Chương 913: Phụ Linh Ngọc và Cửu Phạm Thanh Liên

Phụ Linh Ngọc và Cửu Phạm Thanh Liên

“Không thể, Thải Châu đang tu luyện Tự Tại Tâm Pháp tới tình trạng mấu chốt, phải tránh bị ngoại vật quấy rầy, Thẩm Lạc này lưu lại trên này chỉ có hại với Thải Châu. Chúng ta giúp đỡ tu vi hắn tiến thêm một bước, đủ để báo đáp ân tình hắn tương trợ Phổ Đà sơn ta.” Thanh Liên tiên tử từ tốn nói.

Không biết có phải do đại chiến một năm trước ảnh hưởng hay không, Thanh Liên tiên tử nhìn càng thêm thanh lãnh đạm mạc.

Lão giả sáu mươi cùng tráng hán da đồng thấy vậy, ngầm thở dài, cũng không nói gì thêm.

Chỗ ở Thẩm Lạc tràn ngập lam quang cả phòng, sau đó nhanh chóng thu liễm, tiến vào trong cơ thể hắn.

Hắn từ từ mở mắt ra, mặt hiện vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

Trải qua hơn một năm bế quan, rốt cuộc cách đây không lâu hắn hấp thu toàn bộ giọt thiên thủy lộ kia, tu vi cũng nước lên thuyền lên, đạt đến Xuất Khiếu trung kỳ đỉnh phong.

Thẩm Lạc cảm thấy trạng thái không sai, liền thử đột phá một chút, vốn cũng không ôm hy vọng quá lớn, dù sao sau tu vi Xuất Khiếu kỳ, mỗi một lần đột phá đều rất gian nan, cần tìm kiếm thời cơ đột phá hoặc là ngoại vật phụ trợ.

Kết quả khiến hắn phải im lặng, dưới kinh nghiệm nhập mộng phụ trợ, vậy mà không trở ngại chút nào, nước chảy thành sông liền đột phá bình cảnh, tiến vào cảnh giới Xuất Khiếu hậu kỳ.

Hắn cảm thấy âm thầm may mắn vì đạt được gối ngọc, vừa thầm vận công pháp vô danh, ổn định cảnh giới.

Một ngày một đêm sau,đại môn mật thất “Kẹt kẹt” một tiếng mở ra, Thẩm Lạc đi ra.

Một thân ảnh màu trắng đang lẳng lặng đứng trong sảnh, chính là Bạch Tiêu Thiên.

“Bạch huynh!” Thẩm Lạc lộ vẻ kinh ngạc.

Lần này hắn bế quan hơn một năm, vốn cho rằng Bạch Tiêu Thiên đã sớm rời đi, không ngờ gã còn ở nơi này.

Mà khí tức trên thân Bạch Tiêu Thiên cũng cuồn cuộn, vậy mà cũng đột phá Xuất Khiếu hậu kỳ, cảnh giới cũng chưa triệt để vững chắc.

“Phổ Đà sơn nơi này có linh khí nồng đậm, so với Hóa Sinh tự còn hơn một bậc, lần trước trong đại chiến ta cảm ngộ sắp đột phá tu vi, lập tức bế quan tu luyện, may mắn đột phá. Bất quá không ngờ Thẩm huynh đạt đến Xuất Khiếu hậu kỳ, xem ra tư chất Thẩm huynh vượt xa tại hạ.” Bạch Tiêu Thiên thấy Thẩm Lạc kinh ngạc, giải thích.

“Bạch huynh nói không đúng rồi, Thanh Liên chưởng môn cảm kích ta lúc trước trong đại chiến phát huy một chút tác dụng, tặng ta vài kiện linh vật, những bảo vật này lại dị thường tương hợp với công pháp ta tu luyện, lúc này mới may mắn đột phá. Luận tư chất, Bạch huynh ngươi tuyệt đối trên ta!” Thẩm Lạc vừa cười vừa nói.

Bạch Tiêu Thiên nghe vậy, không nói gì thêm.

Luận tư chất tu luyện, y tự nhận không kém Thẩm Lạc, bất quá nếu nói năng lực thực chiến, y đã xa xa không kịp.

Bất quá Bạch Tiêu Thiên cũng minh bạch, đây là do kém kinh nghiệm. Những năm qua y ở Hóa Sinh tự đóng cửa khổ tu, cực ít có có hội giao thủ với người, tối đa cũng chỉ là đồng môn luận bàn, Thẩm Lạc lại một mực ở bên ngoài mày mò, kinh lịch huyết chiến vô số.

Chỉ cần lại cho y chút cơ hội, gia tăng một chút kinh nghiệm tranh đấu, nhất định có thể vượt qua Thẩm Lạc.

Hai người hàn huyên vài câu, bắt đầu thảo luận hành động tiếp theo.

“Ngươi ta cuối cùng không phải người Phổ Đà sơn, mà đã ở lại Phổ Đà sơn hơn một năm, đã đến lúc rời đi, không biết tiếp theo Bạch huynh có tính toán gì không?” Thẩm Lạc hỏi.

“Lần này ta ra ngoài du lịch, trong thời gian ngắn không có ý định trở về Hóa Sinh tự, đi nơi nào đều được, hết thảy theo Thẩm huynh.” Bạch Tiêu Thiên nhìn Thẩm Lạc, mỉm cười nói.

Những ngày qua đồng hành cùng Thẩm Lạc, mặc dù gặp nguy hiểm, nhưng y cũng thấy được rất nhiều sự vật mới mẻ mà ở Hóa Sinh tự cùng Bạch gia không thể nào thấy được, nhất là kinh lịch mấy lần đại chiến tẩy lễ, năng lực thực chiến y rõ ràng được đề cao, lần này trong đại chiến lĩnh ngộ được thời cơ đột phá tu vi chính là minh chứng tốt nhất.

Thẩm Lạc lộ vẻ do dự, hơn một năm nay khổ tu, lúc trước tích súc lực lượng Tiên Hạnh thể nội đã triệt để hấp thu, thọ nguyên cũng khôi phục lại hơn hai trăm năm, tạm thời không cần lo lắng tuổi thọ nữa.

Bất quá hắn mảy may không dám buông lỏng, mặc kệ là mộng cảnh, hay là hiện thực, đều nhắc nhở hắn chuyện ma kiếp lửa sém lông mày, lúc nào cũng có thể giáng lâm, nhất định phải tiếp tục đề cao thực lực.

Tu vi của hắn đã đạt tới Xuất Khiếu hậu kỳ, tiếp theo chính là chuẩn bị cho đột phá Đại Thừa.

Lúc trước ở kim tháp trong mộng cảnh hắn có quá nhiều kinh nghiệm trùng kích Đại Thừa kỳ, nhưng trong hiện thực tư chất mình thực sự quá kém, cho dù có kinh nghiệm mộng cảnh phụ trợ, tỷ lệ thành công vẫn không cao, cần chuẩn bị mấy loại đồ vật phụ trợ mới được.

Thẩm Lạc đã chuẩn bị sớm việc này, ban đầu ở thế giới mộng cảnh Long Cung cùng Tích Lôi sơn nhìn thấy rất nhiều điển tịch, tận lực tìm kiếm, đã tìm được mấy bí pháp cùng bảo vật phụ trợ đột phá Đại Thừa, hiện tại cũng nên bắt đầu góp nhặt.

“Bạch huynh là đệ tử Hóa Sinh tự, kiến thức chắc hẳn rất phong phú, không biết có nghe nói đến Phụ Linh Ngọc cùng Cửu Phạm Thanh Liên không?” Hắn hỏi Bạch Tiêu Thiên.

Cửu Phạm Thanh Liên chính là Thánh Liên trong truyền thuyết Tiên giới lưu lạc nhân gian, không chỉ ẩn chứa nguyên khí khổng lồ, nhuỵ hoa càng có thể khiến người ta ngưng tâm tĩnh khí, có hiệu quả phụ trợ tiến giai Đại Thừa kỳ.

Mà Phụ Linh Ngọc kia, cũng là một loại bảo vật có thể phụ trợ tiến giai Đại Thừa, vật này có thể tương dung với đan điền, mở rộng dung lượng đan điền, từ đó gia tăng tổng lượng pháp lực thể nội, cũng trợ giúp tiến giai Đại Thừa.

“Phụ Linh Ngọc cùng Cửu Phạm Thanh Liên? Phụ Linh Ngọc ta chưa từng nghe qua, bất quá Cửu Phạm Thanh Liên đã thấy trên sách, là một loại bảo vật có thể phụ trợ đột phá Đại Thừa kỳ. Thẩm huynh đang chuẩn bị cho tiến giai Đại Thừa kỳ?” Bạch Tiêu Thiên lộ vẻ kinh ngạc.

