khóe miệng khẽ cong lên.

“Muốn làm nhiệm vụ ở Hồng Diệp trấn? Chắc do nhìn trúng Hỏa Lân Mộc, thật sự không biết sống chết. Chẳng lẽ hắn không biết thù lao càng cao, nhiệm vụ sẽ càng nguy hiểm sao?” Sở Lệ nói nhỏ một câu, có thể là cố kỵ Bạch Tiêu Vân, nên âm thanh không quá lớn.

Thẩm Lạc đối với lời này giống như không nghe thấy, quay người trở về nơi ở của mình.

Bạch Tiêu Vân hừ lạnh một tiếng, trừng mắt nhìn Sở Lệ, đi theo Thẩm Lạc rời khỏi nơi này.

Bạch Thủy đạo nhân nhìn bóng lưng của Thẩm Lạc dần xa, ánh mắt lóe lên, lẩm bẩm: “Bằng ngươi cũng dám nhận nhiệm vụ này? Hỏa Lân Mộc ta sẽ nhận thay bạch ngọcc sách.”

Gã nói xong cũng rời đi.

“Bạch đạo hữu, chờ ta một lát, chuyến đi Hồng Diệp trấn này, ta đi với ngươi.” Ngô Đồng thấy vậy, bỗng nhiên khóe miệng lộ ra ý cười, vội vàng đuổi theo.

Những người khác ở chung quanh nghe vậy, đều im lặng như đang suy nghĩ đến chuyện gì đó

“Những tên kia căn bản không biết thực lực thật sự của ngươi, Thẩm đại ca, ngươi sao thể hiện một chút, để bọn chúng được mở mang kiến thức.” Trở lại nơi ở của Thẩm Lạc, Bạch Tiêu Vân cảm thấy bất bình nói.

“Bọn chúng nói cũng không không sai, thực lực của ta chỉ là Luyện Khí tầng năm, trong các vị khách khanh thuộc về hạng chót, so với tên Ngô Đồng cũng thấp hơn một tầng.” Thẩm Lạc bình tĩnh nói.

“Tu vi tính là gì! Lấy tài nghệ phù lục của Thẩm đại ca, ta thấy trong khách khanh không có mấy người là đối thủ của ngươi.” Bạch Tiêu Vân vung tay, kêu lên.

Thẩm Lạc cười nhạt một tiếng, Bạch Tiêu Vân nói cũng không sai, nếu như hắn bất chấp hết để thôi động Lạc Lôi Phù. Đừng nói tu sĩ Tích Cốc kỳ, cho dù có là tu vi Ngưng Hồn kỳ cũng chưa chắc có thể đỡ nổi.

Đây cũng là nguyên nhân Thẩm Lạc không thèm để ý đến những khách khanh kia. Trong mộng hắn còn cùng Yêu thú Xuất Khiếu kỳ đánh nhau ác liệt, bản thân lại có Lạc Lôi Phù, nên so về tầm mắt và tâm tính thì những khách khanh kia không thể so sánh.

“Nhưng những người kia nói nhiệm vụ ở Hồng Diệp trấn nguy hiểm, chắc là thật, bảng nhiệm vụ Tróc Quỷ này là do quan phủ ban bố, người quan phủ sẽ không nói lung tung.” Bạch Tiêu Vân có chút bận tâm nói.

“Không sao, ta nếu tiếp, tất nhiên có biện pháp để ứng phó.” Thẩm Lạc biết Bạch Tiêu Vân có ý tốt, cười nói.

“Ta tin Thẩm đại ca sẽ không làm chuyện mà mình không có nắm chắc!” Bạch Tiêu Vân thấy Thẩm Lạc tự tin, lại nghĩ đến tính cách chu toàn của hắn, liền nhẹ nhàng thở ra.

“Đúng rồi, tiểu tử Lâm Bích Thu kia hai ngày trước rốt cục đã mang mười lăm viên tiên ngọc tới, đây là tám viên, xin Thẩm đại ca hãy nhận lấy.” Bạch Tiêu Vân đột nhiên nghĩ tới một chuyện, từ trong ngực lấy ra một bao bố nhỏ, đặt ở trước mặt Thẩm Lạc, bên trong đều là tiên ngọc, va chạm nhau phát ra âm thanh thanh thúy.

“Những tiên ngọc này là do ngươi và Lâm Bích Thu đánh cược mà có, không liên quan gì đến ta, sao có thể thu lễ vật lớn như vậy được.” Thẩm Lạc nhìn bao vải một chút, đẩy trở về.

“Ngày đó nếu không có Thẩm đại ca lấy bảo phù ra giúp ta, ta đã sớm thất bại thảm hại, mất hết mặt mũi bạch ngọcsách! Những tiên ngọc này ngươi nhất định phải nhận lấy, nếu không thì đâu có xem ta là bạn!” Bạch Tiêu Vân khẩn trương, sắc mặt trầm xuống nói.

“Vậy được rồi.” Thẩm Lạc thấy Bạch Tiêu Vân như vậy, biết từ chối nữa, thì với tính cách của đối phương nhất định sẽ tức giận, nên cũng không từ chối.

“Vậy mới được! Thẩm đại ca ngươi muốn làm nhiệm vụ nên chuẩn bị nhiều một chút, đấy gọi là cẩn tắc vô ưu! Tốt, ta sẽ không quấy rầy ngươi nữa, chúc ngươi mã đáo thành công.” Bạch Tiêu Vân không ở đây lâu, cáo từ rời đi.

Thẩm Lạc tiễn y ra cửa, trở về trong phòng nhơ lại nội dung của nhiệm vụ, cũng không có trì hoãn thời gian, lập tức chuẩn bị một chút, mang theo tất cả phù lục bên người.

Mặc dù hắn không cho rằng mình sẽ không hoàn thành được nhiệm vụ này, nhưng trong lòng cũng không khinh thường, việc lật thuyền trong mương cũng đã thấy nhiều từ trong mấy quyển sách kia.

Sau khi hắn chuẩn bị sẵn sàng, lập tức rời Bạch gia, đi về phía Hồng Diệp trấn.

Đại Mộng Chủ

Đại Mộng Chủ

Score 7.2
Author:
Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông

Con trai của một vị phú thương nọ từ nhỏ cơ thể đã ốm yếu mang nhiều bệnh tật, trong lúc đang cầu tứ phương tìm phương pháp kèo dài tính mệnh thì bỗng ngoài ý muốn đi lên con đường tu tiên đầy huyền bí!Đại Đường thịnh thế, thiên hạ thái bình, mưa thuận gió hoà, bách tính an cư.

Vậy mà ngàn năm sau, ma vật yêu quỷ hoành hành, khắp nơi đầy rẫy tiếng gào thán.

Tây Du lại hiện, Đại Thánh đấu thiên, Thiên Bồng hạ giới, Quyển Liêm trùng sinh.

Xuyên không và luân hồi đầy mê hoặc, hư thực thấp thoáng, thật huyễn đan xen!

Là mộng cảnh đã được tiên đoán? Hay là hiện thực chưa phát sinh?

Hắn có thể đánh vỡ ma chướng mệnh trung chú định, trừ khử đại kiếp Tam Giới chưa phát sinh, cứu vãn muôn dân trong nước lửa hay không?

Mời các bạn đón đọc một siêu phẩm mới của Vong Ngữ!

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset