Thiết Nghĩ vội vàng vuốt mông ngựa, nói ra:
– Công tử vĩ ngạn vô song, ngạo tuyệt đương thời. Lấy thần tư nhân trung long phượng của công tử, chính là người gặp người thích, hoa gặp hoa nở. . .
Lý Thất Dạ nhìn hắn một cái, khoát tay nói ra:
– Được rồi, đừng ở chỗ này vuốt mông ngựa, ngươi đi đem dược liệu chuẩn bị kỹ càng!
Thiết Nghĩ ứng tiếng, sau đó cười ha ha, xoay người rời đi. Hắn chui xuống dưới đất, trong nháy mắt liền biến mất vô tung vô ảnh. Cũng không biết có phải bởi vì hắn là một con Thiết Nghĩ hay không, tóm lại, hắn đặc biệt thích đào hang, ưa thích lui tới dưới đất, nói bản tướng hắn là một con Thiết Nghĩ, còn không bằng nói hắn là một con chuột càng thích hợp một chút. Chỉ có chuột mới có thể ưa thích đào hang, ưa thích vãng lai dưới đất.
Sau khi Thiết Nghĩ đi, Lý Thất Dạ mở ra bảo hạp của Thiết Nghĩ, chỉ thấy bên trong phong tỏa một chùm quang mang, nhìn kỹ lại, đó cũng không phải một chùm quang mang, mà là một chùm tia chớp.
Đây là một chùm tia chớp rung động, nhưng mà, nó xa xa không chỉ một chùm tia chớp đơn giản như vậy, thời điểm lại nhìn kỹ rõ ràng, liền sẽ phát hiện, ở trong một chùm tia chớp như vậy, ẩn chứa đại lượng phù văn, tựa như thiên địa huyền bí đều ở bên trong.
– Khá lắm, tia chớp như vậy vậy mà có thể xuất hiện ở nơi như thế này, cái này thực sự không dễ dàng nha.
Lý Thất Dạ vừa nhìn thấy chùm tia chớp này, lập tức bị hấp dẫn lấy, một lần lại một lần suy tính lấy phù văn ẩn chứa bên trong tia chớp.
Lý Thất Dạ cẩn thận suy tính, một lần lại một lần, rốt cục, sau khi hắn diễn hóa, Lý Thất Dạ ở trong phù văn tia chớp nhìn ra một chút mánh khóe.
– Thiên Tùng tổ thụ a, năm đó ngươi vậy mà đạt được kỳ ngộ như vậy.
Lý Thất Dạ từ trong tia chớp phù văn suy tính ra mánh khóe, hắn thì thào nói.
Lúc này, Lý Thất Dạ không khỏi ngẩng đầu lên nhìn lấy địa phương xa xôi, trong lúc nhất thời, hắn không khỏi lâm vào trầm mặc, nghĩ tới một người, một người hắn không nguyện ý nghĩ nhiều nữa.
– Thế gian có một số việc dù sao vẫn cần làm ra lựa chọn.
Lý Thất Dạ không khỏi nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nói ra:
– Bất kể nói thế nào, ngươi vẫn là người bên trong các Tiên Đế mà ta bồi dưỡng được, làm cho ta kiêu ngạo nhất.
Nói đến đây, thần sắc hắn không khỏi ảm đạm.
Chuyện cũ nghĩ lại mà kinh, có quá nhiều bất đắc dĩ, có đôi khi, cho dù hắn có thủ đoạn vô thượng, nhưng mà, có một số việc hắn cũng không khỏi không làm ra lựa chọn, có một số việc đều khiến người tràn đầy bất đắc dĩ.
Lý Thất Dạ lấy lại tinh thần, lắc đầu, không nguyện ý lại nghĩ chuyện đã qua, hắn đem tinh lực đặt ở trên chùm tia chớp này. Lúc này, đối với Lý Thất Dạ mà nói, hắn không thoả mãn với suy tính diễn hóa phù văn bên trong chùm tia chớp, hắn cần, còn nhiều hơn nữa.
Một chùm tia chớp nho nhỏ như thế, bên trong lại ẩn nấp lấy lai lịch kinh thiên, nó có kiếp nạn để cho người ta hoảng sợ, vật như vậy, thế gian người có thể nhìn thấy loại tia chớp này cũng là lác đác không có mấy.
Nhưng mà, Lý Thất Dạ gặp qua loại tia chớp này, đây là một loại tia chớp cực kỳ mạnh mẽ, một loại kiếp nạn cực kỳ mạnh mẽ. Mặc dù nói, muốn mở ra tia chớp như vậy không phải một chuyện dễ dàng, nhưng mà, Lý Thất Dạ y nguyên lòng tin mười phần.
Lý Thất Dạ vì giải khai tia chớp này, một nghĩ liền là hai ngày, mà ở trong hai ngày này, Tử Yên phu nhân cũng không dám quấy rầy Lý Thất Dạ, nàng lưu ở ngoài cửa vì Lý Thất Dạ hộ pháp, thẳng đến một ngày này lúc chạng vạng tối, Tử Yên phu nhân mới rời khỏi một hồi.
Nhưng mà, lúc chạng vạng tối này Tử Yên phu nhân rời đi không lâu, Lý Thất Dạ vừa giải khai loại tia chớp kia. Nhìn lấy tia chớp bị giải khai, Lý Thất Dạ không khỏi lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
– Không xong, không xong.
Ngay lúc này, Thiết Nghĩ vội vàng hấp tấp xông vào, nghẹn ngào nói với Lý Thất Dạ.
– Đã xảy ra chuyện gì, vậy mà để ngươi bối rối như thế, bị người đuổi giết rồi hả?
Lý Thất Dạ nhìn Thiết Nghĩ hoảng hoảng trương trương, chậm rãi nói.
Thiết Nghĩ vội vàng nói:
– Không phải ta bị người đuổi giết, là Tử Yên bệ hạ xảy ra chuyện.
– Tử Yên thế nào?
Vừa nghe thấy lời ấy, Lý Thất Dạ lập tức đứng lên, hai mắt mãnh liệt. Vừa rồi Tử Yên phu nhân còn đang ở bên ngoài hộ pháp, nàng chỉ bất quá rời đi một hồi mà thôi.
– Bị cường giả mấy đại truyền thừa như Đề Thiên Cốc, Hoàng Phủ gia, Tinh Hải giáo khốn trụ, ở trên một ngọn núi cách đây không xa.
Thiết Nghĩ vội vả nói ra.
Hai mắt Lý Thất Dạ mãnh liệt, lập tức lộ ra sát ý đáng sợ, lúc Lý Thất Dạ lộ ra sát ý đáng sợ, cái này khiến Thiết Nghĩ ở bên cạnh không khỏi đánh run một cái, giờ khắc này, hắn cảm giác Lý Thất Dạ tựa như một sát thần đáng sợ lâm thế, có một cỗ khí tức gặp ma giết ma, gặp tiên đồ tiên.
– Có ít người thực sự chán sống.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:
– Cũng dám đem chủ ý đánh tới trên người của ta, xem ra, ta không dính chút máu tươi, có ít người không biết cái gì gọi là tử vong.
Nói xong, lập tức đi ra cửa.
Thiết Nghĩ rùng mình một cái, tại thời khắc này, hắn cảm giác tựa như nhìn thấy cảnh tượng biển máu ngập trời, để cho người ta sởn hết cả gai ốc, sau khi hắn lấy lại tinh thần, lập tức đi theo Lý Thất Dạ.
Trên ngọn núi cách u cốc không xa, lúc này Tử Yên phu nhân bị một đám người vây khốn, hơn nữa, đa số người vây khốn Tử Yên phu nhân đều là đại nhân vật thế hệ trước tóc trắng xoá, từng cái thần hoàn mở ra, thần quang phun ra nuốt vào, mỗi người tản mát ra khí thế đáng sợ.
Tinh Hải Dược Thánh, Đề Thiên Cốc trưởng lão, Hoàng Phủ thế gia thủ tịch nguyên lão. . . Cái nào không phải Thánh Hoàng thế hệ trước tiếng tăm lừng lẫy? Mà thế hệ trẻ tuổi, có Long công chúa… dạng người nổi bật này.
Lúc này, dưới chân Tử Yên phu nhân có hai cỗ thi thể, hai cỗ thi thể này đều là thế hệ trẻ tuổi, trong đó một cỗ thi thể không ai có thể nhận ra hắn là ai, nhưng mà từ quần áo của hắn đến xem, hẳn là đệ tử Đề Thiên Cốc; một cái khác chết ở dưới chân Tử Yên phu nhân liền là thế hệ trẻ tuổi tiếng tăm lừng lẫy.
Người trẻ tuổi chết ở dưới chân Tử Yên phu nhân kia, chính là hai ngày trước còn cùng Lý Thất Dạ kết thù, đệ tử Đề Thiên Cốc Đằng Đan Vương, tại thế hệ trẻ tuổi cũng là dược sư tiếng tăm lừng lẫy.
Bất quá hai người kia lại không phải Tử Yên phu nhân giết chết. Nguyên lai, thời điểm Tử Yên phu nhân ở trong cốc vì Lý Thất Dạ hộ pháp, đột nhiên phát hiện không ổn, nàng lập tức xuất cốc, nàng đuổi tới miệng hang, nhìn thấy một đệ tử Đề Thiên Cốc lén lén lút lút, hơn nữa đệ tử Đề Thiên Cốc này đang cùng một người khác đồng hành, người này là Đằng Đan Vương.
Bất quá, lúc kia Đằng Đan Vương đã chết, chẳng qua thoạt nhìn hắn giống như là cùng người đệ tử này đi vào u cốc.