Mặc dù nói, tốc độ là thiếu hụt của Trấn Ngục Thần Thể, đây chẳng qua là nói với Lý Thất Dạ, có lẽ là thiên tài tuyệt thế như Cơ Không Vô Địch, nhưng đối với cường giả khác, tốc độ của Bảo Trụ Nhân Hoàng vẫn là rất nhanh. Cường giả khác căn bản là theo không kịp tốc độ của Bảo Trụ Nhân Hoàng.
Rầm rầm rầm… thời điểm Bảo Trụ Nhân Hoàng như lưu tinh cực tốc từ trên cao trùng kích xuống, toàn bộ thiên địa đều lay động, tiếng oanh minh không dứt bên tai, nếu như hắn đụng vào trên đại địa, đây tuyệt đối là có thể dẫn phát tai nạn.
Nhìn thấy một màn dạng này, sắc mặt tất cả mọi người đại biến, người đứng ngoài quan sát ở nơi xa càng là nhao nhao lui lại, rời xa chiến trường.
Trấn Ngục Thần Thể là trọng lượng tuyệt đối, thời điểm Trấn Ngục Thần Thể trung thành, trọng lượng đã không cách nào đoán chừng. Trọng lượng như thế, lại giống như sao băng cực tốc đánh thẳng tới, lực trùng kích này là có thể tưởng tượng được.
Đối mặt một kích hung mãnh như vậy, Trần Bảo Kiều cũng không né tránh, quát một tiếng, “Keng”, Bá Tiên Đao sáng chói, đao ra vô địch, bá khí trùng thiên, trong nháy mắt này. Trần Bảo Kiều chém ra một đao, chính là có đi không về, cực kỳ cương mãnh, tựa như là một bá vương vô địch. Có quyết tâm đến chết mới ngừng, có bá khí nghiền ép vạn vật.
Tứ Đao Bá Vương, Hoành Thiên Bát Đao đao thứ tư, một đao ra, chính là bá vương lâm thế, có thể bạt núi non. Có thể nát thiên khung, có thể nhấc đại địa, một đao cương bá khó mà hình dung, dưới một đao này, không có gì có thể xưng bá.
Oanh… một tiếng vang thật lớn, đao mang vạn dặm, đối chiến Trấn Ngục Thần Thể của Bảo Trụ Nhân Hoàng, khi một đao này trảm vào khải giáp trên người Bảo Trụ Nhân Hoàng, tinh hỏa bắn tung tóe, tinh hỏa tung tóe bay lên giống như là núi lửa bộc phát, xông lên thiên khung, chiếu sáng đại địa, cực kỳ hùng vĩ.
Bất quá, Bá Tiên Đao cũng thật là sắc bén, áo giáp của Bảo Trụ Nhân Hoàng ở dưới Bá Tiên Đao lưu lại một vết đao sâu hoắm.
Coi như một đao của Trần Bảo Kiều cực kỳ bá đạo cũng vô pháp ngăn trở Trấn Ngục Thần Thể của Bảo Trụ Nhân Hoàng, khi Bá Tiên Đao của nàng chống đỡ ở trên lồng ngực Bảo Trụ Nhân Hoàng, đao mang dài vạn dặm bắt đầu vỡ vụn, bắt đầu ảm đạm.
“Phanh” một tiếng vang lên, ở dưới Trấn Ngục Thần Thể trấn áp, Trần Bảo Kiều từ không trung rơi xuống, mà Bảo Trụ Nhân Hoàng Trấn Ngục Thần Thể vẫn trấn áp Bá Tiên Đao, Trần Bảo Kiều không có tránh né, vẫn mạnh mẽ ngăn cản Trấn Ngục Thần Thể.
Phanh phanh phanh…
Ở dưới Trấn Ngục Thần Thể trấn áp, Trần Bảo Kiều bị đẩy đến cực tốc lui lại, một hơi đụng thủng mấy ngọn núi.
Đông… một tiếng, cuối cùng, Trần Bảo Kiều huyết khí trùng thiên, một chân dậm đại địa, miễn cưỡng chặn Trấn Ngục Thần Thể trùng kích, Bá Tiên Đao của nàng vẫn đâm vào trước lồng ngực Bảo Trụ Nhân Hoàng.
– Mở…
Lúc này, Trần Bảo Kiều quát một tiếng, trong nháy mắt, trước ngực sáng chói, thể phách hiển hiện, ngay giữa thạch hỏa điện quang này, Bá Tẫn Tiên Tuyền thể bộc phát.
Trong nháy mắt này, huyết khí của Trần Bảo Kiều điên cuồng tiêu thăng, toàn bộ đại đạo chi lực, thiên địa tinh khí của Đế Ma tiểu thế giới tựa như lập tức bị nàng kéo ra, trong nháy mắt này, Trần Bảo Kiều thành trung tâm phong bạo đáng sợ.
Tại thời khắc này, sức mạnh vô cùng vô tận tràn vào trung tâm phong bạo, Trần Bảo Kiều tựa như Thần nữ phong bạo, chỉ dựa vào lực lượng phong bạo đáng sợ này liền có thể xé nát thiên địa!
