Dù là Thế Đế hay mười hai vị Đại Đế đều là hạng người vô địch trải qua nhiều sóng gió, bọn họ không vì lời Lý Thất Dạ nói mà bối rối.
Với bọn họ dù Cổ Minh có lặng lẽ bò lên Cổ Minh hay không đều đã xảy ra, nên tạm gác chuyện này sang một bên, lo săn giết Âm Nha trước.
Lý Thất Dạ cười, ung dung nói:
– Ta chờ ngày này đã lâu rồi. Thiển lão già, cuộc chiến săn đé ngày xưa không thể đánh ngươi rụng răng đầy đất khiến ta vô cùng tiếc nuối. Ta hy vọng chân thân của ngươi giá lâm, để xem ta có đánh ngươi rụng răng được không.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai. Câu trả lời của Thế Đế rất trực tiếp, đế uy tàn phá thiên địa. Mười hai Đại Đế nhóm Đạo Long Thiên Đế bộc phát ra lực lượng Thiên Mệnh, đặc biệt bốn Đại Đế chân thân giáng lâm nhóm Đạo Long Thiên Đế, mỗi người có sáu Thiên Mệnh bộc phát ra lực lượng.
Tám Đại Đế không thể chân thân đến cũng bộc phát ra lực lượng hai Thiên Mệnh của mỗi người. Trong khoảnh khắc có ít nhất bốn mươi lực lượng Thiên Mệnh điên cuồng tàn phá không gian này.
Nghe tiếng xèo, bốn mươi lực lượng Thiên Mệnh làm không gian bị tinh hóa, không gian và thời gian bị luyện hóa. Tại chỗ này đã không có khái niệm thời gian, không gian, bỗng chốc trở thành chiến trường đáng sợ.
Trong chiến trường này không có tọa độ thời không gì, thậm chí lực lượng đại đạo bị áp chế. Thế Đế và mười hai vị Đại Đế ra tay nháy mắt áp chế cả thời không. Lý Thất Dạ chẳng những không có cơ hội chạy trốn, đại đạo của hắn cũng bị áp chế.
Lực lượng hơn bốn mươi Thiên Mệnh thì đừng nói Hoành Kích Tiên Đế, dù là tồn tại Đối Kháng Tiên Đế, Ngang Hàng Tiên Đế trước lực lượng đó cũng chỉ có nước quỳ xuống, không cách nào chống lại lực lượng kia.
Trong khoảnh khắc bốn tiên thể của Lý Thất Dạ bùng nổ đến cực hạn. Vang lên ù đặc, lĩnh vực trọng chậm, lĩnh vực băng giải mở ra.
Mặc dù thời không bị trấn áp nhưng với bốn tiên thể vẫn không gì ngăn bước chân Lý Thất Dạ được, chớp mắt hắn xuất hiện trước mặt Đạo Long Thiên Đế.
Bùm!
Mười hai đấm hợp nhất, Lý Thất Dạ một đấm đánh hướng Đạo Long Thiên Đế.
Bốn tiên thể, mười hai đấm hợp nhất, uy lực như thế đã không thể hình dung bằng bút mực. Vạn pháp vỡ nát, âm dương băng diệt. Một đấm đánh tan nát tất cả.
Đối diện cú đấm đó biểu tình Đạo Long Thiên Đế trầm trọng:
– Phá!
Sáu Thiên Mệnh đánh ra, lực lượng Thiên Mệnh vừa ra, ba ngàn thế giới chìm nổi, ức vạn sinh linh vái lạy. Lực lượng sáu Thiên Mệnh khiến Đạo Long Thiên Đế như có được lực lượng toàn bộ Cửu Giới, có tín ngưỡng của chúng thần. Vào lúc này lực lượng thiên địa đại đạo, lực lượng hỗn độn thái sợ đều thuộc về Đạo Long Thiên Đế sử dụng.
Cùng với lực lượng sáu Thiên Mệnh, Đạo Long Thiên Đế một đấm vỡ trời, đánh ra một thức vô địch nhất cuộc đời.
Hai bên ra đòn tuyệt sát, sát phạt quyết đoán, không có bất cứ luận bàn hoặc cơ may nương tay. Lý Thất Dạ hay Đạo Long Thiên Đế đều đẩy đối phương vào chỗ chết, không cho kẻ địch có cơ hội thở dốc.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Đạo Long Thiên Đế và Lý Thất Dạ đụng mạnh một chiêu. Với một chiêu cuối cùng, dư kình trùng kích phá nát không gian. Vang tiếng bóc, không gian lấp lánh tan nát để lại lỗ đen đáng sợ và không gian vụn vỡ.
Với bốn tiên thể, mười hai cú đấm hợp nhất, dù Đạo Long Thiên Đế chịu tải sáu Thiên Mệnh cũng không đỡ nổi cú đấm của Lý Thất Dạ. Đạo Long Thiên Đế bị một đấm đánh hộc bãi máu, cơ thể nứt rạn li ti, thân thể sắp nát vụn.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, chớp mắt mười một vị Đại Đế quay về cứu viện ngay. Với binh khí vô địch kèm theo lực lượng Thiên Mệnh oanh giết Lý Thất Dạ.
