Trước ngực Khổng Tước Minh Vương đeo một sợi dây chuyền, sợi dây chuyền này giống như thủy tinh, thủy tinh tỏa ra từng đạo hào quang, những đạo hào quang này sáng ngời, sinh ra các hình dáng khác nhau.
Trên sợi dây chuyền này có một sợi pháp tắc thật mảnh xuất hiện, không lưu ý sẽ không nhìn ra nó.
– Quả nhiên chìa khóa Minh Châu Tháp nằm trong tay của ngươi.
Nhìn thấy sợi dây chuyền, Lý Thất Dạ tươi cười nói một câu.
Khổng Tước Minh Vương bị dọa không nhẹ, nghe được câu này, nàng buông lỏng một hơi, nàng giờ mới hiểu được đã hiểu lầm ý của Lý Thất Dạ, nàng vội vàng nói:
– Ta là thành chủ thành Minh Châu, đương nhiên là có chìa khóa Minh Châu Tháp.
– Không, không quản ngươi có được chìa khóa Minh Châu Tháp cũng không nhất định là thành chủ hợp pháp của thành Minh Châu, chìa khóa có thể bị đoạt lấy đấy.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Nhưng mà muốn chứng minh cũng không phải quá khó khăn.
Nói xong, bàn tay Lý Thất Dạ đặt lên sợi dây chuyền, bị một nam nhân dùng bàn tay thô to đè lên ngực của mình, hơn nữa lúc này bộ ngực đã lộ ra, chuyện này làm cho Khổng Tước Minh Vương vừa thẹn vừa xấu hổ, nhưng mà lại không thể làm gì.
“Tư, tư, tư” các âm thanh vang lên liên tục, trong sợi dây chuyền sinh ra hào quang khắc lên bộ ngực tuyết trắng của Khổng Tước Minh Vương, nhưng mà nó không lưu lại vết thương nào.
Vào thời điểm này, Khổng Tước Minh Vương không bị khống chế, thân thể run rẩy vài lần, chỉ nghe “Ông” một tiếng, lúc này Lý Thất Dạ cướp đoạt quyền khống chế thân thể của Khổng Tước Minh Vương.
Chỉ nghe “Rắc” một tiếng thật lớn, hiện tại mi tâm Khổng Tước Minh Vương mở ra, phải biết rằng đối với tu sĩ mà nói, mi tâm là vị trí cực kỳ trọng yếu, nó là chỗ hiểm, tu sĩ sẽ không dễ dàng mở mi tâm ra.
Nhưng hiện tại Khổng Tước Minh Vương lại thân bất do kỷ, Lý Thất Dạ hoàn toàn khống chế thân thể nàng, thời điểm mi tâm của nàng mở ra, trên mi tâm có tiểu tháp trồi ra, tiểu tháp này nhỏ như ngón tay, nhưng nó lại tỏa ra hào quang sáng ngời, hào quang của tháp tràn ngập lực lượng quang minh dường như hào quang của nó có thể xua tan tất cả hắc ám trên thế gian.
– Xem ra thân phận của ngươi là hợp pháp.
Nhìn thấy tiểu tháp trong mi tâm Khổng Tước Minh Vương, Lý Thất Dạ lúc này mới gật gật đầu, nhàn nhạt nói:
– Thành chủ có thể tứ phong, chìa khóa cũng có thể cưỡng đoạt, nhưng mà Minh Châu Tháp không thể bị cưỡng ép khống chế, nhất định phải được Minh Châu Tháp tán thành mới được.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ thu hồi bàn tay, cũng cài nút áo cho Khổng Tước Minh Vương, chậm rãi nói ra:
– Tuy ngươi không phải đệ tử nhất mạch Lỗ Trường Tôn, nhưng mà đạt được Minh Châu Tháp tán thành, cho nên Lỗ Trường Tôn mới giao chìa khóa này cho ngươi.
– Ngươi, ngươi, làm sao ngươi biết!
Khổng Tước Minh Vương hoảng sợ thất sắc hét lên, đây là bí mật cao nhất của Trấn Thiên Hải thành, cho dù không ai biết Minh Châu Tháp có thể nhận chủ, nhưng cũng có thể dùng để chứng minh thân phận.
Nhưng mà Lý Thất Dạ dùng phương pháp nghiệm chứng này rất thuần thục, điểm này mới làm Khổng Tước Minh Vương hoảng sợ chấn động.
Đương nhiên Khổng Tước Minh Vương không biết, hắn là người kiến tạo Minh Châu Tháp, nếu hắn không biết tác dụng của nó chẳng phải là trò cười lớn sao?
– Thế gian có gì mà ta Lý Thất Dạ không biết?
Lý Thất Dạ cười cười, thu hồi bàn tay, vỗ vỗ tay, nói:
– Tốt, ngươi bây giờ tự do.
Thân thể Khổng Tước Minh Vương run rẩy vài lần, lúc này nàng có thể hoạt động, trấn áp biến mất.
Sau khi Khổng Tước Minh Vương khôi phục tự do, nàng lập tức hoảng sợ, giống như gặp phải quỷ, liên tiếp lui về phía sau, kéo dài khoảng cách với Lý Thất Dạ.
– Đừng làm ta thương tâm nha.
Nhìn thấy gương mặt tuyết trắng của Khổng Tước Minh Vương sinh ra thần thái như gặp phải quỷ, Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:
– Ta có đáng sợ sao như vậy? Ta cũng không phải ác ma mọc sừng, ta là người thân mật, là người đầy lòng nhân từ.
Khổng Tước Minh Vương không cho rằng như vậy, lập tức bị trấn áp, đổi lại kẻ nào cũng sẽ lập tức bỏ chạy, nàng không có quay người đào tẩu đã là gan lớn rồi
Nghĩ đến vừa rồi Lý Thất Dạ cởi bỏ nút áo của mình, bộ ngực lộ ra trước mặt Lý Thất Dạ, Khổng Tước Minh Vương vừa thẹn vừa xấu hổ, trong khoảng thời gian ngắn mặt đỏ lên và nóng bừng, lại không thể làm gì.
Khổng Tước Minh Vương khôi phục bình tĩnh, dù sao nàng là đại nhân vật chấp chưởng một phương, nàng hít sâu một hơi, ổn định cảm xúc của mình, nghĩ đến Lý Thất Dạ vừa nói, nàng kinh hô thành tiếng, nói:
– Ngươi, ngươi, ngươi chính là Lý Thất Dạ, Lý công tử?
– Không thể giả được.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Khổng Tước Minh Vương cũng không ngờ nam nhân hết sức bình thường trước mặt chính là Lý Thất Dạ hung danh hiển hách, nàng đã sớm nghe qua sự tích của Lý Thất Dạ, nhưng mà chưa từng gặp được Lý Thất Dạ, thật không ngờ hôm nay lại rơi vào trong tay Lý Thất Dạ, lọt vào tay đệ nhất hung nhân cũng không tính là chuyện mất mặt, dù sao cũng là đệ nhất hung nhân, là tồn tại đồ thần diệt ma, ngay cả Phi Tiên Giáo cũng dám giết, còn có chuyện gì mà hắn không làm được?
Khổng Tước Minh Vương khôi phục tâm thần, hít sâu một hơi, khom người thật sâu, nói:
– Đại danh Lý công tử như sấm bên tai, hôm nay có thể thấy Lý công tử có quang vinh này, có gì thất thố mong Lý công tử thứ lỗi.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt cười cười, gật gật đầu, nói ra:
– Ta thất lễ trước đây, không trách, chỉ có thể nói ngươi không phải nhất mạch Lỗ Trường Tôn lại trở thành thành Minh Châu chủ, cho nên trong nội tâm của ta có phần nghi hoặc mà thôi.
Nghĩ đến cảnh vừa rồi, chính mình là hàng hoa khuê nữ bị Lý Thất Dạ cởi bỏ xiêm y, tuy Lý Thất Dạ không chút ý khinh nhờn nào, nhưng mà Khổng Tước Minh Vương cảm thấy mặt mũi nóng rát.
Khổng Tước Minh Vương khom người, bỏ qua việc này, nói ra:
– Chưởng môn từng nói với ta, công tử đáng giá tín nhiệm, hôm nay công tử tới đây, thật sự muốn giải lo cho Trấn Thiên Hải thành?
Trong lời Khổng Tước Minh Vương trong nói chưởng môn chính là Trấn Thiên Hải thành, Trấn Thiên thần nữ Tử Thúy Ngưng.
– Cũng phải, đã đến thì nên giải quyết cho xong.
Lý Thất Dạ cười cười, bình tĩnh nói.
Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Khổng Tước Minh Vương buông lỏng một hơi, gần đây Cố Tôn nhất mạch chưởng chấp quyền hành, nàng hoàn toàn không có biện pháp liên lạc với Tử Thúy Ngưng, cho nên có cảm giác tứ cố vô thân.
Hiện tại Lý Thất Dạ đã đến, lúc này đã làm Khổng Tước Minh Vương buông lỏng một hơi, không nói trước Lý Thất Dạ có thể đối phó Cố Tôn hay không, nhưng ít ra đối phó Phi Tiên Giáo là đương nhiên, dù sao hiện tại Phi Tiên Giáo hàng lâm tại Bắc Uông Dương đã gây áp lực lớn đến thành Minh Châu.
Mặc dù nói Phi Tiên Giáo là liên minh với Trấn Thiên Hải thành, trên thực tế, chuẩn xác hơn mà nói, Phi Tiên Giáo liên minh với Cố Tôn nhất mạch càng đúng hơn.
Trước đó Tử Thúy Ngưng từng có bàn giao với nàng, nếu như Trấn Thiên Hải thành xảy ra chuyện gì đó, nhất định phải cố thủ thành Minh Châu, nếu thật sự có chuyện, thành Minh Châu chắc chắn sẽ trở thành trạm sau cùng.