Tiến vào Dược quốc, Lý Thất Dạ thả ra Dược Đạo Kê, để hái dược liệu cần có khi luyện đan cho Thiết Nghĩ. Dược quốc vốn chính là dược viên tự nhiên lớn nhất Thạch Dược giới, lại có Dược Đạo Kê trợ giúp, có thể nói, ngắt lấy dược liệu trở nên dễ dàng rất nhiều.
Bất quá, Dược Đạo Kê cũng đưa tới phiền toái cho Lý Thất Dạ. Dược Đạo Kê chính là vô thượng trân cầm, đối với dược sư mà nói, càng là vô thượng chi bảo, một Dược Đạo Kê như thế, không biết sẽ có bao nhiêu dược sư thèm chảy nước miếng.
Cho nên, một ngày này, Dược Đạo Kê leo lên Kỳ Sơn, hái tới một cây Xà Tiên Linh Chu, thời điểm nó vừa mới bay trở về rơi vào trên bờ vai Lý Thất Dạ, có một chi đội ngũ từ trên núi đuổi tới.
Chi đội ngũ này có khoảng trăm người, hơn nữa từng cái đều là cường giả, huyết khí cuồn cuộn, như là nước sông, chi đội ngũ trên trăm cường giả này toàn thân đều mặc đạo bào, trong bọn họ, có Thạch nhân, có Yêu tộc, muôn hình muôn vẻ, cầm đầu là một vị Yêu tộc, hoàn mắt trán hổ, xem xét liền biết là một đầu Hổ Vương thành đạo, lão giả Hổ Vương thành đạo này mặc một thân đạo bào kim sắc, cầm trong tay phất trần, hình hổ sau lưng áo tản ra tiếng gào oai vũ, trên người hắn tiếng gầm từng đợt, tựa như có thể phá hủy hết thảy.
Một Hổ Vương thành đạo như thế, đã đạt đến Thế Tôn cảnh giới, đây là đỉnh phong nhất của Thánh Tôn cảnh giới, tùy thời đều có thể bước vào Thánh Hoàng cảnh giới.
Hổ Vương đạo nhân này mang theo trên trăm môn hạ đệ tử trong nháy mắt lao xuống núi, khi thấy Dược Đạo Kê đứng ở trên bờ vai Lý Thất Dạ, ánh mắt hắn lập tức mãnh liệt, mặc dù bọn hắn không có vây bọn người Lý Thất Dạ lại, nhưng mà, đã thành trận thế hình quạt, lúc nào cũng có thể vây quanh tới.
– Vô Lượng Thiên Tôn…
Hổ Vương đạo nhân này hướng Lý Thất Dạ chắp tay tuyên đạo hào một tiếng, tiến lên một bước, nói với Lý Thất Dạ:
– Vị đạo hữu này, Bần đạo chính là Bạch Vân quán Quán chủ. Dược Đạo Kê này chính là do Bạch Vân quán chúng ta phát hiện trước nhất. Cho nên, xin vị đạo hữu này đem Dược Đạo Kê trả cho Bạch Vân quán chúng ta, Bạch Vân quán chúng ta tất có trọng báo.
– Trả lại cho các ngươi?
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:
– Dược Đạo Kê này chính là vật ta nuôi dưỡng, các ngươi truy đuổi trân cầm của ta, ta không cùng các ngươi so đo, đây đã là rất tốt.
– Ngươi có chứng cứ gì nói là mình nuôi? Dược Đạo Kê này chính là chúng ta xuất thủ hàng phục trước, chỉ bất quá không để ý, bị nó trốn, để ngươi nhặt được mà thôi.
Một vị cường giả phía sau Bạch Vân quán chủ cười lạnh một tiếng nói ra.
Không hề nghi ngờ, bọn cường giả Bạch Vân quán này chính là muốn cưỡng đoạt Dược Đạo Kê, cái này cũng chẳng có gì lạ, vô thượng trân cầm giống như Dược Đạo Kê, bất luận là ai thấy được đều sẽ thèm chảy nước miếng như thế.
Bạch Vân quán chủ nhìn nhìn Lý Thất Dạ, trong mắt hắn nhìn, Lý Thất Dạ bình thường không có gì lạ, lại nhìn Tử Yên phu nhân, chỉ thấy Tử Yên phu nhân huyết khí thu liễm. Lấy hắn suy tính, nữ tử trước mắt này chưa chắc mạnh mẽ hơn hắn.
Lại nhìn xe ngựa Lý Thất Dạ ngồi, kia bất quá là xe ngựa phổ thông đến không thể phổ thông hơn, này để vị Bạch Vân quán chủ kia tâm sinh khinh mạn, hắn thấy, bọn người Lý Thất Dạ chỉ sợ là xuất thân từ tiểu môn phái, sẽ không cường đại đến chỗ nào.
Bạch Vân quán chủ không cường đại bằng Tử Yên phu nhân, thời điểm Tử Yên phu nhân thu liễm huyết khí, hắn nhìn không ra đạo hạnh của Tử Yên phu nhân, vậy cũng chẳng có gì lạ.
– Vị đạo hữu này, vô luận Dược Đạo Kê này có phải là các ngươi nuôi hay không, bất quá, Bạch Vân quán chúng ta cũng không chiếm tiện nghi người khác. Chỉ cần đạo hữu đem Dược Đạo Kê này chuyển nhượng cho Bạch Vân quán chúng ta, giá cả dễ thương lượng.
Bạch Vân quán chủ chầm chậm nói.
Thật vất vả mới có thể gặp được Dược Đạo Kê, đối với Bạch Vân quán mà nói, bọn hắn như thế nào sẽ bỏ qua, cho nên, Bạch Vân quán chủ có xu thế ép mua ép bán, bất luận Lý Thất Dạ có nguyện ý hay không, hắn đều phải mua xuống Dược Đạo Kê này.
– Không bán.
Lý Thất Dạ ngay cả mí mắt cũng không có vẩy một cái, lạnh nhạt nói.
Lý Thất Dạ lời này vừa ra, sắc mặt Bạch Vân quán chủ lập tức âm trầm, mà lúc này cường giả đệ tử Bạch Vân quán đã vây quanh tới, tư thế của bọn hắn đã rất rõ ràng, nếu như Lý Thất Dạ không bán, bọn hắn liền muốn đánh.
Tư thế đe dọa như thế, nếu là tu sĩ xuất thân từ tiểu môn tiểu phái, nhất định sẽ bị dọa đến run chân, chỉ sợ sẽ ngoan ngoãn mà đem Dược Đạo Kê dâng lên.
Thủ đoạn đe doạ của Bạch Vân quán chủ xa xa không chỉ điểm này, hắn trầm giọng nói:
– Đạo hữu cần phải biết, Dược Đạo Kê chính là linh cầm, người có đức chiếm lấy. Bản quán chủ cũng không phải làm trung gian kiếm lời túi riêng mà mua xuống Dược Đạo Kê, bản quán chủ chính là thụ mệnh thiên nhân Diệp Khuynh Thành Diệp công tử, Bạch Vân quán ta thụ Diệp công tử chi lệnh, đến Dược quốc hái thuốc. . .
– . . . Hôm nay, gặp Dược Đạo Kê này của đạo hữu, không khỏi nghĩ đến mệnh lệnh của Diệp công tử, Diệp công tử từng hạ lệnh hào kiệt thiên hạ giúp hắn tìm một con Dược Đạo Kê! Lão đạo mua xuống Dược Đạo Kê này, chính là cống cho Diệp công tử, cho nên, còn xin đạo hữu bỏ những thứ yêu thích, ngày khác đạo hữu đến Thạch Vực, Diệp công tử tất có hậu báo.
Nói đến đây, Bạch Vân quán chủ là hùng hổ dọa người.
Bạch Vân quán chủ nói ra lời như vậy, ý ở ngoài lời đã rất rõ ràng, có thể không cho hắn thể diện, nhưng không thể không cho Diệp Khuynh Thành thể diện.
Tại Thạch Dược giới, chỉ cần người thoáng có chút kiến thức đều biết Diệp Khuynh Thành là Tiên Đế tương lai, tại toàn bộ Thạch Dược giới, không biết có bao nhiêu người xem trọng hắn, không biết có bao nhiêu tu sĩ cường đại, không biết có bao nhiêu truyền thừa cường đại vì hắn hiệu trung!
Có thể nói, tại Thạch Dược giới, nâng lên cái tên Diệp Khuynh Thành này, rất nhiều người đều sẽ kiêng kị ba phần, đều sẽ cho ba phần thể diện! Tại Thạch Dược giới từng có người nói, Diệp Khuynh Thành tọa hạ có trăm viên chiến tướng, mặc dù loại thuyết pháp này có chút khoa trương, nhưng, cái này cũng có thể nhìn ra được, mị lực của Diệp Khuynh Thành là to lớn bực nào, rất nhiều đại nhân vật thế hệ trước đều nguyện ý vì hắn hiệu trung!
Giống như Bạch Vân quán, tại Thạch Vực cũng là nhất lưu môn phái, chính là một nhất lưu môn phái như vậy, cũng nguyện ý vì Diệp Khuynh Thành hiệu trung, nguyện ý vì Diệp Khuynh Thành bôn tẩu thiên hạ, vì Diệp Khuynh Thành hái thuốc, cái này có thể tưởng tượng mị lực của Diệp Khuynh Thành là to lớn bực nào.
– Liên quan gì tới ta.
Đối với Bạch Vân quán chủ uy hiếp, Lý Thất Dạ ngay cả nháy cũng không có nháy con mắt một cái, nói ra.
– Thứ không biết chết sống!
Một vị cường giả Bạch Vân quán quát lạnh một tiếng, nói ra: