Bị khí thế của năm người áp bách nhưng hắn vẫn có thể trấn định tự nhiên dùng ngôn ngữ phản kích, ngay cả Viên Cảnh Thiên tỉnh táo nhất cũng không thể không thừa nhận tu vi tâm cảnh của Tần Phàm so với bọn hắn thì thật sự hơn rất nhiều.
– Động thủ!
Viên Cảnh Thiên cũng tựa hồ nhìn ra dụng ý của Tần Phàm, lại nhìn thấy những người khác đều bị hắn ảnh hưởng nên hắn liền lên tiếng cảnh tỉnh.
Hắn cảm thấy khí tràng trên người Tần Phàm rất mạnh nên biết rõ ý đồ dùng khí thế của năm người kết hợp đánh phủ đầu Tần Phàm của năm người bọn hắn đã bất thành nên hắn quyết định khiến mọi người nhanh chóng tiến vào trạng thái chiến đấu.
Nói xong, Viên Cảnh Thiên liền trực tiếp cầm một thanh trọng kiếm trong tay, công kích về phía Tần Phàm.
Kiếm thế đại khai mở, giống như là phá núi ngăn sông, thanh thế thập phần to lớn, hơn thế, kiếm khí của hắn lại giống như mang theo tầng tầng nguyên khí hệ thổ đục ngầu, khiến hắn có thể công thủ một cách tự nhiên, toàn thân tựa hồ như không có sơ hở.
Thấy Viên Cảnh Thiên ra tay động thủ trước tiên, những người khác khác liền phối hợp với nhau, cùng công kích Tần Phàm từ nhiều hướng.
Minh Chủ Đại Chấn Minh Nhiếp Bá dùng đao, Minh Chủ Đại Khảm Minh Tiêu Biệt Ly dùng một cây quạt sắt, Minh Chủ Đại Khôn Minh Lâm Thông dùng trường côn, Minh Chủ Đại Tốn Minh Lương Kiến dùng thường.
Trong những đòn công kích này thì Nhiếp Bá là sắc bén bá đạo nhất, tốc độ công kích của Tiêu Biệt Ly thì lại là nhanh nhất, công kích của Lâm Thông thì là quỷ dị nhất, không có kết cấu còn công kích của Lương Kiến thì vô cùng xảo trá.
Những đặc điểm công kích khác nhau này phối hợp lại với nhau tạo nên uy lực vô cùng lớn.
Đối mặt với công kích tổng lực từ năm người kia, khuôn mặt Tần Phàm không khỏi có chút động. Hắn không ngờ chỉ qua ba tháng mà công kích của ba người kia phối hợp mạnh mẽ như vậy.
Đặc biệt là hai người Viên Cảnh Thiên và Nhiếp Bá, bọn hắn vốn là những người nổi bật trong hàng ngũ Linh Vũ Sư, thiên phú cao nhất. Lại trải qua tu luyện tại Thiên Cơ Đỉnh, Tần Phàm có thể cảm giác được dù là lực khí hay là chiêu thức võ khí đều tăng lên rất nhiều.
Bất quá, may mắn là Lưu Tinh Bộ của hắn đã đạt đến cấp hoàn mỹ, lại trải qua một thời gian tôi luyện ở bên ngoài nên hắn có thể nhẹ nhàng thoát khỏi đàn yêu thú dày đặc. Hiện giờ chỉ có năm người công kích nên hắn tự nhiên sẽ không dễ dàng bị dính đòn.
Hơn nữa hắn còn có ngủ giác nhạy cảm, tố chất thân thể vượt xa người thường, cái này có thể khiến hắn ứng phó công kích ở từng góc chết.
– XOẸT! XOẸT!
Tần Phàm cảm thấy vài tiếng xé gió bén nhọn, lập tức khống chế Vương Trù Đao xoay tròn bên ngoài thân thể mình ngăn cản những đạo lực khí sắc bén ở bên nòoài.
– Đinh! Đinh! Đinh!
Vài đạo kình khí bị Vương Trù Đao ngăn đỡ chuẩn xác, tạo ra những thanh âm giao kích, sau đó Tần Phàm còn thấy những chiếc châm nhỏ bị uốn cong đầu oằn èo rớt xuống trên mặt đất, hắn liếc mắt về phía bên trái liền nhận ra những cây châm đó phát ra từ cây quạt sắt của Tiêu Biệt Ly.
Bất quá, hắn cũng không có thời gian phản kích, bởi vì lúc này trọng kiếm của Viên Cảnh Thiên đã đánh tới với xu thế thái sơn áp đỉnh.
Tuy Tần Phàm không sợ công kích của Viên Cảnh Thiên nhưng đằng sau hắn còn có ba người Nhiếp Bá Lâm Thông và Lương Kiến theo sát phía sau khiến hắn tự nhiên không chọn ngạnh kháng với đối phương mà chỉ nhẹ nhàng chuyển bước chân, tránh thoát khỏi một kích kia.
