Sau khi khô lâu trong Cốt Hải hóa thành hung linh, chúng đều tỏa ra khí tức lãnh khốc vô tình, bộ xương khô hung linh này tỏa ra thần tính, điều này nói rõ khí tức vong linh Cốt Hải cũng chưa hoàn toàn luyện hóa nó.
– Đây không phải Quỷ Ngưu chân chính, là Thần Mãng Ngưu! Nó khi còn sống có chảy huyết thống Quỳ Ngưu.
Có một Đại Hiền xuất hiện đại giáo Mị Linh nhìn thấy cốt trảo trước ngực hung linh, nhận ra lai lịch chính thức của nó.
Cho dù khô lâu hung linh này không phải là Quỳ Ngưu, nó vẫn vô cùng cường đại, rống to một tiếng, “Oanh, oanh, oanh” thiên băng địa liệt, nó lúc này rống to khiến sóng biển cuồn cuộn, trên bầu trời sinh ra sóng to gió lớn, độ cao vạn trượng bị nứt ra.
– Ah!
Có tiếng kêu thảm thiết vang lên, trong sợ hãi tột cùng, có không ít tu sĩ bị áp chế trên cốt thuyền, bị lật tung, khiến cho tu sĩ rơi xuống biển chết đuối.
Lúc này có rất nhiều tu sĩ trên cốt thuyền hoặc là ôm hài cốt cực lơn trên biển, để tránh cốt thuyền lật thì rơi vào Cốt Hải.
– Yêu nghiệt, chớ có làm càn!
Thời điểm Thần Mãng Ngưu có huyết thống Quỳ Ngưu làm mưa làm gió, Mộng Trấn Thiên ngồi trong xe ngựa quát to một tiếng.
Tiếng quát to này vang lên, kinh động trời xanh, vòm trời có ánh sao rơi xuống, làm cho Mộng Trấn Thiên ở trong xe ngựa biến lớn, giống như trời long đất lở, trời xanh đảo ngược.
Thời điểm này trong xe ngựa tản mát ra khí tức tuyên cổ, khí tức này phóng lên bầu trời, lập tức vô tận thần quang bay lên ngàn trượng, chiếu sáng cửu thiên thập địa.
Vào lúc này xe ngựa dường như có mười mặt trời biến lớn, chung quanh xe ngựa có đủ loại dị tượng, có vô thượng tiên đồ, nhật nguyệt chìm nổi, âm dương nhân quả không ngừng luân chuyển, vào giờ phút này, xe ngựa như biến thành trung tâm của thế giới, chúa tể cả phiến thiên địa này.
“Phanh” một vang thật lớn, dưới vô thượng thần uy của Mộng Trấn Thiên, Thần Mãng Ngưu cực lớn chỉ có một chân quỵ xuống, nó rống dài thật lâu, muốn giãy dụa đứng lên, nhưng mà dưới khí tức của Mộng Trấn Thiên trấn áp như vậy, nó giãy dụa vài cái rồi phí công, sau đó quỳ tại chỗ.
Thẳng tới khi cốt thuyền mang theo Mộng Trấn Thiên đi xa, khí tức vô thượng của Mộng Trấn Thiên thật lâu sau mới từ từ tiêu tán, Thần Mãng Ngưu hung linh này lập tức xé rách mặt biển, lập tức chui vào trong biển, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Người tận mắt nhìn thấy khí thế vô địch thế này, rất nhiều người vô cùng hoảng sợ, bị chấn động làm phục hồi tinh thần lại.
Từ đầu đến cuối, Mộng Trấn Thiên không có lộ mặt ra, cũng không có ra tay, hắn chỉ dựa vào thần uy vô thượng liền trực tiếp trấn áp hung linh mạnh mẽ như thế quỳ xuống, không thể động đậy, cường đại cỡ nào, vô địch ra sao?
Trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng vô số người phát lạnh, Mộng Trấn Thiên vô địch, đây không phải là một câu nói suông mà có, vào giờ phút này, không ít thiên tài trẻ tuổi cảm thấy nội tâm tuyệt vọng, Mộng Trấn Thiên còn trên đời, bọn họ vĩnh viễn không ngày nổi danh.
– Tiên Đế đương thời, không phải hắn không ai có thể hơn!
Bất kể là trẻ tuổi hay là thế hệ trước, tận mắt thấy cảnh này, không ai không nghĩ như thế.
Tuy thế hệ trẻ trong Cốt Hải biểu hiện không tầm thường, như Trầm Hải Thần Vương, Thái Dương Vương, đặc biệt là Thái Dương Vương, nghe nói hắn đạt được thái dương tinh hỏa tuyệt thế vô song
Nhưng mà có Mộng Trấn Thiên tồn tại, bọn họ thần sắc ảm đạm, đều nhanh ai đi lưu ý bọn họ.
Trong thế hệ trẻ, cũng đồn đãi nói Già Hải thiên tử đã tới Cốt Hải, nhưng mà không có người tận mắt thấy, cho nên chỉ đồn đãi mà thôi.
