Tám cự nhân này có rất nhiều Tiên Đế tinh bích chèo chống, chúng có động lực không ngừng, chúng có thể duy trì vĩnh viễn, đây là điểm đáng sợ của lợi khí công thành Phi Tiên Giáo. Nếu như nói thiết kỵ công thành chắc chắn sẽ có lúc huyết khí khô cạn, nhưng tám cự nhân có thể duy trì vĩnh viễn, chỉ cần Tiên Đế tinh bích không cạn năng lượng.
Đối với đại giáo cương quốc khác mà nói, Tiên Đế tinh bích chính là tinh bích vô cùng quý giá, nhưng đối với Phi Tiên Giáo mà nói, Tiên Đế tinh bích không tính là cái gì.
Tám cự nhân không ngừng công phá phòng ngự Minh Châu Tháp, Khổng Tước Minh Vương cũng bị ảnh hưởng, nàng liên tiếp lui ra phía sau, khí huyết di động.
Tám người sắt này tấn công Minh Châu Tháp, là người khống chế Minh Châu Tháp, huyết khí và đại đạo của nàng nối liền với Minh Châu Tháp, Minh Châu Tháp rung chuyển cũng tạo thành ảnh hưởng với nàng.
– Không có thời gian dây dưa với các ngươi!
Vào thời điểm này, ba người Hải Lân đang dây dưa với mình, Long Ngạo Thiên nhìn ra mánh khóe, điên cuồng hét lên một tiếng, đế binh đánh ra một kích vô địch, lập tức đánh xuyên qua bầu trời, bầu trồi tối sầm lại, ba người Hải Lân mạnh hơn nữa cũng không thể thừa nhận một kích này, ba người bọn họ lập tức bị đánh vào sâu trong hư khong, sống chết không rõ.
Sau khi đánh bay ba người Hải Lân, Long Ngạo Thiên bộc phát hào quang chói mắt lợi hại.
Chỉ trong chớp mắt, Long Ngạo Thiên vận dụng Phi Tiên Thể đến cực hạn lao xuống thành Minh Châu, hắn muốn dựa vào tốc độ tuyệt thế xuyên phá phòng ngự Minh Châu Tháp, nhảy vào trong thành Minh Châu.
“Phanh ——” một tiếng thật lớn, tốc độ Long Ngạo Thiên quá nhanh, rất nhiều người không nhìn thấy hắn đâm vào hào quang Minh Châu Tháp như thế nào, chỉ nhìn thấy hào quang bị lõm xuống thật sâu, xuất hiện cái hố thật to, nhưng mặc hắn công phá mạnh thế nào, hào quang phòng ngự Minh Châu Tháp vẫn cản hắn lại.
“Phanh” một tiếng thật lớn, sau đó thân thể Long Ngạo Thiên bị phòng ngự Minh Châu Tháp bắn ngược ra ngoài.
– Phòng ngự này quá mạnh, tốc độ Long Ngạo Thiên nhanh như thế cũng không thể vượt qua!
Nhìn thấy Long Ngạo Thiên không thể vượt qua phòng ngự của Minh Châu Tháp, cảnh tượng này làm rất nhiều người thất kinh.
Long Ngạo Thiên nhìn phòng ngự Minh Châu Tháp, nhưng sau xoay người rời đi, hắn tiến vào nơi sâu nhất hư không, biến mất không thấy.
– Làm cái gì vậy?
Nhìn thấy Long Ngạo Thiên xoay người rời đi, trong nháy mắt biến mất sâu trong hư không, có tu sĩ không thể tin được, nói ra:
– Chẳng lẽ nói Long Ngạo Thiên buông tha?
Nói thì nói như vậy, lại cảm thấy không đúng, Long Ngạo Thiên tuyệt đối không phải người dễ dàng buông bỏ, huống chi Phi Tiên Giáo cũng không phải dễ dàng nhận thua.
– Hắn muốn lấy đà thật xa.
Có Thần Hoàng nhìn thẳng vào vòm trời, chỉ có tồn tại như bọn họ mới nhìn ra mánh khóe.
– Bắt đầu!
Có Thần Hoàng nhìn vào nơi sâu xa, bọn họ nhìn ra mánh khóe, biết rõ Long Ngạo Thiên đang làm gì.
Những người khác còn chưa biết xảy ra chuyện gì, mọi người cũng không biết lúc này sẽ ra sao.
Trừ Thần Hoàng ra, những tu sĩ khác không thấy gì cả, bởi vì Long Ngạo Thiên rời đi rất xa, tầm mắt của bọn họ có hạn. Ngay cả tốc độ của Long Ngạo Thiên cũng không nhìn thấy.
Tuy rất nhiều tu sĩ không nhìn thấy Long Ngạo Thiên làm cái gì, nhưng trong nháy mắt này, rất nhiều tu sĩ đều cảm nhận được, bởi vì trong nháy mắt bọn họ cảm thấy thời gian như dừng lại.
Trong khoảng thời gian đó, mọi thứ biến thành chậm chạo, bọn họ nhìn thấy một bóng dáng thật mờ, nhưng mọi người đều biết đây là Long Ngạo Thiên.
Kế tiếp động tác chậm lại. Thời gian khôi phục như thường, tất cả vẫn như bình thương, nhưng lại có biến hóa sinh ra.
Thời điểm nhận rõ hình ảnh, tất cả mọi người nhìn thấy Long Ngạo Thiên một tay bóp cổ Khổng Tước Minh Vương, năm ngón tay khóa chặt yết hầu Khổng Tước Minh Vương.
Không hề nghi ngờ, Long Ngạo Thiên đã nhìn ra mánh khóe, hắn nhìn ra phòng ngự của Minh Châu Tháp liên quan rất lớn đến Khổng Tước Minh Vương, chỉ cần bắt được Khổng Tước Minh Vương sẽ phá giải phòng ngự Minh Châu Tháp.
Long Ngạo Thiên đã vượt qua phòng ngự Minh Châu Tháp, nhưng bởi vì tốc độ của hắn quá nhanh, nhanh đến mức không ai nhìn thấy hắn vượt qua thế nào. Cho dù đạo hạnh Khổng Tước Minh Vương có cao hơn nữa cũng không tránh được Long Ngạo Thiên, nàng bị bóp cổ, huyết khí suy giảm nhanh chóng.
Thời điểm Long Ngạo Thiên bóp cổ Khổng Tước Minh Vương, Minh Châu Tháp ảm đạm. Sau đó là tiếng nổ thật lớn, vào lúc này tám cự nhân của Phi Tiên Giáo đã đánh nát phòng ngự Minh Châu Tháp, vô số hào quang nứt vỡ, vô số hào quang bay tán loạn.
– Giết ——
Nhìn thấy đây là cơ hội khó có được, thiết kỵ Phi Tiên Giáo lập tức xông lên, thiên quân vạn mã dùng xu thế tuyệt thế tấn công vào thành Minh Châu.
– Giết ——
Các đệ tử thành Minh Châu không chút yếu thế, hét lớn sau đó vào cương vị của mình ngăn địch.
– Thành Minh Châu xong.
Long Ngạo Thiên khóa cổ Khổng Tước Minh Vương, hắn cười lạnh nói một tiếng.
Nhưng lúc này sợi dây chuyền trước ngực Khổng Tước Minh Vương lại tỏa ra hào quang thật sáng, hào quang này sáng đến mức không ai mở mắt ra được.
Một tiếng “Ầm” nổ thật lớn, mi tâm Khổng Tước Minh Vương sáng lên, tiểu tháp bay ra, phong bạo đáng sợ càn quét chung quanh, cho dù cường đại như Long Ngạo Thiên cũng không thể khóa cổ Khổng Tước Minh Vương được nữa, năm ngón tay của hắn đau đớn, hắn lập tức buông Khổng Tước Minh Vương ra, trong thời gian thật ngắn, Khổng Tước Minh Vương lui về phía sau cực nhanh.
Long Ngạo Thiên cười lạnh, vận dụng Phi Tiên Thể đánh thẳng vào Khổng Tước Minh Vương, đối với hắn mà nói, cho dù tốc độ Khổng Tước Minh Vương nhanh hơn nữa cũng không dùng được.
Nhưng Long Ngạo Thiên vừa cất bước, lập tức lui ra sau nhanh hơn, bởi vì nội tâm của hắn sinh ra cảnh báo, hắn cảm nhận được nguy hiểm lớn lao, hắn lập tức lui về phía sau, sau đó có tiếng “Ầm” giẫm nát đại địa vang lên.
Long Ngạo Thiên nhìn thật kỹ, lúc này có một nữ tử ngăn cản hắn, ngăn trước người Khổng Tước Minh Vương, nàng có thiên tư tuyệt thế, là Trấn Thiên thần nữ.
Đây chính là Tử Thúy Ngưng, Tử Thúy Ngưng cầm trường mâu trong tay, trường mâu toàn thân đỏ sậm, mũi thương có huyết quang lóe lên, chính huyết quang này đã làm cho tồn tại như Long Ngạo Thiên sinh ra cảm giác hãi hùng khiếp vía, mũi thương này tùy thời có thể đâm thủng yết hầu của hắn, làm cho nội tâm của hắn cảm thấy sợ hãi.
Phải biết tồn tại như Long Ngạo Thiên rất ít có thứ gì đó làm mình sợ hãi, nhưng trường mâu trước mặt lại làm nội tâm của hắn sinh ra sợ hãi, dường như cho dù hắn cường đại thế nào, huyết quang trên trường mâu cũng có thể đâm xuyên yết hầu của hắn.
Trong thời gian thật ngắn, nội tâm Long Ngạo Thiên sinh ra ảo giác, dường như trường mâu không chỉ đâm thủng yết hầu của hắn, thậm chí yết hầu của Tiên Đế cũng có thể đâm thủng.
Không chỉ Long Ngạo Thiên sinh lòng sợ hãi, cho dù là các cường giả đang đứng xa quan sát cũng cảm thấy nội tâm lạnh lẽo, cảm giác này cho dù đứng xa thế nào cũng sinh ra, thời điểm bọn họ nhìn thấy huyết quang đã cảm thấy hít thở không thông, đôi chân mềm nhũn.