Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả chưởng giáo môn chủ đều ngây ngốc, không biết có bao nhiêu người hâm mộ Văn Nhân Hoài Ngọc, đối với bọn họ mà nói, kỳ ngộ này chẳng khác gì cá chép vượt long môn cả, đối với các chưởng môn hoàng chủ ở nơi này, nếu như đệ tử bọn họ có thể bái nhập Ngọa Long Nhai đã là một việc đáng mừng, nếu bị Trung Thiên Long Hoàng thu làm đệ tử, như vậy cả đời này sẽ vinh quang vô thượng.
– Đông Phương Thông, tiến lên đi.
Lúc này Lý Thất Dạ uống một ngụm tiên trà rồi nói một câu.
Đông Phương Thông không dám chậm trễ chút nào, tiến lên sau đó quỳ xuống, không dám nói cái gì.
– Phong ba này ngươi ăn thiệt thòi lớn, nhưng ta thưởng thức lòng dạ của ngươi, là nhân tài.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Mà nha đầu Hoài Ngọc có duyên với ta, trong chuyện này ta đền bù tổn thất cho ngươi, vì vậy ta ban thưởng một môn thiên mệnh bí thuật của Thanh Huyền cổ quốc.
Đông Phương Thông nghe xong liền ngây ngốc, hắn mở to mắt, hoàn toàn không dám tin vào lỗ tai của mình, ngay cả người Đông Phương thế gia cũng ngây ngốc.
Thiên mệnh bí thuật, đây là chuyện bọn họ nằm mơ cũng không dám nghĩ tới, hiện tại chuyện tốt này rơi xuống đầu bọn họ.
– Ta, ta, ta…
Đông Phương Thông cà lăm, không nói nên lời.
– Còn không tạ ơn Lý công tử.
Đông Phương Thông cà lăm nói không ra lời, Ngọa Long Tuyền mở miệng nói một câu.
– Đa tạ công tử.
Đông Phương Thông phục hồi tinh thần lại, dập đầu thật mạnh, cung kính cảm tạ.
Lý Thất Dạ ban thưởng thiên mệnh bí thuật xong, nói ra:
– Văn Nhân Kiên Thạch, lên đây đi.
Văn Nhân Kiên Thạch nghe nói như thế, tiến lên, quỳ ở nơi đó, không dám nói gì, mà Lý Thất Dạ nhìn hắn lại tươi cười.
Bị Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm như vậy, trong lòng Văn Nhân Kiên Thạch sợ hãi, không biết là họa hay phúc, hắn bị dọa hãi hùng khiếp vía.
– Ngươi biết chính mình không?
Lý Thất Dạ cười nhìn Văn Nhân Kiên Thạch nói ra.
– Ta, ta, ta…
Văn Nhân Kiên Thạch lúc này bị dọa sợ nói không nên lời.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:
– Tuy ngươi có chút không khôn ngoan, nhưng cũng là người biết tiến thoái, cũng là người biết lý lẽ, hôm nay Văn Nhân thế gia có thể may mắn còn sống sót đó là bởi vì ngươi. Cũng phải, vậy cũng là duyên phận, ta ban cho ngươi một cuốn đế thuật của Thanh Huyền cổ quốc.
Lời này vừa ra, Văn Nhân Kiên Thạch ngây người, tất cả người Văn Nhân thế gia cũng ngây người, mất đi năng lực suy nghĩ.
Đế thuật, đối với bọn họ mà nói, đây là thứ nghĩ cũng không dám nghĩ, hiện tại Lý Thất Dạ lại ban thưởng bọn họ đế thuật.
– Đa tạ công tử —
Sau khi phục hồi tinh thần lại, Văn Nhân Kiên Thạch vội vàng dập đầu, vô cùng cảm kích.
Lý Thất Dạ ban thưởng đế thuật, nhẹ nhàng khoát khoát tay, nói ra:
– Đều đi xuống đi, chuyện hôm nay dừng ở đây, tản đi.
Lúc này không có ai dám lên tiếng nữa, sau đó Ngọa Long Tuyền nhẹ nhàng khoát tay, tất cả người ở đây lui ra, ngay cả hai lão giả bên cạnh Ngọa Long Tuyền cũng rời đi.
Trong khoảng thời gian ngắn, cả Long Chiến chi dã chỉ còn lại có Lý Thất Dạ cùng Ngọa Long Tuyền.
– Lý huynh, nếu ngươi đã ban thưởng, vậy có nên ban thưởng cho ta vài bảo vật hay không?
Sau khi tất cả mọi người tản đi, Ngọa Long Tuyền yêu kiều cười rộ lên, nàng vốn cao cao tại thượng, lúc này có vài phần dí dỏm.
