Chương 58: Thôn phệ Phong Hùng

Thôn phệ Phong Hùng

Phong Hùng đã chạy ra khỏi trấn Phong Lang, lúc này, trong lòng hắn tràn đầy lửa giận cùng không cam lòng. Làm sao lại bị phát hiện? Làm sao lại bị phát hiện rồi?

Hắn biết rất rõ, Đại Tế Ti trục xuất hắn là vì muốn cứu mạng của hắn. Nếu như tiếp tục cùng Thất giai Thiểm Báo tranh đấu, hắn nhất định sẽ chết. Mấu chốt là, đối phương bắt được nhược điểm của hắn.

Hiện tại hắn chỉ có thể chạy. Tốc độ của Thiểm Báo rất nhanh, nhưng không thể so với mình quen thuộc nơi này. Bằng vào Phong nguyên tố phụ trợ, chạy khoảng cách dài chưa chắc Thiểm Báo có thể so với hắn. Hơn nữa, Phong nguyên tố có thể che giấu khí tức huyết mạch của hắn.

Hắn có thể cảm giác được, huyết mạch chi lực lúc trước bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ lên Lục giai đang từng bước suy yếu, vết thương trên người truyền đến đau đớn, tuy rằng máu chảy không nhiều, nhưng vẫn ảnh hưởng một chút đến hắn. Chỉ là bây giờ hắn không thể ngừng, nhất định phải nhanh chóng rời xa nơi này. Chỉ có như thế mới có thể giữ được tính mạng.

Phong Hùng toàn lực tăng tốc, nhảy vào rừng cây. Phong Hùng tính toán rất đơn giản, đi đến quặng mỏ Phong Linh Thạch bên kia. Ở đó có một cái đường hầm, mở ra chỉ để cho hắn ẩn thân. Đây là lúc trước Đại Tế Ti tự mình chủ trì kiến tạo.

Bên trong đường hầm có rất nhiều ngã ba, tựa như một cái mê cung bình thường. Chỉ cần mình có thể chạy đến quặng mỏ Phong Linh Thạch, chui vào đường hầm là cơ bản an toàn. Phong Linh Thạch Phong nguyên tố có thể che giấu khí tức của hắn rất tốt. Khi hắn xác định đúng hướng cần đi, đột nhiên cảm giác được một cái gì đó khó nói lên lời. Hắn đột nhiên phanh bước chân lại, lập tức giảm tốc độ.

Một đạo thanh quang như thiểm điện xẹt qua trước mặt hắn. Nếu như hắn không giảm tốc độ, thanh quang này sẽ vừa vặn trảm tại cổ họng hắn.

“Ai?” Phong Hùng quát lên một tiếng.

Phong Nhận, đạo thanh quang kia rõ ràng là Phong Nhận. Trong tộc thậm chí có người ám toán mình hay sao? Sau một cây đại thụ, một đạo thân ảnh do dự đi ra. Chứng kiến thân ảnh gầy nhỏ kia, Phong Hùng kinh ngạc, nhân loại? Dĩ nhiên là nhân loại, lại còn nhỏ như vậy? Hắn thậm chí chưa từng gặp qua tên nhân loại này.

Đúng vậy, xuất hiện trước mặt Phong Hùng, ngăn cản đường đi của hắn, không ai khác, chính là Đường Tam.

Đường Tam lẩm bẩm: “Năm mươi hơi thở, hẳn là đủ rồi. Gϊếŧ hắn hai mươi hơi thở, thời gian thôn phệ có chút nhanh, nhưng cũng không kém bao nhiêu.”

Nói xong, hai tay hắn huy động, dưới ánh mắt chăm chú khiếp sợ của Phong Hùng, từng đạo Phong Nhận rộng hơn một thước màu thanh bích sắc bắn ra. Tổng cộng mười tám đạo, không có nửa phần giữ lại, toàn bộ bay vụt lên không trung.

Mỗi một đạo Phong Nhận, đều mang theo âm thanh chói tai. Phong nguyên tố trong không khí dường như cảm nhận được Phong Nhận triệu hoán, nhanh chóng hướng về những Phong Nhận này mà ngưng tụ.

Trong mắt thiếu niên kia, Phong Hùng thấy được một vòng hào quang màu vàng tím.

