Huyễn Long thần mộc phó bản này đối với Mặc Thương mà nói chính là giết gà dùng dao mổ trâu. Từ khi tiến vào phó bản bắt đầu hắn liền đối với Ninh Tâm dặn đi dặn lại phó bản này không có nguy hiểm tính mạng, ngàn vạn lần không cần phải giúp hắn thêm máu miễn cho bị tiểu quái để ý tới. Cho nên Ninh Tâm tiến vào phó bản cứ theo Mặc Thương dặn dò đi theo.
Vì vậy trong Huyễn Long thần mộc liền xuất hiện cảnh tượng như này.
Bạch y hiệp khách thân hình bồng bềnh phiêu dật, xông vào chiến tuyến. Đằng sau hắn thì 1 chuỗi nữ nhân. Tựa như mứt quả, đằng sau 4 người kia xếp hàng ngồi giẫm chận tại chỗ, cái bước chân chạy theo nhịp đều đều, so với huấn luyện đội hình đội ngũ còn đều hơn.
Mặc Thương đánh như xắt thức ăn đánh đâu thắng đó. Mỗi lần đều vây 1 đống tiểu quái cùng tới sau đó một cái quần công xuống bọn quái hi sinh anh dùng. Thế cho nên kẻ chưa bao giờ tiếp xúc với phó bản như Ninh Tâm sinh ra một cái nhận thức sai lầm…thì ra là quái phó bản so với gà mẹ dễ ứng phó hơn. (L: ngốc…đính 1 nhát xem, chị bay xác….)
Một đường dẫn đội đến hang ổ cuối cùng của BOSS Mặc Thương và Ninh Tâm vật gì cũng không nhặt, đảm nhiệm là 3 người kia trang bị cùng tài liệu rơi xuống vơ vét sạch sẽ. Ba người kia đối với phong thái của đại thần nhất thời thụ sủng nhược kinh, rối rít tại kênh đội ngũ bày tỏ ngưỡng mợ, cùng tình yêu!
【 đội ngũ 】 Nguyệt Nhi: Mặc Thương ca ca tốt nhất, ca ca thu em làm đồ đệ được hay không?
【 đội ngũ 】 nghịch sông: Mặc Thương đại thần có thể thêm hảo hữu hay không?
【 đội ngũ 】 ta là một chỉ tiểu tiểu điểu: đại thần… còn có thể hay không dẫn em đi 1 lần nữa? em còn thiếu một cái chiếc nhẫn.
Mặc thương quyết đoán cự tuyệt ba người xin làm hảo hữu, lần nữa đóng thiết lập thêm bạn.
Mà Ninh Tâm không nhúc nhích đứng ở bên cạnh hắn, hắn cho là chính mình mang thứ đó đưa hết cho người khác nha đầu kia mất hứng. Ai biết Ninh Tâm lăn qua lăn lại nửa ngày không có nói gì làm cho hắn cảm giác sâu sắc mình là tiểu nhân, hắn lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử ! (L: là chị ấy ngố)
【Thì thầm】 Ninh Tâm: *khóc lớn* tiểu hồ ly của mình không chịu ra.
【Thì thầm】Mặc Thương: -_-||| bạn là thế nào thu vào?
【Thì thầm】 Ninh Tâm: thì lúc cưỡi ngựa sau tiểu hồ ly tự động biến mất, vừa rồi mình muốn n kéo nó đi ra đánh quái nhưng mình không biết một lần nữa cho lấy ra. (L: @@ đi chết đây…)
【Thì thầm】 Mặc Thương: tiểu hồ ly có một chủ nhân như bạn thực hạnh phúc.
【Thì thầm】 Ninh Tâm: vì sao?
【Thì thầm】 Mặc Thương: có thể danh chính ngôn thuận :lười …biếng.
~~oo ~~ quả nhiên không nên hỏi vì sao .
Ninh Tâm hiện tại có một nhận thức ngàn vạn lần đừng khơi ra chủ đề cho Mặc Thương, cũng không cần đối với hắn hỏi vấn đề gì. Nếu không mình không phải là bị hắn tức chết… chính là bị buồn bực mà chết .
【Thì thầm】 Mặc Thương: mở khung sủng vật bên cạnh trang bị nhân vật, mở khoá ấn 1 ra sau đó chỗ sủng vật ấn sẽ ra. Về sau muốn cho gọi thì ấn bên trái, thu hồi cũng là nút bên trái.
Ninh Tâm dựa theo Mặc Thương chỉ thị đem sủng vật bỏ vào mau lẹ ấn phím số 1. Sau đó một đạo ánh sáng thoáng hiện con tiểu hồ ly đang liếm tiểu móng vuốt xuất hiện bên chân Ninh Tâm.
