Chương 1892: Hồng Ngọc Kiều (2)

Hồng Ngọc Kiều (2)

– A, a, a, Hồng sư muội, đã lâu không gặp, ngươi đạo hạnh lại tinh tiến.

Trương Bách Đồ cười khan một tiếng, xoay người sang chỗ khác, rất có ý ngăn cản Lý Thất Dạ, không hy vọng Hồng Ngọc Kiều nhìn thấy Lý Thất Dạ.

Trương Bách Đồ hắn cũng không phải lo lắng Lý Thất Dạ, mà là lo lắng an nguy của Hồng Ngọc Kiều, bởi vì Hồng Ngọc Kiều tới nơi này, Trương Bách Đồ đã ẩn ẩn đoán được vì sao.

Lúc này cho dù Trương Bách Đồ muốn ngăn cản Lý Thất Dạ cũng không dùng được, Hồng Ngọc Kiều đã nhìn thấy Lý Thất Dạ, kinh ngạc nói:

– Là ngươi?

Lý Thất Dạ vẫn suy tư, ánh mắt của hắn nhìn qua cự long sơn mạch xa xôi, cũng không có nghe được Hồng Ngọc Kiều nói.

Hồng Ngọc Kiều không thoải mái với thái độ của Lý Thất Dạ, nhưng mà đây không phải Động Đình hồ, nàng cũng không có đi làm khó Lý Thất Dạ, huống chi, nàng tới vì Trương Bách Đồ mà thôi.

Về phần Trương Bách Đồ, trong lòng của hắn thở dài một hơi, biết rõ nên tới thì sẽ tới, hiện tại hắn chỉ hy vọng Hồng Ngọc Kiều nói chuyện nên cẩn thận một chút.

– Sư huynh, ta được gia phụ nhờ vả, muốn thỉnh giáo Trương huynh một ít chuyện.

Hồng Ngọc Kiều ngồi vào chỗ của mình, nghiêm túc nhìn Trương Bách Đồ nói ra.

Phụ thân Hồng Ngọc Kiều chính là hồ chủ hiện tại của Động Đình Hồng Thiên Trụ.

– Không biết là chuyện gì?

Trương Bách Đồ vội vàng hỏi, trên thực tế, trong lòng của hắn đã biết rõ Hồng Ngọc Kiều muốn hỏi điều gì, nhưng mà hắn nhất không hy vọng Hồng Ngọc Kiều hỏi chuyện này.

– Ta nghe được một ít tin tức, nghe nói Thiết Lân Tông có người tìm sư huynh gây phiền toái.

Hồng Ngọc Kiều nhìn qua Trương Bách Đồ nói ra.

Trương Bách Đồ đã ngờ tới, hắn pha trò nói:

– A, a, a, sư muội nói chuyện này nha, đã qua rồi, người Thiết Lân Tông muốn mua Bách Thánh Đường của ta, cơ nghiệp tổ tông, sao có thể bán chứ? Cho nên ta từ chối.

– Vậy trên đảo xảy ra chuyện gì? Sư huynh, đây cũng không phải là việc nhỏ đâu.

Hồng Ngọc Kiều nhẹ giọng nói, nàng cũng không có ý trách cứ hay thẩm vấn Trương Bách Đồ, nhưng mà xảy ra chuyện lớn như thế, nàng phải biết rõ chân tướng.

Lúc trước có một đạo thần uy trấn áp Yêu Long Hải, tin tức Thiết Lân Tông bị diệt truyền ra không bao lâu, Động Đình hồ biết được hơn trăm thi thể của Thiết Lân Tông và tông chủ của chúng bị treo ở Bách Thánh Đường, chuyện này đã dọa Động Đình kêu to.

Đương nhiên, Động Đình hồ vẫn không có mang thần uy trấn áp Long Yêu Hải, tiêu diệt Thiết Lân Tông liên hệ tới Bách Thánh Đường, nhưng mà thi thể tông chủ Thiết Lân Tông lại nằm ở trước Bách Thánh Đường, chuyện này thoáng cái trở nên khác biệt.

Hồng Ngọc Kiều không có nói rõ, nhưng mà nói rrất rõ ràng, dù sao thi thể hơn trăm người của Thiết Lân Tông chết thảm trước Bách Thánh Đường, một khi truyền đi, Động Đình hồ cũng bị hiềm nghi.

Trên thực tế, sau khi Động Đình hồ biết rõ chuyện này đã xử lý toàn bộ thi thể của Thiết Lân Tông, Trương Bách Đồ không dám nói chuyện này với Lý Thất Dạ, hắn sợ Lý Thất Dạ vì chuyện này mà tức giận giết vào Động Đình hồ, làm Động Đình hồ mang tai ách diệt vong.

.

– Việc này…

Nghe Hồng Ngọc Kiều nói thế, Trương Bách Đồ trong thời gian ngắn không biết nên nói cái gì, bản thân hắn là người không am hiểu nói dối, hắn đành phải cười khan một tiếng, nói ra:

– Chuyện này, trách nhiệm của việc này chỉ sợ không nằm ở chúng ta, là Thiết Lân Tông muốn ép mua ép bán mà thôi.

– Diệt một Thiết Lân Tông mà thôi, cần gì phải khẩn trương như thế?

Lúc này, Lý Thất Dạ đã thu hồi ánh mắt, chậm rãi nói ra.

Lý Thất Dạ nói ra lời này, Trương Bách Đồ đã giật mình, hắn cũng trở nên lo lắng, hắn không lo lắng cho mình, mà là lo lắng Hồng Ngọc Kiều chọc Lý Thất Dạ.

