Phùng Lăng cảm giác thân thể của mình suy yếu nhanh chóng tiêu trừ, một cổ lực lượng bành trướng điên cuồng vận chuyển, đột phá, mình lại đột phá đến Nhân Anh Kỳ tầng thứ tư, hơn nữa lực lượng còn đang tăng trưởng, Nhân Anh Kỳ tầng thứ tư đỉnh phong, Nhân Anh Kỳ tầng thứ năm.
Ha ha, Nhân Anh Kỳ tầng thứ năm, cho dù ở trong môn phái, cũng đã rất gần ba Nhân Anh Kỳ đầu tiên. Không nghĩ tới cái này lại cường đại như vậy, nhưng chính thức làm cho Phùng Lăng vui vẻ, hưng phấn, là Âm Trường Khiếu sử dụng thần niệm độ cho hắn một tia cảm ngộ qui tắc, cái này với hắn mà nói rất trọng yếu. Cũng chính bởi vì như vậy, hắn mới có thể tăng lên hai tầng.
Nhân Anh Kỳ tầng thứ năm, chỉ cần mình ổn định lại, khống chế tốt cổ lực lượng này, ở trong Thái Thượng Trưởng lão cũng coi như là tương đối mạnh. Không nghĩ tới mình bởi vì Âm Huy chết lại được chỗ tốt như vậy, Trình Cung, dám giết đệ tử của ta, liên tiếp giết người Phong Vân Kiếm Tông ta, ngươi đợi lửa giận của Phong Vân Kiếm Tông ta đi, cho dù ngươi đầu phục Nguyên Thủy Ma Tông, bọn họ cũng không bảo vệ được!!!
Thời điểm Đại Trưởng lão Phùng Lăng cuồng hỉ không thôi, thì Bành Dũng đang thống khổ giãy dụa, thậm chí làm cho hắn liều lĩnh quay cuồng trên mặt đất, hét thảm lên.
Lực lượng của hắn cũng tăng vọt, nhưng so với Đại Trưởng lão Phong Vân Kiếm Tông Phùng Lăng, hiển nhiên kém rất lớn.
Nhưng mà không trông nom thống khổ hay là không thống khổ, ý niệm trong đầu hai người đều đồng dạng, sau khi ổn định lực lượng lại, giết Trình Cung!!
……,……
Thời điểm Trình Cung mang theo Man Ngưu Vương Lí Hằng trở lại Man Ngưu Thành, ngoài Man Ngưu thành đã sớm thu thập xong toàn bộ, giờ phút này hơn một vạn kỵ binh của Bạch Khải Nguyên đang bố phòng chung quanh Man Ngưu Thành, trong thành có rất nhiều người muốn rời đi, cũng bị bọn họ ngăn cản trở về. Thấy Trình Cung dẫn người diệt sát trăm vạn yêu thú, coi như là Thoát Tục Kỳ bị ngăn cản trở về, cũng không dám nói nhiều một câu.
Giờ phút này, ở bên trong căn phòng thật lớn của Man Ngưu Vương Lí Hằng, Trình Cung ngồi ở trên ghế đã từng thuộc về Man Ngưu Vương Lí Hằng ngồi, Đông Phương Linh Lung, Man Ngưu Vương, Bạch Khải Nguyên, Bàn Tử, Sắc Quỷ, Túy Miêu… đều ngồi ở phía dưới. Chỉ có Tử Yên công chúa, đứng ở góc đại sảnh rất xa, thân thể dựa vào cây cột, nhắm mắt lại.
– Bàn Tử, không nghĩ tới tư thế ngươi nhảy múa cũng không tệ!
Mọi người vừa mới ngồi xuống, Bạch Khải Nguyên vô cùng vui vẻ cười nhìn Bàn Tử.
– Cảm giác rất là tốt a.
La Anh Hùng nhẹ giọng cảm thán.
– Không được hoàn mỹ, chỉ là thịt hơi nhiều một chút.
Đại thúc chăm chú bình luận.