“Thẩm mỗ không môn không phái, đành phải tự chuẩn bị sớm, ngươi có biết vật kia ở nơi nào không?” Thẩm Lạc cười cười, hỏi.

“Để Thẩm huynh thất vọng, ta mặc dù thấy Cửu Phạm Thanh Liên ghi chép trên điển tịch tông môn, nhưng chưa từng thấy qua vật thật, cũng không biết nơi nào có.” Bạch Tiêu Thiên lắc đầu.

“Thật sao?” Thẩm Lạc cau mày lại, có chút thất vọng.

Bạch Tiêu Thiên cũng không biết, xem ra nên đi hỏi thăm một chút đám người Thanh Liên tiên tử, hi vọng những người kia biết.

“Thẩm đạo hữu, nơi Cửu Phạm Thanh Liên kia hạ lạc, ta lại biết.” Vào thời khắc này, một thanh âm vang lên trong não hải Thẩm Lạc, lại là Nguyên Khâu.

“Ngươi biết? Nơi nào có?” Thẩm Lạc nhíu mày lại, không truyền âm, mà trực tiếp mở miệng hỏi thăm.

Bạch Tiêu Thiên đã biết Nguyên Khâu tồn tại, không cần thiết lại trốn trốn tránh tránh.

Nghe Thẩm Lạc đột nhiên mở miệng hỏi, trên mặt Bạch Tiêu Thiên lộ ra một tia kinh ngạc, lập tức hiểu chuyện gì xảy ra, không lên tiếng quấy rầy.

“Ta nói cho Thẩm đạo hữu, có chỗ tốt gì không?” Nguyên Khâu không trả lời mà hỏi lại.

“Ngươi muốn cái gì?” Thẩm Lạc cũng không tức giận, cười trả lời.

“Ta muốn xem thử quyển Dược Tiên Tập kia.” Trong giọng nói của Nguyên Khâu hiện lên một tia sốt ruột.

“Xem Dược Tiên Tập? Có thể, chỉ cần ngươi có thể giúp ta tìm ra Cửu Phạm Thanh Liên, ta sẽ đưa nửa bản Dược Tiên Tập cho ngươi.” Thẩm Lạc trầm ngâm một chút, nhẹ gật đầu.

“Thật chứ?” Nguyên Khâu cũng không vì nửa bản mà tức giận, ngược lại mừng rỡ dị thường hỏi.

“Cái này hiển nhiên.” Thẩm Lạc cười nói.

“Vậy thì tốt, chúng ta một lời đã định! Theo ta được biết, số lượng Cửu Phạm Thanh Liên ở tu tiên giới cực ít, mỗi trăm năm chỉ có bốn năm đóa lưu lạc ở bên ngoài, những Cửu Phạm Thanh Liên này đều không ngoại lệ, đều lưu truyền từ La Tinh quần đảo ở Đông Thắng Thần Châu mà ra.” Nguyên Khâu đại hỉ, nhưng cũng không cần Thẩm Lạc thề thốt gì, nói thẳng.

Trải qua khoảng thời gian này ở chung, Nguyên Khâu cũng đại khái thăm dò rõ tính cách Thẩm Lạc, cũng không phải là người nói không giữ lời.

Đại Mộng Chủ

Đại Mộng Chủ

Score 7.2
Author:
Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông

Con trai của một vị phú thương nọ từ nhỏ cơ thể đã ốm yếu mang nhiều bệnh tật, trong lúc đang cầu tứ phương tìm phương pháp kèo dài tính mệnh thì bỗng ngoài ý muốn đi lên con đường tu tiên đầy huyền bí!Đại Đường thịnh thế, thiên hạ thái bình, mưa thuận gió hoà, bách tính an cư.

Vậy mà ngàn năm sau, ma vật yêu quỷ hoành hành, khắp nơi đầy rẫy tiếng gào thán.

Tây Du lại hiện, Đại Thánh đấu thiên, Thiên Bồng hạ giới, Quyển Liêm trùng sinh.

Xuyên không và luân hồi đầy mê hoặc, hư thực thấp thoáng, thật huyễn đan xen!

Là mộng cảnh đã được tiên đoán? Hay là hiện thực chưa phát sinh?

Hắn có thể đánh vỡ ma chướng mệnh trung chú định, trừ khử đại kiếp Tam Giới chưa phát sinh, cứu vãn muôn dân trong nước lửa hay không?

Mời các bạn đón đọc một siêu phẩm mới của Vong Ngữ!

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset