Nhưng mà chính là nhân vật như Mộng Trấn Thiên, trong miệng Lý Thất Dạ nói ra lại có bộ dáng phong khinh vân đạm, hình như chỉ giết một con kiến hôi mà thôi.
– Công tử có giao tình với Thiên Tiên Lâu sao?
Tâm tư tinh tế tỉ mỉ Trác Kiếm Thi nói một câu như vậy, nàng nhìn ra được, Lý Thất Dạ có chiếu cố Mộc Thiếu Long.
Lý Thất Dạ chỉ cười cười, không nói thêm gì. Tuy hắn niệm tình cũ, nhưng mà nếu như Mộc Thiếu Long không chừng mực, không biết sống chết thì hắn cũng giết không tha, quản chi hắn là người Mộc gia!
– Lên đường đi Cốt Hải.
Lý Thất Dạ nhắm mắt lại, phân phó nói.
Liễu Như Yên không nói hai lời, lập tức phân phó môn hạ đệ tử lên đường, tiến về Cốt Hải.
Bởi vì chuyện hắc vẫn tinh, khiến cho Thiên Linh Giới rất nhiều người đều chạy tới Cốt Hải, trên thực tế bình thường cũng có không ít người tiến vào Cốt Hải, nhưng mà lúc này là biển người cùng tiến vào trong Cốt Hải, không sai biệt lắm các môn phái truyền thừa có thực lực trong Thiên Linh Giới hiện tại đều đến Cốt Hải, đặc biệt là cường giả thế hệ trước càng trước tiên đi vào Cốt Hải, bất luận là ai, thậm chí đều muốn đạt được vật trường sinh.
Trong những ngày này, vô số xe ngựa xẹt qua qua không trung, vô số thuyền phá sóng lao về phía trước, cũng có vô số Hải Yêu cả đàn cả lũ bơi lội trong biển…
Tất cả mọi người vội vã chạy tới Cốt Hải, mọi người đều muốn trở thành người đầu tiên vào trong Cốt Hải, tất cả mọi người đều muốn chiếm được vật trường sinh!
“Rầm rầm rầm”, trong một ngày này thần uy trùng thiên, một chi thiết kỵ mở đường, nghiền nát hư không, chi thiết kỵ này vô cùng thần võ, giống như quân đoàn Tiên Đế chinh chiến cửu thiên thập địa.
Chi thiết kỵ này tuy quân số không nhiều lắm, nhưng mà mỗi một người đều vô cùng thần võ, đều có khí tức khiến cho người ta khiếp sợ.
Trên áo giáp của bọn họ có lạc ấn chí cao vô thượng, trên người bọn họ tản mát tiên uy, làm cho người ta nhìn vào cho rằng đây là quân đoàn Tiên Đế.
Chi thiết kỵ này chỉ có tư cách là tiên phong, nhưng mà chi thiết kỵ như bọn họ, chỉ sợ có thể đơn giản tiêu diệt một môn phái truyền thừa.
Tiếng xe ngựa “Lộc cộc lộc” vang lên, thời điểm âm thanh xe ngựa truyền tới, trời giáng dị tượng, trên bầu trời đáp xuống từng đạo pháp tắc, mỗi một đạo pháp tắc giống như nước lũ đan vào nhau trên bầu trời.
Sau khi pháp tắc hàng lâm, một con đường với thần quang lập lòe hiện ra, nó nối con đường đi thông thẳng tới Cốt Hải.
Lúc này một chiếc xe ngựa từ đằng xa chậm rãi đi tới gần, xe ngựa đi từ nơi rất xa đã có tiên quang hiện ra, mỗi một đám tiên quang đều biến ảo đủ loại dị tượng, trong dị tượng này có vạn pháp chìm nổi, có thần linh che chở, có dị thú chim quý hiếm đi theo…
Một tiếng “Thu” vang vọng cửu thiên, kim phượng lôi kéo xe ngựa này, con kim phượng này toàn thân màu vàng ròng, ánh mắt kim phượng vô cùng sắc bén, ánh mắt của nó giống như thiên nhận có thể chặt đứt tất cả.
Nhưng mà nếu như nhìn kỹ, phát hiện kim phượng này có khác biệt với phượng hoàng chính thức, đầu lâu của kim phượng này giống như chim ưng.
Xe ngựa chậm rãi kéo xuống, chỉ thấy xe ngựa cực kỳ xa hoa, xe ngựa khảm nạm vô số thần ngọc cổ xưa, có phù văn Tiên Đế, đây là xe ngựa được Tiên Đế gia trì qua, thời điểm xe ngựa chậm rãi tiến về phía trước, Tiên Đế chi uy trấn áp chư thiên.
Đáng sợ hơn là, bốn phía xe ngựa có âm dương luân chuyển, giống như trong xe ngựa có cường giả tuyệt thế đang ngồi.
Đánh xe ngựa là lão giả Thụ tộc, toàn thân lão giả thụ tộc này tỏa ra xích diễm, mỗi đám xích diễm trên người của hắn có thể thiêu đốt bầu trời, trên người hắn có uy áp Thần Hoàng không che dấu chút nào.
Đây là một Thần Hoàng, hôm nay hắn là kẻ đánh xe cho người khác, đây là chuyện làm cho người ta rung động.
Nhưng mà làm cho người ta rung động không phải là thiết kỵ tiên phong, cũng không phải kim phượng kéo xe ngựa, cũng không phải Thần Hoàng đánh xe, mà là khí tức trong xe ngựa tỏa ra.
Tuy người ta không nhìn thấy là người nào đang ngồi trong xe ngựa, nhưng mà hắn lại tản ra khí tức vô địch đáng sợ, hắn ngồi trong xe ngựa giống như quân lâm cửu giới, dường như hắn chính làTiên Đế, ngồi trên cửu thiên cao cao, không người có thể địch nổi.
Cho dù hắn không có lộ ra chân dung, nhưng khí tức hắn phát ra lại làm cho người ta kính sợ, khiến người ta có cảm giác muốn cúng bái, cửu thiên thập địa, duy hắn độc tôn.
– Tiên Đế xuất hành sao?
Nhìn thấy cảnh như vậy, vãn bối vô cùng rung động, trong nội tâm cảm thấy sợ hãi, người đạo hạnh thấp cảm nhận được khí tức cửu thiên thập địa duy ngã độc tôn của hắn, lập tức kính sợ quỳ lạy trên mặt đất.
– Mộng Trấn Thiên, hắn thực xuất thế.
Có cường giả thế hệ trước nhìn thấy huy hiệu hiện ra trước mặt, nội tâm phát lạnh, nói ra một câu.
– Mộng Trấn Thiên!
Cái tên này giống như sấm nổ bên tai của rất nhiều người, uy lực cường đại tùng kích tâm thần của vô số người khác.
Mộng Trấn Thiên, cái tên này vừa xuất hiện, trong cả Thiên Linh Giới chỉ sợ thần ma cũng phải nhượng bộ lui binh, mà tất cả cường giả đều kính sợ ba phần.
Nghe nói như thế, Liễu Như Yên nhíu mày suy nghĩ, Bao Ngọc Cường lại chạy tới làm gì.
– Xem ra hắn còn chưa từ bỏ ý đồ nha.
Lý Thất Dạ chỉ cười mà thôi, nhàn nhạt nói.
Liễu Như Yên hỏi môn hạ đệ tử nói ra:
– Hắn tới đây vì chuyện gì?
Trên thực tế, dùng thân phận cùng địa vị mà nói, Bao Ngọc Cường còn chưa đủ tư cách gặp trực tiếp Liễu Như Yên, Trác Kiếm Thi, luận thân phận, địa vị mà nói, sư phụ Bao Ngọc Cường miễn cưỡng có thể ngang hàng với Liễu Như Yên các nàng.
– Hắn nói đại biểu cho Thần Mộng Thiên bái kiến tông chủ.
Môn hạ đệ tử vội vàng đáp.
– Bảo hắn vào đi.
Liễu Như Yên mặc dù không có hứng thú với chuyện Bao Ngọc Cường bái phỏng, nhưng mà hắn đại biểu cho Thần Mộng Thiên tới bái phỏng, dùng hình thức này tới bái phỏng, nếu như nàng không gặp, lộ ra Vô Cấu Tam Tông của bọn họ không phóng khoáng.
Một lát sau, Bao Ngọc Cường đi tới, bên cạnh Bao Ngọc Cường còn có Mộc Thiếu Long. Bao Ngọc Cường cùng Mộc Thiếu Long giao tình rất sâu, lần này tới Cốt Hải, hai người bọn họ kết bạn mà đi, có thể nói là như hình với bóng.
Sau khi Bao Ngọc Cường đi vào, hắn nhìn thấy Lý Thất Dạ ở đây, hắn cũng có chỗ không vui, hắn không nguyện ý nhìn thấy Lý Thất Dạ nhất, nhưng mà đây không phải địa bàn của hắn, hắn không thể làm chủ, cho dù hắn nhìn Lý Thất Dạ không vừa mắt, đó cũng là chuyện không có cách nào.
– Liễu Tông chủ, Trác tông chủ, chúng ta lại gặp mặt.
Nhìn thấy Trác Kiếm Thi cùng Liễu Như Yên, Bao Ngọc Cường ôm quyền, hắn đưa văn hàm của Thần Mộng Thiên qua.
Trác Kiếm Thi cùng Liễu Như Yên liếc mắt nhìn văn hàm, hàm văn lạc khoản (phần đề chữ) là của sư phụ Bao Ngọc Cường là Tào Quốc Kiếm.
Có văn hàm như vậy, có ý nghĩa Bao Ngọc Cường lui tới là bái phỏng chính thức, mà không phải bái phỏng tư nhân.