Đối diện hai Đại Đế ra tay Hoàng Long, Bá Hổ vẫn cười nói bình thường, với bọn họ thì Đại Đế có năm, sáu Đại Đế khó cấu thành uy hiếp. Trừ phi Đại Đế có chín Thiên Mệnh thì lại là chuyện khác.
Đương nhiên nếu Đại Đế có mười hai Thiên Mệnh ra tay thì rất khủng bố, Hoàng Long, Bá Hổ có hợp tác cũng không đối kháng lại được.
– Đại thành trường sinh thể, khủng khiếp quá.
Ma Cô không ra tay nữa nhưng Nam Đế nhìn tim đập chân run, hoảng sợ liếc Ma Cô một cái.
Tuy Ma Cô không thể trở thành Tiên Đế, ít khi ra tay nhưng nàng liếc mắt một cái là ai cũng ớn lạnh.
Đại thành trường sinh thể cho Ma Cô có lực lượng thời gian. Tu sĩ e sợ nhất là lực lượng thời gian, khi năm tháng trôi qua, mặc cho ngươi là tồn tại thế nào vẫn không ngăn được uy lực của thời gian.
Người như Tiên Lão cũng rung động, thì thào:
– Vạn cổ duy nhất trường sinh thể đại thành, tuyệt thế vô song!
Khi Hoàng Long đỡ bàn tay to của Đại Đế thì trên bầu trời vang lên thanh âm cực kỳ uy nghiêm chậm rãi nói:
– Không biết là vị đạo hữu nào khó xử vãn bối của Cửu Giới ta? Nếu đạo hữu muốn chiến một trận thì bản đế theo đến cùng!
– Tiên Đế của Cửu Giới các ngươi đến rồi.
Hoàng Long cười nói với vãn bối trong hạm lớn:
– Tiên Đế các ngươi đến cứu kịp lúc, xem ra không đến được.
Tiên Đế đột nhiên tới cứu giúp khiến Bá Hổ cực kỳ bất mãn:
– Ây, Tiên Đế chết tiệt gì, chúng ta còn chưa đã ghiền, tới mau vậy làm chi!
Bá Hổ mới đánh nhau với Đại Đế trên bầu trời đã phải dừng lại nên đang táo bạo.
Đã lâu Bá Hổ không đánh nhau, trước kia bị trấn áp dưới Phục Long sơn nên mãi không có cơ hội. Hiện tại rốt cuộc có thể cùng Đại Đế Đệ Thập giới đánh một trận, nhưng Tiên Đế Cửu Giới đến, sợ là Bá Hổ không đấu tiếp được.
– Trừ phi là Đại Đế thứ ba ra tay.
Hoàng Long nhìn lên trời, lắc đầu nói:
– Cho dù Đại Đế thứ ba ra tay cũng hết chơi rồi. Theo Âm Nha kia nói ngày xưa bọn họ ký kết hiệp nghị, ước pháp tam chương, cho dù có Đại Đế thứ ba ra tay thì không thể có vị thứ tư, thế thì đánh nhau chẳng đã gì.
Đám Nam Đế, Tiên Lão ngước nhìn trời, bọn họ rất tò mò là vị Tiên Đế Cửu Giới nào ra tay cứu.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Bệ Ngạn Thú Thổ xông vào khu giảm xóc bao la. Đột nhiên bên trên tối sầm như có vật khổng lồ che lấp bầu trời.
Thấy cảnh đó Thạch Nhân Bệ Ngạn Thú Thổ biểu tình trầm trọng, bọn họ thấy bóng đen là lờ mờ đoán ra.
– Grao!
Trên bầu trời vang tiếng thú rống, tựa như hồng hoang cự thú đang gầm rống. Trên bầu trời như có một con hồng hoang cự thú siêu khổng lồ đang chờ đợi Bệ Ngạn Thú Thổ.
Thành Vệ Trường cảm nhận thú tức hồng hoang, thì thào:
– Đối thủ cũ sắp đến.
Bệ Ngạn Thú Thổ cũng phát ra tiếng thú rống lảnh lót:
– Grao!
Một con Bệ Ngạn Thú khổng lồ lao ra, chân đạp nát thiên địa, há mồm nuốt trăng.
– Grao!
Khi Bệ Ngạn Thú siêu khổng lồ xông lên thì bầu trời vang tiếng nổ nhức óc, một móng vuốt siêu lớn vỗ xuống.
Thần phong như mũi tên đưa Lý Thất Dạ xông vào khu giảm xóc bao la. Tiên quang trên bầu trời rũ xuống, lối vào Đệ Thập giới đã ngay trước mắt.
Nhưng có một người đứng ở khu giảm xóc mênh mông, đó là một thanh niên, một thanh niên thần tuấn vô song.
Thanh niên mặc thiên bào, áo thêu một con thương long, thương long giương nanh múa vuốt như sáp bay ra. Khi nó bay ra có thể xé nát tất cả trong thiên địa.
Thanh niên đầu đội đế quan, khoanh tay đứng, như gánh cả bầu trời. Không có huyết khí tuôn ra, không có đế uy ngút trời, thanh niên giấu đi huyết khí nhưng lúc thanh niên đứng đó khiến ai cũng đừng hòng vượt qua.
Khi thanh niên liếc mắt một cái, Thần Hoàng sẽ run rẩy. Thanh niên không cần phát uy hay tức giận, chỉ cần liếc mắt một cái là Thần Hoàng phải quỳ dưới đất. Một ánh mắt có thể trấn áp thiên địa, từng hành động lung lay vũ trụ vì sao.
Đại Đế! Nhìn thanh niên trước mắt, người không biết hàng cũng hiểu rằng thanh niên chắc chắn là tồn tại chịu tải Thiên Mệnh, một vị tồn tại có thể ngang hàng với Tiên Đế.
Khi thần phong vọt lên trời, ánh mắt thanh niên liền tỏa định Lý Thất Dạ đứng trên thần phong. Khi mắt thanh niên tỏa định, dù là Thần Hoàng cũng mềm như bún, Thần Hoàng Cửu Giới không thể cưỡng lại ánh mắt đó, không đứng vững được.
Trông thấy Lý Thất Dạ, thanh niên chậm rãi nói:
– Âm Nha đại nhân, ta chờ ở đây đã lâu.
Thanh niên nói chuyện rất có tiết tấu, dường như tiết tấu thiên địa đều phải phối hợp với gã. Thanh niên vừa hé môi chớp mắt nắm giữ tiết tấu thiên địa, dường như nắm giữ thiên địa Càn Khôn trong tay.
Lực lượng này không phải tồn tại như Hoành Kích Thần Hoàng có thể sánh bằng. Lực lượng đó khiến tồn tại Thần Hoàng không cách nào tương đương.
Khi thanh niên mở miệng, Lý Thất Dạ không kinh sợ, hắn liếc qua, mỉm cười nói:
– Lạ mặt quá, chưa từng gặp. Trong Đại Đế Tiên Vương thập giới không có Đại Đế Tiên Vương mà ta chưa từng gặp hay không ấn tượng, vậy là ngươi thành đạo sauThiên Lý Tiên Đế.
– Âm Nha đại nhân đúng là kiến thức uyên bác.
Thanh niên mỉm cười từ tốn nói:
– Ta là Đại Đế đương thời, niên hiệu Đạo Long, lần đầu tiên gặp Âm Nha đại nhân, mạo phạm.
– Thiên Đế, huyết thống Thiên tộc.
Lý Thất Dạ nhìn thanh niên, ung dung nói:
– Đã là niên hiệu Đạo Long vậy là ngươi liên quan đến chân long, nhưng ta thấy trên người của ngươi không có huyết thống chân long, tức là ngươi tu luyện liên quan đến long tộc.
– Âm Nha đại nhân quả nhiên là pháp nhãn như đuốc.
Đạo Long Thiên Đế vỗ tay cười:
– Từng có tiền bối nói với ta trên đời ít thứ nào giấu được pháp nhãn của Âm Nha đại nhân, dặn dò ta nên cẩn thận. Hôm nay gặp đúng là y, Âm Nha đại nhân không uổng là bàn tay đen sau màn chủ đạo cuộc chiến săn đế.
Lý Thất Dạ cười, bình tĩnh nói:
– Ngươi muốn tán gẫu việc nhà với ta sao?
Đạo Long Thiên Đế cười lắc đầu, thản nhiên nói:
– Ta cũng muốn tâm sự việc nhà với Âm Nha đại nhân, tuy Âm Nha đại nhân không ở Đệ Thập giới nhưng truyền thuyết về đại nhân luôn lưu truyền trong Đại Đế Tiên Vương. Tiếc rằng hôm nay ta nhận ủy thác của trưởng bối đến lấy mạng của đại nhân.
– Không bất ngờ.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Ba lão già tộc thiên, ma, thần các ngươi đều không muốn thấy ta lần nữa đi Cửu Giới, tất nhiên các ngươi muốn lấy đầu của ta tránh cho lại xảy ra trận chiến săn đế.
Đạo Long Thiên Đế từ tốn nói:
– Ta tin tưởng chuyện như vậy sẽ không xảy ra lần nữa.
Đạo Long Thiên Đế nói chuyện rất chậm nhưng mỗi chữ, mỗi câu cực kỳ dõng dạc, leng keng có sức.
– Tràn đầy tự tin.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Chỉ không biết ngươi có năng lực lấy đầu ta không.
Đạo Long Thiên Đế chậm rãi nói:
– Ta chịu tải sáu Thiên Mệnh, nếu đời này Cửu Giới có người trở thành Tiên Đế, dù Tiên Đế này sáng chế loại đế thuật nào thì ta tự tin có thể chiến một trận. Nhưng Âm Nha đại nhân đúng là ngoại lệ.