Dịch: Độc Lữ Hành
“Trước kia ta ngẫu nhiên đạt được một pháp môn tế luyện, không phải đỉnh cấp nhưng hiệu quả cũng không tệ.” Thẩm Lạc nửa thật nửa giả nói, nhưng trong lòng khẽ động, thầm nghĩ Cửu Cửu Thông Bảo Quyết lại không tầm thường như vậy, không hổ là công pháp bí truyền Phương Thốn sơn.
Có bảo quyết này trong tay, ngày sau lại đoạt pháp khí những người khác, thay đổi pháp quyết là có thể thu về cho mình dùng, chẳng phải sung sướng sao?
“Để cho an toàn, nơi này không nên ở lâu, chúng ta mau khởi hành tiến về Trường An đi, đến nơi đó mới an toàn.” Tạ Vũ Hân thấy Thẩm Lạc cũng không giấu diếm nàng, mỉm cười, nhưng cũng không truy vấn đến cùng, nói tránh đi.
“Tạ đạo hữu ngươi tựa hồ rất vội vã đi Trường An?” Thẩm Lạc hỏi.
“Đó là đương nhiên, ba tháng tới chính là ngày hội trung nguyên, đến lúc đó Trường An sẽ tổ chức một trận Gia Niên thịnh hội, cơ hội khó có được, ta tự nhiên muốn đi rồi.” Tạ Vũ Hân nói.
“Gia Niên thịnh hội, đó là cái gì?” Thẩm Lạc lần đầu nghe được cái tên này.
“Trường An thành chính là quốc đô Đại Đường ta, so với Kiến Nghiệp thành phồn hoa không chỉ gấp mười lần. Trong thành tu tiên giả tụ tập, lại có nha môn tu tiên hộ quốc do triều đình Đại Đường sắc phong, chính là đại thành tu tiên chân chính. Mà Gia Niên thịnh hội là một trong tam đại thịnh hội hàng năm, chính là thịnh sự toàn bộ tu tiên giới Đại Đường. Mỗi khi đến, tu sĩ các nơi sẽ tụ tập đến Trường An, có thể xưng là vạn tiên tụ tập. Mà trên đại hội trân bảo khắp nơi, có rất nhiều cao giai linh tài, thượng phẩm đan dược, pháp khí, thậm chí pháp bảo ngày thường khó gặp đều có. Tóm lại chỉ cần ngươi có đủ tiên ngọc, cơ hồ không thiếu thứ để mua.” Tạ Vũ Hân chậm rãi nói ra, hiển nhiên phi thường chờ mong Trung nguyên Gia Niên thịnh hội.
“Lại có thịnh sự bực này, thật là cái gì cũng có thể mua được sao?” Thẩm Lạc nghe cũng động dung.
“Lời này cũng không phải tuyệt đối, trên Gia Niên thịnh hội thương gia đông đảo, các loại hội đấu giá, hội trao đổi liên tiếp, cho dù ngươi có tiên ngọc, cũng phải có vận khí gặp phải trân bảo cần mới được. Ngươi muốn đồ vật gì? Ta tham gia mấy lần, coi như hiểu rõ thịnh hội này, có thể giúp ngươi một chút.” Tạ Vũ Hân nhiệt tâm nói ra.
“Thẩm mỗ xác thực muốn cầu mua một vật, không biết trên Gia Niên thịnh hội có linh hỏa không?” Thẩm Lạc hơi trầm ngâm, mở miệng hỏi.
“Linh hỏa? Loại dị hỏa đặc thù giữa thiên địa thai nghén ra này, cũng không phải là vật tán tu bình thường dùng.” Tạ Vũ Hân nao nao.
“Ta muốn luyện chế một kiện pháp khí, cần dung nhập linh hỏa mới có thể thành, linh hỏa này tốt nhất là có thể khắc chế quỷ vật. Tạ đạo hữu nếu có manh mối, xin ngàn vạn chỉ giáo.” Thẩm Lạc chắp tay nói.
“Chín loại Thiên phẩm linh hỏa thì không nói, đó là đồ vật Tiên gia trong truyền thuyết, giữa trần thế có hay không cũng khó nói. Ba mươi sáu loại Địa phẩm linh hỏa cũng là vật cực kỳ trân quý hãn hữu thế gian, không đủ cơ duyên căn bản vô duyên nhìn thấy. Cho dù là một trăm lẻ tám loại Nhân phẩm linh hỏa tương đối thường gặp, theo ta được biết một khi hiện thế cũng bị các đại thế lực khống chế, dùng cho bồi dưỡng Luyện Đan sư cùng Luyện Khí sư. Thẩm huynh còn có yêu cầu khắc chế quỷ vật, coi như càng khó tìm hơn.” Thần sắc Tạ Vũ Hân có chút cổ quái nhìn Thẩm Lạc một chút, lúc này mới thở ra một hơi thật dài, nói như thế.
“Ta biết linh hỏa khó tìm, ngay cả trên Gia Niên thịnh hội cũng không có sao?” Thẩm Lạc hỏi.
“Bình thường Nhân phẩm linh hỏa chỉ cần nhà ngươi đáy đủ dày, trên Gia Niên thịnh hội tốn chút tâm tư và đại giới vẫn có thể mua được, còn có tác dụng đặc thù thì phải xem vận khí. Đúng rồi, mấy năm trước trên đại hội ta tận mắt nhìn thấy một đóa Huyền Chân Thánh Diễm, bị mấy đại thế lực tranh đoạt, cuối cùng tựa hồ bỏ ra gần ngàn tiên ngọc mha được.” Tạ Vũ Hân nghĩ nghĩ, nói như thế.
