Nói đến đây, Lý Thất Dạ vuốt mái tóc của nàng, cười nói:
– Lại nói ta hiện tại tiên thể đại thành, đối diện bốn đại tiên thể đại thành, trên đời có mấy người là đối thủ của ta? Cho dù Tiên Ma động cường đại, ta cũng có thể toàn thân trở ra. Đây là ân oán của ta và Tiên Ma động, cũng nên chấm dứt rồi.
Thấy hắn quyết tâm như vậy, Bộ Liên Hương tuy lo lắng nhưng chỉ có thể mặc hắn mà thôi.
Tiên Ma động, nó đã từng không có danh khí trong cửu giới, thậm chí rất ít người biết rõ Tiên Ma động tồn tại, từ xưa tới nay người biết Tiên Ma động hoặc nhiều hoặc ít có quan hệ với Lý Thất Dạ.
Trên thực tế thế gian cho dù biết có Tiên Ma động cũng không tìm thấy Tiên Ma động, cũng không cách nào tiến vào Tiên Ma động.
Nguyên nhân rất đơn giản, sau khi âm nha Lý Thất Dạ thoát khỏi Tiên Ma động hắn đã liên thủ với Tiên Đế lưu đày Tiên Ma động, cho nên cho dù có người tìm được địa điểm của Tiên Ma động cũng không có đường đi vào.
Bởi vì tọa đọ không gian Tiên Ma động đã bị Lý Thất Dạ và Tiên Đế lưu đày tới tầng thứ cực kỳ sâu, cho nên trừ phi ngươi có thể từ chỗ Lý Thất Dạ đạt được tọa độ không gian, nếu không ngươi căn bản không có lộ tuyến chính xác đi Tiên Ma động.
Trên thực tế từ khi Lý Thất Dạ lưu đày tọa độ không gian của Tiên Ma động, người ngoài có thể đi vào chỉ có một hai lần mà thôi.
Lần thứ nhất tiến vào là Cổ Minh, Lý Thất Dạ mượn Công Dương dụ dỗ Cổ Minh vào Tiên Ma động, cũng chính bởi vì như thế Cổ Minh không chỉ giết vào Tiên Ma động, càng trực tiếp cầm Thể Phương đi Tiên Ma động, mượn thứ này dọa Tiên Ma động.
Năm đó Cổ Minh có thể tiến vào tọa độ Tiên Ma động chính là vì Lý Thất Dạ cố ý tiết lộ cho Cổ Minh.
Đáng tiếc lúc này Cổ Minh đi vào trong còn không biết mình đối mặt với tồn tai gì, mấy cự đầu Cổ Minh đầy tự tin nhưng không chuẩn bị đầy đủ, bọn họ lại vận dụng Thể Phương, nhưng cuối cùng vẫn tay không quay về, mấy cự đầu không chỉ trọng thương, ngay cả Thể Phương cũng bị áp chế.
Người thứ hai tiến vào là Đạp Không Tiên Đế, Đạp Không Tiên Đế cũng bị Cố Tôn xui khiến, hơn nữa Cố Tôn mang tọa độ của Tiên Ma động tiết lộ cho Đạp Không Tiên Đế.
Đạp Không Tiên Đế tiến vào Tiên Ma động cũng bức gấp đám người Hắc Long Vương, hơn nữa khi đó trạng thái âm nha không ổn định. Hắc Long Vương giận dữ đã đại chiến Đạp Không Tiên Đế, cuối cùng mang theo Hắc Long quân đoàn vô địch giết vào Tiên Ma động.
Có thể nói lúc này Hắc Long Vương giết vào Tiên Ma động có mang thêm chiến tướng vô địch đi theo, chính là vì như thế cho nên Hắc Long Vương cuối cùng đã đoạt được thân thể Lý Thất Dạ ra khỏi Tiên Ma động.
Nhưng mà đám người Hắc Long Vương cũng trả cái giá cực kỳ thảm trọng, đánh xong trận này Hắc Long Vương đời thứ ba vẫn lạc. Hơn nữa chiến tướng vô địch chết trận, cả Hắc Long quân đoàn toàn quân bị diệt, cũng chính bởi vì như thế mới khiến Trấn Thiên Hải thành Hắc Long quân đoàn trở thành danh nghĩa.
Trên thực tế muốn cướp thân thể Lý Thất Dạ ra cũng không dễ dàng, cần phải trả cái giá cực kỳ thảm trọng. Chính vì như thế Hắc Long Vương mới có thể xé rách thiên mệnh của Đạp Không Tiên Đế.
Không chỉ Đạp Không Tiên Đế tiến vào Tiên Ma động, đồng thời bởi vì Hắc Long Vương dùng thiên mệnh của Đạp Không Tiên Đế, lúc này mới cướp thân thể Lý Thất Dạ nguyên vẹn trở về.
Hơn nữa nếu như không thể mang thân thể Lý Thất Dạ trở về nguyên vẹn, như vậy hồn phách chân mệnh của Lý Thất Dạ sẽ vĩnh viễn vây trong thân thể âm nha, vĩnh viễn ra không được.
Trên thực tế năm đó Giản Văn Tâm hao hết tâm huyết, tạo ra một loại phương pháp. Loại phương pháp này không cần dùng thiên mệnh tế cũng có thể cướp thân thể Lý Thất Dạ trở về.
Trên thực tế lúc ấy Hồng Thiên Nữ Đế đồng ý phương pháp này, Hồng Thiên Nữ Đế cho rằng cảm thấy dùng phương pháp này, nàng giết vào Tiên Ma động, nhất định có thể mang thân thể Lý Thất Dạ trở về nguyên vẹn, đáng tiếc Lý Thất Dạ cự tuyệt loại phương pháp này.
Đứng trước Tiên Ma động, đủ loại chuyện cũ ngày xưa xuất hiện, Lý Thất Dạ không biết cảm thụ hiện tại thế nào.
Năm đó tuổi nhỏ đi vào nơi đây, nó đã cải biến cả đời của hắn, cũng cải biến vận mệnh cửu giới.
Cuối cùng Lý Thất Dạ lắc đầu, cười khổ một tiếng, bước vào Tiên Ma động, sau khi đi vào Tiên Ma động không bao xa đã không còn đường, đây là tử động, con đường phía trước bị phá hỏng.
Đây là kết quả lưu đày không gian, Tiên Ma động ở ngay trước mặt, nếu không biết tọa độ không gian sẽ không cách nào đi vào, vậy ngươi có phá hư thiên địa như thế nào. Tiên Ma động vẫn ở nơi đây, không có tọa độ sẽ vĩnh viễn không thể đi vào.
“Ông” một tiếng thật lớn, lúc này ngón tay Lý Thất Dạ điểm vòa hư không, một nhãn hiệu thời không hiện ra, tọa độ vô số, trong biển lớn mênh mông này, muốn từ trong biển tọa độ tìm ra một cái chính xác là không thể nào.
Lý Thất Dạ nhanh chóng tập trung ngồi xuống, lập tức kích hoạt tọa độ, sau đó Lý Thất Dạ biến mất.
Trên thực tế Tiên Ma động không phải là cái động, nó là một địa phương tự thành thiên địa, ở chỗ này thập phần rộng lớn, trong đó có nhật nguyệt tinh thần, có được đại địa và biển cả, là một đại lục.
Trên thực tế trước đó Lý Thất Dạ rất quen thuộc Tiên Ma động, bởi vì hắn từng không chỉ một lần đi vào Tiên Ma động, ở thời điểm không bị khống chế, âm nha cách một thời gian sẽ quay về! Có thể nói hắn vô cùng quen thuộc Tiên Ma động.
Nhưng mà lần này quay về Tiên Ma động hắn lại lạ lẫm, bởi vì hiện tại Tiên Ma động đã không còn bộ dáng năm đó.
Tiên Ma động trước mắt nứt vỡ, nhật nguyệt tinh thần bị hủy diệt, lục địa biển cả nứt vữ, cả Tiên Ma động hóa thành một phiến hư không, trong hư không có vô số mảnh vỡ.
Trong mảnh vỡ đó có đại lục bị tàn phá, có là một con sông, vô số ngôi sao tan vỡ và rất nhiều thi thể.
Nhìn thấy cảnh trước mặt,, Lý Thất Dạ thở dài, từ cảnh tượng nhật nguyệt tinh thần tan vỡ, Lý Thất Dạ biết đại chiến năm đó đáng sợ cỡ nào.
Lý Thất Dạ yên lặng bay qua khu vực bị tàn phá.
Thời điểm hắn đi tới một khối đại lục, đột nhiên Lý Thất Dạ dừng lại, dừng chân trên khối đại lục tàn phá này, “Phanh” một tiếng, Lý Thất Dạ đào trong khối đại lục tàn phá này ra một thi thể, cỗ thi thể này chỉ còn lại hài cốt, hài cốt đen như mực không giống người thường.
– Cổ Minh!
Nhìn thấy thi thể này, ánh mắt Lý Thất Dạ lạnh lẽo, trên thực tế trong trí nhớ Hắc Long Vương đời đầu tiên, Lý Thất Dạ đã biết xảy ra chuyện gì, nhưng mà hài cốt Cổ Minh hắn đào ra được, hào khí đã khác.
Lý Thất Dạ hừ lạnh một tiếng, tiện tay ném hài cốt đi, tiếp tục đi lên.
Sau khi Lý Thất Dạ đi thật lâu, phía trước có một một con sông bị tàn phá, nước sông chảy từ trên cao xuống, mà nước sông trút xuống cọ rửa cái giáp xác.
Đó là giáp xác ốc sên, giáp xác ốc sên cực lớn, giống như ngọn núi nhỏ, giáp xác không sứt mẻ gì, giống như không có gì rung chuyển nó được.