Chương 950: Bí cảnh

Bí cảnh

Hai ngày sau.

Thẩm Lạc cùng Bạch Tiêu Thiên rời Thải Vân đảo, thẳng đến động phủ Lệ Yêu.

“Thẩm huynh, chúng ta về nơi này làm gì?” Bạch Tiêu Thiên có chút kỳ quái hỏi.

“Bạch huynh, ngươi còn nhớ màn sáng cấm chế màu trắng chỗ sào huyệt Lệ Yêu không?” Thẩm Lạc không trả lời mà hỏi ngược lại.

“Tất nhiên biết, ngươi hỏi cái này làm gì?” Bạch Tiêu Thiên khẽ giật mình, gật gật đầu.

Thẩm Lạc kể lại chuyện Cửu Phạm bí cảnh cho Bạch Tiêu Thiên nghe.

“Trách không được lần trước ngươi nhắc đến bí cảnh, nếu vậy… Ngươi cảm thấy phía sau màn sáng màu trắng của động phủ Lệ Yêu kia, chính là Cửu Phạm bí cảnh?” Bạch Tiêu Thiên cũng là người thông minh, lập tức minh bạch ý tứ Thẩm Lạc.

“Động phủ Lệ Yêu cách Thải Vân đảo gần như thế, đáy biển sẽ không vô duyên vô cớ xuất hiện cấm chế cấp độ kia, tám thành là như thế.” Thẩm Lạc chậm rãi nói.

“Quá tốt rồi, vậy chúng ta tăng tốc độ đi.” Bạch Tiêu Thiên hưng phấn nói.

Lấy độn tốc hai người, rất nhanh đã đến vùng hải vực kia.

Bạch Tiêu Thiên nhìn lại đáy biển, đang muốn lặn xuống.

“Không đúng, có người!” Thẩm Lạc đột nhiên kéo Bạch Tiêu Thiên lại, chui vào trong biển ẩn nấp.

Một đạo độn quang màu trắng từ đằng xa bay vụt đến, hiện ra một nam tử mặc kim bào, gã hoang mang nhìn quanh.

“Ảo giác sao? Vừa rồi giống như nhìn thấy bên này có động tĩnh?” Người này tự lẩm bẩm một câu, sau đó lắc đầu, bay về một hướng khác.

“Làm gì đột nhiên trốn đi vậy, sợ cái gì chứ?” Bạch Tiêu Thiên hỏi.

“Người kia không phải tu sĩ bình thường ra biển săn yêu, ngươi chú ý tới phục sức hắn không?” Thẩm Lạc nhìn về hướng người kia đi xa, từ tốn nói.

Bạch Tiêu Thiên nghe vậy nhớ lại phục sức nam tử kia, trên thân gã mặc kim bào, phía trên thêu lên một đồ án mặt trời màu vàng.

“Đó là tiêu ký Kim Dương tông! Tu sĩ kia là người Kim Dương tông!” Y bỗng nhiên nói.

“Không sai, mà hải vực này không chỉ có một tên kia, thần thức của ta cảm ứng được ba tên, đều là người Kim Dương tông, xem ra ta giết chết thiếu chủ Kim Dương tông, bọn hắn đã dựa theo manh mối tìm đến nơi này.” Thẩm Lạc hắc một tiếng nói, nhưng cũng không lo lắng gì.

Bạch Tiêu Thiên vội vàng triển khai thần thức, thần thức của y không bằng Thẩm Lạc, nhưng cũng rất vui vẻ đồng ý với Thẩm Lạc nói là có hai tên tu sĩ Kim Dương tông khác.

“Trong ba người này, hai người Ngưng Hồn hậu kỳ, một Xuất Khiếu sơ kỳ, xem ra thực lực Kim Dương tông không nhỏ, không biết bọn hắn có tìm được động phủ Lệ Yêu không. Nếu như đã tìm tới, chúng ta muốn chui vào chỉ sợ sẽ khó khăn.” Bạch Tiêu Thiên có chút lo lắng nói.

Thẩm Lạc cũng cân nhắc đến nơi này, mặt lộ vẻ do dự.

“Không việc gì, ta có một ý kiến.” Rất nhanh mặt hắn giãn ra cười nói một câu, thu Bạch Tiêu Thiên vào không gian Thiên Sách, thần thức cũng đi vào theo.