Già Hải thiên tử cho tới nay đều rất thần bí, hơn nữa hắn tu luyện Hư Vô Thể, thường là tới vô ảnh đi vô tung, khiến cho người ta không ai biết hành tung chính thức của hắn.
Lý Thất Dạ đuổi theo sau bóng mờ, đám người Thuần Dương Tử cũng chỉ có thể chờ đợi trong cốt thuyền.
Tuy thời gian trôi qua từng khắc, nhưng mà đám người Thuần Dương Tử đều là người trải qua sóng gió, có thể bảo trì bình thản, cũng không vội không nóng nảy, vẫn bảo trì tư thái chờ đợi, chờ Lý Thất Dạ trở về.
Nhưng mà trừ thời gian trôi qua, mặt biển vẫn bình tĩnh, Lý Thất Dạ vẫn không có nửa điểm tiếng động, chuyện này làm cho Hùng Thiên Tí cũng bắt đầu bối rối.
– Lý công tử có thể gặp chuyện không may hay không?
Hùng Thiên Tí nhìn quanh mặt biển, không có nhìn thấy thân ảnh của Lý Thất Dạ, lo lắng nói ra:
– Đi lâu như vậy vẫn chưa về, Lý công tử có thể gặp chuyện phiền toái hay là không?
– Yên tâm, công tử hắn làm việc trầm ổn hơn ai khác, không có nắm chắc tuyệt đối hắn sẽ không dễ dàng động thủ đâu, bất luận thời điểm nào, nguy hiểm gì, hắn đều có thể toàn thân trở ra.
Trác Kiếm Thi chậm rãi nói ra.
Trác Kiếm Thi và Liễu Như Yên vô cùng tin tưởng mười phần vào Lý Thất Dạ, mặc dù thời gian lâu như thế, Lý Thất Dạ vẫn không có trở về, các nàng vẫn tin tưởng vào bất cứ lúc nào Lý Thất Dạ vẫn có thể toàn thân trở ra.
Thuần Dương Tử cũng gật đầu, nói:
– Lý huynh sâu cạn làm cho người nào cũng có thể nhìn thấy. Theo ta nhìn, cho dù là đi Cốt Hải, chỉ sợ Lý huynh cũng không xem đây là chuyện quan trọng gì, chính là Cốt Hải chỉ sợ cũng không trói được chân long như Lý huynh rồi.
Nghe được Trác Kiếm Thi, Thuần Dương Tử là nhân vật lớn như thế nói vậy, Hùng Thiên Tí vốn lo lắng cũng buông lỏng một hơi, thả lỏng không ít tâm tư.
Đám người Liễu Như Yên tiếp tục chờ đợi, mặt biển vẫn bình tĩnh, không có bất cứ động tĩnh gì.
Thời gian cũng không biết trôi qua bao lâu, đột nhiên cốt thuyền lay động, “Oanh, oanh, oanh” một hồi nổ vang thật lớn vang lên, giống như tận thế hàng lâm.
– Phát sinh chuyện gì?
Đám người Liễu Như Yên chấn động, ngay từ đầu, bọn họ còn cho rằng là hung linh tấn công cốt thuyền, nhưng mà bọn họ rất nhanh phát hiện chấn động tới từ bên ngoài, cũng không phải ở hải vực này, mà là bản thân cốt thuyền.
– Là tiên nữ!
Lúc này Hùng Thiên Tí nhìn thấy từng đạo hào quang trên thuyền bay ra, hắn chấn động, hét lớn.
Đám người Liễu Như Yên vội vàng xông lên thuyền, sau khi bọn họ xông lên thuyền. Bọn họ mới phát hiện nơi phát ra chấn động là ở nơi đâu.
Vốn một mực đều rất ổn định tiên nữ tại thời điểm này, nàng đột nhiên toàn thân hào quang tăng vọt, tại thời điểm này tiên nữ toàn thân là tiên quang trùng thiên, tựa như là một khỏa mặt trời đột nhiên muốn bạo tạc nổ tung đồng dạng.
Toàn thân tiên nữ tỏa ra tiên quang, giống như hình thành thế giới. Làm cho người ta cảm thấy khủng bố là, trong thế giới này lại có lực lượng khủng bố gần như tận thế.
Dường như lực lượng tuyên cổ vô song này lại ẩn giấu này giống như cự long ngủ say vô số năm tháng, nhưng mà vào giờ phút này nó đã tỉnh giấc.
Đây còn không phải là chuyện khủng bố nhất, càng khiến người ta kinh hãi nhất là, tiên nữ ở trạng thái rất không ổn định, thần thái của nàng thất thường, lúc vui lúc buồn…
Theo trạng thái của tiên nữ không ổn định, tiên quang vô tận mang theo lực lượng không ổn định, trong dạng thế giới này, lực lượng tuyên cổ tùy thời có thể bộc phát ra hào quang sáng ngời.