Lý Thất Dạ không có chút phòng bị thì càng không cần phải nói, tiếng “Đông” vừa vang lên. Thân thể của hắn “Ba” một tiếng té trên mặt đất, thoáng cái tử vong, tử vong chính thức.
Nhưng mà sau khi Lý Thất Dạ tử vong, mười tám cánh hoa lại sáng lên, đệ cánh hoa thứ năm đã tỏa sáng.
Vào lúc này Lý Thất Dạ lại sống lại, hắn đứng lên như không có chuyện gì xảy ra. Cười cười, tiếp tục đi về phía trước.
Người có thể coi tử vong không ra cái gì, cũng chỉ có Lý Thất Dạ mà thôi. Đối với người khác mà nói. Tử vong là chuyện cực kỳ khủng bố, nhưng mà đối với Lý Thất Dạ mà nói, đây là chuyện thường ngày.
Hiện tại Lý Thất Dạ hoàn toàn ở trạng thái hành tẩu không có ngại gì, hắn trấn áp đạo cơ, khóa tất cả lại, cho dù chết đối với hắn mà nói, cũng không có tổn thất gì, chỉ cần không đánh tan đạo cơ, bằng không Lý Thất Dạ không sao cả.
Nhưng mà ở nơi này với Lý Thất Dạ mà nói, tử vong không chỉ không có tổn thất! Thậm chí là có thu hoạch khó lường.
“Đông” một tiếng, âm thanh như nhịp tim đập lại vang lên, Lý Thất Dạ không chút phòng bị té xuống đất, hắn đã tử vong.
Kế tiếp cánh hoa lại sáng lên, cánh hoa thứ sáu tỏa sáng, nhưng mà lúc này sau khi cánh hoa thứ sáu sáng lên, cảnh tượng lúc này đã khác biệt.
“Ông” một tiếng, thời điểm này ấn ký cánh hoa thứ sáu tỏa ra, giống như trăm hoa đua nở, vô cùng xinh đẹp, thập phần sáng chói.
Thời điểm cánh hoa nở rộ ra, cho người ta một loại ảo giác, lực lượng đại thế giới tỏa ra hào quang tươi sáng, trong ánh sáng này tỏa ra lực lượng không ai có thể hiểu nổi.
Keng, keng, keng…
Chỉ trong nháy mắt trong hào quang bắn ra một đạo pháp tắc dài hẹp, đạo pháp tắc này bộc phát giống như thác nước dài hẹp, pháp tắc này vô cùng cổ xưa, cổ xưa còn hơn cả phiến thiên địa này, dường như thời điểm thiên địa còn không tồn tại thì pháp tắc này đã tồn tại, nó tới từ tuyên cổ, hoàn toàn không thể ngược dòng tìm hiểu được.
Loong coong, loong coong, loong coong…
Sau khi đạo pháp tắc vừa thô vừa to này bắn ra bên ngoài, lúc này từng âm thanh kim loại vang lên, pháp tắc dài hẹp dường như đã khóa thứ gì đó.
“Oanh” một tiếng vang thật lớn, sau khi pháp tắc cổ xưa này khóa lại, tất cả pháp tắc xiết chặt, dường như muốn túm cái gì đó tới, nhưng mà kiện đồ vật đó bị thứ gì đó rất cường đại trấn áp, không cách nào bị kéo qua.
Nhìn qua đạp pháp tắc dài hẹp này, Lý Thất Dạ tươi cười sáng ngời, nói ra:
– Nên cho ta, vẫn phải cho ta, nếu không, mọi người nhất phách lưỡng tán!
Đây là huyền diệu của Tử Thư! Ba chết tích một duyên, sáu chết hóa một vật, chín chết đổi cả đời, mười tám chết đỉnh thương sinh!
Hiện tại Lý Thất Dạ chính thức chết sáu lần, đó là thời điểm hắn hóa một vật, đây cũng là mục đích Lý Thất Dạ chết ở chỗ này.
Đổi lại địa phương khác, Lý Thất Dạ sẽ không muốn chết, bởi vì địa phương khác biến thành một vật chẳng đáng giá với Lý Thất Dạ, tại nơi này thì khác, nơi này nếu là hóa ra một vật, đó là đồ vật nghịch thiên, quá kinh khủng.
Loong coong, loong coong, loong coong…
Giờ phút này hào quang từ pháp tắc cổ xưa sáng tới mức tận cùng, giống như biến thành mặt trời, trong hào quang này tỏa ra ý chí mạnh mẽ, một ý chí không thể kháng cự, thời điểm ý chí này sáng lên, dường như ngay cả trời xanh cũng có thể kháng cự, nó sinh ra trong thời đại Thái Sơ.
“Rầm rầm rầm” từng tiếng nổ vang lên, giờ phút này pháp tắc đang kéo một vật xuất hiện! Dường như, lực lượng này không muốn buông tha đồ vật của mình, lực lượng trấn áp tăng mạnh hơn trước.
