Dịch: Độc Lữ Hành
Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông
“Tiền bối, năm đó đã xảy ra chuyện gì?” Thẩm Lạc trầm ngâm thật lâu, mở miệng hỏi.
“Ngươi nghĩ là cái gì? Là ma kiếp bộc phát, hay là Thiên Đình bị hủy diệt… Nói cho cùng, đó căn bản cũng chỉ là một việc.” Lý Tịnh nói một nửa, dừng lại một lát, cười khổ nói.
“Vậy xin tiền bối kể rõ tình huống ma kiếp năm đó.” Thẩm Lạc nhíu mày lại, nói.
Liên quan tới ma kiếp, bây giờ hắn biết thập phần có hạn, đa phần đều là truyền thuyết mà hiện thực chưa trở thành sự thật, nếu có thể biết trước cặn kẽ tình huống phát sinh ma kiếp, có lẽ trở lại hiện thực hắn có thể ngăn cản.
Nghĩ như vậy, Thẩm Lạc cũng có chút tự tin, người mà thần hồn Thác Tháp Thiên Vương chờ chính là hắn.
“Trí nhớ của ta không trọn vẹn, cũng chỉ có thể nói cho ngươi một chút chuyện ta biết, về phần chân tướng phía sau thế nào, cần chính ngươi đi kiểm tra chắp vá.” Lý Tịnh suy nghĩ một chút, mở miệng nói.
“Tiền bối cứ nói đừng ngại.” Thẩm Lạc vội nói.
“Đại chiến Thượng Cổ quét sạch Tam Giới kết thúc, Ma tộc chi chủ Xi Vưu chiến bại, bị chém đầu, đoạn tứ chi, phong ấn ma hồn, từ đây Tam Giới trải qua một đoạn tuế nguyệt coi như an ổn. Nhưng yêu ma họa loạn Tam Giới từ đầu đến cuối vẫn không chết, lại có một ít Ma tộc mưu toan mở ra phong ấn, dẫn Xi Vưu tái hiện nhân gian.” Lý Tịnh kể lại.
Những chuyện này, Thẩm Lạc ngược lại biết một chút, bất quá hắn không cắt ngang Lý Tịnh, để gã tiếp tục nói.
“Về sau, thiên địa bắt đầu xuất hiện dị động, địa mạch không còn vững chắc, các nơi nhân gian yêu nghiệt tràn lan, Tam Giới bắt đầu loạn tượng. Mặc kệ là thần phật Thiên Đình, hay là đại năng Địa giới, tất cả đều nhận ra mưa gió sắp tới. Thiên Đình cảm niệm ma kiếp bắt nguồn từ Ma tộc, cũng muốn giải quyết từ Ma tộc, thế là Ngọc Đế cùng Tây Thiên Phật Tổ Như Lai liên thủ, chế định một kế hoạch Linh Sơn.” Lý Tịnh tiếp tục nói.
“Kế hoạch Linh Sơn?” Trong lòng Thẩm Lạc cảm thấy nghi hoặc.
“Kế hoạch Linh Sơn năm đó, ngươi khẳng định biết, bất quá chỉ là thay đổi tên, gọi là “Tây Thiên thỉnh kinh”.” Thấy thần sắc Thẩm Lạc khác thường, ánh mắt Lý Tịnh hơi trầm xuống, nói.
“Cái gì? Năm đó Huyền Trang pháp sư đi vạn dặm phía tây thỉnh kinh, chính là kế hoạch Linh Sơn?” Thần sắc Thẩm Lạc đột biến, cả kinh nói.
Việc này tại dân gian lưu truyền rất rộng, thậm chí có người viết đoạn truyền kỳ kinh lịch này thành thoại bản, cho nên Thẩm Lạc cũng không lạ cố sự chuyện năm sư đồ trải qua trắc trở, cầu lấy chân kinh.
Chỉ là chẳng biết tại sao, năm đó sư đồ năm người bọn họ sau khi trở lại Trường An, chỉ ở trong Từ Ân tự tổ chức một hồi đại hội thuỷ lục lớn chưa từng có, sau đó pháp sư Tam Tạng tuyên bố tiến vào trong Đại Nhạn Tháp phiên dịch kinh văn, từ đó cũng rất ít lộ diện.
Trong truyền thuyết, ba đồ đệ kia thần thông quảng đại, cũng theo đó mai danh ẩn tích, thế nhân không còn biết. Về sau rất nhiều người viết lại đoạn kinh lịch giống như sử thi kia, triệt để trở thành văn nhân bịa đặt, trong đó có bao nhiêu chân thực, còn chờ tra rõ.
“Ngươi không biết chuyện này, cũng rất bình thường. Kế hoạch Linh Sơn năm đó, từ lúc định ra đã là một chuyện bí mật tại Thiên giới, người biết nội tình ít càng thêm ít, bao gồm Ngọc Đế, Phật Tổ, Thái Thượng Lão Quân, Quan Âm Bồ Tát, phật Di Lặc cùng Bồ Đề lão tổ, tổng số không hơn mười người. Thậm chí ngay cả sư đồ năm người lúc mới bắt đầu cũng không biết rõ tình hình.” Lý Tịnh tiếp tục nói.
“Nếu bí ẩn như vậy, mục đích thực sự của bọn họ chắc cũng không phải là cầu lấy chân kinh?” Thẩm Lạc cau mày hỏi.