Trong không gian Thiên Sách nơi nào đó, kim quang ở chỗ này hội tụ thành một lồng ánh sáng lớn trăm trượng, giam cầm Lệ Yêu ở trong đó.

“Thả ta ra ngoài, mau thả ta ra ngoài!” Mặt mũi yêu này tràn đầy vẻ bực bội, ngẫu nhiên đưa tay hung hăng oanh kích lên lồng ánh sáng màu vàng chung quanh, nhưng lồng sáng màu vàng chỉ khẽ run lên, lập tức khôi phục bình tĩnh, căn bản không có dấu hiệu tổn hại.

Vào thời khắc này, bên ngoài lồng sáng đột nhiên hội tụ kim quang, mấy hơi thở sau ngưng tụ thành thân ảnh Thẩm Lạc.

Hắn nhìn lồng ánh sáng màu vàng, trên mặt lộ vẻ hài lòng.

Gối ngọc triệu hồi ra Thiên Sách mặc dù chỉ là hư ảnh, nhưng không gian Thiên Sách này lại giống như đúc trong mộng cảnh, uy lực như sơn hải, chỉ cần đi vào nơi này, dù cường giả Chân Tiên cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nghe hắn bài bố.

Chỉ tiếc không gian Thiên Sách này thu nhiếp vật sống vào phi thường khó khăn, không cách nào sử dụng trong chiến đấu.

“Tu sĩ Nhân tộc, ta đã làm theo ngươi phân phó, giúp ngươi ngưng tụ đầy đủ Lệ Yêu châu, vì sao còn giam giữ ta? Mau thả ta ra ngoài!” Lệ Yêu lập tức gầm thét với Thẩm Lạc.

“Các hạ không cần tức giận như thế, ta lưu ngươi ở đây, là do lo lắng số lượng Lệ Yêu châu bị thiếu, hiện tại tin chắc đã đầy đủ, tại hạ thả ngươi ra ngoài.” Thẩm Lạc đưa tay tán đi lồng sáng màu vàng.

Sắc mặt giận dữ Lệ Yêu hơi thu liễm, nhưng vẫn phẫn hận nhìn Thẩm Lạc, tuy nhiên không xuất thủ công kích.

Nàng có thể nhìn ra Thẩm Lạc giờ phút này chỉ là một bộ phân thân, mà uy lực không gian màu vàng này, nàng thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ, nên không lỗ mãng hành động.

“Nơi này có một tấm Ẩn Thân Phù, có hiệu quả ẩn nấp thân hình của mình, vậy tặng cho các hạ, xem như một chút tạ lễ của ta.” Thẩm Lạc hơi nhấc ngón tay lên, một đạo bạch quang từ trên trời giáng xuống, dừng ở trước người Lệ Yêu, hóa thành một tấm phù lục màu trắng.

Lệ Yêu nhìn Ẩn Thân Phù, lại nhìn Thẩm Lạc một chút, hừ một tiếng, thu hồi Ẩn Thân Phù.

Thẩm Lạc thấy vậy cười một tiếng, tay vung lên.

Lệ Yêu thấy hoa mắt, từ trong không gian màu vàng biến mất, xuất hiện trên mặt biển mênh mông, mà Thẩm Lạc thì lẳng lặng đứng ở một bên.

Yêu này nhìn bốn phía một chút, lập tức xác định vị trí nơi này, là phía trên động phủ của nàng.

“Xem ra ngươi còn có chút thành tín, bất quá ngươi phải tuân thủ một hứa hẹn khác của chúng ta, sớm ngày thả Kính Yêu ra.” Lệ Yêu có chút say mê hít thật sâu một hơi gió biển quen thuộc, sau đó lạnh lùng nói với Thẩm Lạc.

“Cái này hiển nhiên.” Thẩm Lạc gật đầu.

Lệ Yêu nghe vậy không tiếp tục để ý Thẩm Lạc nữa, thả người nhảy xuống nước, bơi về phía động phủ của mình.

Thẩm Lạc thấy Lệ Yêu đi xa, trong miệng thấp giọng tụng niệm chú ngữ cổ sơ.

Thân thể của hắn thình lình nhanh chóng thu nhỏ, ngoại hình cũng nhanh biến hóa, mấy hơi thở sau biến thành một đầu hải ngư thân thể cao gầy, mọc ra đuôi cá hình quạt, “Phù phù” một tiếng rơi vào trong biển.

