Tiếng nổ vang “Đùng, đùng, đùng…” không dứt bên tai. Bên trong thế giới này ngoại trừ tiếng nổ vang ra thì chẳng còn âm thanh nào khác.
Nơi đây là thế giới tử vong. Đại Đế Tiên Vương cũng vậy, hắc ám bá chủ cũng vậy, một khi rơi vào nơi này thì sẽ vạn kiếp bất phục, biến thành tro bụi.
Bên trong biển Thiên Tru, ngoại trừ những ngọn sóng Thiên Tru ra thì không còn thứ gì khác, cũng không có bất cứ sinh linh nào. Trên thực tế, không có sinh linh nào có thể sinh tồn trong thế giới này.
Bên trong biển Thiên Tru, Lý Thất Dạ trôi nổi theo dờn sóng. Mặc dù Lý Thất Dạ đóng kén trôi nổi theo dờn sóng thoạt nhìn lung tung không có mục đích, nhưng thực tế, đầu hắn luôn trôi nổi về một phía, dường như, nơi đó là bỉ ngạn, nơi đó là thế giới xa xôi.
Đầu của hắn giống như kim chỉ nam, bất kể thân thể lăn lốc như thế nào, Thiên Tru lật tung hắn ra sao thì đầu của hắn cũng không thay đổi phương hướng. Vì vậy, bất kể Lý Thất Dạ trôi nổi như thế nào, bất kể biển Thiên Tru quăng hắn cao tới đâu thì Lý Thất Dạ vẫn luôn trôi nổi về một phía.
Bên trong kén lớn, Lý Thất Dạ ngủ say. Hắn không chủ động ngủ say mà là bị động ngủ say. Bên trong biển Thiên Tru, dù cho mạnh mẽ cách mấy thì luôn có lúc không thể khống chế.
Thế nhưng, Lý Thất Dạ có da người cùng Thái Sơ Nguyên Mệnh che chở, cho dù hắn ngủ say thì cũng không sao, không gây ảnh hưởng lớn.
Bên trong biển Thiên Tru, không có ngày đêm, không có bình minh hoàng hôn, càng không có khái niệm thời gian. Vạn năm như một ngày, một ngày như vạn năm, tuyên cổ trường tồn. Nơi này siêu thoát tam giới luân hồi, siêu thoát thời gian trường hà, siêu thoát phạm trù thiên địa, không còn chút liên quan nào tới thế giới bên ngoài.
Bên trong thế giới Thiên Tru sóng to gió lớn, không có bất kỳ sinh mệnh nào ngoại trừ Lý Thất Dạ trôi nổi giữa Thiên Tru. Không có bất kỳ sinh mệnh hay bất kỳ nhân vật nào có thể tồn tại trong thế giới này, ngay cả chúa tể kỷ nguyên trong truyền thuyết cũng không thể.
Nhưng, nói vậy cũng không hoàn toàn chính xác.
Trong khi Lý Thất Dạ trôi nổi, có một điểm ánh sáng nhấp nháy. Ban đầu, điểm sáng đó chỉ lập lòe nên không ai chú ý. Trên thực tế thế giới này không có ai khác ngoại trừ Lý Thất Dạ, mà Lý Thất Dạ lại ngủ say nên cũng không chú ý tới ánh sáng lập lòe này.
Ban đầu, có lẽ người ta sẽ nghĩ rằng đây là ánh sáng chớp giật của Thiên Tru mà thôi, nhưng thực tế thì không phải.
Điểm sáng này, bất kể khi Lý Thất Dạ trôi yên ả trong biển Thiên Tru hay lúc bị sóng Thiên Tru hất văng lên trời thì điểm sáng vẫn chớp lóe ở nơi đó.
Ban đầu, có lẽ người ta sẽ cảm thấy ngẫu nhiên. Thế nhưng thời gian trôi qua rất lâu nhưng điểm sáng đó vẫn tồn tại. Quỷ dị hơn là nó duy trì khoảng cách với Lý Thất Dạ, dường như bắt đầu một lộ trình, dường như nó đang bắt kịp Lý Thất Dạ.