Nhưng vào lúc này, công kích của Nhiếp Bá ở phía sau cũng theo sát.
Tần Phàm có thể cảm giác được so với ba tháng trước thì công kích của Nhiếp Bá đã cường hãn hơn rất nhiều, thậm chí đao đối phương chưa đến gần mà hắn đã cảm giác được một cỗ nóng rực truyền đến, cái này khiến hắn không khỏi có chút kinh ngạc. Hắn phát hiện công kích của Nhiếp Bá ẩn chứa nguyên khí không sai biệt lắm với Vương Động vừa bị hắn giết.
Hắn tinh tường so với Vương Động thì thiên phú của Nhiếp Bá cao hơn nhiều.
Bất quá, ngay cả Vương Động hắn cũng có thể giết chết thì tự nhiên sẽ không e ngại Nhiếp Bá. Huống chi, một kích này của Nhiếp Bá cũng không phải một kích mạnh nhất. Vì vậy hắn liền nắm chặt Vương Trù Đao, chém ra một đao nghênh tiếp lấy.
– Oanh!
Hai đao va vào nhau, hai cỗ lực khủng bố đụng vào cùng một chỗ, một tiếng nổ vang mang theo năng lượng trùng trùng điệp điệp tán ra tứ phía. Mặt đất dưới chân hai người Tần Phàm và Nhiếp Bá liền hóa thành đá vụn, văng ra tứ tán, vết rách ở giữa cũng lan tràn ra khắp nơi.
Mà một khắc sau, thân thể Nhiếp Bá liền bay ngược về phía sau.
– Nhiếp Bá thất bại! Nhiếp Bá bại bởi Tần Phàm!
– Tần Phàm quả thật quá mạnh mẽ! Chỉ một đòn cơ hồ đã áp đảo đối phương! Cả người Nhiếp Bá bay ra nhưng Tần Phàm vẫn vững vàng như núi!
– Tuy rằng đã nghe nói Tần Phàm từng đánh bại Nhiếp Bá nhưng không thể tưởng được so với Nhiếp Bá thì thực lực Tần Phàm lại mạnh hơn nhiều như vậy. Nhiếp Bá đã tiến nhập Đỉnh Thiên Cơ ba tháng nhưng có vẻ vẫn không phải là đối thủ Tần Phàm a!
– Tần Phàm, hắn thật sự sáng tạo kỳ tích rồi!
Trông thấy một màn này, mọi người trên quảng trường Thần Điện đều cảm thấy có chút không thể tin được.
– Làm sao có thể? Chỉ qua ba tháng mà sao công kích của hắn mạnh hơn ta rồi?
Mà trên chiến trường, Nhiếp Bá hung hăng đạp mạnh lên mặt đất, vài giây sau mới ổn định lại thân hình. Hắn nhìn Tần Phàm với vẻ không thể tin được, tâm vô cùng chấn động.
Ba tháng qua hắn tiến nhập Đỉnh Thiên Cơ, một thân kình khí đã vô cùng ngưng thực, hơn nữa hắn cũng thập phần tự hào mình đã có thể áp chế võ khí đến mức chỉ còn 3/10, 7/10 còn lại là nguyên khí, cái này khiến lực công kích của hắn so với ba tháng trước đã cao hơn rất nhiều rồi!
Nhưng lúc này, pha so đấu vừa rồi thì hắn lại bại bởi TẦn Phàm, mà còn là bại triệt để!
Tuy hắn còn chưa xuất ra công kích mạnh nhất nhưng hắn biết rõ Tần Phàm cũng vậy.
Cái này quả thật khiến hắn có chút khó có thể tiếp nhận.
Mà Tần Phàm ở một bên, sau khi đánh lui công kích của Nhiếp Bá thì thân hình hắn nhanh chóng xoay chuyển, không hề tiếp tục dây dưa với Nhiếp Bá nữa mà nhanh chóng chém ra một đao về phía Lương Kiến đang chém tới sau lưng.
Hắn phát hiện năm người này hiện giờ phối hợp rất ăn ý, nếu cứ tiếp tục bị vây công không dứt như thế này thì hắn dần dần lâm vào thế bị động.
Cho nên hắn cần phải nắm giữ quyền chủ động mới có thể tiếp tục chơi trò chơi này một cách thoải mái.
Trong năm người này, hắn biết thực lực Lương Kiến là thấp nhất nên hắn hạ quyết tâm tiêu diệt Lương Kiến đầu tiên, mở ra một lỗ hổng.
– Tần Phàm, chớ có liều lĩnh!
Mà lúc này, công kích của Lâm Thông cũng trực tiếp đuổi theo, trường côn màu đen kia mang theo khí kình cuồng bạo công kích đến sau lưng Tần Phàm.
Tình hình lúc này vậy mà lại có chút giống với lúc Tần Phàm tru sát Minh Chủ Càn Minh Triệu Khang ba tháng trước.
Khi đó là Tần Phàm cứng rắn chịu đựng một côn của Lâm Thông, cố gắng giết chết Triệu Khang.