Đối mặt với Chủy Tướng bốn người liên thủ với nhau, Lý Thất Dạ chỉ cười nhạt một tiếng, nói ra:
– Sai, chỉ có các ngươi chết, hơn nữa, là chết không nhắm mắt!
Đám người Chủy Tướng vừa xúm lại với nhau đã đứng vào phương vị, mà Lý Thất Dạ lại vẫn không nhúc nhích, hắn chỉ mỉm cười nhàn nhã nhìn qua bọn họ không ngừng điều chỉnh phương vị.
Sau khi đám người Chủy Tướng điều chỉnh tốt phương vị của bản thân mình, sau khi không hề điều chỉnh, lúc này bốn người bọn họ vây khốn Lý Thất Dạ, hơn nữa phương vị của bọn họ thập phần hoàn mỹ.
Nhưng mà từ góc độ nào đó mà nói, thời điểm bọn họ đồng thời ra tay công kích cũng sẽ không ngộ thương người một nhà, hơn nữa bọn họ chiếm cứ phương vị, từ góc độ nào mà nhìn đều đoạn tuyệt vị trí di chuyển của Lý Thất Dạ, mặc kệ Lý Thất Dạ là di động thế nào, đều nằm trong phạm vi công kích của bọn họ.
– Từ góc độ hợp kích thuật mà nói, các ngươi đúng là nắm giữ chân lý của nó.
Lý Thất Dạ liếc mắt nhìn qua đám người Chủy Tướng bố cục, hắn lãnh đạm vừa cười vừa nói:
– Đáng tiếc, các ngươi đạo hạnh quá nhỏ bé. Nếu như các ngươi có thực lực Thần Hoàng, dựa vào hợp kích chi thuật của các ngươi, tại Thiên Linh Giới thật sự có thể đi ngang. Về phần chút đạo hạnh của các ngươi bây giờ a, giết giết cường giả bình thường cũng được, trong mắt ta, chẳng khác con kiến hôi bao nhiêu cả.
– Giết!
Đám người Chủy Tướng lúc này hô một chữ “Giết” cùng lúc đáp lời Lý Thất Dạ. Trong thời gian cực ngắn đó, đám người Chủy Tướng giống như tâm linh hữu tê, đồng thời ra tay, hơn nữa hoàn toàn công kích Lý Thất Dạ từ các góc độ.
Dao găm của Chủy Tướng đâm thẳng vào yết hầu của Lý Thất Dạ, Võng Tướng thay lưới lớn bằng một tấm màn độc sa bao phủ sau lưng Lý Thất Dạ, mà giáo thuẫn của Thuẫn Tướng giống như thái sơn áp đỉnh, trong thời gian ngắn muốn đánh nát đầu Lý Thất Dạ, trường thương của Thương Tướng bá đạo giống như liệt diễm, một hơi đã đổi thương, điên cuồng tấn công hạ bàn của Lý Thất Dạ, thập phần bá đạo.
Đối mặt với công kích phong tuyệt tứ phương như thế, Lý Thất Dạ ngay cả mí mắt cũng không thèm đồng một cái, toàn thân của hắn vẫn bị dây thừng đen trói chặt, vẫn lẳng lặng yên đứng ở nơi đó.
“Phanh” một tiếng vang lên, vào lúc này thời gian giống như bị định trụ, giống như nơi này bị phong tỏa không gian định trụ lại.
Chuyện không thể tưởng tượng nổi xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, Chủy Tướng Chủy Tướng cắt đứt yết hầu của Thuẫn Tướng, giáp thuẫn của Thuẫn Tướng đánh nát đầu lâu của Thương Tướng, trường thương của Thương Tướng đâm thủng lồng ngực của Võng Tướng, mà tấm lưới lớn của Võng Tướng cũng đâm Chủy Tướng thành cái sàng, cả tấm lưới lớn giống như xuyên thấu qua thân thể Chủy Tướng.
Thời gian vào lúc này giống như dừng trôi qua, lúc này, đôi mắt đám người Chủy Tướng mở ra thật to, không thể tin vào ánh mắt của mình, hợp kích chi thuật này bọn họ đã là suy tính ra vị trí chỗ đứng mà ra tay, tuyệt đối không có khả năng như vừa rồi ngộ thương huynh đệ của mình, quản chi là Lý Thất Dạ di chuyển vị trí, đều không có khả năng xảy ra chuyện ngộ thương.
Nhưng mà lúc này Lý Thất Dạ chỉ đứng yên không động đậy, hắn vẫn là đứng ở nơi đó, lúc này, bị đổi vị trí không phải Lý Thất Dạ, mà là chính bọn hắn, bọn họ bị đổi tới tiết điểm đánh chết nhau, kể từ đó, phát sinh một màn trước mặt.
