Khổng Tước Đại Yêu Hoàng trong lời Hoàng Kim Ma Yết Vương chính là vị đại năng ở bảy trăm năm trước, người được vinh danh là cường giả cường đại nhất của Khổng Tước Yêu tộc.
“Ủng hộ.” Một thanh âm buồn buồn vang lên bên người Hoàng Kim Ma Yết Vương. Đó là một nam tử dáng người khô vĩ, có một đầu tóc ngắn ám kim sắc, Hoàng Kim Hào Trư Vương.
Ba chủng tộc Hoàng kim đều biểu thị ủng hộ.
Ánh mắt Khổng Tước Đại Yêu Vương quét tới tất cả các thủ lĩnh còn lại.
Linh Tê Lộc Yêu cùng ba đại chủng tộc Hoàng kim có thể nói là buộc chặt số phận với Khổng Tước Yêu tộc. Một khi Khổng Tước Yêu tộc xuống dốc, bọn nó có khả năng sẽ bị diệt tộc, nên tất nhiên sẽ ủng hộ không chút do dự. Nhưng bảy tộc kia không có ràng buộc sâu như vậy, bọn nó cũng không phải là chủng tộc Hoàng kim, có nghĩa là bọn nó còn có thể dựa vào chủng tộc Hoàng kim khác.
Trong đó, các Yêu tộc như Sư tử, Hổ, Báo, Gấu đều có cường tộc tồn tại cấp độ Yêu Hoàng, dù ai quản lý thành Gia Lý cũng không có ảnh hưởng quá lớn tới bọn nó.
“Ủng hộ!” Ngồi ở vị trí thứ hai bên tay trái, một nam tử trung niên có dáng người cực kỳ hùng tráng cất giọng.
Đại Địa Tượng Yêu Vương! Luận về lực chiến đấu, mấy vị Yêu Vương lên tiếng lúc trước còn xếp sau nó. Đại Địa Tượng Yêu là cường tộc chân chính. Trừ Hoàng Kim Mãnh Mã tộc, trong Tượng Yêu nhất mạch, bọn chúng cũng là tồn tại cao cấp. Mà Hoàng Kim Mãnh Mã tộc có vấn đề là số lượng thưa thớt, bình thường đều được các chủng tộc Tượng Yêu khác nuôi dưỡng, tự thân không ở cùng một chỗ.
Trừ Khổng Tước Yêu tộc, trong mười một chủng tộc đã có năm người biểu thị thái độ.
“Chúng ta cũng ủng hộ.” Ngồi ở vị trí cuối cùng bên tay trái, một nữ tử dáng người nhỏ nhắn, tướng mạo thanh tú lên tiếng.
Vị này là Bạch Đầu Chuẩn Yêu Vương. Bạch Đầu Chuẩn Yêu nhất mạch có thể nói là bộ tộc yếu kém, sự ủng hộ của nó là Khổng Tước Đại Yêu Vương cũng có chút ngoài ý muốn.
Bất quá, thanh âm ủng hộ cũng đã dừng lại.
Một vị cường giả Phong Lang tạm thay Phong Lang Vương cảm nhận được ánh mắt của Khổng Tước Đại Yêu Vương nhìn đến, có chút bất đắc dĩ nói: “Thành chủ đại nhân, ngài cũng biết, Vương của chúng ta đã bị gϊếŧ, hiện tại trong tộc đã hỗn loạn. Ta phải đợi Đại Tế Ti trở về, ta không thể nào làm chủ được.”
Khổng Tước Đại Yêu Vương mỉm cười, “Không sao, ta cũng không miễn cưỡng. Các chư vị khác thì sao?”
Kim Cương Hùng Vương hừ lạnh một tiếng, “Chuyện này cùng tộc ta không quan hệ.” Trưởng tử của hắn bị gϊếŧ, lòng ngập lửa giận mà không có chỗ phát tiết, Hùng tộc cũng là một chủng tộc vô cùng cường hãn, bọn chúng không e ngại Khổng Tước Đại Yêu Vương.
Khổng Tước Đại Yêu Vương cũng lờ hắn đi.
Hoả Hồ Vương ôn nhu nói: “Thành chủ đại nhân, tộc ta rất mỏng manh.”
Liệt Diễm Ma Sư Vương trầm giọng nói: “Thành chủ đại nhân, ta thấy chuyện này cần thương lượng thêm, hẳn là nên thỉnh Tổ đình điều chỉnh. Ta nguyện dâng thư cho Kim Sư Đại Yêu Hoàng miện hạ, thỉnh hắn hoà giải.”
“Cảm tạ Ma Sư Vương.” Khổng Tước Đại Yêu Vương gật nhẹ đầu với hắn.
Cuối cùng chính là Thiểm Báo Vương, hắn cười khổ nói: “Ta cũng nguyện dâng thư với Vương của tộc ta, vì thành chủ hoà giải.”
Khổng Tước Đại Yêu Vương nhẹ gật đầu, nói: “Tốt, cảm tạ chư vị đã hết lòng vì thành Gia Lý. Hội nghị hôm nay dừng ở đây.”
Hoàng Kim Ma Yết Vương sửng sốt một chút, nói: “Thành chủ, chúng ta không thương lượng một chút nên ứng đối như thế nào sao?”
Khổng Tước Đại Yêu Vương lắc đầu nói: “Đây là sự tình giữa Khổng Tước Yêu tộc chúng ta và Tinh Phượng Yêu tộc. Ta sẽ tự giải quyết. Tạm thời như vậy đã, có tin tức gì ta sẽ thông báo cho các vị.”
Các vị thủ lĩnh đứng lên, người không biểu thị ủng hộ vội vã rời đi, không muốn ở lại lâu.
Khổng Tước Đại Yêu Vương ra hiệu, Linh Tê Lộc Yêu Vương cùng ba thủ lĩnh chủng tộc Hoàng Kim đều ở lại.
“Uông huynh, chuyện lần này xử lý không tốt a! Hắn đích thân đến?” Linh Tê Lộc Yêu Vương trầm giọng nói.
Khổng Tước Đại Yêu Vương Uông Thanh gật đầu nói, “Kẻ đến có ác ý. Tất cả đều do hắn tạo thành. Hắn cũng biết, chúng ta không thể buông tha cho Thất Sắc Lộc Đại Yêu Hoàng. Đây là dương mưu nhằm vào chúng ta, mà hắn có thể mượn cơ hội này, danh chính ngôn thuận tạo áp lực.”
Hoàng Kim Lộc Yêu Vương hừ lạnh một tiếng, “Hắn dám đến liền để hắn thất bại tan tác mà về.”
Uông Thanh thở dài một tiếng, nói: “Tộc ta không Hoàng là vấn đề lớn nhất, nhưng phải trả giá thế nào cũng nhất định bảo trụ thành Gia Lý. Đây là căn bản của tộc ta, cũng là căn cơ của chư vị. Sau lần này, còn mong chư vị ủng hộ nhiều hơn.”
Bốn Đại Yêu Vương nhao nhao gật đầu, Hoàng Kim Hào Trư Vương trầm giọng nói: “Thành chủ, có cần chúng ta ở cùng một chỗ không …”
Khổng Tước Đại Yêu Vương khoát khoát tay nói: “Không cần. Đây cũng là việc ta phải đối mặt. Nơi này dù sao cũng là thành Gia Lý, cũng không phải địa phương của hắn.”
“Chúng ta cùng đồng tâm hiệp lực, cùng thủ hộ thành Gia Lý.”
Thiểm Báo Vương cùng Kim Cương Hùng sánh vai đi phía trước, mấy vị Yêu Vương khác đi phía sau. Vị cường giả tạm thay Phong Lang Vương cách bọn họ khá xa, dù sao Phong Lang tộc và Thiểm Báo tộc cũng có thù hận thâm sâu, không dễ dàng thân cận, cho nên cục diện cứ khẩn trương như thế.
Liệt Diễm Ma Sư Vương đã đi rồi, nó luôn luôn cao ngạo, cũng không nguyện ý đi cùng với các Yêu Vương khác.