Trương Bách Đồ tuy đạo hạnh nông cạn, nhưng mà còn có chút nhãn lực, hắn cũng biết Hồng Ngọc Kiều đạt được chân truyền của phụ thân, nhưng trước mặt Lý Thất Dạ, chỉ sợ hắn một ngón tay cũng có thể nghiền chết Hồng Ngọc Kiều, cho nên hắn cũng lo lắng thay Hồng Ngọc Kiều.

Hồng Ngọc Kiều biến sắc, nhìn qua Lý Thất Dạ, ánh mắt nàng ngưng tụ, chậm rãi nói:

– Không biết tôn giá xưng hô như thế nào?

Trương Bách Đồ muốn nói, nhưng cuối cùng hắn vẫn ngậm miệng lại. Mà Lý Thất Dạ chỉ nhìn Hồng Ngọc Kiều cười cười, nói ra:

– Ta xưng hô như thế nào cũng không trọng yếu, ta muốn nói là, Động Đình hồ một đời không bằng một đời, tranh giành quyền lợi, vì lợi ích cực nhỏ mà bỏ qua tâm huyết của mình.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ cười lên, nói ra:

– Nhìn một chút Động Đình hồ các ngươi đi, hiện tại như cái gì? Một đám rùa đen rút đầu trốn trong thành lũy, tổ tiên của các ngươi che chở thế nhân, trấn thủ huyết khí Nhân tộc, lọt vào hậu đại các ngươi thì ném sạch hào quang.

– Đi cho tới hôm nay, ngay cả anh linh của tổ tiên cũng quên, ngay cả đồ đằng tinh thần của mình cũng vứt đi, ta đúng là hiếu kỳ, Động Đình hồ các ngươi bao nhiêu năm qua không đi bái tế Bách Thánh Đường? Một trăm thế hệ, hay là năm mươi thế hệ? Chỉ sợ, các ngươi ngay cả bên trong Bách Thánh Đường cung phụng là người nào cũng đã quên rồi.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ thở dài một hơi, chẳng muốn đi nhìn Hồng Ngọc Kiều.

Nghe nói như thế, Hồng Ngọc Kiều không cách nào trả lời, bởi vì bản thân nàng hiểu những chuyện này quá ít, thậm chí Động Đình hồ có lão tổ từng suy đoán trong Bách Thánh Đường có khả năng có bảo vật.

– Chuyện tổ tiên, chúng ta với tư cách con cháu không cách nào đánh giá, cũng khó mà thảo luận.

Cuối cùng, Hồng Ngọc Kiều chậm rãi nói ra:

– Ta muốn hỏi tôn giá là, đám người tông chủ Thiết Lân Tông vì sao chết trong tay của ngươi?

Đây là chuyện Hồng Ngọc Kiều quan tâm nhất, dù sao tông chủ và trưởng lão một truyền thừa Hải Yêu chết thảm trước cửa ra vào Động Đình hồ, mà bây giờ Thiết Lân Tông lại bị diệt, xảy ra chuyện như thế, một khi truyền đi, chỉ sợ Động Đình hồ không thể rửa sạch hiềm nghi.

Đương nhiên Hồng Ngọc Kiều hiểu Trương Bách Đồ căn bản không có năng lực giết tông chủ Thiết Lân Tông, duy nhất có thể có thể chính là Lý Thất Dạ trước mặt.

– Ta hiểu ý của Động Đình hồ.

Lý Thất Dạ cười lên, nói ra:

– Các ngươi cần tìm ra một hung thủ giết người mà thôi, rửa sạch hiềm nghi cho Động Đình hồ.

Lý Thất Dạ nói như vậy, Hồng Ngọc Kiều cũng không tức giận, nàng chỉ trầm giọng nói:

– Việc này không phải chuyện đùa, Động Đình hồ ta nhất định sẽ điều tra ra manh mối!

– Đuổi đến tra ra manh mối?

Lý Thất Dạ không khỏi cười rộ lên, vừa cười vừa nói:

– Thời điểm Thiết Lân Tông khi dễ Trương Bách Đồ, thời điểm ép mua ép bán Bách Thánh Đường, Động Đình hồ các ngươi ở nơi nào? Hiện tại xảy ra chuyện, Động Đình hồ các ngươi một lòng phủi sạch quan hệ, thật sự thú vị nha.

– Cái này, cái này, cái này…

Trương Bách Đồ thấp giọng nói:

– Công tử, cái này, việc này cũng không thể trách Động Đình hồ, đúng, đúng là ta không nói với Động Đình hồ.

Lý Thất Dạ cười lên, nhẹ nhàng khoát tay, nói ra:

– Ngươi cũng không cần phải nói tốt cho Động Đình hồ, chuyện này tâm ta như gương sáng. Chuyện Động Đình hồ xử lý thi thể, ngươi cũng đừng nói.

Đế Bá

Đế Bá

Score 9
Status: Ongoing Author:
Ngàn vạn năm trước, Lý Thất Dạ trồng xuống một cây Thúy Trúc.Tám trăm vạn năm trước, Lý Thất Dạ nuôi một đầu cá chép.Năm trăm vạn năm trước, Lý Thất Dạ thu dưỡng một cái tiểu cô nương.... ... ... ... ...Hôm nay, Lý Thất Dạ tỉnh lại sau giấc ngủ, Thúy Trúc tu luyện thành thần linh, cá chép hóa thành Kim Long, tiểu cô nương trở thành Cửu Giới Nữ Đế.Đây là cố sự về một tiểu tử bất tử Nhân tộc dưỡng thành Yêu Thần, dưỡng thành Tiên thú, dưỡng thành Nữ Đế...

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset