Mặc dù lão nhân này đã là người sắp chết, nhưng mà, hắn y nguyên mười phần đáng sợ, hắn có thể tay hái sao trời, đồ long đập giao!
Mười lão tẩu bên người Lão nhân kia đều là cường giả đáng sợ, mặc dù bọn hắn thu liễm huyết khí, nhưng mà, y nguyên để cho người ta có thể cảm nhận được sự đáng sợ của bọn họ.
Bất luận là vị lão nhân này, hay là hơn mười vị lão tẩu tùy hành kia, mặc kệ bọn hắn mạnh mẽ đến mức nào, nhưng mà, lúc đến nơi này, đều thu liễm lại tinh lực của mình, thu liễm lại khí tức cường đại của mình, đều không dám làm càn.
– Hoàng Phủ gia Á Tổ!
Nhìn thấy lão nhân này, không biết bao nhiêu đại nhân vật trong nội tâm run lên.
Thậm chí có đại nhân vật của đại giáo cương quốc trong nội tâm phát lạnh, lầm bầm nói ra:
– Hoàng Phủ thế gia Á Tổ vậy mà xuất thế, cái này, đây cũng quá dọa người đi.
Không ít đại giáo cương quốc cùng Hoàng Phủ thế gia giao hảo nhìn thấy lão nhân này, coi như bọn hắn chưa từng gặp qua lão nhân này, nhưng vừa nghe đến cái chức vị “Á Tổ” này, trong nội tâm cũng không khỏi phát lạnh.
Có truyền ngôn nói, Hoàng Phủ thế gia tổng cộng trần phong bốn vị lão tổ, ngoại trừ lão tổ chết thảm tại Cự Trúc quốc ra, còn có ba vị lão tổ bị phủ bụi.
Có truyền ngôn nói, bốn vị lão tổ của Hoàng Phủ thế gia đều là Đại Hiền đáng sợ, trong đó lấy Cổ Thánh tổ đáng sợ nhất, có người nói Cổ Thánh tổ thâm bất khả trắc.
Ở bên trong Hoàng Phủ thế gia, luận cường đại, ngoại trừ Cổ Thánh tổ ra, phải kể đến Á Tổ.
Loại tồn tại giống như đại giáo lão tổ này, một khi bị phủ bụi hậu thế, đó là sẽ không dễ dàng xuất thế, đối với dạng tồn tại này mà nói, bọn hắn phá Thời Huyết Thạch mà ra, là cần cái giá rất lớn.
Nhưng mà, hiện tại Hoàng Phủ thế gia Á Tổ tới, rất nhiều người trong lúc nhất thời trong lòng minh bạch, chỉ sợ Hoàng Phủ thế gia Á Tổ là không chỉ vì chúc thọ Thiên Tùng Thụ Tổ đơn giản như vậy.
– Yêu Tổ năm mươi vạn năm đại thọ, Hoàng Phủ thế gia đến đây chúc mừng.
Á Tổ đi tới trước mặt Thiên Tùng Thụ Tổ, cúc thủ bái một cái, nói ra:
– Lễ vật nho nhỏ, không thành kính ý, còn xin Yêu Tổ vui lòng nhận cho.
Nói xong, hai tay đưa lên một cái cổ hộp.
Coi như Hoàng Phủ thế gia Á Tổ là một vị Đại Hiền, ở trước mặt Thiên Tùng Thụ Tổ cũng chẳng qua là một tiểu bối mà thôi.
Cũng không biết bên trong cổ hộp này chứa là cái gì, Thiên Tùng Thụ Tổ cũng không nhìn nhiều, chỉ là để đệ tử bên người nhận phần lễ vật này.
Sau khi Á Tổ nói một phen chúc thọ chi từ, hắn trang trọng nói:
– Thụ Tổ uy dương thiên hạ, chúng ta kính ngưỡng. Chỉ là, có một việc, tại hạ không thể không nói.
Á Tổ nói ra lời kia, cái này khiến rất nhiều tân khách ở đây vì đó run lên, rất nhiều tân khách ở đây cũng không khỏi ngừng thở. Mọi người đều biết, rốt cục sắp có sự tình phát sinh.
Thiên Tùng Thụ Tổ nhìn lấy Á Tổ, chậm rãi nói ra:
– Không biết ngươi có lời gì, vậy thì nói đi.
Á Tổ hít thở một cái thật sâu, trịnh trọng mà có chúy bi thương nói ra:
– Hào nhi chính là một dòng độc đinh của Hoàng Phủ gia chúng ta, truyền thừa của Hoàng Phủ gia chúng ta. Trước đó không lâu, hắn đại biểu cho Hoàng Phủ gia chúng ta chúc thọ Yêu Tổ, vậy mà không ngờ truyền đến tin dữ, chết thảm ở Thiên Tùng Sơn!
Lúc này, Á Tổ nói ra việc này, để tân khách ở đây cũng không khỏi vì đó run lên. Tất cả mọi người minh bạch, việc này không có đơn giản như vậy.
– Á Tổ, ở trong đó có chỗ hiểu lầm.
Thời điểm Á Tổ rơi xuống lời này, Phong Hoàng ho khan một tiếng, vội nói.
Á Tổ nhìn Phong Hoàng một cái, trầm giọng nói ra:
– Hiểu lầm hay không hiểu lầm, ta ngược lại không biết, nhưng mà, Hào nhi ta chết thảm bên trong Thiên Tùng Sơn! Không biết ngươi có thể làm chủ, cho Hoàng Phủ gia ta một câu trả lời thỏa đáng!
Không hề nghi ngờ, vị Đại Hiền Á Tổ này, cũng không đem cường giả như Phong Hoàng để ở trong lòng, hắn muốn đối chất không phải nhân vật như Phong Hoàng, mà là Thiên Tùng Thụ Tổ.
Thiên Tùng Thụ Tổ rất bình tĩnh, nhìn lấy Á Tổ, y nguyên không nóng không lạnh, nói ra:
– Lấy ý tứ của Hoàng Phủ gia các ngươi nói ra đi?
– Lần này tại hạ được Cổ Thánh tổ nhờ vả mà đến, muốn truy cứu sự tình Hào nhi ta chết thảm.
Á Tổ trịnh trọng nói:
– Hào nhi ta chết thảm ở trong tay tiểu nhi này, nhưng mà, hiện tại tiểu nhi này lại thành khách quý của Yêu Tổ, cái này khiến tại hạ mười phần nghi hoặc.
– Ý của ngươi là nói Thiên Tùng Thụ ta liên hợp Lý công tử mưu hại truyền nhân của Hoàng Phủ thế gia các ngươi.
Thiên Tùng Thụ Tổ không mặn không nhạt nói.
Á Tổ vội nói:
– Không, không, không, tại hạ không phải ý tứ này. Thiên Tùng Sơn chính là quang minh lỗi lạc, danh dự vô song, như thế nào lại làm ra chuyện ấy. Tiểu nhi này chính là miệng như hoa sen, có thể điên đảo thị phi, cho nên ta lo lắng một chút đệ tử của Thiên Tùng Sơn bị tiểu nhi này lừa bịp.
Lúc này, người ở chỗ này cũng không khỏi ngừng thở, không có bất kỳ người nào dám mở miệng. Mặc dù nói, không ít người ở giữa sân là đại nhân vật tiếng tăm lừng lẫy, nhưng mà, đây là Đại Hiền cấp đối thoại, đây không phải bọn hắn có khả năng chen miệng vào.
– Lấy ý tứ của Hoàng Phủ gia ngươi, là nên giải quyết như thế nào?
Thiên Tùng Thụ Tổ y nguyên bất động thanh sắc, mười phần bình tĩnh nói.
Á Tổ hít thở một cái thật sâu, trịnh trọng nói ra:
– Hào nhi ta chết thảm, việc này tất phải truy cứu, bằng không thì thế nhân cười Hoàng Phủ thế gia ta vô năng. Cổ Thánh tổ có ý tứ là, xin Yêu Tổ đem tiểu nhi này giao cho Hoàng Phủ thế gia ta, cho Hào nhi cảu chúng ta một cái công đạo!
– Đương nhiên, Hoàng Phủ thế gia ta cũng sẽ không bêu xấu bất cứ người nào.
Nói đến đây, Á Tổ dừng một chút, nói ra:
– Đợi Yêu Tổ đem tiểu nhi này giao cho Hoàng Phủ thế gia ta, Hoàng Phủ thế gia ta tất điều tra rõ việc này, đến lúc đó, Hoàng Phủ thế gia ta sẽ cùng Dược quốc cộng đồng thẩm phán tiểu nhi này, coi như hắn giết hại Hào nhi, cái này cũng sẽ cho hắn một cái thẩm phán công chính!
Á Tổ đặc biệt nhấn mạnh Cổ Thánh tổ của Hoàng Phủ thế gia bọn hắn cùng Dược quốc, đây đã là một loại ám hiệu.
Không ít người đều biết, Cổ Thánh tổ Hoàng Phủ thế gia là thâm bất khả trắc, hơn nữa, Hoàng Phủ thế gia cùng Dược quốc thông gia, Thạch Dược giới có thể nói là không ai không biết, không người không hiểu.
– Dược quốc?
Thiên Tùng Thụ Tổ nghe được lời như vậy, không khỏi nở nụ cười, ánh mắt rơi vào trên người khách quý của Dược quốc.
Lúc này khách quý của Dược quốc cũng vội vàng đứng lên, nói ra:
– Sự tình này, không phải tiểu bối có khả năng làm chủ, lúc này cần hướng chư lão bẩm báo.
Dược quốc khách quý cũng không phải kẻ đần, hắn đương nhiên sẽ không dễ dàng nhúng vào vũng nước đục kia.
Thiên Tùng Thụ Tổ thu hồi ánh mắt, nhìn lấy Á Tổ, chậm rãi nói ra:
– Nói như vậy, Hoàng Phủ thế gia là muốn Thiên Tùng Sơn ta giao ra tân khách?
– Yêu Tổ chớ hiểu lầm.