Diệp Tiểu Tiểu tuy rằng nghĩ có thể là Lý Thất Dạ đang làm chuyện xấu, thế nhưng, nghe được Lý Thất Dạ nói lời này, tỉ mỉ vừa nghĩ, lại cảm thấy không có khả năng, Cửu Chung Thần Tổ là người ra sao? Hắn chính là kình địch của tổ tiên bọn họ Hoàng Kim Trúc Tổ, hắn căn bản không có khả năng sợ một vị vãn bối nho nhỏ như Lý Thất Dạ vậy.
Lý Thất Dạ nhìn Diệp Tiểu Tiểu có chút do dự, không khỏi nở nụ cười, vỗ vỗ Diệp Tiểu Tiểu vai, nói rằng:
– Được rồi, tiểu nha đầu, ta đây là hảo tâm bị người coi như lòng lang dạ thú. Ngươi đã đều cảm thấy ta đang làm chuyện xấu, vậy ngươi có thể lưu lại cùng với Cửu Chung Thần Tổ nói chuyện cho tốt, ai, đây quá đả thương lòng người.
Nói rồi, xoay người rời đi.
– Được rồi, được rồi, tự đại vương.
Diệp Tiểu Tiểu cũng cảm giác mình có thể là oan uổng Lý Thất Dạ, vội vang đuổi theo Lý Thất Dạ, nói rằng:
– Bây giờ là ta sai rồi biết không, ngươi đi gấp như vậy làm cái gì!
Lý Thất Dạ dừng bước, nhìn Diệp Tiểu Tiểu, không khỏi mỉm cười cười, nhéo nhéo cái mũi nhỏ của nàng, nhàn nhã nói rằng:
– Biết sai có thể thay đổi, trẻ nhỏ dễ dạy.
– Phi, đừng cho ngươi ba phần nhan sắc, ngươi đã đòi mở phường nhuộm rồi!
Diệp Tiểu Tiểu trợn trừng tú mục, đạp Lý Thất Dạ một cước, vừa chống eo thon nhỏ, nói rằng:
– Tự đại vương, bản tiểu thư theo ngươi lăn lộn cũng được, thế nhưng, ngươi phải mang ta đi tới chỗ ngươi nói đó!
Diệp Tiểu Tiểu nói chỗ đó, chính là nơi Cửu Chung Thần Tổ nói, trên thực tế, nàng cũng không biết đây là địa phương nào, nhưng, trực giác nói cho nàng biết, cái chỗ này đối với nàng thập phần trọng yếu.
– Được!
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nói rằng:
– Không phải ta mang ngươi tới Thần Thụ Lĩnh làm gì? Bất quá, tạm thời chúng ta không vội mà đi, đã đến giờ, ta tự nhiên sẽ dẫn ngươi đi.
– Hừm, hừm, hừm, lúc này mới không sai biệt lắm.
Diệp Tiểu Tiểu thắng một ván, cảm thấy mỹ mãn, nho nhỏ kiêu ngạo, vừa nhếch chiếc cằm tinh xảo, có điểm hướng phía Lý Thất Dạ dương oai diệu võ.
Nhìn thần thái của Diệp Tiểu Tiểu kiêu ngạo, Lý Thất Dạ không khỏi mỉm cười, sau đó nói:
– Chúng ta cũng nên vào thành thôi.
– Lão gia gia, gặp lại sau.
Diệp Tiểu Tiểu chuẩn bị theo Lý Thất Dạ vào thành, hướng Cửu Chung Thần Tổ phất phất tay, luôn luôn nóng hừng hực, nàng cũng có một mặt khả ái.
Cửu Chung Thần Tổ cũng không khỏi lộ ra nụ cười hòa ái, từ trên người gỡ xuống một cái lá xanh biếc chi, đưa cho Diệp Tiểu Tiểu, hòa ái nói rằng:
– Tùy thời đều hoan nghênh ngươi tới Thần Thụ Lĩnh vui chơi, ở Thần Thụ Lĩnh, ngươi nếu là gặp phải bất cứ phiền phức gì, tùy thời đều có thể nói cho ta biết.
– Tốt.
Diệp Tiểu Tiểu cũng không có suy nghĩ nhiều, tùy ý nhận lấy chiếc lá xanh biếc.
Diệp Tiểu Tiểu đương nhiên không biết điều này xanh biếc chi tầm quan trọng, Cửu Chung Thần Tổ thị thụ nhân thủ hộ thần, cũng là thần thụ thành thủ hộ thần, tại đây Thần Thụ Lĩnh, Diệp Tiểu Tiểu có như vậy một cái xanh biếc chi, tương thị ý nghĩa Diệp Tiểu Tiểu thị thông hành không trở ngại, tại đây Thần Thụ Lĩnh rất nhiều địa phương, giá đều có thể bảo chứng Diệp Tiểu Tiểu tuyệt đối an toàn.
Đối với chuyện như vậy, Lý Thất Dạ cũng chỉ là cười nhạt một tiếng, không nói gì thêm, mang theo Diệp Tiểu Tiểu vào thành.
– Không biết vị công tử này tới Thần Thụ Lĩnh bao lâu ?
