Cuối cùng nhất trăm vạn đế quốc Nghiễm Hải Ngư tụ tập toàn bộ ngư quân, tất cả quân đội đều tụ tập hoàn tất, vào thời điểm này Xà Thụ tộc, Song Đồng Giáo hơn mười môn phái truyền thưa cũng tập kết quân đội, cùng kết thành liên minh với Nghiễm Hải Ngư xuất phát tới Khổng Tước Địa.
Oanh — oanh — oanh —
Lúc này hàng tỉ ngư quân tấn công Khổng Tước Địa, hoàn toàn có thể tưởng tượng cảnh tượng này đồ sộ như thế nào, chỉ riêng sóng biển đã cao tận trời, dùng khí thế không ai có thể ngăn cản lao thẳng vào Khổng Tước Địa.
Hàng tỉ ngư quân lao về phía trước, dao động cả Bích Dương Hải, rung động thiên địa, bất kể là ai nhìn thấy cũng phải hoảng sợ.
Cuối cùng nhất, hàng tỉ ngư quân dừng lại, đứng ở bên ngoài vòng tròn mà Lý Thất Dạ đã vẽ, bọn họ cũng biết bên trong vòng tròn của Lý Thất Dạ đã bố trí bẫy rập đáng sợ chờ bọn họ đi vào.
Hàng tỉ ngư quân sau khi dừng lại, nhìn qua trăm vạn xương cá bị treo trên hư không, vô số Nghiễm Hải Ngư tức giận không thể kìm được, bất kể là ngư binh nho nhỏ cho tới ngư hoàng đều đỏ mắt lên, phun ra lửa giận, hận không thể xé Lý Thất Dạ thành mảnh nhỏ..
– Không xé nát họ Lý tiểu súc sanh kia, Nghiễm Hải Ngư thề không trở về vương triều!
Có Nghiễm Hải Ngư hoàng nhịn không được gào thét lên.
– Đúng vậy, không xé nát họ Lý tiểu súc sanh, thề không hồi trở lại vương triều, diệt thập tộc của hắn!
Tất cả Nghiễm Hải Ngư tức giận kêu lên như điên, điên cuồng rống to vang vọng bầu trời.
Mà Lý Thất Dạ vẫn ngồi dưới Khổng Tước Thụ, lúc này hắn lười biếng đứng lên, nhìn qua vô số Nghiễm Hải Ngư lao tới, ôn nhu địa cười cười, nói ra:
– Ta là người, gần đây rất nhân từ, gần đây ta rất yêu thích hòa bình, ta cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, bây giờ quay đầu trở về còn kịp, từ đâu tới đây, thì về lại nơi đó đi, rụt cái đuôi ngoan ngoãn làm đàn cá con. Nếu không ta giết sạch các ngươi, cho các ngươi muôn đời thoát thân không được.
Lý Thất Dạ nói như vậy càng làm cho vô số Nghiễm Hải Ngư tức điên, bọn chúng tức giận nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, ánh mắt mang theo sát khí đáng sợ, ánh mắt đáng sợ như thế đủ giết Lý Thất Dạ trăm ngàn lần.
– Tiểu súc sanh, hôm nay chính là tận thế của ngươi!
Lúc này một ngư hoàng đứng trên không trung quát:
– Chúng ta hôm nay không chỉ muốn giết ngươi. Còn muốn gặm sạch Khổng Tước Địa! Chúng ta sẽ từ từ nghiêm hình tra tấn ngươi, để cho ngươi nói ra lai lịch mới thôi, đến lúc đó Nghiễm Hải tộc diệt thập tộc của ngươi, để cho nam nữ lão ấu trong thập tộc của ngươi kêu rên trọn đời vì dám phạm vào hoàng uy của Nghiễm Hải tộc.
– Một đám con kiến hôi cũng dám nói đồ sát chân long.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
– Chỉ bằng các ngươi? Còn chưa đủ tư cách, nhiều người hơn nữa cũng chưa chắc làm gì được ta!
– Vậy sao?
Có một ngư hoàng cười lạnh, nói ra:
– Tiểu súc sanh, thừa dịp bây giờ còn có một chút thời gian, ngươi cứ tiếp tục đắc ý đi, sau một khắc, chỉ sợ ngươi không cười nổi đâu.
Không ít truyền thừa thông qua thiên kính chú ý một màn này, nhìn thấy một màn này. Cho dù bọn họ ở xa ức vạn dặm cũng phải ngừng thở vì trận thế này.
– Chư vị tôn giá, mời ra tay đánh sập đại trận này.
Lúc này có một ngư hoàng nhìn qua bầu trời quát to, mời viện binh.
Oanh —
Tiếng nổ vang lên, thời điểm này trên bầu trời có đại trận hiện ra, đây là do hơn mười cường giả Mị Linh tạo thành đại trận, những cường giả Mị Linh này rất cường đại. Đều là bộ dáng tóc trắng xoá, vừa nhìn đã biết đạt tới cấp bậc nguyên lão.