Sau khi điểm sáng này đuổi theo Lý Thất Dạ thì bất kể Lý Thất Dạ trôi nổi tới đâu thì nó vẫn luôn bám theo. Lý Thất Dạ bị hất tung lên trời cũng vậy, bị dìm vào trong biển cũng vậy, nó luôn bám theo, bám theo phía sau Lý Thất Dạ, duy trì một khoảng cách nhất định.
Dần dần, điểm sáng nhấp nháy đó cách Lý Thất Dạ ngày càng gần. Sau khi gần tới một mức độ nào đó thì người ta mới phát hiện thứ này không phải điểm sáng, bởi vì bên dưới con sóng Thiên Tru dường như có một món đồ đang nấp dưới Thiên Tru.
Chuyện này thật là quá sức tưởng tượng, nếu như có người nhìn thấy cảnh tượng này thì chắc chắn sẽ khiếp sợ. Đừng nói Đại Đế Tiên Vương hay hắc ám bá chủ, ngay cả chúa tể kỷ nguyên nhìn thấy cảnh này thì cũng khiếp sợ.
Bởi vì đây là chuyện không thể nào. Ở trong Thiên Tru, bất kỳ đồ vật nào, bất kỳ sinh linh nào cũng đều không thể tồn tại. Bất kỳ đồ vật nào, bất kỳ sinh linh nào cũng đều biến thành tro bụi bởi uy lực của biển Thiên Tru.
Nhưng lúc này thật sự có một món đồ lặn trong Thiên Tru. Nó lặng lẽ lặn trong Thiên Tru, lặng lẽ bám sát phía sau Lý Thất Dạ.
Ban đầu, Lý Thất Dạ ngủ say nên chưa phát hiện. Huống chi, thứ này lặn trong Thiên Tru một cách lặng lẽ, căn bản không khiến người khác phát hiện. Nếu như nó không bám phía sau Lý Thất Dạ thì tuyệt đối sẽ không khiến người khác chú ý tới. Dường như nó có thể đi lại tự do trong biển Thiên Tru, có thể trở nên lặng lẽ không tiếng động. Chỉ cần có đồng ý thì dường như không có bất kỳ ai có thể phát hiện nó.
Thế nhưng thời gian trôi qua, Lý Thất Dạ bắt đầu tỉnh ngủ, bắt đầu phát hiện. Ban đầu, không phải bản thân Lý Thất Dạ phát hiện món đồ nhấp nháy đằng sau hắn mà là do một món đồ trong mệnh cung của hắn có phản ứng rất dữ dội.
Món đồ phản ứng rất kịch liệt chính là Tinh Thần Vạn Vật Đản. Lý Thất Dạ lấy được thứ này ở Tẩy Nhan Cổ Phái.
Về việc tại sao lão tổ Tẩy Nhan Cổ Phái lại lấy được thứ này thì không biết. Sau này ở Thiên Cổ Thi Địa, Tinh Thần Vạn Vật Đản uống rất nhiều Tinh Thần Vạn Vật Thủy. Nó tồn tại ở mệnh cung thứ mười ba của Lý Thất Dạ, được Lý Thất Dạ dùng tinh lực uẩn nhưỡng rất lâu thế nhưng chưa từng có nhiều phản ứng.
Thậm chí năm ở Cơ Giới, Lý Thất Dạ đưa Cót Két Thời Gian lấy từ Cơ Giới Ải Lão Nhân cho Tinh Thần Vạn Vật Đản. Sau đó Tinh Thần Vạn Vật Đản vẫn tồn tại ở mệnh cung thứ mười ba, không có biến hóa gì thêm.
Thế nhưng lúc này Tinh Thần Vạn Vật Đản nhảy mạnh, đập lung lay mệnh cung của Lý Thất Dạ, dường như muốn đánh thức Lý Thất Dạ.
Tinh Thần Vạn Vật Đản luôn yên tĩnh. Lần quậy phá duy nhất là ở Cơ Giới. Bây giờ nó trở nên cực kì kích động, vô cùng dữ dội, đập lung lay mệnh cung thứ mười ba của Lý Thất Dạ.
Bị Tinh Thần Vạn Vật Đản đập lung lay hết lần này đến lần khác, cuối cùng Lý Thất Dạ cũng tỉnh lại. Lý Thất Dạ tỉnh dậy từ cơn ngủ mê, vẫn chưa hiểu rõ chuyện gì thì “ầm, ầm, ầm”, Tinh Thần Vạn Vật Đản đập mạnh mệnh cung thứ mười ba của Lý Thất Dạ, nó muốn rời khỏi mệnh cung thứ mười ba của Lý Thất Dạ.