Ngay khi thấy Lý Thất Dạ và Diệp Tiểu Tiểu vào thành , Cửu Chung Thần Tổ không nhin được liền hỏi.
– Cái này sao, ta vẫn còn chưa có nghĩ kỹ ?
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nhàn nhã nói :
– Tuy nhiên, ta đến đây là muốn gặp một người, không biết người đó còn trên thế gian hay không, nếu như có thể, ta cũng muốn nhờ ngươi giúp một chút, mọi người gặp mặt nói vài câu, nếu như ta thỏa mãn liền ly khai ngay lập tức .
Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, Cửu Chung Thần Tổ lập tức ngậm miệng , không thèm nhắc lại.
Lý Thất Dạ không khỏi cười cười, cũng không nói gì nữa, mang theo Diệp Tiểu Tiểu tiến vào thành.
Cửu Chung Thần Tổ nhìn theo Diệp Tiểu Tiểu và Lý Thất Dạ tiến nhập Thần Thụ Lĩnh, hắn đều không khỏi lầm bầm nói :
– Huyết thống thật kinh người, Hoàng Kim lão đầu đã có người kế tục.
Nói đến đây, hắn không khỏi cảm khái thở dài một tiếng
Tuy Cửu Chung Thần Tổ không dám hoàn toàn khẳng định lai lịch huyết thống của Diệp Tiểu Tiểu, nhưng mà hắn biết rõ huyết thống này tuyệt đối khó lường.
Đối với bnar thân Cửu Chung Thần Tổ mà nói, đổi lại bình thường, hắn tuyệt đối sẽ chỉ điểm Diệp Tiểu Tiểu một phen, nhưng mà hôm nay hắn không dám đi làm chuyện như vậy.
Bởi vì Cửu Chung Thần Tổ đã hiểu rõ ràng, Diệp Tiểu Tiểu đã bị người ta chọn trúng. Bất kể nói thế nào thì hắn cũng không dám đoạt Diệp Tiểu Tiểu, quản chi hắn có cường đại hơn nữa!
Thậm chí đối với Cửu Chung Thần Tổ mà nói, cho dù Tiên Đế tới thì hắn cũng làm không được, dù sao, hắn cắm rễ ở Thần Thụ Lĩnh, ở chỗ này, Tiên Đế cũng không thể giết hắn được!
Nhưng mà Cửu Chung Thần Tổ lại biết, trên thế gian có đôi khi đáng sợ nhất không phải là Tiên Đế, có đôi khi cũng chẳng phải là Tiên Đế tức giận.
Về một ít chuyện hắc ám, Cửu Chung Thần Tổ cũng biết một ít, một ít che dấu đáng sợ chỉ tới cấp bậc của hắn mới có thể biết được.
Càng tiếp xúc tới các bí mật này, càng biết rõ, thế gian cấm kị là cái gì, đồng thời cũng biết cái gì mới thật sự là nghịch lân.
Cũng chính bởi vì như thế, Cửu Chung Thần Tổ biết rõ huyết thống của Diệp Tiểu Tiểu khó lường, nhưng mà hắn không dám cướp người!
– Hy vọng Thiên Linh Giới được an bình thêm một ít, bình tĩnh hơn một ít.
Cửu Chung Thần Tổ thì thào nói:
– Một ít người, tự cầu nhiều phúc a, ai dám ra mặt kẻ đó sẽ bị diệt tộc!
Nói đến đây Cửu Chung Thần Tổ sẽ thở dài một hơi. Trên thực tế, hắn đều hy vọng có chút chuyện nhanh chấm dứt, nhanh qua đi.
Mặc dù nói, Thần Thụ Lĩnh chính là mọt trong mười hai táng địa, nhưng mà táng địa cũng chẳng phải cũng cấu thành uy hiếp với tất cả mọi người, đối với một ít người, táng địa là nơi đoạt bảo vật, nói thí dụ như hắc thủ trong truyền thuyết kia.
Diệp Tiểu Tiểu đi theo Lý Thất Dạ đi vào thành Thần Thụ, lần đầu tiên tới thành Thần Thụ, nàng tràn ngập hiếu kỳ và mới lạ, lúc này tò mò đánh giá tất cả mọi thứ.
Đi vào thành Thần Thụ, làm cho người ta quan tâm chính là thành Thần Thụ này khác các thành trì khác ở Thiên Linh Giới không ít.
Trong tòa thành này, từng tòa phủ đệ, từng tòa nhà tuy được xây dựng không quá tinh xảo, nhưng mà so với các kiến trúc thô ráp ở thôn trang thì tốt hơn quá nhiều.
Hơn nữa thành Thần Thụ thụ nhân rất nhiều, nhìn qua cũng không có quá nhiều khác biệt với các tộc khác, bọn họ đều thu xếp sinh hoạt, trải qua cuộc sống gia đình tạm ổn của bản thân.
Khác với các thành thị khác là, trong thành Thần Thụ này thụ nhân lại làm mua bán, thậm chí có thụ nhân đã thập phần thành thạo với mua bán, so sán với các chủng tộc khác, cũng không nhìn ra bọn họ chính là chủng tộc mới.
– So với những thụ nhân trong thôn trang kia, thụ nhân trong thành này thông minh hơn rất nhiều, bọn họ cái gì cũng biết.