– Tuyền tiểu mỹ nhân, bảo vật cũng tốt, công pháp cũng được, dùng khởi nguyên Ngọa Long Nhai các ngươi không thiếu thứ này.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:
– Lại nói ta đã tặng cho ngươi một phần hậu lễ, ta không bảo ngươi báo đáp đã là nhân nghĩa lắm rồi.
Ngọa Long Tuyền ngẩn ngơ một lát, phục hồi tinh thần lại, nói ra:
– Ngươi nói là đứa bé kia?
Nàng cũng không phải là một người ngu, hiện tại Lý Thất Dạ điểm tỉnh thì nghĩ tới cái gì đó.
– Đúng vậy.
Lý Thất Dạ tươi cười đáp lời:
– Đứa bé Hoài Ngọc này tương lai sẽ có lợi lớn cho Ngọa Long Nhai các ngươi, nói không chừng có thể chế tạo huy hoàng cho Ngọa Long Nhai đấy.
– Ta không phải rất rõ ràng.
Ngọa Long Tuyền nói ra:
– Tư chất đứa bé này tạm được, nhưng tư chất như thế tại Ngọa Long Nhai chúng ta lại không ít.
– Tiểu mỹ nhân, lúc này đạo hạnh của ngươi còn chưa sâu, ở phương diện huyết thống lại có tạo nghệ rất sâu.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Nhưng mà, nếu như ngươi muốn huyết thống thâm hải di dân chính thức đạt tới đỉnh phong thì còn có một đạo khảm.
– Ngươi ý tứ, huyết thống đứa bé này…
Ngọa Long Tuyền suy một ra ba, lập tức kịp phản ứng, nói ra.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
– Không, nàng không có huyết thống thâm hải di dân. Phụ thân nàng xuất thân từ chi nhánh giao ngư nhất tộc, trên người nàng chảy huyết thống giao ngư nhất tộc.
– Giao ngư nhát tộc.
Ngọa Long Tuyền giật mình vài lần, chủng tộc này trong Bắc Uông Dương cũng không tính là đại tộc kinh thiên gì đó, nàng nhìn qua Lý Thất Dạ, nói ra:
– Lý huynh, ngươi dứt khoát chỉ con đường sáng cho ta đi, không nên câu giờ nữa.
Lúc này nàng có bộ dáng làm nũng, nàng có bộ dáng cao cao tại thượng nhưng mang theo ba phần làm nũng, phong độ tư thái thập phần mê người, bất cứ kẻ nào nhìn thấy bộ dạng hiện tại đều chảy nước miếng.
– Với ngươi mà nói, huyết thống giao ngư nhất tộc không tính là cái gì.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Nhưng mà ngươi không biết, tộc này của bọn họ tới từ biển sâu, khởi nguyên thủy tổ bọn họ có sâu xa với nguồn gốc của các ngươi. Quan trọng hơn là, huyết thống của đứa bé Hoài Ngọc này có dấu hiệu phản tổ.
– Phản tổ?
Ngọa Long Tuyền không kinh ngạc, nhưng mà nàng không nhìn ra.
– Đương nhiên, ngươi không nhìn ra là bình thường, bởi vì nàng còn nhỏ, hơn nũa còn chưa tu luyện, huyết khí của nàng còn quá yếu, hoàn toàn nhìn không ra dấu hiệu phản tổ.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Nhưng mà, về sau ngươi có thể nhìn thấy, từ góc độ huyết thống mà nói, huyết thống đứa bé Hoài Ngọc này không thể trân quý như huyết thống của ngươi, nhưng mà không gian để huyết thống nàng lột xác rất lớn, mà huyết thống của ngươi muốn lột xác thì quá khó khăn.
-… Cho nên, khi nàng tu luyện càng ngày càng mạnh, huyết thống của nàng lột xác càng nhanh. Hơn nữa, huyết thống nàng lột xác sẽ có ý nghĩa phi phàm với ngươi, tương lai ngươi muốn đứng trên huyết thống thâm hải di dân đỉnh phong, huyết thống Hoài Ngọc lột xác sẽ chỉ dẫn con đường sáng cho ngươi.
– Thật sự như vậy sao?
Nghe Lý Thất Dạ nói cả buổi, Ngọa Long Tuyền thập phần rung động, chấn động nói.
– Ta lừa ngươi làm cái gì?
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Đứa nhỏ này đáng giá ngươi bồi dưỡng, hảo hảo bồi dưỡng đi, huyết thống nàng lột xác sẽ vạch ra con đường sáng cho huyết thống của ngươi, quan trọng hơn là, nếu như ngươi có thể bồi dưỡng nàng cho tốt, tới ngày đó nàng đạt tới đỉnh phong, nói không chừng huyết thống có cơ hội lột xác thành huyết thống chân long, dù sao, không nên quên, huyết thống giao ngư cũng là một chi trong huyết thống chân long, không quản huyết thống này mỏng manh tới mức không đáng kể, nhưng mà khởi nguyên của chúng có quan hệ lớn với long tộc.