“Keng” đao ngâm cửu thiên, giữa thạch hỏa điện quang này, phong bạo đáng sợ hình thành ở sau lưng Trần Bảo Kiều, trong nháy mắt để Trần Bảo Kiều bạo phát uy lực vô cùng đáng sợ, phong bạo tựa như vòng xoáy thôi động Trần Bảo Kiều.
“Phanh” một tiếng vang lên, tại thời khắc này, Trần Bảo Kiều phản thủ làm công, ở dưới Bá Tẫn Tiên Tuyền thể, cái này khiến sức chiến đấu của Trần Bảo Kiều vô hạn tiêu thăng, Bá Tiên Đao ngược lại trấn áp Bảo Trụ Nhân Hoàng, Bảo Trụ Nhân Hoàng bị bức phải liên tục lùi về phía sau, bên trong từng đợt tiếng vang oanh, oanh, oanh… đụng thủng mấy ngọn núi.
“Keng” một tiếng đao vang, nghe được thanh âm vỡ vụn, Bá Tiên Đao rốt cục chém nứt áo giáp trên người Bảo Trụ Nhân Hoàng, nghe được “Phốc” một tiếng, đao mang trong nháy mắt xuyên thấu thân thể Bảo Trụ Nhân Hoàng.
Máu tươi nhuộm đỏ áo giáp, Bảo Trụ Nhân Hoàng đông đông đông liền lùi lại mấy bước, máu tươi giống suối phun tuôn ra.
Nhìn thấy một màn dạng này, tất cả mọi người không khỏi hít một hơi lãnh khí, kém một chút, một đao kia của Trần Bảo Kiều liền muốn tính mệnh Bảo Trụ Nhân Hoàng, nếu như không phải có áo giáp mà Bảo Trụ Nhân Hoàng mặc trên người, hắn đã sớm chết thảm.
Xì xì xì…
Ở dưới bí thuật của Bảo Trụ Nhân Hoàng, vết thương trên lồng ngực điên cuồng khép lại, trong nháy mắt, vết thương của Bảo Trụ Nhân Hoàng hoàn toàn khép lại, nhưng mà, sắc mặt hắn trắng bệch.
Hắn bị đao mang của Trần Bảo Kiều đả thương thân thể, mặc dù hắn lấy bí thuật chữa khỏi vết thương, nhưng, hắn tổn hao không nhỏ huyết khí.
– Đây là ngươi bức ta ra đòn sát thủ!
Bảo Trụ Nhân Hoàng cuồng hống một tiếng, đối với hắn mà nói, xuất sư bất lợi như thế, cái này khiến hắn giận đến phát điên.
Ông… một tiếng vang lên, thời điểm Bảo Trụ Nhân Hoàng cuồng hống còn chưa rơi xuống, hắn liền tế ra hai kiện bảo vật, khi hai kiện bảo vật này vừa ra, đế uy hạo nhiên.
Hai kiện bảo vật, một kiện là một cái bảo tháp, một kiện là hai cái Phi Toa, Phi Toa “Xùy” một tiếng, lơ lửng ở hai bên vai Bảo Trụ Nhân Hoàng, Phi Toa trong nháy mắt dâng trào ra vòng xoáy Tiên Đế, kéo theo tốc độ của Bảo Trụ Nhân Hoàng.
Mà bảo tháp lơ lửng ở trên đỉnh đầu Bảo Trụ Nhân Hoàng, rủ xuống hỗn độn chi khí, hỗn độn chi khí này rót vào thể nội của Bảo Trụ Nhân Hoàng, lập tức nghe được thanh âm “răng rắc” vang lên, ngay cả đại địa cũng chịu không được trọng lượng của Bảo Trụ Nhân Hoàng.
– Đế binh…
Nhìn thấy hai kiện Đế binh của Bảo Trụ Nhân Hoàng, không ít người thì thào nói.
Đây cũng không phải là lần thứ nhất Bảo Trụ Nhân Hoàng biểu hiện ra Đế binh, hắn từng mấy lần xuất thủ đều vận dụng Đế binh, hơn nữa, lần này Bảo Trụ Nhân Hoàng một hơi liền dùng hai kiện Đế binh!
Cái này khiến không ít người thầm giật mình, tất cả mọi người biết, Bảo Trụ Thánh Tông là không có Đế binh, hiện tại Bảo Trụ Nhân Hoàng vừa ra tay liền là hai kiện Đế binh, hắn đến tột cùng là nơi nào tới hai kiện Đế binh.
– Thời Tốc Toa, Hỗn Nguyên Tháp!
Nhìn thấy hai kiện Đế binh này, Lý Thất Dạ híp hai mắt một cái, chậm rãi nói ra.
Bảo Trụ Nhân Hoàng tế ra hai kiện Đế binh, chiến ý lập tức dâng cao, có tư thái Chiến Thần lâm thế.
Thời Tốc Toa, đây là Tiên Đế Bảo khí có thể làm cho tốc độ của Bảo Trụ Nhân Hoàng gia tăng gấp bội, thậm chí là gấp mấy chục lần, mà Hỗn Nguyên Tháp thì có thể cho trọng lượng của Bảo Trụ Nhân Hoàng tăng lên gấp bội.
Gấp mấy chục lần tốc độ, mấy lần thể trọng, đây quả thực là để sức chiến đấu của Bảo Trụ Nhân Hoàng trong nháy mắt tăng vọt gấp mấy chục lần, thậm chí là gấp trăm lần.