Tiểu hồ ly lần nữa hiện thân, làm nàng hưng phấn không ngừng. Còn trong đội ngũ bởi vì này tiểu hồ ly này lần nữa tâm tình lên cao.
【 đội ngũ 】 nghịch sông: đây là sủng vật gì? Thuộc tính phát ra xem một chút?
【 đội ngũ 】 ta là một chỉ tiểu tiểu điểu: thật đáng yêu…ta cũng muốn. Con hồ ly này ở nơi nào rơi xuống?
【 đội ngũ 】 Nguyệt Nhi: tỷ tỷ … con hồ ly này thật đáng yêu. So với gấu mèo nhỏ của ta đáng yêu gấp trăm lần, ta cũng vậy muốn đổi một con tiểu hồ ly.
Người khác thích tiểu hồ ly của mình làm Ninh Tâm rất vui vẻ. Đối với người khác hỏi vấn đề này cũng không giấu 1 chữ, nói mất ra.
【 đội ngũ 】 Ninh Tâm: con hồ ly này là ở Lăng Vân tuyết sơn cỗ map bị ẩn mà có. Sau đó sẽ đem thuộc tính phát ra tại kênh đội ngũ.
Mặc Thương xem nha đầu này đối với người khác một chút ý tứ giấu giếm không có, nơi map ẩn đó tại Lăng Vân tuyết sơn cứ thế liền nói cho người khác biết, trong lòng đang âm thầm cân nhắc. Nha đầu kia không hiểu được phải phòng bị người rồi, chỉ sợ về sau gặp phải kẻ động cơ không tốt sẽ thiệt thòi lớn.
【Thì thầm】 Mặc Thương: đối với người koong rõ lai lịch đừng lộ ra quá nhiều.
【Thì thầm】 Ninh Tâm: ?
【Thì thầm】 Mặc Thương: tiểu nha đầu cứ như vậy sẽ bị người ta lừa gạt. Hiện tại không cần nói, chuyên tâm đánh quái vật.
【Thì thầm】 Ninh Tâm: bạn không phải là nói mình đừng đánh mà?
【Thì thầm】 Mặc Thương: mình cảm thấy được khó có được 1 lần dẫn bạn đi phó bản, cho bạn đụng BOSS 1 chút vẫn là cần thiết .
Ninh Tâm nghe thế có điểm kích động, đây chính là BOSS đó! Từ khi tiến vào game tới nay, nàng chưa có cùng 1 con BOSS nào “tiếp xúc thân mật” đây! Huống chi có Mặc Thương ở bên nàng tuyệt không lo lắng cho mình sẽ chết thảm dưới nanh vuốt của boss. Vì vậy Ninh Tâm liền khiêng cái ô nhỏ trên vai mình hấp tấp để sát vào BOSS. (L: hả cứ thế vào…. ngốc kinh dị…)
Mặc Thương thấy thế lập tức theo sát nàng, bảo đảm nàng trong trạng thái an toàn. Mắt thấy Ninh Tâm thở hổn hển cầm lấy ô nhỏ từng phát… từng phát vật lý công kích nện trên người BOSS, sau đó trên BOSS xuất hiện chữ MISS…. Mặc Thương khóe miệng cong lên. (L: ha ha, chém boss cũng ko xong…)
Mặc Thương cùng Ninh Tâm đang chơi khoan khoái thì kênh đội ngũ đã không ổn định .
【 đội ngũ 】 ta là một chỉ tiểu tiểu điểu: này cái tiểu linh khu kia không cần phải làm cho đại thần thêm phiền toái được không? Cô bất động cho nhờ, đánh BOSS thế còn hại đại thần bị thương tổn giá trị để giúp cô.
【 đội ngũ 】 Nguyệt Nhi: Mới chơi hả? lv 75 mà lại vẫn lộn xộn như vậy, đừng có liên lụy người khác.
【 đội ngũ 】 nghịch sông: tốc độ này đánh xong cái phó bản này làm gì có thời gian đại thần dẫn chúng ta hai lần nữa đây!
Ninh Tâm trông thấy đội ngũ nói thế vội vàng lui về phía sau hai bước. Mặc Thương nhíu mày nếu như không phải là cái phó bản này không cho phép đá người hắn rất muốn đem 3 kẻ ồn ào này dọn dẹp. Từ khi tiến vào đội ngũ hắn đã nói thẳng là mình mang theo Ninh Tâm. Vừa rồi chính mình đứng ở một bên không động thủ đảm nhiệm cho Ninh Tâm đánh ngốc cũng biết là ý tứ của hắn.Nhưng bây giờ thì sao?
Vốn là vì Ninh Tâm mới mang theo ba người này, hiện tại thì ngược lại biến thành nàng bị khinh bỉ. Mặc Thương cảm thấy cần thiết tốc chiến tốc thắng vội vàng kết thúc phó bản đem ba người này đá ra.