“Vù” Lý Thất Dạ mở mệnh cung thứ mười ba. Hắn còn chưa hiểu rõ chuyện gì đang xày ra thì “bùm bụp”, Tinh Thần Vạn Vật Đản nhảy tọt vào biển.
– Có đồ!
Cùng lúc, Lý Thất Dạ tỉnh táo lại. Lúc này Lý Thất Dạ cũng phát hiện có đồ vật bám theo đằng sau.
Lý Thất Dạ còn chưa phản ứng kịp thì chỉ nghe “đùng”, Tinh Thần Vạn Vật Đản len lỏi vào bên trong Thiên Tru như cá vào biển rộng.
Lý Thất Dạ còn chưa hiểu rõ đầu đuôi chuyện này thì Tinh Thần Vạn Vật Đản đã biến mất trong biển Thiên Tru.
– Cứt chó.
Khi Lý Thất Dạ phản ứng lại thì tất cả đã muộn, hắn không túm Tinh Thần Vạn Vật Đản về kịp, nó đã biến mất cùng điểm sáng. Cứ như thế, Tinh Thần Vạn Vật Đản theo hắn rất lâu biến mất không thấy tăm hơi.
– Ông đây phí công nuôi ngươi quá mà! Nuôi ngươi vô số năm, lại cho ngươi Con Két Thời Gian. Giờ hay rồi, chạy cái rẹt mất dép.
Lý Thất Dạ cười khổ.
Thế nhưng bây giờ có nói gì thì cũng đã muộn, bởi vì Tinh Thần Vạn Vật Đản đã biến mất cùng điểm sáng, cho dù Lý Thất Dạ muốn tìm cũng không thể nào tìm được.
Lúc này Lý Thất Dạ cũng không biết làm gì hơn, dần dần, hắn lại ngủ say, không suy nghĩ về Tinh Thần Vạn Vật Đản nữa. Nên thuộc về hắn thì cuối cùng sẽ thuộc về hắn. Dù sao Tinh Thần Vạn Vật Đản được mệnh cung thứ mười ba uẩn nhưỡng lâu như vậy nên đã dính dấu ấn của mệnh cung thứ mười ba. Đây là dấu ấn độc nhất vô nhị, là dấu ấn không cách nào tiêu diệt.
Những dấu ấn khác có lẽ còn có cách tiêu diệt, hoặc sẽ tan biến trong thời gian trường hà. Thế nhưng dấu ấn của mệnh cung thứ mười ba là độc nhất vô nhị, là tuyệt thế vô song. Dấu ấn của mệnh cung thứ mười ba lưu trên Tinh Thần Vạn Vật Đản là vĩnh viễn không xóa nhòa, chỉ cần Tinh Thần Vạn Vật Đản còn thì dấu ấn vẫn còn.
Lý Thất Dạ rơi vào trạng thái ngủ say trôi dạt theo Thiên Tru. Ngày qua ngày, giờ qua giờ… nơi đây không có khái niệm thời gian, cho dù trôi qua trăm nghìn vạn năm thì cũng không có cảm giác thời gian trôi qua.
Dần dần, Thiên Tru càng ngày càng yếu, biển Thiên Tru càng ngày càng cạn, cuối cùng Thiên Tru biến mất dần dần, biến thành từng sợi điện quang.
Cũng không biết trôi dạt bao lâu, Lý Thất Dạ ngủ say trôi dạt khỏi biển Thiên Tru, thoát khỏi Thiên Tru vô cùng vô tận.
Khi tỉnh lại lần thứ hai thì thấy biển Thiên Tru đã bị bỏ lại phía sau rất xa.
Sau khi Lý Thất Dạ sống sót rời khỏi biển Thiên Tru thì trôi dạt vào một vùng hư không, vùng hư không này chỉ toàn hư vô, không có nhật nguyệt tinh thần, không có thiên địa vạn vật, nơi đây hoàn toàn tĩnh mịch, vô cũng vắng lặng, dường như đi vào một thế giới hoàn toàn tách biệt!