“Huyền Chân Thánh Diễm! Đó là Địa phẩm linh hỏa, gần ngàn tiên ngọc, thật đúng là giá cả không ít…” Thẩm Lạc hít vào một ngụm khí lạnh.
Linh hỏa này có thể tuỳ tiện hòa tan dung hợp các loại khoáng thạch, thích hợp nhất luyện khí. Bất quá dùng để luyện chế Thuần Dương Kiếm Phôi, lại không quá thích hợp.
“Nói tóm lại, linh hỏa một khi xuất hiện, ngay lập tức sẽ bị các đại thế lực tranh đoạt. Thẩm đạo hữu ngươi nếu muốn trên Gia Niên thịnh hội tranh đoạt vật này, chỉ sợ cần gom nhiều tiên ngọc chút.” Tạ Vũ Hân nói.
“Đa tạ Tạ đạo hữu chỉ điểm.” Thẩm Lạc lộ vẻ do dự, cảm ơn.
“Thẩm đạo hữu nếu cảm thấy hứng thú với Gia Niên thịnh hội, vậy nhanh lên đường đi, sớm ngày đuổi tới Trường An, cũng có thể chuẩn bị sớm chút.” Tạ Vũ Hân nói thêm.
“Trường An thành Gia Niên thịnh hội, tại hạ khẳng định sẽ tham gia, bất quá trước đó, cần chuẩn bị chút, hay là sau ba tháng chúng ta gặp ở Trường An đi.” Thẩm Lạc suy nghĩ một chút, nói.
“Cũng được, vậy ta đi trước thám thính linh hỏa cho ngươi, Thẩm đạo hữu ngày sau đến Trường An, đi thành tây Vĩnh Dương phường tìm ta là được.” Tạ Vũ Hân sửng sốt một chút, nhưng cũng không hỏi nhiều, gật đầu nói ra.
“Vậy làm phiền Tạ đạo hữu.” Thẩm Lạc cảm kích.
“Chỉ là việc nhỏ mà thôi, làm gì nói cảm ơn.” Tạ Vũ Hân cười một tiếng, lúc này cáo từ rời đi, bay lượn về phía xa.
Thẩm Lạc đưa mắt nhìn nàng rời đi, lấy ra địa đồ so sánh kiểm tra phương hướng, cũng lập tức xuất phát, đi về phía Đạt Châu.
…
Đạt Châu ở phụ cận Trường An, thổ địa phì nhiêu, sản vật phong phú, dịch tại bạch ngọcc sách, triều đình Đại Đường những năm qua nhiều lần thi thiện chính, Đạt Châu bởi vì tiếp giáp quốc đô, các cấp quan lại không dám thu quá mức, cho nên dân sinh nơi này khá giàu có.
Đường Thu huyện là một huyện diện tích khá nhỏ ở Đạt Châu, bởi vì nơi đó thừa thãi một loại thóc gạo đặc thù tên là Hồng Lương Mễ nên có tên như vậy.
Hồng Lương Mễ không chỉ có hương vị thơm thuần, càng mang theo vị ngọt, so với thóc gạo bình thường càng thêm ngon miệng, rất nhiều quan lại quyền quý ưa thích, cho nên rất nhiều thương nhân tới Đường Thu huyện thành thu mua Hồng Lương Mễ. Đường Thu huyện thành bởi vậy cũng trở nên hưng thịnh.
Ngay một ngã tư náo nhiệt ở Huyện thành tọa lạc một toà tửu lâu ba tầng, tên là Hồng Hương tửu lâu. Lâu này rất có danh tiếng ở Đường Thu huyện thành, nhất là trong tửu lâu có một loại rượu tên là Hồng Lương Tửu, chính là dùng Hồng Lương Mễ ủ chế thành. Rượu có màu huyết hồng, hương vị tinh thuần, gần như có thể so với rượu nho đến từ Tây Vực, dẫn đến không ít người mộ danh đến đây.
Hiện tại đang giờ cơm trưa, tầng ba Hồng Hương tửu lâu đầy ngập khách. Gần cửa sổ tầng ba ngồi một thanh niên áo xanh, một tay bưng chén Hồng Lương Tửu đỏ tươi, một tay khác vuốt vuốt một khối ngọc màu lam.
Nơi này rất náo nhiệt, khắp nơi đều là thanh âm ăn uống linh đình, mùi thịt rượu cơm chín, thanh niên lại không bị ảnh hưởng chút nào, cả người lộ ra một cảm giác thanh tịnh, không ít thực khách chú ý tới hắn, liên tiếp nhìn lại.
Người này chính là Thẩm Lạc, bỏ ra một tháng trời từ vịnh Đông Hải một đường chạy tới.
Lúc hắn mới tu hành, năng lực ngũ giác tăng nhiều, nhưng lại không biết khống chế, tại nơi nhiều người liền cảm giác phiền muộn. Bây giờ tu vi tinh tiến, đã tới cảnh giới khá cao, toàn thân trong ngoài điều khiển tự nhiên, đương nhiên sẽ không bị một chút mùi ngoại vật ảnh hưởng.
Thẩm Lạc cũng không để ý tới thực khách khác, vừa uống rượu vừa thưởng thức miếng ngọc trong tay.