Mặc Thương vừa ra tay phó bản lv 75 này BOSS cho dù là nghe nói tu luyện ngàn năm cũng chịu không được kiếm khí của hắn. Boss Huyễn Long kêu rên một tiếng… thân thể khổng lồ ngã xuống.
Mặc Thương thu kiếm, chứng kiến nàng còn ngoan ngoãn đứng ở một bên không dám thở mạnh, trực tiếp tại kênh đội ngũ nói.
【 đội ngũ 】 Mặc Thương: nha đầu sờ trang bị.
Mặc Thương một hàng chữ vừa rồi nói, thì 1 Miêu nữ gọi là Nguyệt Nhi đã lẻn đến bên cạnh BOSS móng vuốt đè xuống.
【 đội ngũ 】 Nguyệt Nhi: hix….là Vân La ô, ta căn bản mang không được cái này.
Đồ phó bản rơi xuống mỗi loại vũ khí đều là ứng với nghề nghiệp, khá hơn vũ khí nếu như không phải là nghề nghiệp của mình thì cũng chỉ có thể giương mắt nhìn. Nguyệt Nhi là Miêu nữ cần là song hoàn mà không phải cái ô, cho nên sờ đến cái ô không thể nghi ngờ chính là Ninh Tâm .
Mặc Thương đang muốn Ninh Tâm đi nhặt, ai biết Nguyệt Nhi đã kích nhặt, coi như Vân La ô cứ như vậy bị cướp mất…
Mặc Thương tức giận, Miêu nữ kia nhặt Vân La ô làm gì? Là có thể che gió hay là che mưa đây?
【 đội ngũ 】 Nguyệt Nhi: Mặc Thương ca ca tiếp theo đem em sờ cái vòng xuyên vân đi. Cái ô này chỉ có thể cầm lấy cho đẹp, không thể đánh quái .
Mặc Thương tự nhận mình tính nhẫn nại cũng không tệ lắm, giờ phút này cảm thấy dấu hiệu bốc lửa. (L: khi đại thần nổi giận…)
【 đội ngũ 】 Mặc Thương: quy tắc cơ bản để chia đồ phó bản có hiểu hay không?
【 đội ngũ 】 Nguyệt Nhi: ách! Mặc Thương ca ca, em là sờ lầm. Chúng ta sẽ giúp linh khu sờ cái ô đi.
【 đội ngũ 】 nghịch sông: đại thần dù sao đều đã nhặt , chúng ta đi ra ngoài mở phó bản lần hai đi.
Mặc Thương cười lạnh, quyết định bỏ phó bản. Đoàn người cứ như vậy bị truyền tống ra khỏi Huyễn Long thần mộc.
Bị thưởng thiếu một Vân La ô Ninh Tâm là không sao cả. Đối với nàng mà nói trang bị đều là mây bay. Nàng thuộc tính vốn là phế vật chỉ là một đống cực phẩm thì cũng không đâu thể thoát cái chết. Mất một món vũ khí màu tím mặc dù đáng tiếc nhưng là mục tiêu của nàng chỉ là kiến thức đi phó bản, vũ khí trang bị sau này có cũng không sao.
【Thì thầm】 Ninh Tâm: chúng ta còn đánh lần thứ hai không? Cái phó bản này cảnh vốn không đẹp mắt có thể đổi phong cảnh đẹp hơn không? (L: phó bản mà đổi được cảnh hả bà ngốc)
【Thì thầm】 Mặc Thương:phó bản cấp 80 “say khói” rất đẹp, ngày mai dẫn bạn đi thăng cấp. Giờ đi học khinh công, chốc nữa mình sẽ tìm bạn.
【Thì thầm】 Ninh Tâm: khinh công học ở nơi nào? (L: *trừng mắt khinh bỉ*)
【Thì thầm】 Mặc Thương: “Cát bay đảo” truyền tống qua đó đi.
【Thì thầm】 Ninh Tâm: ừ, vậy còn bạn?
【Thì thầm】 Mặc Thương: xử lý chút chuyện đã, khi nào xong thì đi tìm bạn. (L: anh ấy chuyển bị đặt bom…)
【Thì thầm】 Ninh Tâm: vậy mình đi.
Ninh Tâm không có ngựa cưỡi chỉ có thể tự chạ bằng 2 chân. Mặc Thương đợi nàng đi xa mới xoay người hướng Miêu nữ tên Nguyệt Nhi trong đội ngũ kia.
Không chút khách khí đem người đá ra khỏi đội ngũ, không đợi Nguyệt Nhi kịp phản ứng. Mặc Thương nâng kiếm trực tiếp chem. chết nàng ta. (L: quả là đại thần , ra tay ko nhân đạo)
Nguyệt Nhi nằm trên mặt đất kêu một tiếng ủy khuất. Kênh trước mặt nói không ngừng.
