Nhưng mà, lô thần kết xuất bao nhiêu hỏa đỉnh, cũng không phải là ý nghĩa ngươi liền có thể đồng thời luyện mấy đỉnh mệnh đan. Đối với một vị dược sư mà nói, đồng thời khống chế mấy cái hỏa đỉnh, cần ngự hỏa chi thuật cực kỳ mạnh mẽ.
Nhưng mà, muốn luyện tốt một lò mệnh đan mấy đỉnh, có ngự hỏa chi thuật cực kỳ mạnh mẽ là còn thiếu rất nhiều, muốn luyện tốt một lò mệnh đan mấy đỉnh, như vậy, cần dược đạo tạo nghệ cực kỳ thâm hậu cường đại.
Hơn nữa, muốn luyện đan dược đẳng cấp càng cao, một lò mấy đỉnh càng khó khống chế, càng khó luyện đến thành công.
– Tốt, trợn to mắt chó của ngươi nhìn rõ ràng cho bản tọa.
Lúc này, Hoàng Phủ Hào đối với Lý Thất Dạ cười lạnh một tiếng, một bước đạp lên mặt đất, trong nháy mắt tế ra lô thần.
“Ông” một tiếng, lúc lô thần rơi xuống, hóa thành một cự lô cao lớn. Lô này tựa như Bạch Hổ chiếm cứ, phun ra nuốt vào lấy từng sợi từng sợi Xích Diễm, khi từng sợi Xích Diễm này nhảy lên, lô thần kia tựa như núi lửa tùy thời bộc phát.
-Lô thần thật cường đại.
Vừa cảm thụ đến khí tức của lô thần, không ít tu sĩ ở đây vì đó run lên, coi như tu sĩ không biết hàng, cũng biết cái lô thần này khó lường.
– Đây là lô thần trong truyền thuyết của Hoàng Phủ gia, đã từng danh xưng là trấn gia chi bảo của Hoàng Phủ gia a. Nghe đồn, lô này nhận qua Dược Đế điểm hóa.
Ở giữa sân có dược sư biết hàng, xem xét lô thần này, cũng không khỏi động dung, lập tức nhận ra lai lịch lô thần này.
Lúc này, lô thần kia rủ xuống quang mang mênh mông, che đậy lấy cả lô thần. Đây là sự tình rất thường gặp, loại tình huống này được người xưng là che xem, là chỉ lô thần che chở, có thể che chắn ngoại nhân thăm dò.
Chỉ cần là lô thần tốt, đều có năng lực che xem. Làm dược sư, đương nhiên không hy vọng để ngoại nhân thăm dò thủ pháp luyện đan của mình, cho nên, lô thần che xem đối với dược sư mà nói, không hề nghi ngờ là thủ đoạn tốt nhất lại bớt việc nhất đề phòng người khác thăm dò.
Có một ít lô thần của dược sư không có năng lực che xem, thì dùng đạo pháp che chắn người khác thăm dò, không cho người ta học trộm thuật luyện đan.
Lúc này, người ở chỗ này đều ngừng thở, nhìn lô thần trước mắt kia, đặc biệt là một chút tiểu dược sư, càng là ngừng thở, tập trung tinh thần.
Mặc dù nói có lô thần che xem, mọi người không cách nào thăm dò thủ pháp luyện đan của Hoàng Phủ Hào, nhưng mà, đối với một tên dược sư mà nói, đặc biệt là dược sư xuất thân từ tiểu môn phái hoặc là môn phái không am hiểu luyện đan mà nói, có thể đứng ngoài quan sát dược sư cường đại hơn luyện đan, tuyệt đối có thu hoạch. Không cách nào thăm dò thủ pháp luyện đan, cũng có thể từ quá trình luyện đan của dược sư tích lũy kinh nghiệm, để tránh cho mình ở lúc luyện đan phạm phải sai lầm.
Huống chi, Hoàng Phủ thế gia chính là dược đạo thế gia, dược đạo của Hoàng Phủ thế gia bọn hắn cùng Dược quốc dược đạo có ngàn vạn tia quan hệ, cho nên, đối với dược sư ở đây mà nói, dù là dược sư xuất thân từ đại môn phái, chỉ cần quan sát Hoàng Phủ Hào luyện đan đều sẽ có thu hoạch.
“Phanh” một tiếng, lúc này Hoàng Phủ Hào tay đè lấy lô thần, ở trong chớp mắt, lô thần thoát ra thần hỏa, kết thành nguyên một đám hỏa đỉnh, lập tức kết thành bốn cái hỏa đỉnh, có thể nói, toàn bộ quá trình tựa như nước chảy mây trôi, mười phần trôi chảy, hết sức quen thuộc, được xưng tụng là xe nhẹ chạy đường quen.
Bên trong dược sư ở đây, không thiếu người biết hàng, coi như không cách nào nhìn thấy thủ pháp ngự hỏa của Hoàng Phủ Hào, nhưng mà, xem xét ở trong nháy mắt kết thành bốn cái hỏa đỉnh, cái này để cho người ta minh bạch ngự hỏa chi thuật của Hoàng Phủ Hào rất cường đại, có lai lịch khó lường.
– Hoàng Phủ huynh khó lường, chỉ bằng vào chiêu ngự hỏa chi thuật này, trong cùng thế hệ liền khó có người có thể bằng.
Đằng Đan Vương xem xét tình huống này, tán thán nói.
Đạt được Đằng Đan Vương khen ngợi, coi như là Hoàng Phủ Hào cũng không khỏi có chút hưng phấn. Đằng Đan Vương chính là Nhiên Hỏa thành đạo, hắn trời sinh am hiểu ngự hỏa. Ngự hỏa chi thuật của hắn thập phần cường đại. Có thể được hắn tán thưởng, cũng coi là một loại vinh hạnh.
Lúc này, Hoàng Phủ Hào đem linh dược từng cái theo như trình tự đầu nhập bên trong hỏa đỉnh, bốn cái hỏa đỉnh đồng thời rèn luyện, toàn bộ quá trình hắn ứng tâm đắc thủ, mười phần lão luyện thành thục, có thể nhìn ra được hắn đã tính trước.
Đối với một dược sư mà nói, có dược sư phối hữu dược đồng, có dược sư không phối dược đồng. Ở thời điểm đẳng cấp hơi thấp, đa số dược sư đều sẽ phối hữu dược đồng, bởi vì lúc này thực lực dược sư không đủ, cần hết sức chăm chú thôi hỏa luyện đan, không có cách nào phân tâm bỏ thuốc.
Sau khi dược sư trở nên mạnh mẽ, bắt đầu tự mình độc chưởng một lò, có thể một mình hoàn thành luyện ra mệnh đan. Đương nhiên, y nguyên có dược sư cường đại thậm chí Dược Đế phối hữu dược đồng.
Đương nhiên, loại đẳng cấp dược sư này nếu vẫn dùng dược đồng, như vậy Dược đồng này bản thân cũng rất cường đại, ngoại trừ trợ giúp dược sư luyện đan ra. Còn muốn làm hộ pháp cho dược sư.
Dù sao một vị dược sư thậm chí Dược Đế cường đại, bọn hắn luyện ra đan dược giá trị dọa người, để cho người ta thèm chảy nước miếng, cho nên cần dược đồng vô cùng cường đại hộ pháp.
Bốn cái hỏa đỉnh hỏa diễm lưu chuyển, giống như có sinh mệnh. Theo thời gian tiến lên, bên trong hỏa đỉnh thỉnh thoảng truyền đến thanh âm ngâm vang, tựa như có bảo đan muốn thành hình.
Lúc này, tất cả mọi người ngừng thở, quên thời gian, nhìn chằm chằm Hoàng Phủ Hào luyện đan, tất cả mọi người nhìn lấy mỗi một cái cử động luyện đan của hắn, đặc biệt là dược sư, không buông tha mỗi một chi tiết nhỏ của Hoàng Phủ Hào luyện đan.
Đối với Hoàng Phủ Hào luyện đan, Lý Thất Dạ hoàn toàn không có hứng thú nổi, hắn chỉ nhìn một cái liền biết thủ pháp luyện đan của Hoàng Phủ thế gia xuất từ một mạch nào, một phái nào.
Cho nên, ở lúc Hoàng Phủ Hào luyện đan, Lý Thất Dạ nhìn cũng chẳng muốn nhìn, trực tiếp nằm lại trong xe ngựa, nhắm mắt dưỡng thần, ngủ thiếp đi. Tử Yên phu nhân nhu tình như nước, yên lặng vì hắn đắp lên áo lông mềm.
Diễm phúc như thế, hưởng thụ như thế, có một Đại Yêu Hoàng hầu hạ, không biết để bao nhiêu người nhìn đỏ mắt, không biết để bao nhiêu người ghen ghét hâm mộ.
Thời gian một khắc một khắc trôi qua, rốt cục, một ngày đi qua, Hoàng Phủ Hào muốn khai lò thu đan, nghe được Hoàng Phủ Hào quát khẽ một tiếng nói:
– Thu…
“Phanh” một tiếng, hỏa đỉnh mở ra, bốn viên mệnh đan bay ra. Hoàng Phủ Hào trong nháy mắt lấy bảo hồ lô tiếp được mệnh đan, trong một chớp mắt, bốn viên mệnh đan đều thu vào bên trong bảo hồ lô.
Lúc này, Hoàng Phủ Hào thở ra một hơi, thu hồi lô thần, thoả thuê mãn nguyện. Có thể nói, hắn đối với một lò mệnh đan này mười phần thoả mãn.
– Không tầm thường, ngũ biến mệnh đan chỉ tốn một ngày liền luyện thành, quả nhiên danh bất hư truyền, khó trách lại được người xưng là thiên tài dược sư thứ năm.
Có dược sư thế hệ trước không khỏi vì đó tán thưởng một tiếng.