“Cũng không hoàn toàn, dù sao lúc ấy trong Đại Đường quốc cảnh, yêu ma quấy phá ngày càng nghiêm trọng, lòng người thế đạo cũng dần dần bị hỏng, mọi người cần Đại Thừa Phật Pháp độ hóa. Dù sao tâm cảnh một người biến hóa thành lòng người, tâm cảnh người một nước biến hóa thành nhân hòa, tâm cảnh người một giới biến hóa tức là vận thế Thiên Đạo. Nếu xu thế đại thế tốt, khí trọc thiên địa trọc có thể tự trừ khử, đại kiếp có thể hóa vô hình.” Lý Tịnh lắc đầu, nói.
Nghe lời ấy, trong lòng Thẩm Lạc thầm than, trong thời đại mình sinh sống, Đại Thừa Phật Pháp đã lưu truyền cảnh nội Đại Đường, từng tòa phật môn chùa chiền khởi công xây dựng lên, tăng nhân truyền pháp hành tẩu trên thế gian giảng đạo, nhưng yêu ma quấy phá vẫn càng ngày càng nghiêm trọng.
“Dựa vào phật pháp độ hóa… Chớ nói phải hao phí bao nhiêu thời gian, chỉ nói chuyện thế nhân học pháp lễ phật, đã khó khăn thế nào?” Hắn không nhịn được mở miệng nói.
“Cho nên, đây chỉ là một phần kế hoạch Linh Sơn, về một phần khác, thì thả ra tiếng gió, nói ăn thịt Đường Tam Tạng có thể đoạt trường sinh tạo hóa, tu luyện vô thượng pháp lực. Dùng cái này làm mồi, dẫn dụ những yêu ma tâm hoài lén lút, âm thầm ẩn núp kia ra, từ đó hốt gọn một mẻ, gạt bỏ ứng kiếp phong hiểm.” Lý Tịnh tiếp tục nói.
“Hảo thủ đoạn, không nói đến ở trong này có bao nhiêu đại yêu ẩn thế bị dẫn dụ ra, cuối cùng từng con đền tội, chỉ riêng thu Yêu vương thế hệ này là Tôn Ngộ Không về phật môn, cũng đã là một chuyện tốt đẹp.” Thẩm Lạc không khỏi tán thán.
“Không đơn giản như ngươi thấy. Đấu Chiến Thắng Phật vốn là năm đó Nữ Oa luyện thạch bổ thiên lưu lại Ngũ Thải Thần Thạch biến thành, nó cũng không hẳn là Yêu tộc.” Lý Tịnh lắc đầu nói.
“Vậy Tôn Ngộ Không chính là do Thiên giới an bài?” Thẩm Lạc mơ hồ đoán được một chuyện.
“Không phải vậy hắn làm sao có thể lọt vào mắt xanh Bồ Đề lão tổ, được truyền thụ huyền công biến hóa? Ngươi hẳn nghĩ người thỉnh kinh chỉ có một mình Đường Tam Tạng? Bns. Kỳ thật không phải vậy, Tôn Ngộ Không, Trư Ngộ Năng, Sa Ngộ Tịnh cùng Bạch Long Mã, toàn bộ bọn họ đều là người thỉnh kinh, mỗi một người giáng thế, đều là Thiên Đình cùng Linh Sơn an bài.” Lý Tịnh cười cười, nói ra.
Trong đầu Thẩm Lạc thoáng hiện linh quang, nhớ lại đủ loại ma luyện trên đường thỉnh kinh trong truyền thuyết, trong lòng lại dâng lên nghi hoặc:
“Thế nhưng, năm đó sư đồ bọn họ trên đường thỉnh kinh, gặp được không ít yêu ma, đều là toạ kỵ của Thần Phật hạ phàm biến thành, sao lại như vậy?”
“Thiên Đình cùng Linh Sơn lấy chuyện thỉnh kinh dẫn xuất yêu ma cản giết, đồng thời cũng ở một mức độ nào đó phân hoá bọn hắn, yêu ma làm sao không nhắm vào thủ đoạn Thiên Đình cùng Linh Sơn? Bọn hắn cũng tương tự, tích cực mê hoặc Tiên Chúng cùng Tây Thiên Phật Tử trên trời. Không ít kẻ đạo tâm không vững, bất mãn với Thiên Đạo chuẩn tắc, lúc này cũng lộ ra bản tướng.” Lý Tịnh giải thích.
“Thì ra là thế. Thủ đoạn như thế có chút lợi hại, thế nhưng vì sao cuối cùng vẫn thất bại?” Thẩm Lạc bừng tỉnh đại ngộ, lại tiếp tục không hiểu hỏi.
“Cái này… Chỉ sợ không ai có thể nói được rõ ràng, chỉ có thể nói trong cõi U Minh tự có số trời. Sư đồ Đường Tăng thỉnh kinh trở về sáu, bảy năm sau, bao gồm các đại năng Trấn Nguyên Tử cùng Bồ Đề lão tổ, đều phát hiện Đại Thừa Phật Pháp chân kinh không thể độ hóa thế nhân, giữa thiên địa trọc khí tàn phá bừa bãi vẫn như cũ không thể thay đổi, kế hoạch Linh Sơn tuyên bố thất bại. Ở thời điểm này, còn xảy ra một chuyện khác, tình huống càng trở nên hỏng bét.” Lý Tịnh thở dài một cái, nói.
“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Nghe gã nói kiểu này, tinh thần Thẩm Lạc càng thêm khẩn trương.