– Đúng, không sai!
Mà ngay cả Túy Miêu bình thường say chóng mặt rất ít nói chuyện, cũng mở miệng góp lời.
Mọi người ngươi một lời ta một câu, cả đám đều vô cùng vui vẻ, vô cùng khoái hoạt. Chỉ có Đông Phương Thanh Mai, Tiểu Tuyết vừa nghe xong thì sắc mặt trở nên hồng, cắn môi cố nén cười. Mà ngay cả Tử Yên công chúa dựa vào cây cột ở phía xa, miệng cũng lẩm bẩm một câu.
– Cái gì Tứ đại hại, căn bản chính là bốn tiện nhân.
Man Ngưu Vương vừa trở về, khó hiểu nhìn những người này, nghe bọn hắn nói, có lẽ trong khoảng thời gian mình đi ra ngoài cùng Trình đại thiếu, hẳn là đã xảy ra chuyện tình rất có ý tứ mới đúng a.
– Kháo, các ngươi đều là tiện nhân.
Bàn Tử chỉ vào bọn họ nói:
– Cười, cười, còn không phải bởi vì các ngươi, nói sau người thua cũng không phải một mình ta, vừa rồi nhảy múa thoát y cũng không phải một mình ta, sao bọn tiện nhân các ngươi không đi nói Sắc Quỷ. Chê ta thịt nhiều, các ngươi nhìn hắn đẹp sao.
– Bàn Tử, ta cũng không phong tao như ngươi, ta chỉ là ở kia di động cởi quần áo, tùy tiện nhảy vài cái, xem như nhận thức đánh cuộc thua thôi. Ai ngờ ngươi biến thái như vậy, còn làm vài tư thế sống động, còn học vũ nương vặn vẹo thân hình, phỏng chừng mọi người đều nhìn ngươi, nào có người đi nhìn ta.
Sắc Quỷ nhớ tới bộ dáng lúc đó của Bàn Tử cũng không nhịn được cười mắng.
Hắn vừa nói như vậy, tất cả mọi người cười không thôi, Bàn Tử, Sắc Quỷ đánh cuộc thua Trình Cung, lúc ấy bọn họ nói đúng là sau khi chiến đấu thắng lợi, ai thua phải nhảy thoát y, giải trí một chút. Sau khi Trình Cung mang Man Ngưu Vương Lí Hằng rời đi, Bàn Tử kéo Sắc Quỷ nhảy thật, người Man Ngưu Thành bị Trình Cung mắng không dám ra, hai người bọn họ nhảy cho Huyết Chiến, cùng kỵ binh của Bạch Khải Nguyên xem, nhất là Bàn Tử, vô số người thấy đều cười phun ra.
– Ngươi còn không biết xấu hổ nói đánh cuộc thua phải chịu, ta đây mới thực sự là đánh cuộc chịu thua phải chịu, đánh cuộc phải có nhân phẩm, xem xét nhân phẩm ngươi sẽ không kiên quyết bằng ta. Đừng nói ngươi, người ở chỗ này ai dám so nhân phẩm cùng ca, dưới háng ta có cái gì, là đàn ông, các ngươi được không? Các ngươi ai được như ta?
Tuy thời điểm Bàn Tử thua rất thống khổ, nhưng sau khi thua tuyệt đối không chối bỏ, nói ra cái gì sẽ làm cái đó.
Man Ngưu Vương ở một bên nghe xong, cũng cuối cùng nghe rõ, ta dựa vào, trách không được những người này hưng phấn như vậy, nguyên lai lại phát sinh loại chuyện này. Thật phục bọn họ, lực lượng đến loại trình độ như bọn họ, nếu như thêm một thời gian ngắn nữa, làm Môn chủ, Tông Sư một môn phái nhỏ cũng không có vấn đề gì. Có được năng lực khai tông lập phái, lại cầm loại chuyện này đi đánh cuộc, mà còn thật sự đi làm, từ điểm này mà xem, bọn họ hoàn toàn như là đế đô bại gia tử, nhưng chỉ cần gặp qua bọn họ ra tay, ai cũng không có biện pháp liên lạc với bọn hắn hiện tại cùng một chỗ.