Mười một Đại Đế, ba mươi bốn Thiên Mệnh, lực lượng hợp nhất vào một kích binh khí vô địch, uy lực khủng bố không thể khủng bố. Mười một Đại Đế, ba mươi bốn Thiên Mệnh dốc sức đánh một kích có thể nháy mắt đánh chìm Cửu Giới, không chút khoa trương khi nói chiến tranh như vậy nếu diễn ra trên Cửu Giới chắc chắn dẫn đến tai họa tận thế.
Đối diện mười một vị Đại Đế vô địch oanh sát, Lý Thất Dạ không thèm quay đầu, tay trái diễn biến vạn pháp, tay phải nháy mắt thi triển hai tiên thể kích Vạn Giới Phi Tiên, Trấn Ngục Thần Thuẫn.
Nắm đấm phải vượt qua tất cả, vẫn là mười hai quyền hợp nhất đánh vào Đạo Long Thiên Đế.
Lý Thất Dạ quyết tâm độc ác bắt một Đại Đế, đồ diệt từng người, diệt được một là giảm bớt một kẻ địch.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, cú đấm đánh tới. Đạo Long Thiên Đế cũng chưởng ngự vạn đạo, gã thúc giục trời trăng sau, ba ngàn thế giới giắt ngang trước mặt. Đạo Long Thiên Đế dùng thủ đoạn chung cực chặn lại cú đấm vô địch của Lý Thất Dạ.
Nhưng vẫn không ngăn được.
Bùm!
Cơ thể Đạo Long Thiên Đế vốn đã vụn vỡ bị Lý Thất Dạ đấm nát bấy.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, khi Lý Thất Dạ đấm Đạo Long Thiên Đế nát như tương thì hai tiên thể kích của hắn cứng rắn đỡ một kích chung cực từ mười một vị Đại Đế.
Dù là hai tiên thể kích, có bốn tiên thể hỗ trợ, bộc phát uy lực hai lĩnh vực nhưng không chống cự nổi.
Bùm!
Tay trái Lý Thất Dạ bị đánh nát bấy, hắn thụt lùi vài bước. Người Lý Thất Dạ đẫm máu, vì cơ thể hắn cũng nứt rạn li ti, máu tươi chảy ra nhiễm đỏ y phục.
Hai bên là kẻ thù sống chết, không có kiểu luận bàn hay làm nóng người, vừa ra tay liền dùng thức chung cực, đẩy đối phương vào chỗ chết ngay.
Khi Đạo Long Thiên Đế bị đánh nát bấy, Lý Thất Dạ chưa kịp đồ sát thì Thế Đế ra tay, bao phủ vạn vực, nháy mắt cứu Đạo Long Thiên Đế thành huyết vụ.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, trong khoảnh khắc đó Lý Thất Dạ không kịp truy sát Đạo Long Thiên Đế, mười một Đại Đế cùng với lực lượng ba mươi bốn Thiên Mệnh oanh giết.
Lý Thất Dạ không kịp nghĩ nhiều, tay phải còn lại vẫn là mười hai đấm hợp nhất đánh ra ngoài. Một đấm băng lục đạo, một đấm diệt ba ngàn thế giới.
Ầm!
Thế giới hủy diệt, thiên địa hỗn độn. Song song va chạm nơi này bị đánh về nguyên điểm, đây là uy lực diệt thế. Nếu kích này đánh vào Cửu Giới thì không thể tưởng tượng nổi hậu quả.
Dù có bốn tiên thể, hai lĩnh vực, mười hai đấm hợp nhất thì Lý Thất Dạ không đánh lại mười một vị Đại Đế, ba mươi bốn Thiên Mệnh. Thật ra với uy lực này làm gì có ai đỡ nổi? Trừ phi Đại Đế mười hai Thiên Mệnh hoặc Tiên Đế đã đứng ở đỉnh.
Bùm!
Không chỉ tay phải Lý Thất Dạ, nguyên người hắn bị đánh nát bấy.
Một kích tan vỡ, cơ thể Lý Thất Dạ bị hủy, bị giết thành huyết vụ.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Lý Thất Dạ đã thành huyết vụ nhưng mười một Đại Đế vẫn kéo theo ba mươi bốn Thiên Mệnh oanh giết tiếp, đồ diệt Lý Thất Dạ.
Đến đẳng cấp của bọn họ thì hiểu rõ ràng chỉ cần Thiên Mệnh còn, chân mệnh còn thì có đánh kẻ đó thành vụn giây sau sẽ tái tạo thân thể ngay. Chưa hủy diệt Thiên Mệnh, chân mệnh thì không thể giết một vị Tiên Đế.
Nhưng khi mười một Đại Đế định đồ diệt Lý Thất Dạ bị đánh thành huyết vụ thì hắn đột ngột biến mất.
Mười một Đại Đế hết hồn, bọn họ lập tức mở thiên nhãn quét tới quét lui không gian này.