Thiểm Báo Vương thấp giọng hỏi Kim Cương Hùng Vương đi bên cạnh: “Hùng Vương, chuyện lần này ngươi thấy Khổng Tước có thể ngăn cản được sao?”
Kim Cương Hùng Vương liếc nó nói: “Lấy cái gì ngăn cản?”
Thiểm Báo Vương nói: “Nhưng mà, mấy tộc Hoàng kim kia, còn có Linh Tê Lộc Yêu đều rất tin tưởng hắn, ta có chút không chắc a!”
Kim Cương Hùng Vương cười lạnh một tiếng, nói: “Chẳng lẽ đứng bên nó là nắm chắc? Đừng quên nó sắp sửa đối mặt với cái gì. Dù thế nào cũng là chênh lệch cấp bậc. Ngươi mặc dù không bước vào Thần cấp, nhưng hẳn là hiểu rõ, tầng cấp càng cao, chênh lệch giữa các cấp càng lớn. Đại Yêu Hoàng sở dĩ là Đại Yêu Hoàng, bởi vì bọn họ là độc nhất vô nhị. Không muốn chết thì tránh xa ra.”
“Ta chỉ sợ vạn nhất hắn đỡ được, phía sau sẽ có hành động. Thiểm Báo tộc chúng ta không đủ thực lực a! Mẫu tộc bên kia cũng không thân cận.” Thiểm Báo nhất mạch trong Báo Tộc có thể nói là bên ngoại không thân, bên nội không thích, nếu không chúng nó cũng không định cư ở thành Gia Lý xa xôi.
Kim Cương Hùng Vương liếc nó, có chút không muốn nói thêm gì.
Đi khỏi phủ Thành chủ, Kim Cương Hùng Vương thản nhiên nói: “Tự giải quyết cho tốt a!”
Nói xong, nó lên thẳng xe ngựa của mình, được vài đầu Chiến Hùng kéo đi.
Đưa mắt nhìn bóng lưng nó, Thiểm Báo Vương hiện lên một vòng lo lắng, “Phi, cái thứ gì. Chẳng phải ỷ vào trong tộc có người sao?” Nói xong, nó cũng đi tới toạ xa của mình.
Toạ xa của Thiểm Báo Vương do bốn đầu Lục giai Báo Yêu kéo đi, toạ xa bên cạnh còn có bốn đầu Bát giai Thiểm Báo Yêu hộ vệ.
Từ khi Phong Lang Vương gặp nạn bỏ mình, nó liền đặc biệt cẩn thận. Song phương đã xung đột nhiều lần, Phong Lang tộc luôn cho rằng bọn chúng ra tay. Thiểm Báo Vương mặc dù nghe tin Phong Lang Vương chết rất là thống khoái nhưng nó tự biết, chuyện này không có quan hệ gì với mình.
Hiện tại thành Gia Lý mặt ngoài khá hoà thuận, nhưng thực tế, do áp lực từ Tổ đình mà bầu không khí giữa các tộc không quá tốt.
Thiểm Báo Vương buồn bực nhất chính là, hắn cũng không phải là thế lực trung thành với Khổng Tước Đại Yêu Vương, cũng không được cao tầng chú ý, cho nên hắn không có bối cảnh hùng hậu. Điểm này làm hắn thậm chí còn không bằng Phong Lang tộc.
Hiện tại đột nhiên gặp loại tình huống này, tính cách do dự làm hắn không dám lựa chọn. Nếu lựa chọn sai thì phải làm sao? Chính là cửu tử nhất sinh a!
Nhưng không lựa chọn, nếu Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng thắng thì làm sao bây giờ? Hắn có thể để ý Thiểm Báo nhất mạch bọn chúng không?
Không được, nhất định phải chuẩn bị chu đáo. Trong thời gian này không nên ở lại trong thành. Trong thành Gia Lý mặc dù có nhiều tài nguyên, nhưng phải giữ lại mạng nhỏ đã. Vẫn nên rời xa chốn thị phi thì hơn.
Nghĩ tới đây, trong lòng nó đã có kế hoạch. Thừa dịp Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng còn chưa đến, sớm thu dọn đồ đạc tránh khỏi thành Gia Lý rồi nói.