Đại trận như thế đánh xuống, hơn thân ảnh mười người ánh lửa trùng thiên. Pháp tắc tịnh hóa đáng sợ bao phủ chư thiên, thập phần đáng sợ.
– Thái Dương Tông thủ tịch nguyên lão —
Thông qua thiên kính, có giáo chủ nhận ra một trong mười lão giả này, hoảng sợ hét lên.
Bồng —
Lại có tiếng nổ vang vọng, lò lửa trên bầu trời đánh xuống, nước biển phun cột nước, lúc này đại trận của Lý Thất Dạ tạo ra bị mười lão giả của Thái Dương Tông công kích, công kích cực kỳ hung mãnh.
– Khai mở —
Chỉ trong nháy mắt, hơn mười vị lão giả quát một tiếng, tế ra một cái tiên lộ, đại trận của bọn họ là tiên nhân chỉ lộ, lập tức hóa thành một cái thần lô cực lớn.
Oanh — oanh — oanh —
Từng tiếng nổ vang vọng bên tai, vào lúc này tuyệt thế địa trận không ngừng hấp thu hỏa diễm, vốn nước biển đã dung hòa vào hỏa diễm, lúc này nước biển và lò lửa bị đại trận tiên lộ hấp thu, nước biển bọt nước không ngừng kêu răng rắc rơi xuống biên.
– Thái Dương Lô, truyền thuyết nó là đại trận do đại thành tiên thể sáng tạo ra.
Nhìn thấy trận thế lớn như thế, có hoàng chủ thì thào.
– Có thực lực.
Lý Thất Dạ cười lên, hắn vừa nói như thế, âm thanh “‘Rầm Ào Ào'” vang lên, sau đó là tiếng nổ mạnh “Oanh, oanh, oanh”, trong nước biển có vô số pháp tắc bay lên, vô số pháp tắc lập tức hóa thành khóa sắt dài hẹp, mỗi một sợi dây xích giống như sơn mạch to lớn, mỗi một khóa sắt không ngừng kêu vang, muốn khóa chặt Thái Dương Lô.
– Chớ có làm càn —
Lúc này có tiếng hét lớn vang lên, chỉ trong nháy mắt, trên bầu trời lại có đại trận đánh xuống, đại trận vừa hiện ra, âm thanh “Keng, keng, keng” kiếm minh vang lên không dứt bên tai, lập tức, từng thanh cự kiếm phóng lên trời, giống như nhiều đóa hoa sen đua nở, mỗi một đóa hoa sen đua nở khiến lực lượng pháp tắc suy yếu đi.
– Tị Pháp Kiếm Trận —
Có người trước thiên kính hét lớn:
– Đây là đại trận trấn giáo của Tị Trần Dương!
Không hề nghi ngờ, vì diệt trừ Lý Thất Dạ, Thái Dương Tông cùng Tị Trần Dương đều bỏ vốn gốc to lớn, phái tuyệt thế đại trận của bổn giáo ra, không chém giết Lý Thất Dạ tuyệt không bỏ qua.
– Trương lão, cùng nhau ra tay.
Lúc này có một lão giả trong Tị Pháp Kiếm Trận hét lên.
Ông —
Trong thời gian cực ngắn đó, Thái Dương Lô cùng Tị Pháp Kiếm Trận pháp huy tới cực hạn, một là tiên lô thôn phệ cửu thiên thập địa, một là Tị Pháp vạn đạo pháp tắc, gọt hết lực lượng của pháp tắc đại đạo.
Dưới một trong hai đại trận tuyệt thế kia, rốt cục bẫy rập của Lý Thất Dạ chia lìa, lò lửa bị hút ra, khóa sắt bị chém đứt.
Oanh — một tiếng vang thật lớn, Thái Dương Lô và Tị Trần Kiếm Trận phá huy lực lượng tới cực hạn, dùng uy lực lớn nhất trấn áp hải vực này, cũng nói đúng hơn, Lý Thất Dạ lúc này nếu còn thủ đoạn trận pháp gì đó còn ẩn giấu, dưới hai đại trận tuyệt thế này đều không thể phát huy tác dụng.
– Tiểu súc sanh, tay đánh tan đại trận của ngươi, tất cả đều chưa đủ thành đạo!
Chưởng ngự đại trận, Thái Dương Lô và Tị Trần Kiếm Trận trấn áp cả hải vực này, rốt cuộc Lý Thất Dạ không còn thủ đoạn gì có thể sử dụng, thủ tịch nguyên lão Thái Dương Tông lạnh lùng nói.
– Giết đệ tử Tị Trần Dương, đáng chết vạn lần, đáng chết!
Một nguyên lão Tị Trần Dương lạnh lùng nói ra.