Nhưng mà dưới pháp tắc cổ xưa đang kéo, bất luận trấn áp thế nào cũng không dùng được, đồ vật đang bị kéo đi.
“Rầm rầm rầm”, thời điểm này trong Cốt Hải có từng âm thanh dữ dội sinh ra, cả Cốt Hải lay động, nước biển ngập trời, cả Cốt Hải giống như đang trong cảnh diệt thế.
Nước biển vô tận chụp vào vòm trời, cả Cốt Hải biến thành tận thế, vô số tu sĩ trong Cốt Hải bị dọa kinh hoàng.
“Oanh” một tiếng vang thật lớn, vào giờ phút này thế giới của Lý Thất Dạ, đột nhiên tản mát ra lực lượng vô địch cửu thiên thập địa nhất, lực lượng này muốn kéo đồ vật kia trở về.
“Loong coong, loong coong, loong coong” từng âm thanh kim loại vang vang lên, nhưng mà dưới pháp tắc dài hẹp đang kéo, tất cả đều không làm nên chuyện gì, đồ vật vẫn bị kéo đi.
– Vô dụng thôi, bất kể kháng cự chống đỡ như thế nào, có thể đối kháng với lực lượng Thái Sơ hay sao? Đây là khởi nguyên, là lực lượng khởi nguyên của tất cả, đây là khởi nguyên của vô số kỷ nguyên, lực lượng như vậy ai có thể kháng cự?
Lý Thất Dạ cười to nói ra.
Nhìn qua pháp tắc đang kéo về phía sau, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Thái Sơ diễn cửu tự, cửu tự sinh cửu bảo, cửu bảo minh cửu thư! Lực lượng như thế ai có thể rung chuyên?
– Đương nhiên, cũng không phải là không có biện pháp, giết ta chính là biện pháp tốt nhất.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Trong địa phương này, ta thật đúng là muốn chết thêm mấy lần, ta chờ chín chết đổi cả đời! Như vậy nơi này đổi cả đời của ta, ta thật sự là kiếm lời.
“Oanh”, Lý Thất Dạ vừa nói xong, sâu trong phiến thiên địa này, ở trong vòm trời xa xa dường như bộc phát ý chí vô địch, ý chí này có thể phá hủy thiên địa vạn vật, dưới ý chí này cho dù là Thần Hoàng cũng hoảng sợ.
Ý chí chí tôn vô địch bộc phát ra ngoài, dưới ý chí này, Thần Hoàng lúc này cảm giác cái mạng của mình quá nhỏ bé, ý chí như vậy cũng chỉ có Tiên Đế mới kháng cự được.
Nhưng mà đối mặt ý chí như vậy, Lý Thất Dạ cũng chỉ tươi cười mà thôi, giang hai tay ra, vừa cười vừa nói:
– Đến đây đi, giết ta đi, nếu như không cách nào hoàn toàn hủy diệt ta, ta sẽ đổi cả đời tại đây! Ta cũng không tin, trong thế gian này trừ lão tặc thiên, còn có tồn tại gì có thể giết ta.
Vào giờ phút này cả Cốt Hải gầm hét lên, nước biển hàng tỉ trượng dâng cao, tất cả tu sĩ trong Cốt Hải vào lúc này nơm nớp lo sợ, cho dù là Thần Hoàng cũng bị dọa hồn phách bay lên, cảm giác tận thế hàng lâm, bất luận kẻ nào cũng khó thoát khỏi cái chết.
Đối mặt với cảnh tượng này, Lý Thất Dạ giang hai tay ra, hắn chờ đón tất cả, hắn căn bản không sợ tử vong, nếu được, hắn muốn chết thêm vài lần đổi lấy cả đời.!
Nếu như hắn có thể ở đây đổi cả đời, như vậy, hắn kiếm lớn rồi.
Cuối cùng nhất, ý chí sâu trong Cốt Hải không có giết xuống, lực lượng chỉ có Tiên Đế mới có thể chống cự tiêu tán đi.
Âm thanh “Loong coong”vang lên, rốt cục đồ vật bị pháp tắc kéo ra đã xuất hiện.
Thời điểm đồ vật bị kéo ra, nó tỏa ra khí thế ngập trời, nhật nguyệt vô quang, vạn vật ảm đạm, đây là một thanh binh khí, binh khí này có lực lượng trấn áp cửu thiên thập địa, dưới binh khí này, chư thiên thần ma cũng phải run rẩy.
Hiện tại binh khí rơi vào trong tay của Lý Thất Dạ! Lúc Lý Thất Dạ nắm chặt binh khí trong tay, “Oanh” một tiếng vang thật lớn, cả kiện binh khí phun ra thần quang vô tận, một phù văn cổ xưa phóng lên trời, phù văn này có ý chí vô thượng, dường như nó có thể nghiền áp tất cả mọi thứ trong thiên địa.