Trên thân hải ngư không có chút sóng pháp lực nào, bất luận là vảy cá, vây cá hay là đuôi cá đều rất sống động, tuyệt không khác hải ngư bình thường.

Thẩm Lạc vừa mới thi triển chính là thần thông biến hóa, hóa thành một đầu hải ngư.

Biến hóa thuật này huyền diệu không gì sánh được, hắn còn xen lẫn Thất Thập Nhị Biến lĩnh ngộ trong lần nhập mộng lúc trước, khí tức hoàn toàn nội liễm, dù tu sĩ Chân Tiên cũng chưa chắc có thể phát hiện.

Thần thông biến hoá này diệu thì diệu như vậy, nó hạn chế tu vi, nhưng cũng có khuyết điểm rất lớn, hiện tại nhục thân hắn chuyển đổi thành một con cá, pháp lực thể nội không thể vận dụng mảy may, nếu như gặp phải tập kích, trừ phi có thể kịp thời giải trừ biến thân, nếu không chỉ có thể tự nhận không may.

Thẩm Lạc giãy dụa với thân thể loài cá xa lạ, rất nhanh liền thuần thục khống chế, bơi về phía động phủ Lệ Yêu.

Loại hải ngư này có tốc độ thật nhanh, ở trong biển bơi lội không kém tu sĩ Ngưng Hồn kỳ, nên hắn đặc biệt lựa chọn loại cá này.

Giờ khắc này, tại động phủ Lệ Yêu dưới đáy biển, bạch quang chói mắt tạo thành một tầng màn sáng màu trắng hình vuông, ngăn cách nước biển trong động đá vôi to lớn ra, hai ba mươi tên đệ tử Kim Dương tông cùng bảy tám hòa thượng đứng ở chỗ này, cả đám đều nhìn về phía thạch thất của Lệ Yêu.

Trong thạch thất, thông đạo bị Thẩm Lạc ngăn chặn đã bị mở ra, thỉnh thoảng có từng khối cự thạch từ bên trong bay ra, rơi vào bên ngoài.

Rất nhanh, thông đạo bít kín bị đào mở, đại hán da vàng Kim Dương tông cùng hòa thượng cao lớn đứng tại chỗ sâu nhất thông đạo, màn sáng màu trắng kia lẳng lặng đứng ở phía trước.

“Không ngờ sào huyệt Lệ Yêu này lại có một đạo cấm chế lợi hại như vậy, từ tình huống nơi này, đầu thông đạo này là bị người khai quật ra, rất có thể là kẻ sát hại Giang nhi cùng Bảo Tướng đạo hữu.” Đại hán da vàng ngạc nhiên nói, nhưng lập tức lại hóa thành trầm thống.

“Lão nạp cũng cho là thế, vừa rồi ta lấy Thiên Nhãn Thông xem xét tình huống sau cấm chế, bên trong nhìn rất giống một bí cảnh!” Hòa thượng cao lớn nói.

“Bí cảnh! Bảo Thiện đạo hữu ngươi chắc chắn chứ?” Đại hán da vàng giật mình, lập tức truy vấn.

Đại Mộng Chủ

Đại Mộng Chủ

Score 7.2
Author:
Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông

Con trai của một vị phú thương nọ từ nhỏ cơ thể đã ốm yếu mang nhiều bệnh tật, trong lúc đang cầu tứ phương tìm phương pháp kèo dài tính mệnh thì bỗng ngoài ý muốn đi lên con đường tu tiên đầy huyền bí!Đại Đường thịnh thế, thiên hạ thái bình, mưa thuận gió hoà, bách tính an cư.

Vậy mà ngàn năm sau, ma vật yêu quỷ hoành hành, khắp nơi đầy rẫy tiếng gào thán.

Tây Du lại hiện, Đại Thánh đấu thiên, Thiên Bồng hạ giới, Quyển Liêm trùng sinh.

Xuyên không và luân hồi đầy mê hoặc, hư thực thấp thoáng, thật huyễn đan xen!

Là mộng cảnh đã được tiên đoán? Hay là hiện thực chưa phát sinh?

Hắn có thể đánh vỡ ma chướng mệnh trung chú định, trừ khử đại kiếp Tam Giới chưa phát sinh, cứu vãn muôn dân trong nước lửa hay không?

Mời các bạn đón đọc một siêu phẩm mới của Vong Ngữ!

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset