Còn có ta đây…
Ngưu Phấn cũng cuồng hống một tiếng, hắn ngay cả biến thân cũng không cần, vọt thẳng đi qua, ốc sên to lớn giống như là một tòa cự nhạc cuồn cuộn đánh tới, trong lúc nhất thời. Đâm đến đại quân Huyết Ma tộc máu me đầm đìa, chỉ cần là địa phương ốc sên to lớn ép qua, đều là tiếng xương vỡ vang lên khắp nơi. Khắp nơi đều là thịt vụn, nghe được “Phanh” một tiếng, coi như là một Đại Hiền bình thường cũng bị va chạm bay ra ngoài, máu tươi cuồng phun, âm thanh xương vỡ chói tai.
– Tẩy Nhan Cổ Phái tam đại mỹ nữ a, cũng là Tẩy Nhan Cổ Phái tam đại Tiên thể! Đã sớm truyền thuyết Tẩy Nhan Cổ Phái muốn quật khởi, hôm nay gặp một lần, quả nhiên là như thế, một môn tam đại Tiên thể, cái này đầy đủ quét ngang bất kỳ môn phái nào, bất kỳ truyền thừa gì!
Có giáo chủ đã từng du lịch qua Trung Đại Vực nhìn thấy một màn dạng này, không khỏi thì thào nói.
– Quả nhiên đáng sợ.
Nhìn thấy một màn dạng này, bất kể là ai cũng động dung, một vị Đại Hiền nói ra:
– Ba vị thiên tài tuổi trẻ đã trở thành Đại Hiền, lại là Tiên thể trung thành, ba người đồng thời xuất thủ, vậy đơn giản liền có thể nghiền ép thiên quân vạn mã!
– Vô Cấu thể, Thái Dương thể, còn có một cái là Tiên thể gì?
Có một vị đại nhân vật thế hệ trước tinh thông thể chất nhìn lấy ba người Lý Sương Nhan, nhưng mà, lại không cách nào nhìn thấu thể chất của Trần Bảo Kiều.
– Có lẽ là một trong mười hai Tiên thể Nộ Tiên Bá Thể.
Một đại nhân vật khác suy đoán nói, nhưng cũng không phải mười phần khẳng định, chỉ là suy đoán mà thôi.
– Bọn hắn xuất thân từ Tẩy Nhan Cổ Phái, vì sao lại trợ giúp Lý Thất Dạ đây?
Có một vị vãn bối không khỏi cảm thấy kỳ quái, bọn người Lý Sương Nhan đột nhiên xuất hiện, vậy mà vì Lý Thất Dạ chiến đấu.
– Ngươi không có đi qua Trung Đại Vực a, Lý Thất Dạ là xuất thân từ Tẩy Nhan Cổ Phái, hắn là đại đệ tử của Tẩy Nhan Cổ Phái, năm đó thời điểm hắn ở Đông Bách Thành, đã từng giận dữ đồ vạn địch, tự tay tiêu diệt Hổ Khiếu tông! Đó là sự tình hắn còn rất trẻ, về sau hắn mất tích thật lâu, người người đều cho là hắn chết rồi, không nghĩ tới bây giờ xuất hiện tại Nam Xích Địa.
Vị giáo chủ này đối với vãn bối nói ra.
– Hồng huynh, nguyên lai ngươi đã sớm biết lai lịch của Lý Thất Dạ, vậy mà không có thông báo một tiếng!
Một vị tông chủ khác không khỏi mở to hai mắt nhìn lấy vị giáo chủ kia.
– Lý Thất Dạ hung danh lan xa, vừa vặn để Huyết tộc đá phải tấm sắt, sao lại muốn nói cho người khác biết.
Vị giáo chủ này vừa cười vừa nói.
Lý Thất Dạ lẳng lặng mà ngồi ở trên long ỷ, nhìn lấy các nàng Lý Sương Nhan đại khai sát giới, hắn không khỏi lộ ra tiếu dung, bọn người Lý Sương Nhan đều là hắn một tay bồi dưỡng ra được, hôm nay có thể gặp các nàng có thành tựu như vậy, trong lòng của hắn cũng mười phần cao hứng!
Trần Bảo Kiều chính là một đao hoành thiên, có tư thế sắc bén không thể đỡ; Lý Sương Nhan chính là vạn pháp bất triêm, xuất trần tuyệt thế, đến đi tự do; Tô Ung Hoàng chính là liệt diễm Phần Thiên, tứ ngược thiên địa; Ngưu Phấn thì là hung mãnh cường hãn, mang theo cự xác, khó có địch nhân có thể thương hắn.
Trong lúc nhất thời, bốn người bọn họ ở trong mấy chục vạn đại quân là mạnh mẽ đâm tới, mặc dù Đại Hiền của Huyết Ma tộc đã tế ra Đế binh, nhưng mà, trong thời gian ngắn cũng vô pháp hoàn toàn đem bọn hắn ngăn chặn.
Nhìn thấy một màn dạng này, đông đảo tu sĩ cường giả đứng ngoài quan sát cũng không khỏi trong nội tâm run rẩy, cũng không khỏi hãi nhiên, thế hệ trẻ tuổi càng là vì đó thất thần.
– Một tôn Đại Hiền, Tiên thể trung thành, coi như là Đế binh cũng vô pháp áp chế a.
Có lão tổ không khỏi cảm khái nói ra.
– Trung Đại Vực, chính là nhân tài xuất hiện lớp lớp a.
Tại chỗ rất xa, Bạch Kiếm nhìn ra xa, bên cạnh hắn có mấy lão giả hộ tống, hắn nhìn thấy một màn dạng này, không khỏi nhẹ nhàng thở dài một tiếng.
Thời điểm tuổi nhỏ, Bạch Kiếm từng du lịch thiên hạ, từng ở Trung Đại Vực, Đông Bách Thành lưu lại, đối với tình huống các vực lý giải rất nhiều, lúc này, nhìn lấy bọn người Tô Ung Hoàng ở bên trong mấy chục vạn đại quân không gì cản nổi, trong lòng hắn bùi ngùi mãi thôi.
– Trung Đại Vực, Tiên thể đông đảo, chỉ cần một Tẩy Nhan Cổ Phái, liền có tam đại Tiên thể, còn có Bảo Trụ Thánh Tông Bảo Trụ Nhân Hoàng cũng là Tiên Đế trung thành. Trung Đại Vực còn có Cơ Không Vô Địch, có thể nói, thế hệ trẻ tuổi Trung Đại Vực, có thể nói là vượt xa Nam Xích Địa, càng là trên Huyết tộc.
Bạch Kiếm mười phần cảm khái, hắn không khỏi thở dài một tiếng.
Mặc dù nói, Nam Xích Địa có Nhất Đế Ngũ Thánh, trên thực tế, làm một trong Ngũ Thánh, trong nội tâm Bạch Kiếm rõ ràng, Huyết tộc Ngũ Thánh ngay cả Diệp Sơ Vân cũng không bằng, chớ nói chi là cùng Cơ Không Vô Địch so sánh.
Mặc dù tại Nam Xích Địa chính là thiên hạ của Huyết tộc, nhưng mà, tại đương thời, thế hệ tuổi trẻ Huyết tộc tựa hồ là không bằng thế hệ tuổi trẻ vực khác.
Trên thực tế, vì đó cảm khái không chỉ Bạch Kiếm, Huyết tộc cường giả có thể tận mắt thấy một trận chiến này, thậm chí là đại nhân vật của các tộc, trong nội tâm cũng không khỏi kinh ngạc, Tiên thể vừa ra, đơn giản liền là không người có thể ngăn cản.
Nhìn lấy bọn người Trần Bảo Kiều ở trong mấy chục vạn đại quân đánh tan tác, Lý Thất Dạ không khỏi lộ ra tiếu dung, nhìn Vương Động Thiên trước mắt, nhàn nhã nói ra:
– Ngươi cảm thấy mấy chục vạn đại quân của các ngươi có thể chống đỡ bao lâu, nếu như các ngươi chỉ có một Thần Vương như ngươi, chỉ sợ không đáng chú ý.
– Ta cũng muốn xem thử thủ đoạn của ngươi!
Vương Động Thiên thần thái đóng băng, hắn nhìn thoáng qua môn hộ trên bầu trời, lúc này, từng đạo từng đạo Thần Vương đạo hoàn mở ra, sau lưng chìm nổi lấy đại thiên thế giới, trong chớp mắt này, hắn liền là vương giả của đại thiên thế giới này, chi phối lấy đại thiên thế giới, để cho người ta kính sợ.
Lúc này, Vương Động Thiên đã muốn ra tay, thời điểm Huyết Ma tộc bọn hắn đánh ra nội tình cuối cùng, hắn nghĩ trước dò xét thử Lý Thất Dạ đến tột cùng có những thủ đoạn nào một chút.
– Bằng ngươi, còn chưa đủ tư cách dò xét thử thủ đoạn của công tử.
Thời điểm Vương Động Thiên muốn ra tay, Lý Thất Dạ còn bình chân như vại ngồi trên long ỷ, mà lúc này, bên người Lý Thất Dạ vang lên một thanh âm.
Ở thời điểm này, bên người Lý Thất Dạ toát ra một người, thậm chí ngay cả Vương Động Thiên cũng không thấy rõ ràng hắn là xuất hiện thế nào, người xuất hiện này đầu đội mũ giấy, là Thiên Huyền lão nhân.
Lần trước Thiên Huyền lão nhân bị Tiên Đế chấp niệm một chiêu đánh bay, bất quá, Lý Thất Dạ lại không có lo lắng hắn chút nào, hắn có bảo vật nghịch thiên hộ thể, muốn đánh chết hắn cũng không có dễ dàng như vậy.
Vương Động Thiên nhìn lấy Thiên Huyền lão nhân, ánh mắt thâm thúy của hắn không khỏi tụ lại, lộ ra hàn quang đáng sợ.
– Các ngươi đã muốn làm một vố lớn, còn che giấu cái gì!