Nhưng sau này không biết vì lý do gì mà không ai cư trú tu luyện tại đây, mỗi năm vườn trà chỉ mở một lần nghênh tiếp học sinh Thiên Thần học viện luận bàn, ngộ đạo tại đây.
Học kỳ này vừa lúc vườn trà mở, nên học kỳ mới vừa bắt đầu là học sinh tất cả học đường hết sức hưng phấn đến đây, muốn nương cơ hội này tham ngộ đại đạo, có lẽ luận bàn với học sinh học đường khác, trao đổi tâm đắc tu luyện.
Trong phút chốc dãy núi ngày thường yên lặng giờ vô cùng náo nhiệt, người đến người đi nhộn nhịp, nhiều bạn học đến vờn trà, chờ ngày vườn mở ra.
Có học sinh đi bộ đến, có học sinh ngự báu vật tới. Có học sinh cưỡi phi hạc đến, có người cưỡi cự thú. Khi các học sinh cưỡi hạc cỡi thú đến thì từng tiếng nổ ầm ĩ không dứt, rất náo nhiệt.
Các học sinh tới sớm chiếm chỗ khi gặp người quen sẽ đi chào hỏi:
– Bạch Hạc học trưởng cũng đến.
Có học sinh cưỡi cự thú tới, bạn học khác ra đón chào, cười tươi:
– Xích Tê Nghê học trưởng ngày càng vạm vỡ, về sau chắc chắn sẽ thành yêu vương.
Nhiều bạn học gặp người quen sẽ chào hỏi, dù không quen cũng bắt chuyện mấy câu. Có học sinh muốn mượn cơ hội quen biết nhiều người hơn, mở rộng nhân mạch của mình. Đặc biệt học sinh Đế Phủ, Thánh Viện rất được học sinh Bách Đường hoan nghênh.
Khi đám đông học sinh vừa đến liền nghe các tin lớn.
– Lục Kiếm Thiểu Hoàng, Diệu Thiền học muội của Bách Đường đều đến.
– Không chỉ là Diệu Thiền học muội, Lục Kiếm Thiểu Hoàng của Bách Đường, giờ Tư Tông Thần Tử của Thánh Viện cũng đến.
– Hội phẩm trà lần này rất náo nhiệt. Thiên tài Đế Phủ bình thường không ra khỏi cửa đều đến. Nghe nói Mai Tố Dao Mai Tiên Nữ mỹ nữ số một Đế Phủ cũng tiến đến ngộ đạo. Hai trong Tam Tử Thiên Thần học viện đã có mặt, không biết Túng Thiên thiếu chủ đứng đầu có đến không?
Vườn trà chưa mở đã có các tin tức truyền ra, rất nhiều học sinh hào hứng tám chuyện sôi nổi về nhân vật phong vân của học viện.
Đặc biệt nhắc đến mỹ nữ số một như Mai Tố Dao thì nhiều học sinh nam mắt sáng rực, ước gì được thấy mặt nàng.
Có học sinh khao khát nằm mơ giữa ban ngày:
– Trong lão sư có Vũ Thiên Tuyền lão sư, trong học sinh có Mai Tố Dao tiên nữ, Thiên Thần học viện chúng ta lần này toàn có mỹ nữ vô song, thật tuyệt vời.
Không chỉ một, hai học sinh mơ mộng, nói tới tuyệt thế mỹ nữ là các học sinh nam rất hào hứng.
Trong Thiên Thần học viện có ba mỹ nữ được nhắc đến nhiều nhất. Vũ Thiên Tuyền làm lão sư. Mai Tố Dao thiên tài của Đế Phủ, Diệu Thiền trong Bách Đường.
Vũ Thiên Tuyền làm lão sư nhưng luôn ỏ trong nhà, trừ lúc lên lớp ra ít học sinh gặp nàng. Diệu Thiền không nổi tiếng vì nhan sắc, nên Mai Tố Dao hiển nhiên thành học sinh được hoan nghênh nhất học viện. Trong học viện biết bao nhiêu học sinh nam điên đảo thần hồn vì Mai Tố Dao.
Khi Đào Đình đi cùng Lý Thất Dạ đến nơi khiến nhiều 8 chú ý. Dù sao trừ vài học sinh Nghiêm Trần Sinh ra những người khác không biết Lý Thất Dạ là lão sư của học viện, bộ dạng bình thường khiến đa số học sinh tưởng lầm hắn là học sinh Bách Đường.
Mấy học sinh Nghiêm Trần Sinh biết Lý Thất Dạ là lão sư của học viện, vì mạo phạm hắn mà bị lão tổ học viện răn dạy một phen, cấm túc hết. Đám Nghiêm Trần Sinh sợ hết hồn hết vía, biết mình đạp phải đinh.
Lý Thất Dạ và Đào Đình đi chung thì đa sô học sinh nhìn nàng chằm chằm. Đào Đình thua xa siêu mỹ nữ khuynh thành tuyệt thế như Mai Tố Dao nhưng khí chất dịu dàng tựa ngọc của nàng hút hồn người, nhiều bạn học nam chạy tới chào nàng.
Lý Thất Dạ và Đào Đình leo lên một ngọn núi, nơi đó có ngôi miếu cũ. Nơi này vốn không có người cư trụ nhưng có hai học sinh Bách Đường canh giữ trước cửa miếu cũ.
Thấy học sinh canh giữ cửa miếu, Đào Đình biết ngay ai ở bên trong:
– Lục Kiếm Thiểu Hoàng và Diệu Thiền học tỷ định tỏa sáng trong hội phẩm trà lần này.
Đào Đình đưa ra ý kiến:
– Lục Kiếm Thiểu Hoàng từng nói quyết tranh cao thấp với Thánh Viện, nếu hợp tác với Diệu Thiền học tỷ trí tuệ vô song thì đúng là trí dũng song toàn.
Đào Đình rất là ngưỡng mộ, dù sao cường cường hợp sức trong hội phẩm trà chắc chắn có thu hoạch lớn hơn. Liên minh toàn là mấy thiên tài đế thống tiên môn, không có phần của học sinh bình dân bọn họ.
Thiên tài như Lục Kiếm Thiểu Hoàng sẽ không chơi với học sinh bình dân, dù được ích lợi cũng chia cho người bên cạnh mình.
Lý Thất Dạ nghe cái tên thì nhếch môi cười:
– Diệu Thiền.
Lý Thất Dạ đi hướng miếu cũ.
Khi Lý Thất Dạ tới cửa miếu bị hai học sinh ngăn lại, bọn họ thấy hắn không phải đại nhân vật thì mặt kênh kiệu lạnh lùng nói:
– Bạn học, tránh sang bên đi. Hiện tại chỗ này do Lục Kiếm Thiểu Hoàng chúng ta trưng dụng, không được vào.
Lý Thất Dạ liếc hai người:
– Lùi xuống.
Lời nói toát ra uy nghiêm vô thượng.
Hai học sinh nghe Lý Thất Dạ quát thì như bị môi miên, nháy mắt khuất phục, không dám hó hé tiếng nào mặc cho hắn đi vào.
Trong miếu cũ có mười mấy học sinh ngồi dưới đất, toàn là học sinh ưu tú nhất Bách Đường, xứng là thiên tài trong Bách Đường.
Bắt mắt nhất là Lục Kiếm Thiểu Hoàng và Diệu Thiền. Lục Kiếm Thiểu Hoàng thì khỏi nói nhiều, thiên phú, xuất thân, thực lực của gã vào Thánh Viện là chắc ăn trăm phần trăm, gã cố tình muốn ở lại.
Có thể nói Lục Kiếm Thiểu Hoàng là lãnh tụ trong học sinh Bách Đường, rất được người thích, được vô số học sinh ủng hộ.
Diệu Thiền ngồi trong góc không bắt mắt, nhưng nàng có điệu thấp cỡ nào cũng không thể che đậy khí chất cao quý. Huống chi Diệu Thiền nổi tiếng thông tuệ trong Bách Đường, nên đám thiên tài Bách Đường lần này hợp tác thì Lục Kiếm Thiểu Hoàng nhất quyết kéo nàng vào, để Diệu Thiền bày mưu tính kế. Cho bọn họ.
Lục Kiếm Thiểu Hoàng đang bài bố kế hoạch Lục Kiếm Thiểu Hoàng nhưng Lý Thất Dạ dẫn Đào Đình xông vào làm đại điện yên phăng phắc.
Trong phút chốc mọi ánh mắt tập trung vào Đào Đình và Lý Thất Dạ, thấy hai người đi chung nên mọi người cho rằng hắn là học sinh Bách Đường.
Chỉ có Diệu Thiền thấy Lý Thất Dạ thì biến sắc mặt.
Lục Kiếm Thiểu Hoàng xụ mặt ra lệnh cho Đào Đình:
– Đào học muội, chúng ta đang bàn bạc việc lớn tại đây, không được đi lung tung, mau ra ngoài đi.
Đào Đình hé môi nhưng không thốt ra câu nào, vì nàng cũng không rõ tình huống này là sao, không hiểu tại sao Lý Thất Dạ đột nhiên xông vào.
Lúc này Lý Thất Dạ không nhìn người khác cái nào, hắn đi tới trước mặt Diệu Thiền đang ngồi trong góc, kéo tay nàng, nháy mắt khóa lại thủ mạch.
Khi thấy Lý Thất Dạ khóa thủ mạch của Diệu Thiền thì Lục Kiếm Thiểu Hoàng biến sắc mặt, đứng bật dậy, mắt lạnh băng:
– Càn rỡ!
Học sinh đều đứng dậy, tức giận trừng mắt Lý Thất Dạ:
– Ngươi là ai mà dám giương oai ở chỗ chúng ta?
Lý Thất Dạ không để ý tới họ, hắn đánh giá Diệu Thiền từ trên xuống dưới.
Mắt Lục Kiếm Thiểu Hoàng lạnh băng lộ ra sát khí:
– Ta lệnh cho ngươi lập tức buông tay, nếu không móng vuốt chó của ngươi sẽ bay đi!
Keng!
Lục Kiếm Thiểu Hoàng chậm rãi rút một thanh thần kiếm sau lưng ra.