– Bàn Tử, không nghĩ ngươi còn rất đàn ông.
Lúc này, Trình Cung ngồi ở đó cười ha hả nói.
– Đó là đương nhiên….
Bàn Tử thuận miệng nói, nhưng vừa nói xong lập tức nhìn về phía Trình Cung:
– Đại thiếu, ca, ta nói chuyện chính sự a.
Bàn Tử rất có kinh nghiệm, nếu quá đắc ý ở trước mặt đại thiếu, khẳng định không có kết quả tốt, cho nên hắn phản ứng rất nhanh.
– Có thể tiến hành, phản ứng cũng không chậm, nếu không dưới tình huống ta không có mặt, ta có thể yêu cầu ngươi nhảy lại, phỏng chừng ngươi sẽ không đắc ý như vậy, ta còn nhớ rõ, hình như ta chưa nói nhảy ở đó a. Căn cứ quy củ của chúng ta, loại không có quy định chi tiết này, người thắng quyết định, cho nên…
– Ai bảo miệng ngươi nhiều chuyện, ai bảo ngươi nói dối, ngươi nói dối, thành thực một chút ngươi đâu có chết a!
Bàn Tử vừa nghe lập tức thành thật, phải biết rằng ở Nam Hoang, trước mặt Huyết Chiến cùng kỵ binh của Bạch Khải Nguyên, tâm lý hắn không có gánh nặng. Bởi vì lúc ấy chỉ có đám người Đông Phương Linh Lung, Tử Yên công chúa là nữ nhân, vừa nhìn thấy hắn thoát y, bọn họ liền rời đi, cho nên hắn cố ý đùa giỡn một phen, còn vặn vẹo vài tư thế. Nhưng hiện tại vừa nghe Trình Cung nói, Bàn Tử lập tức tát miệng của mình, tuy không nặng, nhưng phối hợp biểu lộ hắn nịnh nọt nhìn Trình Cung, cùng trong miệng nói những lời kia, làm cho mọi người phì cười không ngừng.
– Tiểu tử này đùa giỡn thật ti tiện, thật đúng là chỉ có Trình Cung có thể trị được hắn.
Bạch Khải Nguyên nhớ tới lúc Bàn Tử nhảy xong còn hò hét, còn đám đông mắng cho một trận, một ít lý luận nói cho Bạch Khải Nguyên cũng hết chỗ nói, nhưng hiện tại Trình Cung vừa về, chỉ hai câu là làm cho Bàn Tử thành thật, thật đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn. Khi Túy Miêu giết cao hứng giống như điên khùng, liều lĩnh, hoàn toàn là trạng thái mình cũng không khống chế nổi mình, nhưng chỉ cần một câu của Trình Cung là hắn có thể khống chế được chính mình.
Sắc Quỷ cùng Bàn Tử, cũng chỉ có Trình Cung có thể trị được bọn họ.
– Tình hình chiến đấu như thế nào?
Mục quang Trình Cung rời khỏi Bàn Tử, nhìn về phía Bạch Khải Nguyên, Trình Lập, Trình Trảm.
Vừa nhắc tới đề tài này, Bàn Tử cũng im miệng không vui đùa ầm ĩ nữa, những người khác cũng nhìn về Bạch Khải Nguyên cùng Trình Lập. Bởi vì một số người chủ yếu không có tổn thất, trên người bọn họ đều có đầy đủ đan dược, còn có Huyết Y Lão Tổ độ thần thông cho bọn hắn, muốn giết bọn hắn cũng không dễ dàng.
Thứ hai, về sau Trình Cung xuất hiện, đưa vào một ít Nguyên dịch cho bọn hắn, cộng thêm đoản đao của Trình Cung bảo vệ, nên một ít nhân viên chủ lực không có tổn thất.
