– Đúng nha, hai vị tông chủ nân suy nghĩ đi, gia sư cũng không phải cần hai vị tông chủ lập tức trả lời.
Bao Ngọc Cường nói thêm vào:
– Không bằng hai vị tông chủ đến Thần Mộng thiên ta làm khách, Thần Mộng thiên cũng biểu đạt thành ý với hai vị tông chủ…
Bao Ngọc Cường còn chưa dứt lời, tiếng nói chậm rãi dừng lại, ánh mắt của hắn bị hấp dẫn, trên thực tế, ánh mắt Mộc Thiếu Long cũng bị hấp dẫn.
Lúc này Tiên nữ đi ra khỏi phòng, nàng tiên tư vô song, vừa đi ra khỏi phòng thì Bao Ngọc Cường cùng Mộc Thiếu Long hai người bị hấp dẫn thật sâu.
Bao Ngọc Cường cùng Mộc Thiếu Long hai người giống như bị sét đánh, thật lâu không cách nào khôi phục tinh thần lại. Dùng tiên tư vô song của Tiên nữ, có thể nói cửu giới đệ nhất mỹ nữ cũng không đủ, hôm nay Bao Ngọc Cường, Mộc Thiếu Long vừa thấy tiên tư của nàng, đương nhiên là si mê.
Mộc Thiếu Long chấn động tâm thần, phục hồi tinh thần lại, hình như quên tất cả, vội vàng đứng lên, đi đến trước mặt Tiên nữ, xum xoe nói:
– Tại hạ là Thiên Tiên Lâu Mộc Thiếu Long, không biết tiên tử phương danh xưng hô như thế nào?
Mà Bao Ngọc Cường cũng không nhịn được đứng lên, thần hồn điên đảo, cũng không cam chịu hạ phong, vội vàng nhìn Tiên nữ nói:
– Tại hạ Bao Ngọc Cường, xuất thân Thần Mộng thiên, sư tổ Mộng Trấn Thiên, có thể nhận thức tiên tử, thật sự là tam sinh hữu hạnh…
Nhìn thấy Bao Ngọc Cường cùng Mộc Thiếu Long như thế, Trác Kiếm Thi cùng Liễu Như Yên đều cười lên, Tiên nữ mị lực thế nào thì các nàng nhất thanh nhị sở, mà Bao Ngọc Cường, Mộc Thiếu Long là phàm thai tục tử, đương nhiên càng không cách nào ngăn cản mị lực của Tiên nữ.
Tiên nữ chỉ mê mang nhìn qua Mộc Thiếu Long cùng Bao Ngọc Cường, không nói câu nào, chỉ yên lặng ngồi bên người Lý Thất Dạ, cũng không có nhìn hai người bọn họ.
Đây cũng không phải là là Tiên nữ cao ngạo, trên thực tế, nàng từ khi bị Lý Thất Dạ đánh thức trong mộc quan, nàng vẫn luôn là như vậy, trừ Lý Thất Dạ ra, đối với những người khác nàng đều xa cách, thần thái mê mang, đối với bất cứ kẻ nào cũng có hấp dẫn trí mạng.
Nhìn thấy tiên nữ ngồi bên người Lý Thất Dạ, thần thái không giống người thường, Bao Ngọc Cường lập tức đố kị. Lý Thất Dạ cùng Trác Kiếm Thi, Liễu Như Yên quan hệ không tầm thường, chuyện này đã làm hắn đỏ mắt, hiện tại tiên tử vô song trước mặt lại có quan hệ không tầm thường với Lý Thất Dạ, làm cho Bao Ngọc Cường ghen ghét đến phát điên lên.
Bao Ngọc Cường phục hồi tinh thần lại, vội vàng nhìn Trác Kiếm Thi, Liễu Như Yên ôm quyền nói ra:
– Trác tông chủ, Liễu tông chủ, vị cô nương này là đệ tử của quý tông?
Liễu Như Yên giống như cười mà không phải cười, mà Trác Kiếm Thi chỉ cười lạnh, quý khí mê người, nàng chỉ nhìn qua Lý Thất Dạ.
– Không bằng thỉnh vị cô nương này đến Thần Mộng thiên làm khách, thứ nhất có thể khảo sát Thần Mộng thiên, thứ hai cũng để cho Thần Mộng thiên vì biểu đạt thành ý giữa hai phái…
Bao Ngọc Cường vội vã nói.
Trên thực tế vội vã không chỉ có Bao Ngọc Cường, Mộc Thiếu Long cũng vội vã nói:
– Trác tông chủ, Liễu Tông chủ, cửa lớn Thiên Tiên Lâu vĩnh viễn mở ra cho Vô Cấu Tông…
– Tốt rồi, hai người các ngươi chó không biết xấu hổ trước mặt ta, từ đâu tới đây thì cút về đi.
Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi không có trả lời, Lý Thất Dạ chen ngang lời của Bao Ngọc Cường cùng Mộc Thiếu Long.
Bị Lý Thất Dạ chen ngang lời nói, Bao Ngọc Cường cùng Mộc Thiếu Long hai người đều là thập phần căm tức, huống chi hai người bọn họ mê muội Tiên nữ.
– Lý Thất Dạ, ta không đến trêu chọc ngươi, ngươi cũng đừng đến trêu chọc ta.
Bao Ngọc Cường tư thái rất cường ngạnh, lạnh lùng nói:
– Đây chính là chuyện giữa Thần Mộng thiên cùng Vô Cấu Tông…
– Ở đây ta nói là tính toán.
Lý Thất Dạ chen ngang lời Bao Ngọc Cường, nói ra:
– Đã cho mặt không biết xấu hổ, vậy thì cút đi cho ta..
– Ngươi…
Bao Ngọc Cường lập tức giận dữ, nhìn hằm hằm Lý Thất Dạ, hai mắt cũng phun ra lửa giận, hắn rất ít bị người ta quở trách như thế, huống chi hiện tại hắn sư tổ xuất thế, ai dám trách móc hắn chứ?
Mộc Thiếu Long mặc dù không có lửa giận ngút trời như Bao Ngọc Cường, nhưng mà hắn cũng lạnh lùng nói:
– Lý Thất Dạ. Cho dù nơi này ngươi nói tính toán, nhưng cũng không phải do ngươi cường hoành, lại nói, chúng ta đang nói chuyện với Vô Cấu Tam Tông, ngươi cũng không phải đệ tử Vô Cấu Tam Tông…
– Đúng vậy.
Bao Ngọc Cường cũng cười lạnh một tiếng, nói ra:
– Họ Lý, tuy ngươi cường hoành, nhưng ngươi tốt nhất con mắt phóng sáng một chút. Hiện tại thời đại bất đồng, thời đại hiện tại cho dù là tuyệt thế thiên tài, tốt nhất đều ngoan ngoãn kẹp lấy cái đuôi làm người, bây giờ không phải là thời đại của tuyệt thế thiên tài, đây là thời đại của sư tổ…
“Phanh” một tiếng, Lý Thất Dạ rất trực tiếp, Bao Ngọc Cường còn chưa nói hết lời, hắn một cước đạp xuống đi, trực tiếp dẫm nát Bao Ngọc Cường dưới chân. Giẫm Bao Ngọc Cường phun máu tươi.
– Họ Lý, ngươi. Ngươi dám làm tổn thương ta, sư tổ ta sẽ không bỏ qua cho ngươi…
Bao Ngọc Cường bị Lý Thất Dạ dẫm nát dưới chân, kêu một tiếng.
Tiếng xương vỡ “Răng rắc” vang lên, Lý Thất Dạ vừa dùng lực, giẫm toái xương cốt của Bao Ngọc Cường, giẫm hắn phun máu tươi, Lý Thất Dạ giẫm mạnh xuống đất, Bao Ngọc Cường rốt cục không nói ra lời, sắc mặt đỏ lên.
– Lý Thất Dạ, ngươi quá mức rồi!
Mộc Thiếu Long tức giận quát một tiếng, hắn ra tay cứu Bao Ngọc Cường.
Nhưng mà song phương chênh lệch quá lớn, Mộc Thiếu Long còn chưa kịp ra tay, đã bị Lý Thất Dạ bóp cổ, treo thân thể lên cao cao.
Lý Thất Dạ không nhìn Bao Ngọc Cường, chỉ lạnh lùng nhìn qua Mộc Thiếu Long, lạnh lùng nói:
– Đi ra bên ngoài kết giao mấy bằng hữu là chuyện tốt, nhưng mà nên mở to mắt chó ra mà nhìn, người nào ngươi là có thể gây, người nào là ngươi không thể trêu vào! Đừng làm mặt mũi gia tộc ngươi mất hết! Mộc gia nhiều thế hệ anh minh, đừng bởi vì đồ ngu xuẩn ngươi mà làm hổ thẹn Mộc gia.
– Ta, ta, ta mắc mớ gì tới ngươi, Mộc gia ta không có quan hệ tới ngươi, ta thích làm gì thì làm!
Bị Lý Thất Dạ bóp cổ, Mộc Thiếu Long không phục hét lớn.
“Ba” một tiếng, Lý Thất Dạ bạt tai hắn một cái, thấy Mộc Thiếu Long vẫn không phục, lại “Ba, ba, ba” đánh ra hơn mười tát, đánh mặt của Mộc Thiếu Long sưng lên, sưng giống như đầu heo.
– Ngươi lại dong dài với ta vài câu, ngươi tin hay không, ta đánh gãy chân ngươi, đánh ngươi cha mẹ không nhận ra.
Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Mộc Thiếu Long.
Ánh mắt của Lý Thất Dạ biến thành thật lạnh, thời điểm này, Mộc Thiếu Long thực sự đã sợ hãi, bởi vì từ tỏng mắt Lý Thất Dạ hắn thấy lãnh ý, hắn nhìn ra Lý Thất Dạ đáng sợ, Lý Thất Dạ tuyệt đối là nói được làm được.
Khuôn mặt bị Lý Thất Dạ tất giống như đầu heo, lúc này Mộc Thiếu Long đã ngậm miệng lại, không dám nói chuyện.
“Ba” một tiếng, Lý Thất Dạ ném Mộc Thiếu Long xuống bong thuyền, lạnh lùng nhìn qua Mộc Thiếu Long, lạnh lùng nói:
– Ngươi tốt nhất nên cút trở về Thiên Tiên Lâu đi, lại tiếp tục ở trước mặt ta nhảy nhót nữa, sớm muộn có một ngày ta tự tay giết ngươi!