Lý Thất Dạ phân phó nói ra:
– Bảo hắn tới gặp ta đi, Động Đình hồ cũng có duyên với ta, nên kết thúc.
Chỉ chốc lát sau, Hồng Thiên Trụ đi nhanh tới trước, hắn vừa thấy được Lý Thất Dạ thì cúi đầu, nói:
– Công tử, đại sự không ổn, Ly quốc cùng Huyết Sa trang muốn chúng ta cho một câu trả lời, nếu không bọn chúng sẽ binh lâm thành hạ.
Lý Thất Dạ giết Thượng Quan Phi Long, giết thiếu chủ Huyết Sa trang, chuyện này làm cho Ly quốc cùng Huyết Sa trang tức giận, phóng lời nói Động Đình hồ phải giao Lý Thất Dạ ra, nếu không bọn chúng sẽ san bằng Động Đình hồ.
– Binh lâm thành hạ?
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
– Bảo bọn chúng cứ tới đi, khi đó máu tươi sẽ nhuộm đỏ mặt biển a, nước biển xanh làm dùng máu của bọn chúng tẩy lễ, chỉ có như vậy, Hải Yêu mới hiểu được Nhân tộc cường đại.
Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, Hồng Thiên Trụ vô cùng rung động, trong nội tâm càng lạnh giá, vào lúc này hắn không khỏi nghĩ đến chuyện xảy ra ở Khổng Tước Địa, hắn không khỏi nghĩ đến huyết luyện hàng tỉ Nghiễm Hải Ngư là tràng cảnh khủng bố như thế nào!
– Chính là Ly quốc cùng Huyết Sa trang thì xem là cái gì.
Giản Tiểu Thiết lập tức chấn động tinh thần, nói ra:
– Chỉ cần đại nhân ngươi ra lệnh một tiếng, đệ tử Giản gia sẽ lập tức san bằng Ly quốc cùng Huyết Sa trang.
Giản Tiểu Thiết nói câu này làm cho Hồng Thiên trụ nghẹn họng nhìn trân trối, ngay cả Giản gia đều hiệu lực cho Lý Thất Dạ, chuyện này làm cho hắn nhìn qua quả thật là không tưởng tượng nổi.
Hồng Thiên trụ phục hồi tinh thần lại, lạnh lẽo toàn thân, hắn do dự một chút, nói:
– Nghe nói Huyết Sa trang Huyết Sa Thần Tôn là một hải thần…
– Bán thần mà thôi.
Giản Long Vệ cũng bình thản nói:
– Thực cho rằng đạt được Tam Xoa Kích thừa nhận chính là hải thần! Chỉ cần Huyết Sa Thần Tôn dám tới, ta sẽ chém hắn ở trước Động Đình hồ.
Giản Long Vệ nói rất bình thản, câu này đã hiển lộ đầy đủ Giản gia cường đại.
Giản Long Vệ nói câu này làm nội tâm Hồng Thiên Trụ khẽ run rẩy, Huyết Sa Thần Tôn tồn tại như vậy, trong miệng của hắn biến thành bán thần, đây là khí phách hạng gì, hung mãnh thế nào?
Đồng thời, Giản Long Vệ mói làm cho Hồng Thiên Trụ cảm thấy trong lòng sinh ra nhiệt huyết, nếu như nói Động Đình hồ có thể được Giản gia tương trợ, như vậy Động Đình hồ sẽ vượt qua cửa ải khó khăn.
– Tự mình đi là được.
Nghe Giản Long Vệ thỉnh chiến, Lý Thất Dạ chỉ nhẹ nhàng khoát khoát tay, nhàn nhạt nói:
– Cũng nên để cho Hải Yêu trong Thiên Linh Giới mở to mắt nhìn Nhân tộc kiêu ngạo, để cho bọn chúng hiểu rõ dù là ở tại Long Yêu Hải, Nhân tộc cũng có thể trấn áp chư thiên!
Lý Thất Dạ nói như vậy, Giản Long Vệ không dám tranh công, trong nội tâm bọn họ hiểu rõ, tồn tại vô thượng cự đầu như đại nhân, cho dù hải thần lâm thế cũng tan thành mây khói, đây chính là nhân vật đã đồ sát qua Tiên Đế!
Lý Thất Dạ phân phó Hồng Thiên Trụ nói ra:
– Nếu địch nhân đã binh lâm thành hạ, cứ nghênh chiến đi, để bọn chúng táng thân trong biển cả.
Hồng Thiên Trụ há miệng muốn nói, nhưng cả buổi không nói được câu nào.
– Có lời cứ nói, không cần cố kỵ.
Lý Thất Dạ nhìn hắn một cái, chậm rãi nói ra.
Hồng Thiên Trụ hít sâu một hơi, cuối cùng quyết định chắc chắn, nói ra:
– Lão tổ trong nhà, hắn, hắn, bọn họ cố tình nghị hòa, nguyện tiếp nhận điều kiện của Ly quốc cùng Huyết Sa trang.
– Nghị hòa?
Lý Thất Dạ cười rộ lên, lạnh lùng nói:
– Động Đình hồ từ khi nào biến thành nhu nhược như thế? Tổ tiên của các ngươi lúc nào nghị hòa với địch nhân? Lâm, Hứa, Trương, Hồng tổ tiên các ngươi lúc còn tại thế, cho dù chiến tới người cuối cùng cũng không đầu hàng! Xương cốt bọn họ làm bằng sắt, nhiệt huyết của bọn họ soi sáng thiên địa.
– Vào năm đó, trong mắt tổ tiên của các ngươi, Thần Hoàng được coi là cái gì, đế thống tiên môn được coi là cái gì, tinh kỳ gia tộc các ngươi chỉ nơi nào, đó chính là ý chí như sắt thép! Chính là quân đoàn thiết kỵ vô địch. Tât cả địch nhân phải tan thành mây khói, tất cả thành trì đều phá thành mảnh nhỏ! Hôm nay các ngươi đám tử tôn rất tốt. Ly quốc, Huyết Sa trang là con sâu cái kiến có thể chà đạp các ngươi! Đều có thể làm đầu gối các ngươi quỳ xuống! Các ngươi không phụ lòng uy danh vô thượng do tổ tiên các ngươi đánh ra hay sao?
Nói đến đây, Lý Thất Dạ cũng tức giận trách móc Hồng Thiên Trụ.
Bị Lý Thất Dạ trách móc, Hồng Thiên Trụ cũng cảm thấy mặt mo nóng rát, khi Lý Thất Dạ trách móc như thế, trong nội tâm Hồng Thiên Trụ sinh ra nhiệt huyết. Nghĩ đến thần uy tổ tiên của mình, Động Đình hồ năm đó ngạo thị thiên hạ! Dường như theo như lời Lý Thất Dạ, tổ tiên sở hướng vô địch, tinh kỳ nơi đâu, địch nhân tan thành mây khói.
Tổ tiên bọn họ lúc trước tiếu ngạo phong vân cửu giới, quét ngang cường địch cửu thiên thập địa, hung danh hiển hách!
Nghĩ đến vinh quang của tổ tiên, nghĩ đến thần uy vô địch của tổ tiên, Hồng Thiên Trụ cảm thấy nhiệt huyết sôi trào. Nếu như hôm nay bọn họ quỳ gối trước Ly quốc, Huyết Sa trang, bọn họ sẽ thẹn với tổ tông!
– Chỉ cần công tử ngươi nguyện ý giúp ta một tay, cho dù chư lão không muốn, ta cũng mang theo đệ tử nguyện ý vì Động Đình hồ mà chiến, tuyệt không nghị hòa!
Trong khoảng thời gian ngắn, Hồng Thiên Trụ cũng chơi liều, cắn răng một cái nói ra.
– Ngươi có tâm này thì rất tốt.
Lý Thất Dạ nhìn qua Hồng Thiên Trụ, gật gật đầu, nói ra:
– Vậy quay trở về Động Đình hồ, ngươi mở to hai mắt nhìn Ly quốc, Huyết Sa trang con sâu cái kiến bị tổ tiên các ngươi đạp dưới chân thế nào! Làm cho con cháu Động Đình hồ nhớ kỹ cho ta, tổ tiên các ngươi từng vô địch tám phương. Tử tôn không được bôi nhọ tên tuổi anh hùng của tổ tiên.
– Chúng ta nguyện ý kề vai chiến đấu với công tử.
Hồng Thiên Trụ lúc này nhiệt huyết bốc cháy.
Nhìn thấy cảnh này, Giản Long Vệ cũng yên lặng gật đầu, biết rõ Hồng Thiên Trụ nhất thơi xúc động được Lý Thất Dạ ưu ái, đã cải biến vận mệnh Động Đình hồ, cũng cải biến vận mệnh của Hồng Thiên Trụ.
Nếu như vừa rồi Hồng Thiên Trụ là lùi bước. Tiếp tục nghị hòa thì Lý Thất Dạ sẽ buông tay mặc kệ, từ đó về sau Động Đình hồ sẽ không gượng dậy nổi, sẽ rơi vào tay giặc.
Lý Thất Dạ giết Thượng Quan Phi Long, thiếu chủ Huyết Sa trang, chuyện này khiến Ly quốc cùng Huyết Sa trang cuồng nộ, đặc biệt là Thượng Quan Phi Yến ăn thiệt thòi lớn, thề phải lấy mạng Lý Thất Dạ.
Trong vòng một đêm, Ly quốc cùng Huyết Sa trang tụ tập mười vạn đại quân, cuồn cuộn đi tới Động Đình hồ, Ly quốc cùng Huyết Sa trang càng thả lời muốn diệt Động Đình hồ.
Phong ba như thế, cả phiến hải vực này náo nhiệt hơn, rất nhiều tu sĩ cùng phần đông đại giáo đều trông mong, thậm chí có một ít Hải Yêu đang âm thầm tụ tập.
Động Đình hồ là khối bảo địa này làm ch người ta thèm chảy nước miếng, hiện tại Ly quốc cùng Huyết Sa trang tấn công Động Đình hồ, một khi Động Đình hồ chiến bại, bất kể là ai, thậm chí đều muốn phân nửa chén canh.
Đặc biệt là tông phái Hải Yêu cách Động Đình hồ tương đối gần, đều âm thầm ngóng trông, đều chờ đợi trận chiến tranh này chấm dứt. Nếu như nói trận chiến tranh này là Động Đình hồ chiến bại, bọn họ sẽ chia cắt Động Đình hồ, nếu như nói là Ly quốc cùng Huyết Sa trang chiến bại, như vậy nhất định ý nghĩa hai truyền thừa này suy sụp, như vậy sẽ dọn ra không gian to lớn, sẽ có ranh giới cho người ta chia cắt.
– Động Đình hồ nghe kỹ, giao tiểu tử Nhân tộc Lý Thất Dạ ra đây, tước vũ khí đầu hàng, có thể tha thứ cho các ngươi, nếu không, tất diệt Động Đình hồ.