“Phanh, phanh, phanh”, thi thể đám người Chủy Tướng rơi xuống biển, con mắt của bọn họ mở to ra, đến chết bọn họ đều không nhắm mắt, bởi vì bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ tới, chính mình giết chết huynh đệ mình, mình cũng chết trong tay huynh đệ mình.
Đúng như Lý Thất Dạ vừa rồi mới nói, chết là bọn họ, hơn nữa là chết không nhắm mắt.
– Cái này, cái này, đây là yêu thuật a.
Nhìn thấy cảnh như thế, rất nhiều người hít khí lạnh, cho dù là chưởng môn các đại giáo lúc này cũng biến sắc, sắc mặt trắng bệch.
– Không phải yêu thuật.
Có một chưởng môn Đại Hiền lúc này sắc mặt trắng bệch, nói ra:
– Đây là không gian chi thuật, Lý Thất Dạ tu luyện một chủng bí pháp không gian nào đó, hắn có thể tùy ý chuyển dời không gian.
Đại Hiền này nói không sai, lúc này Lý Thất Dạ không có sử dụng “Không gian đổi vị “, lúc này hắn sử dụng là “Không gian na di “, trong thời gian cực ngắn, hắn dịch chuyển đám người Chủy Tướng tới tiết điểm giết lẫn nhau.
Kể từ đó, yết hầu của Thuẫn Tướng bị đưa vào vị trí công kích của Chủy Tướng, mà đầu lâu Thương Tướng bị giáp thuẫn của Thuẫn Tướng đánh nát, bọn họ lập tức bị huynh đệ mình giết chết.
– Tùy ý chuyển di không gian sao?
Vị chưởng môn này không khỏi biến sắc, nói ra:
– Đây chẳng phải là ý nghĩa Lý Thất Dạ muốn mang người ta đi đâu cũng có thể hay sao?
– Vậy cũng phải xem đạo hạnh, chỉ cần đạo hạnh cường đại tới trình độ nhất định, Lý Thất Dạ mới không cách nào chi phối chuyển dời địch nhân qua lại không gian, hoặc là hiệu quả chi phối chuyển dời đại giảm.
Vị Đại Hiền này trầm ngâm một chút, không phải thập phần khẳng định nói ra.
Trên thực tế Đại Hiền này nói cũng đúng, giống như vừa rồi Lý Thất Dạ đã từng nói qua, đạo hạnh đám người Chủy Tướng quá nhỏ bé, nếu như bọn họ có cảnh giới thực lực Thần Hoàng, Lý Thất Dạ muốn chi phối chuyển dời không gian của bọn họ không phải dễ dàng như vậy, cho dù có thể chi phối chuyển dời, cũng sẽ phải có tính cực hạn
Nhưng mà bằng vào thực lực đám người Chủy Tướng, căn bản là không cách nào trấn thủ không gian của mình, Lý Thất Dạ muốn chi phối chuyển dời không gian của bọn họ, thật sự là rất dễ dàng, tùy ý làm là được.
– Ai, hảo huynh đệ nha, tại sao phải tàn sát lẫn nhau chứ.
Lý Thất Dạ cười to lên, lúc này dây thừng đen trói lên người hắn rơi xuống.
Đối với Lý Thất Dạ mà nói, loại dây thừng đen này căn bản không có hiệu quả trói buộc, hắn chỉ trêu đùa hí lộng đám Chủy Tướng mà thôi, làm cho đám người Chủy Tướng tự nhân là thắng lợi nằm chắc trong tay của mình.
Lý Thất Dạ lúc này đứng trên không trung, ánh mắt quét qua chung quanh, lúc này cũng không có thêm mai phục nào khác, thủ đoạn của địch nhân đã dùng hết.
– Chỉ có chút thủ đoạn như vậy mà muốn ta tìm chết? Điều này thật sự là quá để cho ta thất vọng, ta còn tưởng rằng có bẩy rập kinh thiên gì chứ.
Lý Thất Dạ bình thản cười cười, lắc đầu, trở lại thuyền của Liễu Như Yên.
Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, rất nhiều người đều im lặng trong thời gian ngắn. Trên thực tế, trong mắt rất nhiều người nhìn thì bẩy rập của Chủy Tướng rất cường đại, vốn là có Sí Tương Thụ Tộc, Băng Linh Hải Yêu liên thủ, sau có quái vật biển khủng bố như đế chương, bước vào bẩy rập như thế, cho dù là Thần Vương cũng khó thoát khỏi cái chết.
Nhưng mà Lý Thất Dạ lại lông tóc không tổn hại, đám người Chủy Tướng toàn bộ chết thảm ở nơi này, toàn quân bị diệt, một người đều không thể chạy ra tìm đường sống.
– Hung nhân này quá kinh khủng, tuyệt đối sẽ không yếu hơn Già Hải thiên tử, Thất Hải Nữ Vũ Thần.
Nhìn thấy thuyền của Thôn Ma Tông đi xa, có người rùng mình lạnh lẽo nói ra.