【Thường】 Nguyệt Nhi: ô ô… Mặc Thương ca ca, anh vì sao giết em
【Thường】 Nguyệt Nhi: ô ô, Mặc Thương ca ca…anh vì cái gì tức giận còn kick em khỏi đội?
【Thường】 Nguyệt Nhi: hu hu… Mặc Thương ca ca là vì Nguyệt Nhi không cẩn thận cầm nhầm cái ô sao? Nguyệt Nhi không phải cố ý mà. Hu hu…
【Thường】 Nguyệt Nhi: hu hu…Mặc thương ca ca, anh tha thứ cho em đi. Em sai rồi, em sẽ không lại phạm sai lầm nữa. Anh đừng nóng giận được không?
Thi thể Nguyệt Nhi nằm trên mặt đất, một mặt ở kênh trước mặt nói lời làm cho người ta nổi da gà, kinh dị…
1 câu ca ca, 2 câu ca ca…. làm cho Mặc Thương cảm thấy mình hôm nay hình như để điều hoà hơi thấp, sao mà lạnh thế!
【Thường】 Mặc Thương: đúng là bênh công chúa quá được nuông chiều đi.
【 Thường 】Mặc Thương: Ta Mặc Thương chưa bao giờ vô cớ giết người, hôm nay giết cô không phải là ta cậy lớn ức hiếp nhỏ mà là dạy cô biết thân biết phận của mình. Ta không có nghĩa vụ dẫn cô đi phó bản, dẫn cô đã là quá lắm rồi không có nghĩa vụ quan tâm cô sống hay chết…. Kiêu căng là bệnh, tự luyến lại càng bệnh…xin lỗi ta đây không chiều được…
Đại thần tức giận, lời nói quả đáng sợ
Hai câu nói vừa nói, kênh trước mặt lập tức im ắng. Nguyên một đám buồn bực cái Miêu nữ Nguyệt Nhi này rốt cuộc thế nào trêu chọc đại thần đây.
Nguyệt Nhi phỏng đoán cũng bị lời nói của đại thần sợ choáng váng, ở trước mặt nhiều người như vậy bị Mặc Thương giáo huấn như vậy nàng cũng có chút không chịu nổi lúc này sáng suốt logout.
Mặc Thương thấy Nguyệt Nhi thức thời cũng không muốn truy cứu nữa. Mặt khác rời đội ngũ, triệu hồi ra Ngân Long trực tiếp bay lên trời. Hoàn toàn không thấy trên mặt đất cả nhóm người đang tìm tòi nghiên cứu…
Chờ Mặc Thương tìm được Ninh Tâm lúc đó nha đầu kia đang như làm thí nghiệm nhảy lên.
Tuy nói khinh công là học tập, nhưng là khinh công cách dung nó, sử dụng như thế nào cũng là cả 1 vấn đề với cô ngốc kia.
Bước trên mây xuyên đến trăng, khinh công 1 khi Mặc Thương sử dụng đó chính là hình ảnh tay áo bồng bềnh giống như tiên. Nhưng nếu như đổi thành Ninh Tâm chúng ta liền không thể không hoài nghi cô nàng này kỳ thật luyện là “Cáp mô công”. Từng bước, nhảy lên nhảy xuống như con ếch, như thế nào vãn chưa thấy 1 bước mây bay lên trời…
【Thì thầm】 Mặc Thương: mình đối với bạn nhận thức lại tăng thên một cảnh giới.
【 Thì thầm 】 Ninh Tâm: cảnh giới gì?
Lời vừa ra khỏi miệng Ninh Tâm liền muốn nuốt lại. Đã tự nhắc nhở mình hơn 100 lần là đại thần ko thường rồi…giờ chính là một chữ – > chết thảm.
【 Thì thầm 】 Mặc Thương: thì ra là sau khi bạn học tập kỹ năng sẽ suy một ra cải tiến mới. Bước trên mây xuyên nguyệt trong tay bạn nhất định sẽ có bước phát triển tốt hơn.
【Thì thầm】 Ninh Tâm: o0 cũng biết bạn nói lời không hay ho mà.
【Thì thầm】 Mặc Thương: mình đây là thật sự khen ngươi.
【Thì thầm】 Ninh Tâm: mới là lạ.
Ninh Tâm nghiêng đầu không để ý tới hắn nữa, trực tiếp luyện tập lần nữa trò đạp nguyệt… không thể toát ra….
Mặc Thương lẳng lặng nhìn xem Ninh Tâm nhảy dựng lên, đằng sau tiểu hồ ly cũng nhảy rất vui mừng, khóe miệng giương cao nụ cười sáng chói.
Vừa lúc đó một cái tin tức cắt đứt 1 chút ấm áp này.
【 Hảo hữu 】 nước chảy: lão Đại xảy ra chuyện rồi!