Nhưng ở trong chiến đấu đại quy mô như vậy, thành viên Huyết Chiến cùng đại quân Bạch Khải Nguyên gánh chịu áp lực lớn nhất, cho dù hết thảy đều thuận lợi, cũng khó có thể tránh đi một ít tổn thất.
– Thành viên Huyết Chiến tử vong sáu người.
Trình Trảm trầm giọng nói.
Bạch Khải Nguyên nói:
– Binh lính tử vong ba trăm mười chín người, Bách phu trưởng năm người, Thiên phu trưởng một người.
Trong một chiến đấu đại quy mô, hay là cùng yêu thú, loại thương vong này đã là kỳ tích, dù sao yêu thú bị tàn sát chừng vài chục vạn, nhưng tử vong ít hơn nữa cũng là tử vong, vĩnh viễn mất đi.
– Ân.
Trình Cung nói:
– Nhớ kỹ danh tự tất cả mọi người bọn họ, có gia quyến dựa theo quy củ quốc gia gia tăng gấp trăm lần.
– Hầu gia, không thể như thế, tuy ngài thương yêu thuộc hạ, trong số thuộc hạ của ta, có gia quyến cũng gần vạn người. Kỳ thật lần này ngoại trừ từ dòng chính quân doanh của ta ra, còn có một số người trước kia đi theo lão gia tử, hôm nay nhân số đã vượt qua một vạn tám ngàn người. Sau đó còn có rất nhiều người từ khu mẹ goá con côi chạy đến, nhân số từ nay về sau rất nhanh đạt trên ba vạn. Chế độ đền bù tổn thất này, rất nhanh sẽ thu không đủ chi.
Bạch Khải Nguyên vừa nghe xong vội vàng ngăn cản, bởi vì hắn biết rõ thành viên Huyết Chiến đều là cô nhi, tiền tử kia là nhằm vào thủ hạ của hắn.
Giờ phút này họp chính thức, Bạch Khải Nguyên cố ý dựng uy tín của Trình Cung, làm đủ tất cả cấp bậc lễ nghĩa, cũng đứng dậy khom người thi lễ, miệng nói Hầu gia.
– Bạch thúc trước hãy nghe ta nói.
Trình Cung làm thủ thế mời Bạch Khải Nguyên ngồi xuống mới nói:
– Từ nay về sau ta sẽ chế tạo một chi Hung Thần Kì Binh, cái gọi là kì binh không phải kỵ binh hôm nay, bởi vì chi quân đội này rất hạn chế. Tương lai có lẽ đội ngũ này sẽ khống chế yêu thú cường đại, có lẽ sẽ cưỡi Hùng ưng, Côn Bằng, thậm chí Thần thú, tóm lại do Bạch thúc lãnh đạo một chi Hung Thần Kì Binh. Hiện tại đội ngũ này bắt đầu thành lập, quân số chỉ giảm chứ không tăng lên, nói cách khác, nhân viên tổn thất sẽ không bổ sung, số lượng không cần quá nhiều. Mục tiêu cuối cùng chính là khống chế trong vòng một vạn người, vượt qua vạn người giảm quân số không tăng viên, ít hơn chín ngàn chín trăm chín mươi chín, mới có thể từ những nơi khác chọn lựa tinh anh nhất bổ sung. Về phần người mới đến, thì thành lập một đội ngũ khác, làm hậu bị cho Hung Thần Kì Binh.
Nói chuyện cùng người thông minh không cần dư thừa nói nhảm, Trình Cung vừa nói như vậy, Bạch Khải Nguyên lập tức minh bạch, hết thảy tiêu chuẩn của đội ngũ này phải xa xa cao hơn những người khác, nếu như chỉ khống chế trong vạn người, ngược lại là có thể. Hơn nữa Trình Cung nói Hung Thần Kì Binh, trong nội tâm Bạch Khải Nguyên cũng một hồi cảm động, ngoại hiệu của hắn chính là Hung Thần, Kì Binh càng là một loại hi vọng đối với hắn, hi vọng hắn có thể như ngày hôm nay.