“Ngao ô o o o một!” Phong Hùng phẫn nộ mà gào lên một tiếng, bỗng nhiên tăng tốc. Lúc này thực lực của hắn từ Lục giai quay về Ngũ giai, thậm chí vì huyết mạch bị kích phát mà có một tia suy nhược.

Đối với thiếu niên nhân loại trước mắt này, Phong Hùng cũng không sợ hãi, nhưng vì thiếu niên ngăn cản làm chậm trễ thời gian chạy trốn của hắn. Sau lưng hắn có một Thất giai Thiểm Báo đang đuổi theo đó. Cho nên phản ứng đầu tiên của hắn là tốc chiến tốc thắng.

Thanh quang từ sau lưng Phong Hùng lập tức phun ra, bộ lông của hắn đều biến thành màu thanh bích sắc. Hai con mắt trong bích quang lưu chuyển, hắn mang theo hung lệ chi khí mãnh liệt, ngang nhiên lao thẳng tới Đường Tam. Đối với mười tám đạo Phong Nhận bay loạn tứ tán kia, hắn ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn một cái. Thân là Phong Lang lãnh chủ, hắn trời sinh có đủ năng lực Phong Nhận, đối với chống cự công kích Phong nguyên tố cũng rất mạnh.

Hắn cũng không kiêng kỵ những Phong Nhận này. Cho dù những Phong Nhận này có thể thương tổn được hắn, thương tổn cũng bị suy yếu trên phạm vi lớn.

Hiện tại hắn chỉ muốn nhanh đánh chết thiếu niên nhân loại này, sau đó cố hết sức nhanh chóng chạy trốn. Hắn thậm chí không có thời gian suy nghĩ vì sao nhân loại này không thi triển Phong Lang Biến mà có thể phóng xuất ra nhiều Phong Nhận như vậy.

Nhìn Phong Hùng đang đánh chính diện về phía mình, trên mặt Đường Tam toát ra vẻ khinh thường, trong ánh mắt càng tràn ngập oán hận.

Mẫu thân của hắn ở thế giới này chính là chết trong tay Đại Tế Ti. Lục giai Đại Tế Ti, Đường Tam bây giờ còn chưa đối phó được. Nhưng đối phó với Ngũ giai Phong Lang bị thương không nhẹ, huyết mạch chi lực còn đang nhanh chóng suy yếu, hắn vẫn có nắm chắc.

Thông qua Linh Tê Tâm Nhãn, hắn có thể cảm nhận rõ ràng khí tức huyết mạch của Phong Hùng đang biến hoá. Hắn một mực đi theo Phong Hùng, lựa chọn ra tay ở đây, vì hắn có đầy đủ tự tin.

Đối mặt với Phong Hùng chính diện nhào tới, Đường Tam không có né tránh, ngược lại thong dong nghênh tiếp. Trên người hắn hào quang màu vàng loé lên, lập tức vượt qua khoảng cách hai mươi mét, trong lúc Phong Hùng vừa mới nhào ra không đến năm mét, Đường Tam đã đến trước mặt Phong Hùng.

Báo Thiểm!

Sau khi Đường Tam đem Báo Thiểm tăng lên Tứ giai, đây là lần đầu sử dụng trong thực chiến.

Phong Hùng cảm thấy khó tin, hắn vô luận thế nào cũng không nghĩ ra, một gã nhân loại lại có đồng thời hai kỹ năng Phong Nhận và Báo Thiểm.

Mà một nắm đấm đang phóng đại trước mắt hắn.

“Phanh” một tiếng, Đường Tam chém ra một quyền, hung hăng đạp vào phía trên mắt trái của Phong Hùng.

Tư thế bay nhào của Phong Hùng đột nhiên ngừng, một đôi móng vuốt sói như cũ chộp vào Đường Tam, cùng lúc đó, Phong nguyên tố trên người hắn bộc phát, muốn đẩy Đường Tam ra.

Linh Tê Tâm Nhãn hào quang toả sáng, khi Phong Hùng phóng thích Phong nguyên tố, ngay lập tức tử quang trong mắt hắn lập loè một lát.

Phong Hùng chỉ cảm thấy đại não đau đớn một hồi, Phong nguyên tố vừa mới phóng xuất ra lập tức tiêu tán. Dưới tình huống bình thường, dùng thiên phú của hắn, dù Đường Tam có được kỹ năng cũng không có khả năng cùng hắn cướp đoạt quyền khống chế Phong nguyên tố. Thực tế, Yêu Quái Tộc huyết mạch thiên phú có lực khống chế rất lớn với kỹ năng của bản thân, huống chi song phương còn có tu vi chênh lệch.

Nhưng đầu óc của hắn bị trùng kích khi làm sao có thể khống chế được Phong nguyên tố kia. Dưới dẫn động của Đường Tam, Phong nguyên tố lập tức tiêu tán.

Cũng trong chớp mắt này, mười tám đạo Phong Nhận đã toàn bộ quay về.

Bách Điểu Đầu Lâm!

Từng đạo Phong Nhận, tất cả đều trảm trên cổ Phong Hùng.

Bộ lông của Phong Hùng không ngừng loé lên thanh quang, chống cự lại lại Phong nguyên tố xâm nhập. Nhưng nó không chịu được công kích của Phong Nhận với số lượng quá nhiểu!

Cùng lúc đó, hai tay Đường Tam gắt gao bắt được đôi chân trước của hắn.

Phong Hùng vừa mới tỉnh táo lại liền cảm nhận được cổ mình đau đớn mãnh liệt. Hắn muốn giãy giụa lại phát hiện đôi chân trước dường như bị giam cầm, một chút đều không nhúc nhích được.

Luận về lực lượng thân thể, dù Đường Tam đạt đến Ngũ giai, không có tăng phúc đặc thù thì rất khó cũng Ngũ giai Yêu Quái tranh phong. Dù sao, Yêu Quái Tộc huyết mạch thiên phú làm cho thân thể bọn hắn có lực lượng vô cùng cường hãn.

Nhưng mà, Đường Tam không cần khống chế Phong Hùng trong thời gian quá dài, bằng vào Huyền Ngọc Thủ và Tê Ngưu Yêu Trọng Giáp Thuật, trong thời gian ngắn bắt lấy chân trước của Phong Hùng không có vấn đề gì cả. Huống chi, trước đó Đường Tam đã phát động Huyền Thiên Công, cưỡng ép thôn phệ Phong Hùng huyết mạch chi lực.

Khi cỗ huyết mạch chi lực đầu tiên tràn vào trong cơ thể Đường Tam, hắn cũng cảm giác được chỗ bất đồng.

Phong Hùng huyết mạch chi lực so với Phong Lang huyết mạch chi lực mà lúc trước hắn thôn phệ đều thuần tuý hơn nhiều, cho nên khi thôn phệ, Phong Lang huyết mạch lạc ấn trong cơ thể hắn bắn ra hào quang thanh bích sắc chói mắt, làm toàn thân hắn đều bịt kín trong một tầng thanh quang mờ mịt, và uy năng của Phong Nhận cũng được tăng cường. So với tiêu hao vừa rồi …

“Phốc phốc phốc”

Thanh âm Phong Nhận chém vào cổ Phong Nhận liên tiếp truyền đến.

[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Score 8.0
Bạn đang đọc truyện [Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam full (đã hoàn thành) của tác giả Đường Gia Tam Thiếu. Chỉ là bên trong quang điểm đó có ý thức tồn tại, hay nói chính xác là thần thức. Bởi vì chỉ có thần thức mới có thể phiêu du trong vũ trụ mà không biến mất. Thậm chí, nó còn đang đuổi theo một hướng để tìm kiếm. Thời khắc khi thê tử chết đi, thần thức dật tán, chỉ có chuyển thế trùng sinh, mới có khả năng tái nhập nhân gian.
Trên thế giới này không có cái gì hoàn toàn chắc chắn, coi như hắn là Thần Vương, có thể nghịch chuyển thời gian nhưng cũng không thể nghịch chuyển hết thảy. Hắn không có lựa chọn khác, hắn chỉ có thể lựa chọn đi tìm nàng. Dù là bỏ đi vài vạn năm tu vi, bỏ đi thân phận một đời Thần Vương. Bởi vì là, không có điều gì có thể so với nàng. Nàng không có ở đây, coi như là Vũ Trụ chi vương thì như thế nào? Không có nàng, hết thảy đều không có ý nghĩa.


Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Duy Ngã Độc Tiên hay Đấu La Đại Lục của cùng tác giả.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset